Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 105: Tiệc Tối





Lúc Hạ Tuy nhìn thấy Liễu Y Y còn sửng sốt một chút, sau đó từ chỗ sâu nhất trong trí nhớ mới hiện ra một khuôn mặt, lúc nay mới xem như nhớ ra được người trước mắt là ai.
"Chào cô."
Hạ Tuy chần chờ một chút, vẫn hơi gật đầu khách sáo chào hỏi một tiếng, sau đó đi theo trợ lý tiếp tục đi qua hành lang bên trái.
Ngoài cửa lớn Hạ Tuy chuẩn bị tìm chỗ khảm vào hai lá bùa bằng âm ngọc, nếu là để đưa cô hồn dã quỷ lang thang xuống địa phủ, vậy Hạ Tuy muốn dẫn toàn bộ đến đây, xem như tạm thời thiết kế một cái Thi thực khoa nghi, tục gọi là Thủy bộ đàn tràng.
Kể từ đó còn có thể giúp Giang Húc tích góp một tít công đức, bảo đảm cô ấy từ nay về sau bình an trôi chảy.
Hạ Tuy vẫn là lần đầu tiên giành công đức cho người khác, coi như báo đáp một phần tình nghĩa mà Giang gia đã tặng kiếm.

Thi thực khoa nghi thông thường đều cần lập đàn tràng, Hạ Tuy có thể hóa dương thành âm, để cô hồn dã quỷ được ăn no sau đó liên hệ Tiểu Hắc lập ra một con đường là được, cũng không cần quá nhiều trình tự rườm rà.

Liễu Y Y không nghĩ tới Hạ Tuy lại lạnh nhạt với cô ta như vậy, cắn môi đứng ở nơi đó nhìn bóng dáng Hạ Tuy rời khỏi, cảm thấy có chút không cam lòng.
Bởi vì Giang Húc gây chiến với Giải trí Đông Phương, quan hệ của Liễu Y Y và Chân Hạo cũng bị dân mạng đồn đại thành “bao dưỡng” các loại.

Liễu Y Y lúc bắt đầu cũng bởi vì Chân Hạo có mờ ám với một vài nghệ sĩ khác trong công ty nên mới tranh cãi ầm ĩ, sau khi sự tình phát triển đến nước này, Liễu Y Y được anh trai khuyên bảo mới xem như chấp nhận chịu thua Giang Hạo, mà còn hy vọng Chân Hạo có thể công bố tin tức hai người đính hôn với bên ngoài, coi như tẩy trắng cô ta từ vũng bùn bị bao dưỡng, quy tắc ngầm các thứ.
Ai biết Chân Hạo lại ra sức từ chối, sau đó bị Liễu Y Y và anh trai cô ta làm phiền quá đáng, trực tiếp mặt lạnh nói muốn chia tay.
Lần này Liễu Y Y xem như bị dọa sợ, ba ngày hai lượt ân cần chạy tới dỗ ngọt để Chân Hạo mềm lòng.
Nhưng thứ không chiếm được mới là thứ tốt nhất, sở dĩ lúc trước Liễu Y Y có thể khiến Chân Hạo thật lòng với cô ta, nói trắng ra là bởi vì Liễu Y Y có thể nắm chắc được sở thích của Chân Hạo, lại thường ở bên ngoài tìm vài người theo đuổi mình để tự nâng cao giá trị con người.


Nhưng không thích chính là không thích, Liễu Y Y càng làm ra vẻ dịu dàng săn sóc lấy lòng thì Chân Hạo lại càng cảm thấy vô vị chán ngán, nhớ lại lúc trước người theo đuổi Liễu Y Y đông như vậy, cũng không có cảm giác nguy cơ mà trong lòng còn có chút đắc ý, ngược lại bây giờ cảm thấy hành vi của Liễu Y Y không đứng đắn.

