Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 770: Là em vợ thì không thể đánh à



Bất kể là đối mặt với Ma Cực Đại Thánh hay là Thiên Ma Đại Thánh, Tần Thiếu Phong đều thật cẩn thận, mỗi thời mỗi khắc đều vận chuyển thất tình lục dục ma vương để ảnh hưởng tới cảm xúc của bọn họ, khiến cho bọn họ có thêm hảo cảm đối với mình, cũng may hai lần đều qua cửa, nhưng hiện tại đối mặt với Vạn Thú Đại Thánh, Tần Thiếu Phong cảm thấy mình cần phải cẩn thận hơn mới được.

Vạn Thú Đại Thánh, một thân hắc bào, thân hình thon dài cân xứng, ánh mắt tuy rằng vô cùng sắc bén, có điều trông như ánh mặt trời, không hề có bộ dạng hung thần ác sát, có điều kỳ quái nhất chính là Vạn Thú Đại Thánh này tóc rất ngắn, hơn nữa dựng đứng, giống như cương châm, điều này khiến cho toàn thân Vạn Thú Đại Thánh đều tràn ngập khí chất dã tính.

trong mấy người Tần Thiếu Phong gặp chưa bao giờ có ai có kiểu tóc như vậy, bất kể nam nữ, bình thường đều tóc dài tung bay, mà Vạn Thú Đại Thánh này không ngờ lại để tóc ngắn cá tính như vậy, có điều khí tức dã tính toàn thân phát ra lại khiến Tần Thiếu Phong không thể không cẩn thận ứng phó.

Vạn Thú Đại Thánh nhìn Tần Thiếu Phong đi theo Thải nhi bước vào, chỉ quan sát Tần Thiếu Phong chứ không nói gì, mà Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là móng chóng đi lên hành lễ, lập tức nói với Vạn Thú Đại Thánh: Tiểu tế bái kiến nhạc phụ đại nhân. Tất nhiên vẫn là một chiêu không biết xấu hổ này.

Có điều Vạn Thú Đại Thánh không tức giận, chỉ mỉm cười nói: Ngươi là người nữ nhi của ta chọn, bổn tọa tôn trọng lựa chọn của Thải nhi, sẽ không can thiệp, mà ngươi cũng không khiến ta thất vọng, những chuyện ngươi làm ta đều biết, cũng coi như là xứng với nữ nhi của bổn tọa.

Tần Thiếu Phong trong lòng sửng sốt, không ngờ Vạn Thú Đại Thánh này lại nói vậy, trong nhất thời có chút không thích ứng, có điều Tần Thiếu Phong lập tức trả lời: Vậy đa tạ nhạc phụ đại nhân thành toàn.

Thải nhi nhìn thấy phụ thân của mình đã chấp nhận Tần Thiếu Phong thì trong lòng tất nhiên là vừa thẹn vừa mừng, mắc cỡ đỏ mặt đứng một bên, cũng không nói lời nào, mà lúc này Vạn Thú Đại Thánh lại nói với Tần Thiếu Phong: Ngươi đã thành con rể của bổn tọa, như vậy bổn tọa cũng không khách khí với ngươi, tộc nhân nhất mạch của bổn tọa cũng có rất nhiều người không thể kích phát lực lượng huyết mạch, ngươi phải đi giúp bọn họ.

Nhạc phụ đại nhân phân phó thì tiểu tế tự nhiên sẽ hết sức hoàn thành. Tần Thiếu Phong lập tức đáp ứng, hắn vốn đang cho rằng Vạn Thú Đại Thánh sẽ nói ra điều kiện hà khắc gì, không ngờ dễ dàng như vậy, cho nên tất nhiên là đáp ứng thống khoái, huống hồ điều này đối với cũng rất có ích cho Tần Thiếu Phong.

Thấy Tần Thiếu Phong đáp ứng, Vạn Thú Đại Thánh gật đầu nói: Còn có một việc nữa, lúc quyết chiến Thiên đạo chi tử trên Hồng Mông đài nếu ngươi gặp đệ tử của thú tộc ta thì đừng làm khó bọn họ. Vạn Thú Đại Thánh là cảnh giới nào, tất nhiên là nhìn ra thực lực của Tần Thiếu Phong, cho nên mới nói như vậy.

Tần Thiếu Phong gật đầu, sau đó nói: Chỉ cần đệ tử thú tộc không làm chuyện bất lợi với ta thì ta tất nhiên sẽ không đối phó bọn họ. Tần Thiếu Phong cũng sẽ không hoàn toàn đáp ứng, vạn nhất đến lúc đó thú tộc xuất thủ với hắn, hắn cũng không thể làm khó họ ư?

