Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 671: Đánh xong thu công



Đỉnh Thiên Thái tử sau khi gặp được Tần Thiếu Phong thì lửa giận trong lòng chưng bao giờ tắt. Tần Thiếu Phong không chỉ cắm sừng hắn, khiến cho hắn trở thành trò cười của vương triều Đỉnh Thiên, mà còn là vì Tần Thiếu Phong, Đỉnh Thiên Thái tử tao nhã phong độ không còn thấy nữa, chỉ còn lại Đỉnh Thiên Thái tử tính cách quái đản thô bạo hiện giờ.

Mà kế hoạch vốn có của Đỉnh Thiên Thái tử là đưa Tần Thiếu Phong tới chiến trường Nam Ngung đi tìm chết, nhưng lại không nghĩ rằng Tần Thiếu Phong không chỉ không chết ở chiến trường Nam Ngung, còn lập công lớn, khiến Đỉnh Thiên càng thêm tức. Cho nên Đỉnh Thiên Thái tử tiếp tục bắt Tần Thiếu Phong và đệ nhất doanh chữ thiên ở lại chiến trường Nam Ngung, như vậy Tần Thiếu Phong sẽ có lúc chết trận, nhưng không ngờ các đại thần của vương triều Đỉnh Thiên đều thượng yêu cầu đưa những đứa con đã lập được công của họ về.

Đối mặt với tấu chương của toàn bộ các đại thần của vương triều, cho dù là Đỉnh Thiên hoàng cũng không thể không suy nghĩ, cuối cùng rơi vào đường cùng chỉ có thể đưa Tần Thiếu Phong bọn họ về, Chỉ có điều cứ như vậy buông tha cho Tần Thiếu Phong, Đỉnh Thiên Thái tử sao có thể cam tâm? Vì thế Đỉnh Thiên Thái tử lại tìm tới cửa.

Trước khi tới đây, Đỉnh Thiên Thái tử đã hỏi thăm kỹ rồi, Tần Thiếu Phong vẫn là cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Tôn, không lên chút nào, cho nên Đỉnh Thiên Thái tử tìm tới Đỉnh Thiên hoàng, để Đỉnh Thiên chủ tìm hai Thần Vương quán đỉnh cho Đỉnh Thiên Thái tử, đưa thực lực của hắn tăng lên tới Thần Tôn nhất phẩm Thần Tôn.

Cho dù như vậy sẽ bất lợi đối với tu luyện về sau, nhưng để đối phó với Tần Thiếu Phong, Đỉnh Thiên Thái tử cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần có thể hạ nhục được Tần Thiếu Phong một lần, như vậy cho dù là khiến thực lực của Đỉnh Thiên Thái tử sau này không thể tiến thêm hắn cũng nguyện ý.

Nhìn Tần Thiếu Phong đối diện chỉ có cảnh giới tam thập lục phẩm Thần Tôn, Đỉnh Thiên Thái tử mỉm cười, nhưng không nói gì, mà lúc này, Thần Vương tam thập lục phẩm đứng phía sau Đỉnh Thiên Thái tử hét lớn: Lớn mật, thấy Thái tử điện hạ còn không quỳ xuống! Đồng thời thích phóng ra uy áp Thần Vương, bao phủ về phía Tần Thiếu Phong.

Chỉ là Tần Thiếu Phong ngay cả uy áp của Thần Đế cũng chịu được, sao phải sợ uy áp của Thần Vương? Huống hồ trên vai Tần Thiếu Phong còn có một tiểu la lị, uy áp của Thần Vương càng không thể uy hiếp Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong tùy ý để Thần Vương tam thập lục phẩm phóng thích uy áp, trên mặt vẫn mỉm cười không nói gì.

Nhìn thấy Tần Thiếu Phong không ngờ có thể thừa nhận được uy áp của tam thập lục phẩm Thần Vương, Đỉnh Thiên Thái tử trong hai mắt hiện lên một tia nghi hoặc, có điều lập tức ẩn đi, cười cười phất phất tay nói: Quên đi, bổn tọa sao lại để ý tới những cái này, huống hồ đây chính là người có công với vương triều Đỉnh Thiên, làm sao có thể bắt hắn quỳ xuống.

Tuy rằng Đỉnh Thiên Thái tử nói Tần Thiếu Phong không cần quỳ xuống, nhưng ngữ khí, thần thái đó, người nào cũng biết hắn muốn Tần Thiếu Phong quỳ xuống, chỉ là Tần Thiếu Phong căn bản là giốn như không nghe thấy, ha ha nói: Vậy thì tốt, đa tạ Thái tử điện hạ rồi. Chỉ là không biết Thái tử điện hạ tới tới chỗ ta có việc gì?