Lại nhìn Liễu Y Y, đẹp thì có đẹp, nhưng trong giới giải trí không thiếu nhất chính là mỹ nhân.
Tính tình đặc biệt? Vậy cũng chưa chắc.
Có nhiều tài hoa có nhiều khí chất? Phụ nữ cho dù có tài hoa có khí chất, sau khi sinh sống cùng nhau một thời gian thì những cảm giác bí ẩn gì gì đó đều sẽ biến mất không còn sót lại chút gì.
Cho nên bây giờ Liễu Y Y trong mắt Chân Hạo cũng không có bao nhiêu ưu tú, thật sự chỉ cần tùy tiện ra ngoài là có thể có cả một đại đội người theo đuổi? Đó còn không phải là dùng thủ đoạn tạo tin giả thôi hay sao.
Cứ như vậy, lúc bắt đầu chỉ muốn dùng chia tay để hù dọa anh em Liễu Y Y, bây giờ trong lòng Chân Hạo lại thật sự muốn chia tay rồi.
Hôm nay Liễu Y Y đến khách sạn để bắt gian, nhưng không nghĩ tới căn bản không tìm được Chân Hạo, ngược lại ở trong phòng tìm được một tiểu minh tinh tuyến ba vẻ mặt quyến rũ nói với cô ta là muốn chính thức tuyên chiến.
Liễu Y Y sống không tốt, lại cãi nhau với Chân Hạo, Chân Hạo trực tiếp xem như gần đây cô ta có quá nhiều tin đồn xấu lại không còn nổi như trước nên tìm lý do cắt đứt tài nguyên của cô ta chuyển cho người khác.
Có thể nói lúc này là lúc Liễu Y Y nghèo túng nhất, bởi vì tâm trạng không tốt nên không thèm đi thang máy mà đi thang bộ đến được đây, ai biết vừa vặn đụng phải Hạ Tuy.
Nếu Hạ Tuy vẫn còn là hình tượng như trước kia, Liễu Y Y còn không đến mức không cam lòng như thế, thậm chí trong lòng còn sẽ khinh thường một phen, nhưng cố tình hôm nay cô ta nhìn thấy Hạ Tuy có diện mạo và khí chất ngời ngời gấp mấy lần Chân Hạo.
Lúc này mới nhớ tới Hạ nhị thiếu đã từng thật lòng đối xử với cô ta, Liễu Y Y xiết chặt túi xách trong tay, do dự một hồi khẽ cắn môi đi theo.

"Liễu tiểu thư, xin đừng đi quá gần Hạ tiên sinh, nơi này sắp có khách đến, nhiên viên bảo vệ cũng sẽ bắt đầu dọn dẹp hiện trường."
Nữ trợ lý mang kính đen đưa tay ngăn cản Liễu Y Y mang giày cao gót muốn đi tới chỗ Hạ Tuy, nói đùa sao, Hạ tiên sinh là đang bố trí những đồ vật huyền diệu không giải thích được, nếu bị người khách quấy rầy, trợ lý cảm thấy bản thân có thể trực tiếp thu dọn đồ đạc về nhà ra đầu đường phụ ông bố của mình bán khoai lang nướng được rồi.
Bởi vì biết khách sạn là của Giang Húc, cho nên có làm hỏng vách tường thì Hạ Tuy cũng làm rất thẳng tay, những lá bùa được gấp hình tam giác cắm vào tường giống như cắm vào miếng đậu hũ, đây toàn bộ là bùa bảo vệ, xong việc không lấy ra cũng chẳng sao cả.