Vạn Thú Đại Thánh cười cười rồi phất tay ý bảo Tần Thiếu Phong và Thải nhi rời khỏi, vì thế Tần Thiếu Phong và Thải nhi ly khai đại điện, mà tất nhiên có thị vệ dẫn Tần Thiếu Phong đi về phía trước, mục đích là một tòa quảng trường cực lớn, mà trên quảng trường có mười vạn đệ tử nhất mạch của Vạn Thú Đại Thánh đang nằm.

Tần Thiếu Phong không biết bản thể của nhất mạch này là gì, có điều lần này thì biết rồi, chỉ thấy trên quảng trường cực lớn có từng con quái vật, đúng vậy, Tần Thiếu Phong chỉ có thể là dùng từ quái vật để hình dung, bởi vì sinh vật trên quảng trường trông thật sự là rất quái dị.

Chỉ thấy loại sinh vật này có tứ chi, có móng vuốt sắc bén, thân hình thì như thánh lang nhất tộc, thánh sư nhất tộc, trên người cũng có da lông các màu, chỉ đầu là giống long tộc, chỉ có điều không có long giác và long tu, trên lưng sinh vật này có một đôi cánh, sau lưng còn có đuôi như đuôi ngựa.

Sinh vật này thoạt nhìn rất không đâu vào đâu, nhưng cực kỳ thần tuấn, hơn nữa Tần Thiếu Phong có thể cảm nhận được lực lượng trong cơ thể sinh vật này vô cùng cường đại, tuy rằng không biết chủng tộc này là gì, nhưng sự cường đại thì không thể nghi ngờ, Tần Thiếu Phong nhìn mấy chục vạn đại quân này thì trong lòng cũng có chút khiếp sợ.

Có điều điều này đối với Tần Thiếu Phong mà nói thì không có gì, bởi vì kế tiếp chỉ cần truyền bá ma chủng, như vậy bất kể bọn họ cường đại như thế nào cũng đều sẽ là khôi lỗi của Tần Thiếu Phong, sinh tử nằm trong tay Tần Thiếu Phong, vì thế Tần Thiếu Phong không chút do dự, dựa theo phương pháp kích phát lực lượng huyết mạch cho thánh lang thi triển ra Huyết Chi Hiến Tế, bắt đầu công tác.

Thân là hoàng tộc của Vạn Thú đế quốc, lực lượng huyết mạch quả nhiên rất cường đại, chỉ thấy huyết khí vô cùng phóng lên cao, câu thông với thiên địa đại đạo, các loại thiên địa quy tắc quán chú vào trong cơ thể Tần Thiếu Phong, khiến cho thần lực của Tần Thiếu Phong không ngừng đề thăng, kích phát được ước chừng trăm vạn thì Tần Thiếu Phong cuối cùng lại tấn thăng, đạt tới cảnh giới tam thập tứ phẩm Thần Thánh.

Nhục thân của Tần Thiếu Phong đã là chiến thiên đấu địa đại pháp cảnh giới phẩm thứ hai tầng thứ năm, cảnh giới này đủ cho Tần Thiếu Phong tăng thần lực lên tới cảnh giới nhất phẩm Thần Thánh, cho nên trong giai đoạn này, cái Tần Thiếu Phong cần phải làm là đề thăng thần lực, đây cũng là con đường nhanh chóng để thực lực của hắn không ngừng tăng trưởng.

Kỳ thật Tần Thiếu Phong cũng không từ bỏ tu luyện ma chủng, thất tình lục dục ma vương và nhục thân, chỉ là theo cảnh giới không ngừng đề thăng, tam đại huyền công này đề thăng thật sự là quá chậm, cho nên Tần Thiếu Phong chỉ có thể đặt trọng điểm ở đề thăng thần lực, có điều ma chủng, thất tình lục dục ma vương và thực lực nhục thân đã đủ để Tần Thiếu Phong dùng rồi.

Đột phá tới cảnh giới tam thập tứ phẩm Thần Thánh, thần lực của Tần Thiếu Phong tất nhiên là càng thêm hùng hậu, cảm giác thần lực trong cơ thể mình, Tần Thiếu Phong cảm thấy hiện tại mình cho dù là không cần thánh khí cao giai, một quyền miểu sát một Thần Thánh nhị thập phẩm cũng không là vấn đề, nếu thi triển ra uy lực của tất cả thánh khí cao giai, như vậy cường giả dưới thập phẩm Thần Thánh Tần Thiếu Phong cũng có sức đánh một trận.

