Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 844: Lão khất cái cùng tiểu khất cái



Giục ngựa trên đường, mấy người Tần Thiếu Phong bọn họ một đường hướng về phương hướng Đại Bàn thành đi tới, mà Hương Ngưng bọn họ còn đắm chìm ở bên trong Tần Thiếu Phong lấy thực lực một Thánh Đồ nhất giai, chém giết một cao thủ đánh sâu vào Thánh Tông ngũ giai, nhìn thân hình chỉ có bảy tuổi kia của Tần Thiếu Phong, bọn họ như thế nào cũng không có cách tưởng tượng Tần Thiếu Phong vậy mà làm ra chuyện ngoài dự đoán mọi người như vậy.

“Ngươi học được áo nghĩa lúc nào?” Hương Ngưng hướng về Tần Thiếu Phong hỏi, sau khi trải qua trận chiến sinh tử một lần này, Hương Ngưng tựa như cảm thấy mình càng thêm không muốn xa rời Tần Thiếu Phong, tuy rằng Tần Thiếu Phong chỉ bảy tuổi, nhưng mà loại cảm giác này vẫn rất mãnh liệt, Hương Ngưng cũng không biết đây là có chuyện gì, để mặc Tần Thiếu Phong gối đầu lên trên đầy đặn của mình, chờ mong Tần Thiếu Phong trả lời.

Lúc này ma chủng cùng thần hồn của Tần Thiếu Phong đều đã khôi phục, tuy rằng còn chưa có biện pháp gieo ma chủng ở trên người bọn Hương Ngưng, dù sao thực lực Tần Thiếu Phong hiện tại còn quá yếu, chẳng qua thần hồn đã có thể phát huy ra lực lượng của thất tình lục dục ma vương, cho nên ở dưới thần hồn ảnh hưởng, Hương Ngưng tự nhiên là sẽ có cảm giác không muốn xa rời đối với Tần Thiếu Phong.

Nghe xong Hương Ngưng nói, Tần Thiếu Phong cười cười nói: “Ngay tại sau khi A Đại nói với ta.” Đối với chuyện như vậy, Tần Thiếu Phong tự nhiên là không cần phải giấu diếm, dù sao Tần Thiếu Phong đã thi triển ra áo nghĩa, tự nhiên là không sợ người khác biết hắn học được khi nào, về phần Tần Thiếu Phong có được bao nhiêu áo nghĩa, vậy thì tạm thời sẽ không nói cho bất luận kẻ nào.

Nghe xong Tần Thiếu Phong nói, Hương Ngưng, A Đại cùng A Nhị lại là một trận không còn lời nào, từ khi A Đại giải thích cho Tần Thiếu Phong chuyện áo nghĩa, đến bây giờ cũng chẳng qua là chuyện mười ngày qua, mà Tần Thiếu Phong vậy mà liền lĩnh ngộ ra áo nghĩa, hơn nữa áo nghĩa kia còn là không gian áo nghĩa, so với áo nghĩa của bọn họ đều cường đại hơn, thậm chí lĩnh ngộ so với bọn hắn cũng khắc sâu hơn, cái này còn có thiên lý hay không.

Lúc này ở trong lòng bọn Hương Ngưng, A Đại, A Nhị, Tần Thiếu Phong tuyệt đối là một con quái vật không thể nghi ngờ, bởi vì chỉ có quái vật mới có thể có biểu hiện như vậy, người bình thường là không có khả năng làm được việc như vậy. Chẳng qua mặc kệ thế nào, Tần Thiếu Phong cường hãn đối với bọn họ cũng có chỗ tốt, ít nhất chờ trở lại Đại Bàn thành, bọn họ liền có thể chia của.

