Già Lý không rõ vì sao Hạ Tuy không xem trước người "Khách trọ" trong ngăn lạnh là ai, có điều cảnh tượng hiện giờ tất nhiên không thích hợp, già Lý đem vấn đề định hỏi Hạ Tuy nuốt vào bụng, cũng không nói nhảm nhiều, khẩn trương đi theo Hạ Tuy đuổi theo con hạc giấy kia.
Nói đến cũng kì lạ, hạc giấy sau khi được sợi khói đen nhập vào thì biết tìm phương hướng, dẫn Hạ Tuy theo hướng ra ngoài nhà xác, mà Hạ Tuy lại coi như hoàn toàn không để ý đến những việc kì lạ bên trong nhà xác nữa.
Rời khỏi nhà xác, một người bình thường như già Lý cũng cảm giác được tình huống càng lúc càng không bình thường, tuy rằng bên này là nhà xác, nên xung quanh không có người, bởi vì không người, cùng không có nhân khí, nhưng lại có chỗ nói không nên lời, lại có thể làm người ta cảm thấy rất rõ ràng.
Không gian tĩnh mịch lúc này cũng trở thành lặng yên chết chóc.
Già Lý không nhìn ra cái gì, nhưng Hạ Tuy vừa vào nhà xác đã mở âm dương nhãn thì nhìn rất rõ ràng.
Cũng không nghĩ tới, tầng hầm này đã bị quỷ khí chiếm lĩnh toàn bộ, hóa thành một cái "Vực" .
Như thế nào là "Vực" ?
Chính là một không gian độc lập.
Nếu một thành thị có người đi đêm thường xuyên gặp quỷ, thì đó phải là một cái "Vực" tương đối điển hình, nói trắng ra đó đã là một thế giới hoàn toàn thuộc về âm phủ.
Mà sau khi tiến vào Vực, Hạ Tuy nhìn thấy đồ vật khiến hắn thay đổi sắc mặt.
Chỉ thấy hành lang vốn dĩ phải trống không, lúc này đừng nói là vác tường hai bên mà cả trên đầu đều tràn ngập những đôi mắt đỏ tươi tràn ngập ác ý của trẻ con.
Trong đám quỷ quái, có tính uy hiếp nhất làm người biến sắc không phải là lệ quỷ đạo hạnh cao thâm, mà là linh hồn trẻ con thần hồn toàn vẹn lại chưa khai thần chí, gọi là anh linh.
Dựa vào từ " linh " cũng có thể thấy được, bởi vì vừa mới sinh ra, một nửa còn ở âm phủ một nửa ở dương gian, không phải người không phải quỷ, lại nhân lúc thần chí còn mông muội, không phân biệt thị phi đúng sai, cũng không có bất kì dục vọng gì, muốn siêu độ cũng khó khăn.
Hạc giấy bay trên không trung đảo một vòng, cuối cùng rơi xuống trước một anh linh hai mắt tối đen, bị anh linh kia đảo đôi mắt nhìn chăm chí, nháy mắt hạc giấy hóa thành tro bụi, chỉ còn sợi khí đen lúc trước bị Hạ Tuy đưa vào đang nhẹ nhàng bay bay rồi tản đi trong bóng tối.
Phỏng chừng tia khí đen kia làm anh linh mắt đen cho rằng hạc giấy là cùng loại với bọn chúng, cũng không nhìn nữa, chuyển mắt lại nhìn về phía Hạ Tuy và già Lý, cái miệng nhỏ nhắn chậm chậm mở ra.
Nhìn thì nhỏ, mà có thể mở ra đến vô hạn, cuối cùng gần như cái miệng chiếm hết phân nửa đầu, bên trong cái miệng đỏ tươi như một chậu máu là chi chít những răng nhọn trắng nhởn, há mồm phát ra tiếng tru khàn khàn, những con anh linh mắt đỏ khác tựa như nhận được mệnh lệnh tiến lên tấn công Hạ Tuy.