Mặt khác những bùa bằng ngọc âm dẫn dụ cô hồn dã quỷ chung quanh lại đây, Hạ Tuy sẽ thu bọn chúng vào trong những vật trang sức, nên lát nữa phải đến lấy lại, bằng không sau này đại sảnh mở tiệc sẽ biến thành nơi thu hút quỷ quái đến.
Liễu Y Y bị ngăn cản, Hạ Tuy đang bấm đốt ngón tay tìm phương vị bố trí lá bùa, cho nên không chú ý tới.
Liễu Y Y lại coi như chịu nhiều nhục nhã lắm, lúc này nước mắt lưng tròng khóc lóc, “A Tuy, em có chuyện muốn nói với anh! Anh có thể nghe một chút hay không?”
Nói đến bản thân đáng thương như vậy, cho dù người đàn ông trong lòng không có mấy cảm tình vơi cô ta mà nhìn thấy bộ dạng hoa lê trong mưa này, sợ rằng trong lòng cũng phải mềm nhũn.
Lúc này Hạ Tuy mới chú ý tới, quay đầu nhìn Liễu Y Y, kỳ thật hắn rất tò mò vì sao kiếp này của mình lại điên cuồng thích người phụ nữ này như vậy..
Có lẽ nguyên nhân bởi vì cô Chung, Hạ Tuy bây giờ bỗng nhiên cảm thấy rất hứng thú với tình yêu nam nữ, buổi chiều hôm nay hắn còn ngồi cạnh già Lý để xem phim truyền hình tình cảm luân lý gia đình các kiểu nữa, càng xem lại càng không hiểu vì sao.
"Có chuyện gì?"
Hạ Tuy đút tay vào túi quần sờ sờ bùa bằng giấy và bằng ngọc bên trong, còn hành lang thoát hiểm bên kia chưa dán bùa, Hạ Tuy muốn đi về phía sau Liễu Y Y.
Đang lúc Liễu Y Y tự đắc trừng mắt nhìn nữ trợ lý, tay vuốt vuốt tóc muốn nói gì đó, Hạ Tuy đã đi lướt qua cô ta, vừa đi vừa nói, “Có gì cần nói cứ nói tại đây đi, đừng đứng chắn đường.”
Giọng điệu rất lạnh nhạt, thiếu điều trực tiếp nói cô muốn nói thì nói không nói thì thôi.
Liễu Y Y còn tưởng rằng Hạ Tuy là đi về phía cô ta, nữ trợ lý lại biết Hạ tiên sinh qua phía đó là muốn bố trí lá bùa, tận chức tận trách đi theo, dùng thân xác của mình vững vàng che chắn giữa Hạ Tuy và Liễu Y Y..
Liễu Y Y mặt đỏ rần, nổi giận, cảm thấy Hạ Tuy chính là cố ý giả vờ, nhưng Hạ Tuy thật sự tuyệt không quan tâm cô ta có đi theo sau hay không, chỉ mang theo trợ lí đi mất, ngẫu nhiên dừng lại đưa tay sờ lên vách từng, bức tranh, hay đèn treo các thứ, bên ngoài nhìn vào chính là rảnh rỗi không việc gì làm.
"A Tuy, em có chuyện muốn nói với anh, anh có thể để vị nhân viên phục vụ này tạm thời tránh đi được không?"
Liễu Y Y đứng tại chỗ nhìn một lúc lâu, nhụt chí phát hiện bây giờ Hạ Tuy cho dù là rảnh rỗi đến nhàm chán ngồi xổm xuống vươn tay sờ chân tường thì tư thái cũng vô cùng đẹp trai.
Hơn nữa người đứng đầu Hạ gia đã truyền ra tin tức, tình cảm anh em của bọn họ rất tốt, hi vọng giới truyền thông đừng đơn đặt tin đồn bừa bãi, nếu không Hạ thị sẽ nhờ tới pháp luật can thiệp.