Mà ngay tại lúc này đầu một cái ngõ nhỏ của Đại Bàn thành, lúc này đang rúc hai bóng người, trên người mặc quần áo rất rách nát rất bẩn, tóc hai người một già một trẻ đều rất hỗn độn, trên mặt cũng đều là bụi đất, che lấp khuôn mặt vốn có. Lúc này, lão giả kia hướng về đứa bé bên người nói: “Tiểu công chúa, chúng ta thực có cần thiết như vậy không? Chúng ta chính là đến dạy dỗ tiểu tử kia, vì sao phải giả thành ăn mày?”.

Thì ra hai người một già một trẻ này chính là tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi và Văn đại tổng quản, tuy Thánh Tổ thành cách Đại Bàn thành cực kỳ xa xôi, nhưng mà có Văn đại tổng quản đại cao thủ này, hai người bọn tiểu công chúa tự nhiên là trước một bước đi tới Đại Bàn thành, hơn nữa ở dưới yêu cầu mãnh liệt của tiểu công chúa, Văn đại tổng quản bất đắc dĩ giả trang thành bộ dáng ăn mày.

Tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi nghe xong Văn đại tổng quản nói, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy tro bụi kia nhất thời lộ ra tươi cười, lập tức nói với Văn đại tổng quản: “Văn gia gia, ngài nghe ta đi, ta đã nghĩ kĩ rồi, như vậy nhất định có thể cho Tần Thiếu Phong xấu mặt!” Sau khi nói xong hai mắt nheo lại, tựa như đã thấy được bộ dáng xấu mặt của Tần Thiếu Phong.

Văn đại tổng quản nghe xong Huyền Ninh Nhi nói, trong lòng lại cười khổ không thôi, nhìn những ánh mắt cổ quái chung quanh kia, chỉ có thể làm bộ như cái gì cũng không phát hiện. Đại Bàn thành này tuy rằng không phải địa phương cường đại nhất, giàu có nhất Thánh Tổ hoàng triều, nhưng mà cũng không đến nỗi có thể có ăn mày, cho dù ở bên trong toàn bộ Thánh Tổ hoàng triều, cũng chỉ có những địa phương cực kỳ hẻo lánh nghèo khổ kia mới có ăn mày, mà tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi vậy mà muốn tại trong Đại Bàn thành này giả thành ăn mày, cái này không dẫn đến ánh mắt cổ quái mới là lạ.

Chẳng qua ai bảo đây là cách hay tiểu công chúa nghĩ ra được, Văn đại tổng quản cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể để mặc tiểu công chúa ép buộc, dù sao hắn chỉ cần cam đoan tiểu công chúa an toàn là được rồi. Vì thế liền ở trong ánh mắt quái dị của mọi người chung quanh, Văn đại tổng quản cùng tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi lẳng lặng chờ Tần Thiếu Phong xuất hiện.

Tốc độ Ô Kì Mã thật là rất nhanh, bọn Tần Thiếu Phong sau vài ngày rốt cục về tới Đại Bàn thành, ở dưới cửa thành Ô Kì Mã, bọn Tần Thiếu Phong liền hướng về trong Đại Bàn thành đi đến, mà con dân Đại Bàn thành bình tĩnh một đoạn thời gian thấy Tần Thiếu Phong xuất hiện, nhất thời liền khẩn trương hẳn lên.

Chẳng qua Tần Thiếu Phong lúc này đang sốt ruột trở về chia của, nào có thời gian để ý tới những cái này, mang theo A Đại, A Nhị cùng Hương Ngưng, Nguyệt Nhi liền hướng về Đại Bàn vương phủ đi đến, sau đó liền ở thời điểm bọn họ đi ngang qua một cái ngõ nhỏ, Tần Thiếu Phong bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía ngõ nhỏ, thấy được hai tên ăn mày rúc ở nơi đó.

Tần Thiếu Phong ở thời điểm tiến vào Đại Bàn thành, liền cảm giác được có người đang nhìn trộm mình, bởi vì thần hồn Tần Thiếu Phong đã không chịu thiên đạo Đại Thế Giới này áp chế nữa, cho nên hiện tại cảm giác của Tần Thiếu Phong trở nên cực kỳ sâu sắc, lập tức tìm kiếm là ai đang nhìn trộm mình, sau đó phát hiện vậy mà đứa bé trong một đôi ăn mày kia.