Tần Thiếu Phong tuy rằng biết Đỉnh Thiên này lai giả bất thiện, nhưng Tần Thiếu Phong không sợ, hiện giờ có tiểu la lị bên cạnh, cho dù là Tinh Thánh xuất thủ Tần Thiếu Phong cũng không sợ, càng không cần phải nói tới hai Thần Vương tam thập lục phẩm nho nhỏ. Mà Đỉnh Thiên Thái tử nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cười bảo: À, cũng không có gì, chỉ là nghe nói ngươi trên chiến trường đã đại triển thần uy, thực lực phi phàm, bổn tọa rất muốn kiến thức một chút, hay là ngươi và bổn tọa luận bàn một chút nhé?

Đỉnh Thiên Thái tử lần này đến chỗ Tần Thiếu Phong là để hạ nhục Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong chỉ là tam thập lục phẩm Thần Tôn, mà hắn đã là nhất phẩm Thần Tôn, trong mắt Đỉnh Thiên, hắn tuyệt đối có thể đả bại Tần Thiếu Phong.

Nghĩ đến có thể tận tình chà đạp Tần Thiếu Phong, Đỉnh Thiên trong lòng cực kỳ sảng khoái, mà Tần Thiếu Phong thì trong lòng một tiếng, nói: Nếu Thái tử có nhã hứng này, ta tất nhiên là sẽ phụng bồi tới cùng, chỉ là quyền cước không có mắt, nếu đả thương tới Thái tử điện hạ thì Thái tử điện hạ cũng đừng khóc nhè nhé, cũng không được về cáo trạng, nếu với ta mới dám đấu với ngươi.

Lời nói của Tần Thiếu Phong thiếu chút nữa khiến Đỉnh Thiên Thái tử tức quá mà ngất, hắn đã sống tới mấy ngàn rồi, sao có thể khóc nhè được? Hơn nữa cho dù là khóc nhè thì cũng không phải là Đỉnh Thiên Thái tử hắn khóc, hẳn là Tần Thiếu Phong khóc mới đúng! Vì thế Đỉnh Thiên Thái tử nói: Yên tâm, bổn tọa tuyệt đối sẽ không khóc, cũng sẽ không cáo trạng.

Một khi đã như vậy thì dễ làm rồi. Tần Thiếu Phong thả tiểu la lị xuống, nói: Hỏa nhi, loại động vật lợn mà lần trước ta nói với ngươi, ngươi không phải nói không biết nó trông ra sao ư? Vậy ngươi giờ phải xem cho kỹ nhé ca ca nhất định sẽ đánh ra một cái đầu lợn cho ngươi xem.

Tiểu la lị lập tức hưng phấn nói: Tốt, tốt, hỏa nhi muốn nhìn đầu lợn, ca ca nhanh lên! Nhìn bộ dạng cao hứng của tiểu la lị, Tần Thiếu Phong mỉm cười, Đỉnh Thiên Thái tử thì mặt sầm lại.

Đợi cho khi Tần Thiếu Phong xoay người lại thì Đỉnh Thiên Thái tử vận chuyển tất cả thần lực tất cả thần lực trong cơ thể rồi nói: Nào, chúng ta liền bắt đầu thôi! Nói xong, Đỉnh Thiên hét lớn một tiếng: Vật đổi sao dời, thiên đỉnh hoành thiên!

Theo một tiếng hét lớn này của Đỉnh Thiên Thái tử, lập tức một tòa đại đỉnh đồng đen cực lớn xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, bên trên có tinh quang lượn lờ, tản mát ra uy áp không gì sánh kịp, sau đó thì đập về phía Tần Thiếu Phong, đây là một loại tuyệt học của vương triều Đỉnh Thiên!

Tần Thiếu Phong nhìn thiên đỉnh rơi xuống, cười lạnh một tiếng, lập tức thần lực trong cơ thể tuôn ra, Thần Hỏa Phần Thiên được thi triển, hỏa liên bảy màu trong nháy mắt đã ngưng tụ, sau đó thì lao tới thiên đỉnh đó, so với thiên đỉnh khổng lồ thì hỏa liên thật sự là quá nhỏ bé.

Trong mắt Đỉnh Thiên Thái tử xuất hiện vẻ đắc ý, đã bắt đầu ảo tưởng hỏa liên của Tần Thiếu Phong bị đập tắt, hơn nữa Tần Thiếu Phong cũng sẽ trọng thương, đúng rồi, chính là trọng thương thì chứ không phải là bị đập chết, bởi vì Đỉnh Thiên Thái tử còn muốn chà đạp Tần Thiếu Phong! Chỉ là một màn kế tiếp lại khiến Đỉnh Thiên Thái tử hoàn toàn ngây ngốc.