Hai bên vách tường với trên mặt đất thì cũng thôi, phía đầu hành lang, trên trần nhà cũng ào ào ập tới như mưa.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lúc Hạ Tuy nhìn thấy những vật nhỏ này thì đã nhanh chóng kéo già Lý ra phía sau lưng, vừa lui dần đến góc tường.
Rồi sau đó Hạ Tuy vươn tay lấy những lá bùa vàng trong cặp dùng ngón tay phóng ra, những lá bùa còn chưa gấp còn đang bay trên không trung, rồi sau đó không dám chần chờ lại ném ra những lá bùa gấp hình tam giác, cuối cùng là bùa bát quái ở vòng ngoài cùng.
Nói đến cũng kì lạ, hai bên vách tường với trên mặt đất rõ ràng đều là xi măng, vậy mà Hạ Tuy vừa niệm chú vừa ném bùa ra, những lá bùa giống như biến thành lưỡi dao sắc bén, cắm chặt vào vách tường và mặt đấn, sắp xếp thành hình trận pháp.
Hạ Tuy thấy những thứ này tấn công ào ạt, cũng không dám khinh thường, ngón út tay trái và ngón giữa chạm vào đường chỉ ngang trên lòng bàn tay, ngón cái chạm vào đốt ngón giữa, còn hai ngón tay duỗi thẳng, tự trước ngực kết thành rồi đẩy dời đến trước mặt, làm thành Biến thần quyết, thỉnh thần linh khí nhập vào người. (tác giả thích mô tả mấy cái động tác tay gọi là kháp quyết hay là bắt quyết, nếu các bạn đọc không hiểu thì thôi đọc hàng cuối là được =))
Những anh linh trên mặt tràn đầy ác ý tiến tới tấn công Hạ Tuy bỗng dưng hét lên một tiếng xiêu xiêu vẹo vẹo né sang hai bên, đối với Hạ Tuy tựa hồ sinh ra một chút kiêng dè.
Biến thần quyết làm linh khí chư thần nhập vào người, đối vạn vật quỷ tà sẽ sinh ra cảm giác áp bách trời sinh.
Đáng tiếc Hạ Tuy bây giờ tu vi không đủ, chỉ có thể làm cho anh linh sinh ra một chút kiêng kị và chần chờ.
Có điều một chút chần chờ này là đủ, Hạ Tuy thay đổi quyết trên tay, Kiếm quyết dán lên ấn đường, mạnh mẽ bức ra một giọt máu từ ấn đường, tay phải rút ra kiếm gỗ đào.
Trên kiếm gỗ đào đã có khắc trận pháp trấn áp ma quỷ, lại có máu tươi của Tiểu Hải mang theo khí nguyên dương, lúc này Hạ Tuy lại dùng máu tươi có thần hồn mạnh mẽ của mình bôi lên kiếm gỗ đào, trong phút chốc thanh kiếm gỗ đào tầm thường như lóe lên ánh sáng bạc, bức những anh linh muốn tới gần phải lui ra vài bước.
"Ông lão, ông đứng yên chỗ này đừng cử động, nghe thấy hay nhìn thấy gì cũng đừng đi ra!"
Hạ Tuy vội vàng dặn dò già Lý, chỉ sợ già Lý bị đám quỷ quái này lừa mà bước khỏi vòng bảo hộ, già Lý liên tục gật đầu, còn chưa kịp nói một tiếng" cẩn thận", Hạ Tuy cũng đã cầm kiếm bấm tay niệm chú bước ra bảo hộ trận, trong miệng niệm tịnh thần chú.
Nếu là siêu độ bình thường, đạo gia hay niệm 《 thái thượng động huyền linh bảo cứu khổ bạt tội diệu kinh 》 các thứ, nhưng những thứ kia cần lập đàn siêu độ, bây giờ Hạ Tuy đang phải siêu độ cho một đám anh linh tùy thời tùy lúc đều muốn lao lên tấn công, nên trước tiên là niệm tịnh thần chú, giúp những anh linh tràn ngập sát khí bình tĩnh lại.
