Đạo Tâm Chủng Ma

Chương 940: Mỏ giới thạch



Từ lần trước ở trong thần điện Chiến Thần Cung, Niệm Nô Kiều và Tần Thiếu Phong gặp mặt lần đầu tiên, Tần Thiếu Phong trợ giúp Niệm Nô Kiều đã lấy được truyền thừa, chính như Tần Thiếu Phong đoán trước, thật sự là làm cho trong lòng Niệm Nô Kiều có ấn tượng khắc sâu về Tần Thiếu Phong, trong lúc nhất thời không cách nào phai mờ, mà tương kiến ở trên Thái Sơn lần thứ hai, cũng làm cho Niệm Nô Kiều thấy được bộ dạng Tần Thiếu Phong bá đạo uy vũ, tự nhiên là càng thêm khắc sâu ấn tượng, thân ảnh Tần Thiếu Phong ở trong lòng Niệm Nô Kiều không lái đi được.

Đối với Niệm Nô Kiều tu luyện Phiêu Miểu Phong Băng Tâm Thần Quyết càng ngày càng không có hứng thú với nam nhân, đối với tất cả đều rất lạnh lùng là trí mạng, bởi vì Tần Thiếu Phong đã hoàn toàn phá vỡ đạo tâm của Niệm Nô Kiều, cho nên Niệm Nô Kiều đã sớm biết mình không cách nào kế thừa truyền thừa Phiêu Miểu Phong, trở thành phong chủ Phiêu Miểu Phong.

Hiện tại Tần Thiếu Phong lấy tư thái càng thêm bá đạo hàng lâm Phiêu Miểu Phong, uy hiếp Phiêu Miểu Phong trả nợ, khiến cho Niệm Nô Kiều càng thêm khắc sâu, mà bởi như vậy, trong lòng Niệm Nô Kiều muốn tiếp cận Tần Thiếu Phong, nhìn xem Tần Thiếu Phong rốt cuộc là một người nam nhân thế nào, đây là cảm giác Niệm Nô Kiều chưa từng gặp qua, nhưng lại vô cùng mãnh liệt.

Tần Thiếu Phong nhìn bộ dạng Niệm Nô Kiều dĩ thân tự ma, cũng không có quá để ý, sau này thời gian có rất nhiều, sớm muộn gì nàng cũng sẽ biết mình là một người tốt, mà Niệm Nô Kiều đi tới trước mặt Tần Thiếu Phong, nhìn thoáng qua Tần Thiếu Phong, đứng qua một bên.

Tần Thiếu Phong cũng chỉ là nhìn thoáng qua Niệm Nô Kiều, đem ánh mắt nhìn về phía phong chủ Phiêu Miểu Phong, lập tức hướng về phía nàng nói, Được rồi, Tiểu Kiều Kiều đã theo bổn công tử, như vậy khoản nợ một trăm triệu khối thượng phẩm giới thạch coi như là rõ ràng. Hiện tại các ngươi nguyện ý lưu lại cho bổn công tử làm công, bổn công tử rất hoan nghênh, nếu không muốn, cũng có thể rời đi, bổn công tử tuyệt đối không ngăn trở.

PHONG chủ Phiêu Miểu Phong hung hăng trợn mắt nhìn Tần Thiếu Phong, hôm nay Phiêu Miểu Phong không thể nào lại trở thành thánh địa các nàng, hiện tại chỉ có thể tìm kiếm những địa phương khác khác trùng kiến Phiêu Miểu Phong, vì vậy vung tay lên, muốn đem mang theo đệ tử Phiêu Miểu Phong rời đi, làm thợ mỏ cho Tần Thiếu Phong? Nằm mơ đi!

Nhưng mà vừa lúc này, Tần Thiếu Phong cũng nhàn nhạt đối nói với phong chủ Phiêu Miểu Phong, Ngươi có phải đem sự tình gì đó quên mất? Phong chủ Phiêu Miểu Phong cùng phần đông đệ tử đang muốn rời đi, nghe Tần Thiếu Phong nói đều ngừng lại, sau đó phong chủ Phiêu Miểu Phong hướng về phía Tần Thiếu Phong nói, Còn có chuyện gì?

Bởi vì đệ tử mình thương yêu nhất cũng không thể bảo trụ, khiến cho phong chủ Phiêu Miểu Phong tự nhiên là trong lòng rất không vui, đương nhiên sẽ không khách khí với Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong chỉ lắc đầu, lập tức khẽ vươn tay, nhẹ nhàng bắn ra, nhất thời không gian chung quanh chấn động không thôi, kể cả phong chủ Phiêu Miểu Phong và chúng đệ tử, dị độ không gian đều trong nháy mắt mở ra, từ trong đó bắn ra từng khối giới thạch, đương nhiên, còn có một chút đồ riêng tư nữ tính.