Thần hồn Tần Thiếu Phong có toàn bộ năng lực của thất tình lục dục ma vương, trong đó tự nhiên là có năng lực của Kiến dục ma vương, Tần Thiếu Phong liếc một cái nhìn lại, liền thấy rõ tình huống thân thể của hai người ăn mày, nhất thời từng đợt rét lạnh hướng về Tần Thiếu Phong đánh úp lại, bởi vì Tần Thiếu Phong thấy thân thể Văn đại tổng quản, thiếu chút nữa không làm cho Tần Thiếu Phong tự chọc vào hai mắt.

Chẳng qua chính là bởi vì thấy được thân thể Văn đại tổng quản cùng thân thể tên ăn mày nhỏ kia, tâm tư Tần Thiếu Phong khẽ chuyển, liền đoán được đây là chuyện gì, vì thế liền hướng về hai người ăn mày một già một trẻ này đi tới, thẳng đến đi tới phía trước Văn đại tổng quản cùng tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi, Tần Thiếu Phong mới ngừng lại, nhìn Văn đại tổng quản cùng Huyền Ninh Nhi.

Huyền Ninh Nhi tuy rằng đã là thực lực Thánh Tông nhất giai, nhưng mà lại không thể cảm giác được Tần Thiếu Phong đã tra xét qua bọn họ, chẳng qua Văn đại tổng quản cao thủ cỡ nào, lúc trước ở thời điểm Tần Thiếu Phong lợi dụng năng lực của Kiến dục ma vương quan sát hắn, Văn đại tổng quản liền cảm giác được, chỉ là cũng không rõ ràng Tần Thiếu Phong là như thế nào làm được, không khỏi cũng là đối với Tần Thiếu Phong trở nên tò mò hẳn lên.

“A Đại, Đại Bàn thành chúng ta sao có thể có ăn mày?” Tần Thiếu Phong hướng về A Đại đứng ở phía sau hắn hỏi, mà A Đại sau khi nghe xong Tần Thiếu Phong nói lập tức nói: “Thiếu gia, Đại Bàn thành chúng ta cũng tính là giàu có, không có ăn mày, đây có lẽ là từ thành trì khác đến, nếu không thuộc hạ đem bọn họ đuổi đi?”.

Tần Thiếu Phong nghe xong A Đại nói lắc lắc đầu, lập tức nói với A Đại: “Cái này sao được, bọn họ đã đi tới Đại Bàn thành của chúng ta, đó chính là con dân Đại Bàn thành chúng ta, ta thân là Đại Bàn vương thế tử, có trách nhiệm chiếu cố tốt bọn họ.” Tần Thiếu Phong một bộ bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, lại làm cho người ở chung quanh nghe thiếu chút nữa ói ra.

Từ sau khi Tần Thiếu Phong xuất hiện, đa số con dân trong Đại Bàn thành này đều gặp họa, thường xuyên bị Tần Thiếu Phong ức hiếp, nào được Tần Thiếu Phong chiếu cố, mà hiện tại Tần Thiếu Phong vậy mà muốn chiếu cố hai người ăn mày, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc lên từ phương tây sao? Hay là Tần Thiếu Phong có âm mưu gì? Đương nhiên, người cho rằng Tần Thiếu Phong có âm mưu chiếm cứ chín chín phầm trăm toàn bộ người vây xem, về phần còn lại thì là đoán Tần Thiếu Phong có âm mưu.

Sau khi hướng về A Đại nói xong, Tần Thiếu Phong ngồi xổm trước mặt Huyền Ninh Nhi, nói với Huyền Ninh Nhi: “Bản công tử còn thiếu một thị nữ bên người, ngươi nguyện ý theo bản công tử không? Nói cho ngươi, trở thành thị nữ của bản công tử, ngươi về sau cũng chính là có thể trở thành vợ thứ ba của bản công tử, ài, lại phải để cho bảo bối tiểu công chúa của ta xếp vào phía sau, thế nào? Có phải rất cao hứng hay không!”.

