Đạo Trưởng Tiên Sinh

Chương 62: Mộng Cảnh Của Bút Thần 8



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bởi vì đã tính toán sẵn, Đổng Hàng nhận thấy tất cả đều nắm trong lòng bàn tay, thả lỏng không ít, nhân lúc giao tiếp mà cẩn thận quan sát bốn người bọn Hạ Tuy.

Tiểu Uông là cao thủ ẩn nấp ngụy trang, lúc Đổng Hàng còn chưa kịp tiếp xúc với bọn người đội trưởng Dương thì Tiểu Uông đã bắt đầu viết sẵn kịch bản cho bọn họ, chỉ nói Hạ Tuy là cậu hai nhà bọn họ, lần này đến đây là chuẩn bị đi tắt qua con đường nhỏ theo hướng Đông nam đến Thâm Thành tìm cậu cả.

Giang Húc là tổng giám đốc công ty con, cũng là vợ sắp cưới của cậu hai, còn hai người bọn họ, đội trưởng Dương mặc dù là cảnh sát hình sự, nhưng khí chất lại giống như mấy ông già khó ưa, Tiểu Uông liền nói ông là tài xế, còn Tiểu Uông là vệ sĩ.


Đương nhiên, xét thấy Tiểu Uông chỉ có thân hình to như ngọn núi, chứ thoạt nhìn lại giống một kẻ khờ khạo, cho nên từ ngôn hành cử chỉ của Tiểu Uông biểu hiện ra nói bản thân mình là vệ sĩ kỳ thật cũng không có bao nhiêu bản lãnh mà lại càng giống một tên tùy tùng hơn.

Muốn gạt một người, nhiều lúc có thể dựa vào lời nói, thậm chí dùng lời nói lừa gạt, dùng những chi tiết nhỏ tiết lộ một chút manh mối, để tự đối phương quan sát phân tích, để đối phương tự mình kết luận thì mới càng tin tưởng được.

Bọn người Hạ Tuy nghe những lời Tiểu Uông nói với Đổng Hàng, cũng tự nhiên mà nhập vai diễn của từng người, ngược lại như vậy càng khiến cho Đổng Hàng tự cho rằng bản thân đã âm thầm thăm dò được thân phận và năng lực của từng người bọn họ.

Lúc cơm chiều Đổng Hàng ân cần chuẩn bị bữa ăn nóng hổi cho mọi người, tận thế xảy ra không bao lâu thì đã ngừng cấp điện, nước cũng như vậy, nhưng trong trạm xăng dầu có bể chứa nước.

Hơn nữa bởi vì có ký túc xá cho công nhân viên, rau dưa trong nhà bếp đa phần bị hỏng cả rồi, chỉ còn lại khoai tây khoai sọ các thứ, tay nghề nấu ăn của Đổng Hàng không tệ, nhưng mang đồ ăn lên bàn rồi bốn người Hạ Tuy đều không động đến.

Đổng Hàng nhìn ra đây là không tin tưởng hắn, vội vàng cười mỗi đĩa thức ăn đều ăn một chút, cơm cũng bới non nửa bát, "Mọi người yên tâm, thật sự không bỏ cái gì vào đâu, dù sao chúng ta đều là con người, bây giờ tận thế buông xuống, xác sống hoành hành, ai biết được trên thế giới này còn bao nhiêu con người còn sống sót chứ.

"
Nói xong thở dài.


Lời than thở của Đổng Hàng nghe ra cũng rất chân thật, chỉ có điều nỗi sầu lo của hắn chính là không còn con người thì lấy đâu ra linh hồn cho hắn cắn nuốt, dù sao nếu con người còn nhiều, thì khả năng hắn gặp được con người để bổ sung năng lượng cho không gian càng lớn.

Thật sự ăn thức ăn có vấn đề hay không cũng không phải điều khiến bọn người Hạ Tuy bận tâm, biểu hiện như thế cũng chỉ để Đổng Hàng thêm yên tâm mà thôi.

Tuy rằng tên này thoạt nhìn có chút ngu ngốc, nhưng lỡ như là một kẻ giả heo ăn thịt hổ thì sao? Bây giờ bọn họ đang ở thế giới trong mơ, mọi sự đều phải cẩn thận.

Vả lại Hạ Tuy phát hiện ba sợi chỉ vàng cấu thành thiên đạo đổi hướng, lúc đầu cơ bản là ba sợi chỉ này đều ở cùng một hướng so với bản đồ của họ vẽ, nhưng không nghĩ rằng đi vài ngày đường đến nơi này thì lại chuyển theo các hướng khác so với hướng ban đầu Hạ Dạ chỉ, Hạ Tuy nghi ngờ rằng kẻ chủ mưu phía sau đã phát hiện sự không thích hợp của bốn người bọn họ , nên cố ý mê hoặc.

Mà trên đường đi này lại trùng hợp gặp được Đổng Hàng, bọn người Hạ Tuy nên bận tâm đề phòng hơn cũng là đều nên làm.

Đổng Hàng tự mình nếm thức ăn, bọn người Hạ Tuy cũng làm ra vẻ tin tưởng.

Sau bữa cơm chiều Đổng Hàng tự xung phong gác đêm, bọn người Hạ Tuy cũng không phản đối, Đổng Hàng càng không ngờ tới là “Cậu hai” nhìn có vẻ không có bản lĩnh này sẽ cùng hắn canh gác nửa đêm đầu.


"Tôi và Tiểu Uông đã lái xe cả ngày, Giang tiểu thư nói như thế nào cũng là phụ nữ, gác nửa đêm đầu cũng không thể để một mình người ta được, chỉ có thể làm phiền cậu hai.

"
Đội trưởng Dương giả vờ giải thích với Hạ Tuy, Hạ Tuy cũng chỉ có thể gật đầu qua loa, không nói gì, những lời này vốn không phải nói cho hắn nghe.

Nơi này là trạm xăng dầu, mặc dù những đường ống dẫn dầu dẫn xuống bồn xăng dầu dưới đất đã sớm bị người ta vơ vét sạch, nhưng phía sau còn có hai bồn xăng lớn mới được vận chuyển tới không lâu, nên không thích hợp đốt lửa trại.

Chớ nói chi mùa này tiết trời nóng ẩm, đốt lửa trại vừa nóng lại còn hấp dẫn muỗi bay tới, lúc trước gặp đám người Giang Húc đốt lửa trại, đó là bởi vì ở ngoài trời không có nơi phòng thủ, chỉ có thể dựa vào ánh sáng để mọi người thấy đường
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.