Đạo

Quyển 1 - Chương 110: Trảm thảo trừ căn (Diệt cỏ diệt tận gốc)



Truyện tham gia event "Ngày hội dịch giả"

- Không! Ta không cam lòng!

Chỉ còn một lúc nữa, Huyết Độc có thể hoàn thành, đến luc đó chỉ cần không phải là tu sĩ Kim Đan, hắn chắc chắn tránh được ngày hôm nay. Mắt nhìn thấy hai ngón tay quỷ dị đánh xuống, sắc mặt Trình Tam Kim tràn đầy vẻ tuyệt vọng.

Ầm!

Hai ngón tay hạ xuống, Huyết vụ kia liền bị đánh vỡ, thân thể Trình Tam Kim nháy mắt bị xé vụn, một trận huyết vụ bay tứ tung.

- Ân?

Tiêu Thần nhíu mày, độn quang trên người chợt vụt tắt rơi xuống mặt đất, trong tay cầm một mảnh quái trạng bằng sắt, trên mặt hiện lên vài phần dị sắc, lập tức cho vào túi trữ vật.

- Tiêu Thần này tu si thâm sâu không lường được, Nhất Thức thần thông có thể tùy ý giết chết được tu sĩ Trúc Cơ, nhưng đây tuyệt đối không phải là thủ đoạn duy nhất cưa hắn, nếu ta giao thủ với hắn, chỉ sợ trong khoảnh khắc thôi là phải lo lắng cho tính mạng mình rồi.

Đồng tử Tôn trưởng lão co rút lại, nhìn thấy bóng áo xanh, thầm nghĩ trong lòng: "Về sau đối với Tiêu Thần chỉ có thể kết giao lấy lòng, tuyệt đối không thể cùng hắn trở mặt, kẻ mà tuyệt không phải vật trong ao, tương lai tất nhiên sẽ hóa rồng tạo ra phong vân!"

- Lúc trước may mắn là ta vẫn chưa trở mặt cùng hắn, xem ra hiện tại ta dễ dàng quyết định chính xác nhất cả đời này.

Mã sư huynh thấy Trình Tam Kim nháy mắt bị giết chết, lúc hắn kính sợ, là lúc trong lòng hắn thầm hô may mắn: "Hiện giờ thân thể của mình đang ở Tiêu gia, đương nhiên sẽ giao hảo cùng người nhà hắn, tương lai nếu có thể được hắn dẫn dắt, chuyện đối đối với mình đương nhiên là một chuyện may mắn lớn!"

Ý niệm trong đầu hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ của Lạc Vân cốc bắt đầu chuyển, một đệ tử mới có Luyện Khí kỳ lại có thể tạo ra một cảnh như vậy, tong lòng bọn chúng càng thêm khiếp sợ dị thường.

- Người này tất nhiên là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hơn nữa lại chạy thoát dưới tay hai vị sư thúc, tu vi tất nhiên không kém, vậy mà vẫn bị nhất thức thần thông của Tiêu trưởng lão xé thành vụn phấn.

- Tiêu trưởng lão tuổi còn nhỏ mà đã có tu vi như thế rồi, thế thì tương lai tu vi nhất định sẽ bất khả hạn lượng, Sư tôn ta trước khi đi đã dặn dò cẩn thận, nhất định phải cùng Tiêu trưởng lão tạo dựng quan hệ tốt, tương lai sẽ có thu hoạch tốt không tưởng được, lời ấy quả nhiên chính xác.

- Tiêu Thần trưởng lão thông minh thiên phú, tương lai trăm năm nhất định sẽ trở thành nhân vật phong vân ở Bắc Hoa Châu của tu chân giới chúng ta.

Tiêu Lân ngồi khoanh chân ngồi trên phi kiếm của đệ tử Lạc Vân Cốc, nhìn thấy bóng áo xanh, trong mắt lộ ra vài phần phức tạp, không nhịn được than nhẹ một cái.

- Người đi đầu lưu lại, còn lại nhanh chóng rời đi, kể từ hôm nay Ô gia lập tức rời khỏi Tiêu thành, nếu không giết không tha!

Tiêu Thần chậm rãi đi đến, âm thanh tuy rằng bình thản, nhưng trong ánh mắt phóng ra một ít sát khí, cũng đủ nhiều người của Ô gia khiếp đảm.

Giờ phút này nghe thấy thế, người của Ô gia liếc nhìn nhau, không biết do ai dẫn đầu, giống như một đám ruồi bọ, lộn xộn mà trốn đi, chỉ để lại Ô Tam Thăng sắc mặt sợ hãi đứng nguyên tại chỗ.

- Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng, việc hôm nay là do tại hạ nhất thời bị đầu heo lừa, chỉ cần tiền bối tha mạng, tại hạ cam đoan sẽ lập tức đi đi khỏi đây, vĩnh viễn cả đời không đặt chân Tiêu thành đến nửa bước!

Sắc mặt Tiêu thần không chút thay đổi, nhìn về phía Ô Tam Thăng, trong mắt hiện lên vài phần lãnh khốc, vung tay lên, vô số quả cầu lửa ngưng tụ giữa không trung. Trong ánh ắt Ô Tam Thăng hiện lên vẻ vô cùng hoảng sợ, nháy mắt đã hóa thành đám tro tàn.

Người này làm đệ tử ở Kim Thủy tông, trở thành đệ tử chân truyền, trong cơ thể đương nhiên có linh căn tồn tại, nếu hôm nay không diệt trừ, tương lại sẽ là mối nguy hiểm lớn cho Tiêu gia, Tiêu Thần không thể không giết!