Quả nhiên! Những người chung quanh vây xem kia đều là trong lòng khinh bỉ từng đợt, đã sớm là biết Tần Thiếu Phong không có lòng tốt, tiểu tử này thì ra là muốn tiểu ăn mày kia làm vợ hắn! Chỉ là người vây xem đều rất kỳ quái, tiểu ăn mày này ăn mặc rách nát, hơn nữa đầy mặt tro bụi, căn bản nhìn không ra là bé trai hay là bé gái, Tần Thiếu Phong sao bảo người ta làm vợ hắn?

Tiểu công chúa Huyền Ninh Nhi rúc ở nơi đó nghe xong Tần Thiếu Phong nói thiếu chút nữa tức điên rồi, nàng chính là tiểu công chúa Thánh Tổ hoàng triều, Tần Thiếu Phong vậy mà muốn nàng làm thị nữ bên người Tần Thiếu Phong, cái này cũng quá lớn mật rồi! Huyền Ninh Nhi thật muốn một cái tát đập chết Tần Thiếu Phong, chỉ là lại không biểu hiện ra, hít một hơi thật sâu, sau đó mới làm bộ bộ dáng như khiếp sợ nói với Tần Thiếu Phong: “Ca ca, ngươi nói cái gì, ta không hiểu.”.

Huyền Ninh Nhi vừa mở miệng nói chuyện. Những người vây xem chung quanh kia đều l kinh ngạc một trận, không nghĩ tới thật đúng là một bé gái, không khỏi ngạc nhiên một trận, Tần Thiếu Phong này chẳng lẽ còn có bản lãnh đặc thù hay sao, vậy mà có thể nhìn ra đối phương là con trai hay là con gái như vậy, từng người đều là quái dị nhìn Tần Thiếu Phong.

Một bên Văn đại tổng quản nghe xong Tần Thiếu Phong nói, trong lòng lại lắc lắc đầu, lần này tiểu công chúa phải gặp họa rồi, Văn đại tổng quản người khôn khéo cỡ nào, từ trong ánh mắt của Tần Thiếu Phong liền nhìn rõ ràng, Tần Thiếu Phong này đã nhìn ra thân phận của tiểu công chúa, trong lòng chỉ có thể bi ai cho tiểu công chúa, xem ra tiểu công chúa phải rơi vào miệng cọp rồi.

Chẳng qua Văn đại tổng quản lại không có ngăn cản tất cả cái này xảy ra, chỉ lẳng lặng nhìn, hơn nữa đối với Tần Thiếu Phong cũng rất cảm thấy hứng thú, muốn nhìn xem Tần Thiếu Phong còn có chỗ nào bất phàm, có thể có năng lực hoàn thành nhiệm vụ kia của Thánh Thượng hay không, nếu Tần Thiếu Phong có cái năng lực kia, tự nhiên là cần hảo hảo bồi dưỡng.

Tần Thiếu Phong nghe xong tiểu công chúa nói cười hắc hắc, lập tức nói với Huyền Ninh Nhi: “Nghe không hiểu không sao, chỉ cần ngươi nhớ, đi theo bản công tử, về sau ngươi liền có thể ăn ngon mặc đẹp, hơn nữa còn có thể địa vị ở trên tiểu công chúa hoàng triều của chúng ta.” Nói xong đoạn trên liền duỗi tay ra ôm lấy Huyền Ninh Nhi giả làm tiểu ăn mày.

Cái tập kích đột nhiên này khiến cho cả người Huyền Ninh Nhi căng thẳng, bản năng liền muốn làm ra phản kháng, chẳng qua lại bị Tần Thiếu Phong ôm lấy thân thể!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.