Lại nhìn Hạ Tuy hôm nay mặc lễ phục, vừa nhìn là biết đã thật sự trở lại giới thượng lưu, ngoại trừ con người nhút nhát không có chút bản lĩnh, kỳ thật ngẫm lại Hạ Tuy so với Chân Hạo tốt hơn rất nhiều.
Hạ Tuy cũng không biết trong đầu của một người có thể tưởng tượng nhiều như vậy, sau khi chuẩn bị xong đứng lên, phát hiện ra Liễu Y Y hình như cũng không có gì gấp gáp cần thiết phải nói, nếu không vì sao lại chần chờ như vậy?
Giống Giang Húc, mỗi lần tìm hắn có chuyện gì thì làm xong là đi, gọi điện thoại nói xong thì cúp máy, nhiều lắm tâm trạng tốt thì nói chuyện phiếm vài câu với hắn, chưa từng có ấp a ấp úng do do dự dự kiểu này.
Hạ Tuy có tâm tư vì một chút tò mò mà lãng phí thời gian, chỉ giúp Liễu Y Y sửa đúng một chút rồi sẽ trở về đại sảnh, “Trợ lý Trương không phải nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ ở đây mặc đồng phục nhìn qua là biết.”
Đến cả chuyện này cũng nhìn không ra?
Hạ Tuy rất khách sáo không lộ ra vẻ nghi ngờ đối phương không có mắt nhìn, chỉ hơi hơi gật đầu liền xoay người muốn đi.
Liễu Y Y cuối cùng cũng nhìn ra Hạ Tuy không có tâm tư ôn chuyện với cô ta, lúc này mới sốt ruột, đưa tay muốn kéo Hạ Tuy, lại bị Hạ Tuy nghiên người né tránh, "A Tuy, khoảng thời gian này em sống không tốt, anh có thể nói chuyện với em được không? Em rất khó chịu."
"Khó chịu thì phải đi bệnh viện chứ, A Tuy lại không là bác sĩ, còn sống không tốt, xin lỗi, A Tuy cũng không phải bố của cô, không quản được."
Bên cạnh đột nhiên có một giọng nữ thanh thúy xen vào, Giang Húc mang giày cao gót mặc một chiếc váy đỏ thẫm dài ngang gối, như một vị nữ vương từng bước từng bước đi tới, phía sau chiếc váy có một lớp voan đen mỏng như áo choàng, lúc bước đi giống như bay lên.
Chân mày sắc bén, đôi môi đỏ thẫm, khóe mắt trái còn tinh nghịch điểm lên một nốt ruồi nho nhỏ, vừa có phong thái nữ vương lại có thêm vẻ phong tình khó tả.
Hạ Tuy lần đầu tiên nhìn thấy Giang Húc trang điểm như vậy, lúc vừa bị sét đánh đến đây hình như cũng từng nhìn thấy.
Có điều khi đó Hạ Tuy còn đang mơ màng hai mắt tối sầm, mà còn bị tiếng khóc bén nhọn của Liễu Y Y quấy rầy, cô ta bổ nhào tới trực tiếp làm Hạ Tuy hôn mê bất tỉnh lần nữa.
Hạ Tuy từng thấy mặt mộc của Giang Húc, đã thấy cô trang điểm nhã nhặn, cũng từng nhìn thấy Giang Húc mặt đầy tro bụi lấm lem ở thế giới trong mơ, thậm chí có một lần bởi vì không có nước không đánh răng được Giang Húc mím môi cười không dám lộ răng nữa, nhưng bộ dạng phong tư yểu điệu như vậy là chưa từng nhìn thấy.

Bây giờ đột nhiên quay đầu liền nhìn thấy gương mặt được trang điểm tinh xảo như vậy, bỗng dưng có cảm giác nhìn thấy người xa lạ.
Một thoáng hoảng hốt qua đi, tầm mắt của Hạ Tuy không tránh khỏi bị đôi môi đỏ mọng kia thu hút, trong lòng nhảy dựng, vội nhìn nơi khác khẽ niễm Tĩnh tâm chú.

Giang Húc chỉ nhìn thấy Hạ Tuy sắc mặt như thường, tuy rằng không làm người này bị kinh ngạc Giang Húc có chút thất vọng, nhưng cũng không mong chờ gì, dù sao Hạ trưởng phòng nhà cô đứng đắn như vậy, cả người đầy vẻ tiên khí, không gần nữ sắc là chuyện bình thường.