Tiêu Thần mặt không chút đổi sắc đã giết chết Ô Tam Thăng kia, đám người Tiêu gia sau sứng toát mồ hôi lạnh, nhìn ánh mắt hắn tràn đầy kính sợ.

- Hai vị trưởng lão, không biết thực lực của Kim Thủy tông kia như thế nào?

Lúc này mắt Tiêu Thần chớp lên, ngữ khí lạnh băng nói.

Tôn trưởng lão nghe vậy trong lòng giật nảy mình, nhìn sắc mặt Tiêu Thần âm trầm như thế, trong đầu hắn hiện lên ý niệm nhổ cổ phải nhổ tận gốc, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần sợ hãi.

Mã trưởng lão thoáng do dự, vừa rồi hắn chần chờ, khiến cho Trình Tam Kim đào thoát khỏi bao vây, tuy rằng người này cuối cùng đã bị giết, nhưng trong lòng hắn có chút không yên tâm. Lúc này nghe Tiêu Thần nói thế, chậm rãi trả lời:

- Kim Thủy tông thực lực không mạnh, tông thủ của Kim Thủy tông tu vi hơi cao, đạt đến cảnh giới Trúc Cơ kỳ đại viên mãn, ngoài ra còn một trưởng lão đạt đến cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ, và một một ít đệ tử Luyện Khí kỳ nữa, còn trăm đệ tử ngoại môn nữa.

Mắt Tiêu Thần híp lại, hàn quang lóe ra, nếu không có tu sĩ Kim Đan kỳ, hôm nay Kim Thủy tông ở sẽ bị xóa tên ở Bắc Hoa Châu! Tiêu Thần quyết định giết gà dọa khỉ, hướng cả Tu Chân Giới biết rõ thái độ của mình, ai dám động đến người của Tiêu gia, hắn tuyệt đối diệt cả gia tộc đối phương.

- Tiêu Thần chưởng lão thỉnh ngài bình tĩnh chớ nóng vội, Kim Thủy Tử tu vi đã đạt tới cảnh giới Giả Đan, chỉ sợ chúng ta không phải là đối thủ, chúng ta nên báo với chuyên này cho chưởng môn biết, chờ tông môn phái tu sĩ tới cũng không muộn.

Tôn trưởng lão thoáng do dự, tới khuyên bảo.

- Không sợ, Kim Thủy Tử kia để ta đối phó, hai vị trưởng lão chỉ cần mau chóng giết hết các trưởng lão Trúc Cơ trung kỳ của Kim Thủy tông thôi, số đệ tử còn lại, không đáng lo.

Tiêu Thần đột nhiên phát tay, hôm nay Tiêu gia hắn và Kim Thủy tông dĩ nhiên đã là sinh tử đại thù, nếu tin tức nơi này để đối phương biết được, trước tiên họ sẽ dẫn dắt môn nhân đệ tử bỏ chạy, đối với Tiêu gia hắn đó sẽ là một tai họa ngầm rất lớn, cho nên hôm nay, Kim Thủy tông tất diệt.

Kim Thủy Tử do hắn giải quyết, chẳng lẽ pháp lực và tu vi của tu sĩ cảnh giới Giả Đan dẽ dàng bị giết vậy sao!

Tôn trưởng lão, Mã trưởng lão hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra rung động trong lòng đối phương. Trầm tư một lát, hai người chậm rãi gật đầu, nếu Tiêu Thần có khả năng, hôm nay diệt trừ Kim Thủy môn, bất quá cũng là việc dễ dàng.

- Xuất phát.

Tiêu thần khẽ quát một tiếng, trên người chợt lóe độn quang. Tôn, Mã hai vị trưởng lão theo sát ngay sau, cuối cùng bỏ Tiêu Lân ở ngoài, hơn mười đệ tử chân tryền của Lạc Vân Cốc cũng theo đó. Một lúc sau đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Việc Tiêu Thần xuất hiện, trong thời gian ngắn ngủi, mọi người Tiêu gia cảm thấy choáng váng, có một chút cảm giác mình đang ở trong mộng.

- Tiêu Thần có thể dễ dàng diệt sát trưởng lão Kim Thủy Tông?

- Nghe tiên sư đó xưng hô, chẳng lẽ Tiêu thần đã trở thành trưởng lão của Lạc Vân cốc?

- Diệt Kim Thủy tông, này…..Này….Tiêu Thần rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào, thốt ra là đã có thể đem một tông môn đi đên cửa sinh tử!

Tiêu Văn Đình ánh mắt hốt hoảng, rồi lại mơ hồ mang vẻ kích động, trong lòng hắn có một dự cảm mãnh liệt, thời cơ quật khởi cuat Tiêu Gia e rằng đã đến.

- Tiêu Lân, con nhanh chóng lại đây, một năm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con hãy thuật lại cho chúng ta nghe một lần.

————————————————� �————————————————� ��——————————

Sơn môn của Kim Thủy tông các Tiêu thành hơn ba ngàn dặm, nơi đây là một chi nhánh nhỏ của linh mạch, mà Kim Thủy tông vẫn nằm ở đây.

Kim Thủy Tử khoanh chân ngồi trên bồ đoàn, chẳng biết tại sao trong lòng sinh ra nôn nóng, trì trệ không thể ngồi thiền, hắn gắt gao nhíu mày lại:

- Chẳng lẽ gần đây tu luyện quá sức, khiến cho lòng không thể yên tĩnh?

Kim Thủy Tử vội vàng bình tĩnh mới miễn cưỡng tiến vào trạng thái tu luyện.

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.