Không có pháp khí lại không có tu vi to lớn, hiệu quả niệm kinh cũng ít, những anh linh lúc trước còn kiên dè “thần khí” và kiếm gỗ đào trên người Hạ Tuy bây giờ bắt đầu rụt rịch, anh linh có đôi mắt đen lại thét dài một tiếng, đám anh linh mắt đỏ lại không kiêng dè gì nữa, đánh tới ào ào như trái cây trên cành rụng xuống, mỗi con đều mở cái miệng to ra muốn cắn Hạ Tuy.
Nếu bị cắn trúng, những con tiểu quỷ này sẽ lập tức cắn rớt một khối thịt nuốt vào bụng, cũng tuyệt đối sẽ không nhả ra, dưới tình huống này cho dù là một con voi thì trong vòng ba phút cũng sẽ bị gặm thành bộ xương.
Hạ Tuy mặt không đổi sắc bước lên phía trước theo hình sao bắc đầu, tay phải cầm kiếm gỗ đào vung ra, hoặc gạt ra hoặc chém xuống hoặc đập trúng, tay trái bấm tay niệm thần chú, hoặc là Cấm quỷ quyết hoặc Lôi quyết hoặc kháp Đấu ấn, phối hợp với các loại bùa tương ứng, Hạ Tuy không cần nhìn mà cũng có thể ném ra vô cùng chính xác.
Đây cũng là nhờ Hạ Tuy ở thế giới kia hàng yêu trừ ma đã thành thói quen, kháp tay bắt quyết tốc độ rất nhanh, dù sao cũng rèn luyện từ chỗ sinh tử mà ra.
Một đám anh linh đông nghìn nghịt thét chói tai ập tới đây, lại bị Hạ Tuy dùng tốc độ cực nhanh bắn bùa vàng ra ghim chặt trên trường hoặc bức lui ra xa, cũng có lá bùa hóa thành dây trói những anh linh lại nằm lăn lóc một chỗ.
Già Lý vừa nhìn thấy Hạ Tuy đi ra ngoài, một đám tiểu quỷ mắt đỏ như thủy triều nhào tới bao vây không thấy người, già Lý nhìn xem mà hết hồn, không dám nhúc nhích nửa bước, còn chưa kịp hé răng, đám tiểu quỷ kia lại lần lượt ngã xuống, Hạ Tuy bị vây ở giữa cũng dần dần lộ ra.
Động tác của Hạ Tuy lưu loát không nói nên lời, anh linh mắt đen kia cảm thấy tình hình không ổn, lại nhìn Hạ Tuy, cảm thấy khí tức thần hồn của người này mạnh mẽ, thân hình to béo, không hề có dấu hiệu thể lực bị tiêu hao.
Tiểu quỷ này rõ ràng thần trí chưa khai, nhưng lại học được gian xảo, thấy tình thế không ổn thì xoay người liền muốn chạy.
Hạ Tuy không nghĩ tới tiểu quỷ này lại giảo hoạt như thế, sững sờ một chút, lập tức phục hồi lại tinh thần, đưa tay vào cặp kẹp lấy tám lá bùa vàng, mỗi lá kẹp ở giữa hai ngón tay, miệng niệm tâm kinh Tự nhiên đạo, những lá bùa chưa gấp bay lên đuổi theo, tay phải Hạ Tuy cầm kiếm gỗ đào cắm xuống đất, rồi sau đó hai tay nhanh chóng kết Thần hổ đề hồn ấn, triệu thần tướng hạ xuống thần tức nhập vào lá bùa vàng.
Tám lá bùa vàng nhanh như tia chớp, trong chớp mắt đã bao vây anh linh mắt đen, mỗi lá bùa ở một phương vị, được hơi thở của thần tướng bám vào, anh linh mắt đen có lương lẹo hơn cũng bị "Thiên võng" (lưới trời) này giam ở đây không thể động đậy.
