Đạo Thống Truyền Thừa Hệ Thống

Chương 8: Cương Thi Xuất Quan



Team: Vạn Yên Chi Sào.

Gà gáy hừng đông, Bạch Vũ vẫn còn ngủ say, nhưng Văn Tài đã tới gõ cửa.

"Sư thúc, mở cửa đi, sư phụ có việc muốn tìm người."

Tiếng gõ cửa thùng thùng làm thức tỉnh Bạch Vũ đang ngủ say bên trong, hắn mơ mơ màng màng mở mắt ra, ngáp một cái, dụi dụi con mắt để cho mình tỉnh lại, sau đó đứng dậy mở cửa. Nhìn thấy ngoài phòng điệu bộ của Văn Tài cẩn thận từng li từng tí một, không khỏi hơi kinh ngạc, nhưng thoáng tự hỏi một chút liền rõ ràng nguyên do trong đó, xem ra hiện tại hai huynh đệ này đều bắt hắn đối xử tiềm lực. Cũng không thèm để ý, đối với Văn Tài hỏi:

"Có biết là chuyện gì hay không?"

Văn Tài lắc đầu nói:

"Không rõ lắm, chắc là chuyện tìm mộ đó?"

"À."

Bạch Vũ cũng hiểu rõ ra, chắc chắn là vấn đề chôn cất Nhâm lão thái gia. Liền trước tiên đuổi Văn Tài đi, sau đó dọn dẹp phòng ốc một chút, mặc quần áo xong, ngay sau đó đi vào trong phòng khách, khi nhìn thấy Cửu Thúc đang quan sát một tấm bản đồ.

Hắn đi lên phía trước, đi tới trước Cửu Thúc, nói:

"Sư huynh chắc là tới tìm chỗ thích hợp à?"

Cửu Thúc nhìn thấy Bạch Vũ hắn đứng dậy, gật đầu một cái nói:

"Không sai, là tìm được một cái mộ huyệt tốt, ngươi xem."

Tiếp đó Bạch Vũ đi tới nhìn qua một chút phát hiện đúng là cái chỗ kia cùng mộ huyệt kia gần như cùng một chỗ, không khỏi kinh ngạc nói:

"Cái Tinh Đình Điểm Thủy huyệt kia, dời đến nơi này à?"

Cửu Thúc gật gật đầu, nói:

"Không sai, chính là cái Tinh Đình Điểm Thủy huyệt kia, hôm nay chúng ta tiện thể đi qua chỗ của Nhâm lão gia đàm phán một lát, chuyện chôn cất, ngày chôn cất sớm cũng có thể khiến người ta sớm ngày an tâm."

Tuy trong lòng Bạch Vũ là có chút không cho là đúng, nhưng ở bề ngoài lại gật gật đầu, phụ họa nói:

"Không sai."

Sau đó hai người liền cùng hai người Thu Sinh, tất cả đều đến Nhâm phủ, hạ nhân dẫn mấy người đi tới đại sảnh, chỉ thấy Nhâm lão gia đang cùng đội trưởng cảnh sát A Uy uống trà. Nhâm lão gia nhìn thấy mấy người đi vào vội vã bỏ lại A Uy tiến lên đón tiếp, vấn an nói:

"Cửu Thúc, Bạch đạo trưởng các ngươi tới đây, không biết là có chuyện gì không."

Mấy người Bạch Vũ vội vã đáp lễ, Cửu Thúc nói rằng:

"Nhâm lão gia, hôm nay chúng ta là đến thương lượng với ngươi về chuyện mộ huyệt."

Nhâm lão gia cười ha ha, khách khí nói:

"Vậy chúng ta lên lầu trên nói đi, Bạch đạo trưởng, Cửu Thúc xin mời lên lầu."

Hai người Bạch Vũ Cửu Thúc, vội vàng nói:

"Không cần khách sáo."

Ba người để những người khác ở lại dưới lầu, lên lầu hai.

Lên trên lầu, đầu tiên Nhâm lão gia dặn dò hạ nhân rót nước trà liền không thể chờ đợi được nữa hỏi:

"Cửu Thúc, không biết cái huyệt kia so với Tinh Đình Điểm Thủy huyệt trước đó thì như thế nào?" - Dù sao cũng là liên quan đến mình và hậu nhân tương lai, đương nhiên phải hết sức quan tâm.