Giang Húc đưa tay kéo chặt cánh tay Hạ Tuy, đứng ở bên cạnh Hạ Tuy dùng tư thái ngạo nghễ tùy ý nhìn Liễu Y Y, “Tôi nhớ hình như Liễu tiểu thư không phải là nghệ sĩ của Húc Dương giải trí chúng tôi, xin lỗi, cho dù cô có muốn đi ăn máng khác, bây giờ thật sự cũng không thể vào đại sảnh được, dù sao đêm nay chỉ mời người của Húc Dương mà thôi.”
Liễu Y Y bị Giang Húc nhìn mà có chút khiếp đảm, sở dĩ lúc trước cô vẫn như có như không bám lấy Hạ nhị thiếu không buông, phần lớn nguyên nhân là bởi vì Giang Húc.
Giang Húc có thể nói là con gái của trời, nhìn người cũng chỉ nhìn qua khóe mắt, không phải chỉ là đầu thai tốt hơn người ta thôi sao, có cái gì hay đâu chứ?
Mỗi lần nhìn thấy cô ấy nhìn người khác giống như đang nhìn một con kiến, Liễu Y Y lại càng muốn chồng của cô ấy mỗi ngày giống như một con chó theo đuôi mình.

Chẳng sợ Giang Húc và Hạ nhị thiếu chỉ là hôn nhân lợi ích, căn bản không có tình cảm gì, nhưng có thể khiến Giang Húc bên ngoài bị cười nhạo là đội nón xanh, Liễu Y Y cũng coi như hả dạ.
Nhìn thấy Giang Húc, Liễu Y Y theo bản năng giống như lâm trận, khóe miệng khẽ cong, ánh mắt nhìn Hạ Tuy lại càng dịu dàng triền miên, “A Tuy, anh và cô ấy tái hôn rồi sao? Chẳng trách dạo gần đây anh lại không để ý tới em, không phải, em muốn nói, chúc hai người hạnh phúc."
Nói xong lời chúc phúc, nước mắt thuận theo đó lăn dài trên khuôn mặt trắng nõn, nhìn thế nào cũng thấy là đang nói lời dối lòng, đau thương vô hạn.
Giang Húc rất ngạc nhiên trước kỹ thuật diễn của Liễu Y Y, "Liễu tiểu thư có kỹ thuật diễn tốt như vậy, thế mà bình thường trong các tác phẩm của cô tôi lại không nhìn ra, nếu Liễu tiểu thư thật sự có ý định đổi công ty quản lý đến Húc Dương của chúng tôi, tôi nhất định hoan nghênh."
Lúc nói chuyện Giang Húc dùng khóe mắt lén liếc nhìn Hạ TUy, nhưng không nhìn ra được gì cả.
Tuy rằng Hạ Tuy đã từng nói không có gì với Liễu Y Y, tình cảm sâu đậm với Liễu Y Y lúc trước cũng có thể là do ngụy trang, nhưng mà lỡ như?
Dù sao cũng là người phụ nữ đầu tiên Hạ Tuy ra sức theo đuổi như vậy, lỡ như diễn giả thành thật thì biết làm sao?
Nếu trong lòng Hạ Tuy có người khác, Giang Húc cảm thấy bản thân mình chỉ có thể tiếc nuối bóp chết phần tình cảm thầm mến này thôi, dù sao con người như Liễu Y Y, không xứng làm tình địch của cô.


Hạ Tuy chỉ cho rằng Giang Húc và Liễu Y Y còn có thể tán gẫu với nhau, kiên nhẫn niệm vài lần Tĩnh tâm chú, nhìn thấy thời gian sợ là không thể chậm trễ được nữ, Hạ Tuy chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở Giang Húc, "Thời gian không còn kịp nữa, tôi còn phải đi chuẩn bị một vài thứ, nếu cô và Liễu tiểu thư còn muốn tán gẫu..."
Vậy hai người tiếp tục tán gẫu nha?
Giang Húc lại nghiêng đầu mỉm cười, kéo Hạ Tuy đưa tay nhìn đồng hồ, "Xin lỗi Liễu tiểu thư, tôi và A Tuy còn có chút chuyện muốn thu xếp trước một chút, lần sau có cơ hội chúng ta sẽ tán gẫu sau.

Đúng rồi Liễu tiểu thư, bên ngoài chắc là đã có thợ săn tin chờ sẵn, nếu cô cứ như vậy ra ngoài, sợ rằng ngày mai sẽ xuất hiện đủ loại scandal."
Giang Húc tốt bụng nhắc nhở một câu, sau đó không chờ Liễu Y Y trả lời, bản thân đã kéo Hạ Tuy xoay người rời đi, hai người còn vừa đi vừa nói.