A, bổn công tử chỉ cần giới thạch thuộc về bổn công tử, còn lại mấy cái thứ gì đó các ngươi thu trở về đi. Tần Thiếu Phong nhìn những đồ nữ tính riêng tư kia, cũng có chút ít xấu hổ, sờ lên cái mũi nói, mà phong chủ Phiêu Miểu Phong cùng chúng đệ tử đều bị tức toàn thân run rẩy, những giới thạch kia còn chưa tính, nhưng mà những đồ riêng tư của các nàng bị Tần Thiếu Phong lấy ra, tự nhiên là làm cho các nàng nổi giận không thôi.

Lấy thực lực Tần Thiếu Phong bây giờ tự nhiên là không cách nào mở ra dị độ không gian của phong chủ Phiêu Miểu Phong, nhưng mà đó là ở dưới tình huống bình thường, lúc này phong chủ Phiêu Miểu Phong đang đối kháng nguyền rủa lực của Huyết Chú Tử, dĩ nhiên là bị Tần Thiếu Phong thực hiện được, bây giờ nhìn những thứ tư mật rơi vãi rơi xuống đất, phong chủ Phiêu Miểu Phong vung tay lên, thu vào lần nữa, sau đó ngay cả một câu cũng không nói, trực tiếp bay mất.

Đệ tử Phiêu Miểu Phong khác cũng giống như vậy, tranh thủ thời gian thu hồi đồ của mình rồi trực tiếp bay mất, các nàng lo lắng dừng lại tiếp nữa, Tần Thiếu Phong ác ma này còn không biết làm đến chuyện gì. Tần Thiếu Phong nhìn phong chủ cùng tất cả đệ tử Phiêu Miểu Phong rời đi, sờ lên cái mũi, không nói gì thêm.

Nói thật, Tần Thiếu Phong còn thật không có ý tưởng làm cho các nàng lưu lại làm thợ mỏ, hiện tại các nàng đều ly khai, ngược lại giảm đi Tần Thiếu Phong miệng lưỡi, nhìn từng đống giới thạch trên Phiêu Miểu Phong, Tần Thiếu Phong hướng về phía Tô Vân Hà nói, Đại cữu ca, những thứ này liền tặng cho ngươi, xem như tiểu đệ hiếu kính.

Tần Thiếu Phong tự nhiên là không cần giới thạch, cho nên cái này tự nhiên mượn hoa hiến phật, Tô Vân Hà hiện tại đúng là Thánh Đế cửu giai cảnh giới, cần đại lượng giới thạch tích súc thánh lực, do đó đột phá đến Thánh Tổ cảnh giới, cho nên cũng không có khách khí, trực tiếp mang toàn bộ giới thạch thu vào.

Chứng kiến Tô Vân Hà mang toàn bộ giới thạch đều thu vào, Tần Thiếu Phong xoay người hướng về phía Niệm Nô Kiều nói, Đi thôi, mang bọn ta đi nhìn giới thạch quáng của ta một chút. Niệm Nô Kiều chỉ là khẽ gật đầu, sau đó hướng về phía trước đi đến, thân là đệ tử đắc ý của phong chủ Phiêu Miểu Phong, những chuyện này Niệm Nô Kiều rất rõ ràng.

Niệm Nô Kiều mang theo mọi người đi tới trung tâm đại điện Phiêu Miểu Phong, đây vốn là đại điện phong chủ Phiêu Miểu Phong, nhưng mà hiện tại đã thuộc về Tần Thiếu Phong. Mọi người đi theo Niệm Nô Kiều, chỉ thấy Niệm Nô Kiều đi tới một góc đại điện, lập tức đánh ra một cái thủ ấn, một cái thông đạo đi thông dưới mặt đất xuất hiện.

Mọi người theo Niệm Nô Kiều một đường hướng về dưới mặt đất đi xuống, rất nhanh bọn họ đều cảm giác được càng xuống phía dưới, giới nguyên khí lại càng nồng hậu, thế giới lực càng ngày càng đậm, cái này tự nhiên là bởi vì tiếp cận giới thạch quáng, ngay tại thời điểm bọn họ xuống dưới cùng, một cái thạch động rộng rãi xuất hiện ở trước mặt của bọn hắn.

Trong thạch động cực lớn có từng đống giới thạch, xem bộ dáng là vừa khai thác ra, nhưng mà ở đây cũng không có thợ mỏ, Tần Thiếu Phong đem ánh mắt nhìn về phía Niệm Nô Kiều, hướng Niệm Nô Kiều hỏi tình huống nơi này, Niệm Nô Kiều thấy được ánh mắt Tần Thiếu Phong, nhẹ nhàng nói, Những thứ này đều là do chúng ta tự khai thác.

Nghe xong Tần Thiếu Phong một hồi đáng tiếc, sớm biết đệ tử Phiêu Miểu Phong đều tự khai thác giới thạch, hắn sẽ không mang các nàng đều đuổi đi, nhưng mà đuổi đi liền đuổi, chỉ cần giới thạch quáng nắm giữ ở trong tay của mình, muốn tìm thợ mỏ còn không phải chuyện rất dễ dàng.