Một con tiểu quỷ thần trí chưa khai mà đã tinh thông mưu kế, hôm nay nếu để cho nó chạy thoát, sau này muốn truy bắt cũng sẽ khó khăn.
Anh linh mắt đen thấy thế, nhe răng trợn mắt quay đầu thét chói tai với Hạ Tuy, Hạ Tuy chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, lập tức cắn đầu lưỡi mặc niệm Thanh tâm minh thần chú, lúc này mới cảm giác tốt hơn nhiều.
Kế này của anh linh mắt đen không thành, tròng mắt tối như mực lại xoay chuyển, lập tức thu liễm lại cái miệng to như chậu máu, trừ bỏ làn da xanh tối và đôi mắt đen thui làm người sợ hãi ra, thật sự có bộ dáng giống như một đứa trẻ ngây thơ tội nghiệp.
Hạ Tuy nhất thời không bắt bẻ, cũng là nhìn thoáng đôi mắt đen của anh linh, tâm thần bỗng thấy hoảng hốt, cùng lúc này kiếm gỗ đào cắm vào mặt đất lại rung lên.
Hạ Tuy đúng lúc phục hồi lại tinh thần, chau mày, khép mắt hai tay bấm tay niệm thần chú, đem "Thiên võng" đang giam giữ anh linh thu nhỏ lại, không ngừng thu nhỏ, cuối cùng thành một viên tròn bị những lá bùa vàng bao quanh như một cục giấy, Hạ Tuy mới vươn tay bắt lấy cục giấy, nhét vào trong cặp sách.
Không có anh linh mắt đen chỉ huy, những tiểu quỷ mắt đỏ nằm la liệt dưới đất cũng giảm bớt lệ khí, Hạ Tuy lúc này ngồi xếp bằng, hai tay đặt trên đầu gối, ngón cái chụm lại với ngón trỏ, còn ba ngón tay chìa ra, làm Thiên sư quyết, miệng tụng Hướng sinh kinh.
Thiên sư quyết mở cửa hoàng tuyền, Hướng sinh kinh dẫn đường một đám tiểu quỷ nhập hoàng tuyền đi vào âm phủ nhập luân hồi đi đầu thai.
Trẻ con sau khi chết đến địa phủ, sẽ không cần đưa đi phẩm phán, bởi vì trẻ con thần trí chưa khai, cho dù là làm chuyện ác, cũng là bị người khác khống chế, hết thảy tội nghiệt nhân quả tự nhiên sẽ rơi xuống đầu kẻ đầu sỏ, cái này gọi là "Oan có đầu nợ có chủ", coi như là chiếu cố đặc thù mà thiên đạo dành cho những vong hồn trẻ con, trẻ con sau khi chết có thể trực tiếp nhập luân hồi đầu thai.
Già Lý ở một bên che miệng trợn tròn mắt, bởi vì già Lý cũng đi theo Hạ Tuy vào "Vực", coi như là vào quỷ vực, tự nhiên dù là người trần mắt thịt cũng có thể nhìn được hết thảy mọi việc xảy ra bên trong.
Chỉ thấy góc tây bắc cách đó không xa đột ngột xuất hiện một chiếc cổng tò vò lượn lờ trong sương mù màu vàng, Hạ Tuy ngồi xếp bằng niệm chú, kiếm gỗ đào bên người thỉnh thoảng lại run lên.
Hạ Tuy rõ ràng đang mở miệng niệm gì đó, những già Lý nghe không được, những anh linh mắt đỏ đang gào rú dưới đất không biết nghe thấy cái gì, dần dần thả lỏng hai mắt nhắm nghiền, cuối cùng cuộn mình giống như lúc còn trong bụng mẹ, như được một đôi tay vô hình nâng lên, cuối cùng biến mất phía sau cánh cổng kia.
Hạ Tuy niệm chính là hướng sinh chú, để dẫn đường cho vong hồn, già Lý là người sống tất nhiên không nghe được, nếu mà nghe thấy thì không xong rồi, linh hồn sẽ rời khỏi thể xác đi thẳng xuống đường hoàng tuyền.