Liễu Y Y nhìn thấy Hạ Tuy hơi hơi khom lưng nghiêng tai nghe, Hạ Tuy từ lúc gặp mình đến giờ sắc mặt vẫn lạnh nhạt vậy mà giờ lại còn hơi mỉm cười, Liễu Y Y nhìn thấy mà nắm chặt bàn tay đến móng tay cũng sắp gãy.

Nữ trợ lý đến nhắc nhở Liễu Y Y ở lầu ba sắp dọn dẹp hiện trường, lúc này mới chạy chậm đuổi theo, đây là đang nhắc nhở cô ta, nếu không muốn mất mặt bị nhân viên bảo vệ đuổi đi thì bản thân cô ta phải nhanh chóng rời đi.

Hạ Tuy có chút không quen bị Giang Húc kéo cánh tay, Giang Húc vội vàng tỏ vẻ đây là luyện tập trước, "Biết anh không quen như vậy, thật sự tôi cũng không có thói quen, bình thường đều là tôi kéo tay ông nội.

Đúng rồi, ông nội nhờ tôi hỏi anh, lúc nào anh có thời gian rảnh, ông muốn rủ anh đi câu cá."
Nói xong Giang Húc nghĩ tới điều gì, trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, "Tôi nói bên này anh rất là bận rộn, bất kỳ lúc nào cũng sẽ có vụ án, tôi muốn nghỉ làm để đi với ông nội, kết quả tôi còn bị ghét bỏ nữa!"
Hạ Tuy nghe mà buồn cười, trên mặt cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nghe Giang Húc dùng ngữ điệu quen thuộc nói chuyện với hắn, chút không được tự nhiên vừa rồi khi nhìn thấy Giang Húc trang điểm cũng không còn nữa.
"Sáng hôm nay vừa kết thúc một vụ án, Hải thành cũng không đến mức có nhiều vụ án ly kỳ như vậy đây, ông nội Giang muốn lúc nào đi câu cá? Hai ngày nay nêu tôi rảnh sẽ gọi điện cho cô."
Giang Húc cảm giác được vẻ thân thiết của Hạ Tuy, trong lòng vui vẻ, nụ cười trên mặt càng tươi hơn, hai người kéo tay nói chuyện đi đến hậu đài.
Nữ trợ lý yên lặng đi theo phía sau, có cảm giác hình như mình đã phát hiện ra chuyện kinh thiên động địa gì đó, Giang tổng cũng có thể cười như vậy sao?
Cười giống như một người phụ nữ bình thường?
Chuyện này nếu xảy ra ở người khác thì là bình thường, nhưng nếu là Giang tổng của bọn họ thì đúng là rất không bình thường.
Bởi vì trong công ty mọi người đã cùng nhau thống kê lại, Giang tổng của bọn họ chỉ biết cười châm chọc, cười tự tin, cười cao ngạo, cười lạnh lùng, cùng với ngoài cười nhưng trong không cười.
Nữ trợ lý lại yên lặng nhìn nhìn bóng dáng cao ngất của Hạ nhị thiếu, trong lòng bi ai, bi ai xong rồi liền lén lút lấy điện thoại ra, chia sẻ tin tức quan trọng mình vừa phát hiện ra cho đám chị em trong group chat.
Trong group chat đều là những trợ lý đi theo Giang tổng đã nhiều năm, nhìn trong nhóm mọi người ai cũng điểm một ngọn nến than vắng thở dài, nữ trợ lý cũng thuận theo đó đốt một loạt ngọn nến.
Đốt nến xong rồi, một đám người lại chân thành hy vọng Hạ nhị nhiếu có thể chịu đựng, chấp nhận Giang tổng của bọn họ, nói không chừng sau khi lập gia đình rồi Giang tổng có thể từ một nữ ma đầu biến thành vợ hiền mẹ đảm thì sao.
Tuy rằng biết đây là nằm mơ giữa ban ngày, dù nằm mơ cũng không có khả năng, đó có khác gì cá mặn trở mình sống dậy đâu chứ?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.