Cửu Thúc cười cợt, nói:

"Nhâm lão gia có từng nhớ tới trước đó ta đã nói Tinh Đình Điểm Thủy huyệt không cách nào ở cùng một chỗ không?"

Nhâm lão gia không biết ý của hắn là gì, nhưng vẫn gật đầu một cái, nói rằng:

"Đương nhiên nhớ, ngày hôm qua Cửu Thúc nói là Tinh Đình Điểm Thủy một điểm lại điểm, sẽ không cùng một vị trí."

Cửu Thúc nói:

"Không sai, vì lẽ đó ta vừa nhìn cái chu vi địa hình của mộ huyệt kia, phát hiện hiện tại cái huyệt kia cách chỗ cái huyệt cũ không xa nơi đất hoang, chỉ đợi chọn giờ tốt liền có thể chôn cất ở đây."

Dù sao cái Tinh Đình Điểm Thủy huyệt kia là một cái huyệt hết sức tốt. Tinh Đình Điểm Thủy huyệt còn gọi Tiềm Long huyệt, Độc long huyệt, tổ tiên chôn ở huyệt này, gia tài người nhất định lưỡng vượng, hậu thế phú quý. Nếu không phải là thầy phong thủy kia có ý không tốt, nói không chừng của cải hiện tại của Nhâm gia có khả năng đã là nhà giàu nhất Hồng Kông.

Lúc này Cửu Thúc lại bỗng nhiên chuyển đề tài, nói:

"Nhưng lần này nhất định phải hỏi rõ ràng đây là nhà ai, không được cưỡng chế người ta."

Nhâm lão gia khẩn trương đáp lại, lí lẽ có chút lúng túng:

"Làm sao biết, biết như thế nào."

Nhưng lúc này dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng kêu lớn đầy sợ hãi của Nhậm Doanh Doanh. sắc mặt Nhâm lão gia thay đổi để lại hai người vội vàng chạy xuống lầu dưới.

Bạch Vũ, Cửu Thúc cũng không lưu lại, vội vàng đuổi theo, ba người đi tới bậc thang đầu tiên, thì đã thấy Nhậm Doanh Doanh bước nhanh tới, phía sau còn có vẻ như là phát điên sắp muốn cởi sạch quần áo A Uy. Nhậm Doanh Doanh chạy đến trước Nhâm lão gia cầm lấy cánh tay của hắn giống như một con thỏ hoảng sợ vậy, kinh hoảng hô:

"Ba ba, cứu mạng."

Sắc mặt trắng bệch, trực chờ sắp muốn khóc.

Ánh mắt Nhâm lão gia tức giận nhìn trừng trừng để lộ từng tia lửa giận không thể tin nổi, A Uy này lẽ nào bởi vì ta không đồng ý cho hắn giao du cùng Doanh Doanh nên muốn tới làm khó à?

Nhưng lúc này thân thể A Uy lại ôm lan can không bị khống chế khẽ lay một cái, mang khuôn mặt tỏ vẻ đau khổ, vẻ mặt đưa đám nói:

"Biểu di phu(1), ta muốn uống trà."

(1) Biểu di phu: Dượng họ.

Nhìn dáng dấp nàng đã chịu đả kích không nhỏ.

Hai người Bạch Vũ lúc này lại biết là hai người Văn Tài, Thu Sinh giở trò quỷ, hai người chạy xuống lầu đi tới ngoài cửa chỉ thấy được Thu Sinh đang lén lén lút lút ngó dáo dác, trong tay Văn Tài còn ôm y phục của chính mình trên tay, cởi trần đứng ở phía sau. Trong lòng Cửu Thúc không khỏi tức giận một trận, hai mắt trừng một cái liền muốn phát hỏa. Thu Sinh chớp nhanh lấy thời cơ, xoay người liền chạy, nhưng Văn Tài lại bị Cửu Thúc tóm được.

"Hai đứa tiểu tử thối các ngươi gặp rắc rối rồi."