Chỉ thấy hỏa liên bảy màu sau khi va chạm với thiên đỉnh thì thiên đỉnh do thần lực của Đỉnh Thiên Thái tử ngưng tụ thành trong nháy mắt đã bị đốt cháy, mà Đỉnh Thiên Thái tử tất nhiên là cũng bị phản phệ, trước mắt tối sầm, hộc ra một ngụm máu tươi.

Lớn mật, dám thương tổn Thái tử điện hạ, thật sự là không biết sống chết, nạp mạng đi! Tam thập lục phẩm Thần Vương lớn tiếng quát lớn, lập tức muốn xuất thủ đối phó Tần Thiếu Phong, song mà lúc này, tam thập lục phẩm Thần Vương đó giật nảy mình, lập tức cảm giác được một loại cảm giác tử vong bao phủ hắn, khiến cho thần lực trong cơ thể hắn cũng không thể vận chuyển được, cả người đờ ra đó.

Tần Thiếu Phong nhìn tam thập lục phẩm Thần Vương bị định trụ, biết đây là kiệt tác của tiểu la lị, cười hắc hắc rồi bước về phía Đỉnh Thiên Thái tử đang trọng thương, mà lúc này Đỉnh Thiên Thái tử nhìn thấy Tần Thiếu Phong đi tới thì càng hoảng, hắn vốn tưởng rằng một kích của mình có thể khiến Tần Thiếu Phong trọng thương thậm chí là trảm sát Tần Thiếu Phong, không ngờ người cuối cùng trọng thương lại là mình, sự tương phản như vậy khiến cho hắn căn bản không thể tiếp nhận được.

Đầu lợn quyền tới nè! Tần Thiếu Phong cười hô, lập tức quyền đầu như mưa đánh lên mặt Đỉnh Thiên Thái tử, Tần Thiếu Phong kỳ thật đã sớm nhìn Đỉnh Thiên Thái tử này không vừa mắt rồi, bởi vì Đỉnh Thiên Thái tử này nhìn so với Tần Thiếu Phong thì còn anh tuấn hơn một phần, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cực kỳ khó chịu, cho nên mượn cơ hội này, tất nhiên là phải khiến Thái tử biến thành đầu lợn.

Cũng không biết sau khi hoàn toàn biến thành bao nhiêu quyền thì Tần Thiếu Phong dừng tay, lúc này Đỉnh Thiên Thái tử đã hoàn toàn biến thành đầu lợn, to hơn mấy lần, mà Tần Thiếu Phong nhìn trái nhìn phải rồi vẫn không hài lòng, nói: Hình như cái mũi vẫn chưa giống, thêm một chút!

Nói xong lại một quyền đấm vào cái mũi của Đỉnh Thiên Thái tử, lập tức, cái mũi của Thái tử vốn đã rất sưng rồi lại nhô cao hơn, mà sau khi đánh xong một quyền này, Tần Thiếu Phong thu tay lại, sau đó nói: Đánh xong thu công, đầu heo mới ra lò!

Nhìn Đỉnh Thiên Thái tử đã biến thành đầu heo thì tất nhiên là thập phần cao hứng, không ngừng vỗ tay khen hay, có điều Vũ Văn Bạch Sương các nàng nhìn thấy Tần Thiếu Phong không ngờ thực sự đánh Đỉnh Thiên Thái tử thành đầu heo, thì đều có chút lo lắng, dù sao Đỉnh Thiên Thái tử cũng chính là hoàng tương lai, bị Tần Thiếu Phong nhục mạ như vậy, thể diện của hoàng thất vương triều Đỉnh Thiên biết để vào đâu.

Tin rằng chuyện này nếu truyền tới chỗ Đỉnh Thiên hoàng, Đỉnh Thiên hoàng nhất định là sẽ không bỏ qua cho Tần Thiếu Phong, chỉ là đây là quyết định của Tần Thiếu Phong, các nàng tuy rằng có chút lo lắng, nhưng lại không ngăn cản, nếu Đỉnh Thiên hoàng muốn trừng phạt Tần Thiếu Phong, các nàng nhất định sẽ cùng chịu với Tần Thiếu Phong.

Đương nhiên, Tần Thiếu Phong làm ra tất cả những điều này lại không thèm để ý, còn đang thưởng thức kiệt tác của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.