Tần Thiếu Phong hướng về bốn phía đánh giá, chỉ thấy trong thạch động cực lớn này ngoại trừ từng đống quang mang giới thạch lập loè ra, chính là không có vật gì khác, mà hai bên thạch động đều có một thông đạo, thế giới lực liên tục không ngừng từ hai cái thông đạo phóng xuất ra, cái này tự nhiên là từ giới thạch quáng phóng thích.

Chứng kiến tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong đầu tiên là để cho Tô Vân Hà mang giới thạch thu vào, sau đó hướng Niệm Nô Kiều hỏi, Cái giới thạch quáng này dài bao nhiêu? Chiều dài giới thạch quáng chính là quan hệ với vấn đề số lượng dự trữ, tự nhiên là không thể không biết, hơn nữa đây chính là chuẩn bị cho kế hoạch sau này của Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong nhìn nặng giới thạch quáng như thế, tự nhiên là bởi vì kế hoạch kia, mặc dù nói bây giờ còn vô cùng xa xôi, nhưng mà hiện tại hẳn phải chuẩn bị thật tốt, cũng chính bởi vì như vậy, giới thạch quáng trong đất phong của mình Tần Thiếu Phong mới nhất định phải lấy được.

Niệm Nô Kiều hướng Tần Thiếu Phong nói, Giới thạch quáng ngang cả Cự Lộc Quận, hơn nữa còn kéo dài tới Đại Hoang Quận đi. Những lời này làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng vừa động, Đại Hoang Quận chính là địa bàn Huyền Thiên Thái Tử, mà Đại Hoang Quận thật sự liền với Cự Lộc Quận.

Cự Lộc Quận vắt ngang phương bắc Thánh Tổ Hoàng Triều, mà Đại Hoang Quận lại ở phía Đông Thánh Tổ Hoàng Triều, liền nhau ở góc đông bắc Thánh Tổ Hoàng Triều, chỉ là Tần Thiếu Phong không nghĩ tới giới thạch quáng của mình lại kéo dài sang Đại Hoang Quận, như thế làm cho Tần Thiếu Phong có chút ngoài ý muốn.

Nhưng mà coi như là tới Đại Hoang Quận, giới thạch quáng thuộc về Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong sẽ không cho phép có một chút bị người khác khai thác ra ngoài, cho nên sau khi phân biệt phương hướng, Tần Thiếu Phong trực tiếp hướng về một cái thông đạo trong đó bay đi, mà Tần Thiên Quyến, Tô Vân Hà cùng Huyết Chú Tử, Niệm Nô Kiều đều theo ở phía sau.

Cái lối đi này vô cùng thâm thúy, dù sao bị khai thác nhiều năm, nhưng mà thực lực lấy của bọn hắn, tự nhiên là rất nhanh liền đi tới cuối cùng, ở cuối thông đạo tự nhiên là chưa khai thác giới thạch quáng, thế giới lực nồng hậu từ bên trong giới thạch phóng thích ra, nhìn giới thạch quáng khổng lồ này, Tần Thiếu Phong tự nhiên là thật cao hứng.

Cự Lộc Quận khổng lồ cỡ nào, Tần Thiếu Phong đã thấy được, mà giới thạch quáng lại ngang cả Cự Lộc Quận, có thể thấy được giới thạch quáng to lớn thế nào, ẩn chứa bao nhiêu giới thạch. Hơn nữa bây giờ còn kéo sang một bộ phận Đại Hoang Quận, giới thạch Tần Thiếu Phong vốn có liền càng thêm khổng lồ.

Tâm thần vừa động, Tần Thiếu Phong trên người ánh sáng màu vàng lập loè, lập tức Tần Thiếu Phong vượt qua giới thạch quáng, tiếp tục hướng về phía trước bay đi, Tô Vân Hà bọn họ vẫn đi theo Tần Thiếu Phong, cứ như vậy một mực phi hành về phía trước, mà một bên hướng về phía trước phi hành, Tần Thiếu Phong tinh tường nghe được phía trước lại có thanh âm khai thác giới thạch quáng.

Điều này làm cho hai con ngươi Tần Thiếu Phong nhíu lại, dựa theo tính toán của hắn, bọn họ hiện tại tuyệt đối là còn ở trong lãnh thổ Cự Lộc Quận, lại có thể có thanh âm khai thác khoáng thạch từ nơi này truyền đến, điều này làm cho Tần Thiếu Phong lập tức biết, người Đại Hoang Quận đã đưa tay đến lãnh thổ của hắn.

Tần Thiếu Phong thoáng cái nổi giận, con mẹ nó, ngay cả đồ của lão tử cũng dám động, Huyền Thiên Thái Tử này lá gan cũng quá lớn đi? Xem ra lần trước giáo huấn hắn không đủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.