Vận lên một tia pháp lực một quyền đánh vào bụng Văn Tài, véo lỗ tai kéo về phía nghĩa trang mà đi.

Văn Tài bị đau kêu trong miệng:

"Sư thúc cứu mạng."

Nhưng Bạch Vũ dường như hoàn toàn không nghe, ngân nga hát lên đi theo ở phía sau hai con mắt ngó nghiêng bốn phía xung quanh, không bị bất cứ cái gì ảnh hưởng.

Không biết lúc này Nhâm lão gia cũng thật sự là nén giận trong lòng, vừa an ủi con gái, vừa thét hỏi A Uy.

Trở lại nghĩa trang, Cửu Thúc vốn là muốn phải cố gắng chỉnh đốn bọn họ một hồi, nhưng với hai người dối trá này, đương nhiên là không thể ngồi chờ chết, mấy người vừa tới phòng khách Cửu Thúc chỉ biết há hốc mồm, nhưng Thu Sinh ngược lại đưa trà tốt tới, lúc này hai người so với bình thường có thể chịu khó gấp mấy lần. Thu Sinh chỉ chốc lát sau vì nhận được sự hỗ lại trốn thoát đi, Văn Tài lấy cớ muốn đi làm cơm cũng chạy mất tăm, Cửu Thúc thật sự đành chịu. Sau khi Văn Tài chuẩn bị kỹ càng bữa cơm chiều, ăn cơm xong liền đi ngủ. Nhưng Bạch Vũ hiện tại không chịu lãng phí chút thời gian nào, trước khi Cửu Thúc đi hắn mở miệng nói hiện tại chính mình đang thiếu thốn, lại không nghĩ rằng Cửu Thúc rất phóng khoáng lấy ra không ít thứ tốt. Đủ loại kiểu dáng pháp khí, chẳng những có cái la bàn Bạch Vũ cần dùng kia, còn có những vật mà cấp bậc bây giờ Bạch Vũ có thể sử dụng cũng gần như không ít, cuối cùng còn lấy bản Mao sơn bí thuật ra cho hắn cất giữ.

Trong lòng Bạch Vũ rõ ràng biết đây là nhân quả của Cửu Thúc, tuy nhiên Cửu Thúc là đánh vỡ đầu có thể cũng sẽ không nghĩ tới ý đồ của Bạch Vũ, cái nhân quả này nhất định là không trả nổi.

Bản Mao sơn bí thuật này đúng là một quyển bí điển ghê gớm, trong đó ghi chép pháp thuật bí thuật lệnh, Bạch Vũ có cảm giác không kịp nhìn, các loại phù thuật, chế khí, trận pháp đều được ghi chép tỉ mỉ. Nhưng thật kỳ quái, Bạch Vũ chỉ là xem lướt qua bản bí thuật này một lần, nhưng dường như đều khắc ghi ở trong lòng tất cả nội dung bên trong vậy, tất cả đều nhớ kỹ.

Đây chẳng lẽ là có quan hệ cùng hệ thống? Lúc cải tạo tư chất cũng đã đồng thời cải tạo cho trí não? Lắc lắc đầu không nghĩ nhiều nữa, nếu muốn có thể vận dụng thì chỉ có nhớ kỹ thì cũng không được, còn phải chăm chỉ luyện tập nắm bắt quy luật vận chuyển pháp thuật, nắm giữ mỗi một chi tiết nhỏ, đem mỗi câu thần chú thuộc nằm lòng đạt đến cảm giác nói ra không vấp. Khi đó chờ đến khi đạt đến pháp lực liền có thể tiến vào giai đoạn thứ hai vô chú thi thuật(2).

(2) Vô chú thi thuật: Không cần đọc thần chú cũng có thể thi triển pháp thuật.

Bạch Vũ lập tức không chần chừ nữa, chạy đến trên đường mua được rất nhiều chu sa(3), giấy vàng, bút lông những vật này hữu hiệu nhất trong việc luyện bùa chú trong gia đoạn đầu tăng cường thực lực. Vẽ bùa xem ra cũng không đơn giản như vậy, đối với người muốn vẽ bùa tốt cần khống chế pháp lực đạt đến một mức độ thích làm gì thì làm, mỗi một bút mỗi một nét cũng không thể có một chút sai sót gì.