Đối với thực lực như bây giờ của mình, Tần Thiếu Phong rất hài lòng, với thực lực hiện tại của hắn, sau khi tiến vào Hồng Mông đài, nói vậy cũng không có gì nguy hiểm, các nhân tuyển mạnh nhất tiến vào Thiên đạo chi tử đại chiến của các chiến khu chỉ sợ không ai hơn được thực lực này của Tần Thiếu Phong.

Số lượng đệ tử hoàng tộc của Vạn Thú đế quốc so với Thánh Lang vương triều còn nhiều hơn, Tần Thiếu Phong không ngừng thi triển Huyết Chi Hiến Tế, ước chừng công tác một ngày một đêm, kích phát lực lượng huyết mạch cho ước chừng hai ngàn vạn người mới cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ, mà lúc này, thần lực của Tần Thiếu Phong bởi vậy mà đề thăng, đạt tới cảnh giới tam thập tam phẩm.

Thở ra một hơi, Tần Thiếu Phong duỗi lưng, cuối cùng cũng làm xong, tuy rằng có được lợi ích cực lớn, có điều thật sự là mệt chết đi được. Sau khi duỗi lưng, Tần Thiếu Phong ôm Thải nhi tới phủ công chúa, mà lúc này, một người cản đường Tần Thiếu Phong và Thải nhi.

Đây là một thiếu niên thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi, trông rất giống Vạn Thú Đại Thánh, nhất là kiểu tóc đó, quả thực giống nhau như đúc, đều là dựng đứng như cương châm, hơn nữa thực lực cũng thật cường hãn, không ngờ lại có cảnh giới nhị thập bát phẩm Thần Thánh, là một người cường đại nhất trong những người trẻ tuổi Tần Thiếu Phong đã gặp.

Không cần đoán Tần Thiếu Phong cũng biết đây nhất định là Vạn Thú thái tử, đệ nhất nhân của toàn bộ chiến khu phía tây trong Thiên đạo chi tử đại chiến, hơn nữa nhìn ánh mắt của Vạn Thú thái tử này nhìn mình, Tần Thiếu Phong này Vạn Thú thái tử này là lai giả bất thiện, quả nhiên, chỉ thấy Vạn Thú thái tử nhìn Tần Thiếu Phong ôm Thải nhi thì cau mày nói: Bỏ tay ngươi ra khỏi người tỷ tỷ của ta, nếu không ta sẽ khiến cái tay kia của ngươi biến mất.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vạn Thú thái tử thì nhìn thoáng qua Thải nhi, mà Thải nhi nhìn Tần Thiếu Phong, trong hai mắt truyền đến thần sắc bất đắc dĩ, quay đầu quay đầu, nhìn Vạn Thú thái tử, có điều lại không rút tay khỏi vai Thải nhi, mà là nói với Vạn Thú thái tử: Tỷ tỷ ngươi là lão bà của ta, ta mà ôm thì ôm, ngươi không được xen vào, không phải ta nể ngươi là em vợ thì cho ngươi ăn đòn rồi.

Bị đánh? Chỉ bằng vào ngươi ư? Đừng tưởng rằng ngươi đả bại Thánh Tượng thái tử ngu xuẩn kia thì có thể kiêu ngạo, bản Thái tử... Vạn Thú thái tử lập tức bạo nộ rồi, lớn tiếng quát Tần Thiếu Phong, chỉ là vẫn chưa nói xong thì đã bị Tần Thiếu Phong một cước đá bay.

Một cước này thật sự là đá quá đột nhiên, Vạn Thú thái tử bay đi theo đường vòng cung, người ở đây thấy một màn này thì ngây ra, đó là Vạn Thú thái tử, nhi tử được sủng ái nhất của Vạn Thú Đại Thánh, không ngờ bị người ta đá bay, cho dù ngươi là con rể của Vạn Thú Đại Thánh, nhưng con rể chỉ tính là con một nửa, ngươi đá bay nhi tử chân chính của người ta, gan cũng con mẹ nó lớn quá.

Rầm một tiếng, Vạn Thú thái tử hạ xuống đất, có điều lập tức nhảy dựng lên, vẻ mặt đỏ bừng gầm lên: Hỗn đản, ngươi đánh lén!

Đánh lén ư? Vậy ngươi đánh lén ta một lần thử xem? Tần Thiếu Phong cười bảo, nói xong thì ôm Thải nhi tiếp tục đi về phía trước, mà Thải nhi thì oán giận nói với Tần Thiếu Phong: Đáng ghét, dùng sức lớn thế, ngươi nếu đá đệ đệ của ta bị thương thì xem ta thu thập ngươi thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.