(3) Chu sa: mực màu đỏ.

Nhưng đối với những thứ này dường như cũng không phải là vấn đề quá to lớn nan giải với Bạch Vũ, bất quá là khoảng một tiếng làm quen hắn liền nắm giữ kỹ xảo trong đó. Sau đó hắn họa đến mức càng ngày càng trôi chảy, nhiều lần hóa thân làm một cỗ máy, vung tay lên một bút nối liền, một tấm phù liền thành hình ở dưới tay hắn. Hắn dần dần chìm vào trong đó, cơm tối hắn cũng không ăn, chưa kịp nhận ra trời đã tối rồi, trong phòng Bạch Vũ khắp nơi đều để bùa vàng. Chờ vật liệu dùng hết, Bạch Vũ cũng ngừng lại, nhìn những lá bùa vàng kia nhếch miệng lên mỉm cười thoả mãn, sau đó mặc kệ những chuyện khác, lay động thân hình đi tới bên giường, ngã lên trên đó ngáy to. Một ngày luyện tập, xác thực tiêu hao không ít tinh thần.

Lúc này quan tài nghĩa trang ở trong phòng, cương thi lại lần nữa không thành thật, ngày hôm qua bị máu gà bắn ra từ ống mực làm bị thương tổn, phải chịu giáo huấn không được đưa tay lên mở cái nắp ra. Chỉ là liều mạng mà lay động, quan tài chôn dưới đất hơn hai mươi năm không chịu nổi gánh nặng. "Chít chít", khí lực cương thi dần dần gia tăng, quan tài càng kêu lớn. Cuối cùng "rầm" một tiếng, vỡ tan ra.

Một cương thi hình tượng kinh điển thân mặc quan phục triều Thanh, thẳng tưng từ trong đống đổ nát bật dậy. Nhảy từng bước từng bước ra nghĩa trang, thẳng tắp hướng về Nhâm gia mà đi. Lúc này kỳ thực Cửu Thúc cùng Bạch Vũ đều chú ý tới tình huống ở bên này, nhưng Cửu Thúc là cho rằng Văn Tài không ngủ thật sự, Bạch Vũ là căn bản không muốn nghĩ cách.

Bạch Vũ mới vừa có pháp lực thì được cải tạo pháp lực liền có bảy điểm thể chất, hiện tại pháp lực đại khái đã tăng trưởng đến khoảng chừng mười phần, thể chất cũng hơn gấp ba người bình thường, mỗi cảm quan tất nhiên là mẫn cảm dị thường, huống hồ hắn còn hết sức lưu ý đến tình huống đình quan thất. Cương thi vừa đi ra một lát, liền đã cảm giác được, biết rõ hắn muốn đi giết Nhâm lão gia, nhưng hắn không có bất cứ động thái gì. Không phải là bởi vì hắn không muốn quản, mà bởi vì cương thi nếu như không đi giết Nhâm lão gia liền sẽ không thay đổi thành cương thi chân chính, nếu nó không biến chính cương thi trở thành sự thật, Bạch Vũ liền không xong được nhiệm vụ, xong không được nhiệm vụ là phải bị xử phạt. Đây là sau khi Bạch Vũ hỏi qua hệ thống biết được, nhiệm vụ trừng phạt là làm cho tất cả mọi thứ của hắn ở bên trong thế giới này đều thành số không. Bạch Vũ không vĩ đại đến mức vì một người không liên quan mà hi sinh chính mình, huống hồ vẫn là một nhân vật trong điện ảnh.

Trong Mao sơn bí thuật ghi chép, người chết rồi thường lưu lại một ít ký ức khi còn sống, trong đó lưu lại nhiều nhất chính là người thân. Cho nên sau khi người chết biến thành cương thi, cái thứ nhất thường tập kích cũng chính là thân nhân của mình, khi giết chết thân nhân của mình thì cương thi này sẽ quên hết thời gian làm người, sau đó thi tính liền thay thế nhân tính, làm loạn hại người chung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.