Đạo

Quyển 1 - Chương 29: Đổi phù



- Gân rắn của nhất cấp yêu thú Thanh Phong xà đây, vật phẩm không thể thiếu khi luyện chế cung thần đây, chỉ cần ba khỏa hạ phẩm lịch thạch, mau đến đây xem đi.

- Đủ loại túi trữ vật đây, kiểu dáng mới mẻ phong cách độc đáo có không gian rất lớn mỗi cái chỉ cần một khỏa hạ phẩm tinh thạch.

- Tìm người trợ giúp tu luyện đây, nếu có thể trong vòng một tháng giúp đột phá đến Luyện Khí kỳ tầng ba thì sẽ trả năm khỏa hạ phẩm linh thạch.

Tiêu Thần nghe ngóng xung quanh, sau đó lắc lắc đầu. Đây là lần đầu hắn đến phường thị của Tu Chân giả, không hiểu biết gì về thị trường ở đây. Tuy vậy nhưng đã đến đây thì hắn liền đi dạo một vào, may ra có thể có được một món bảo vật cũng nên. Nghĩ vậy nên Tiêu Thần chậm rãi hướng về cửa hàng phía trước đi đến.

- Tiền bối, ngài muốn hay không mua tử kim thảo, đây chính là tài liệu chủ yếu trong việc luyện chế tôi linh đan, phù hợp cho ngài sử dụng, giá cả cũng vô cùng rẻ, một tổ bao gồm hai mươi cây, giá chỉ một khỏa hạ phẩm linh thạch một tổ.

- Ngoài ra còn có dạ hương thảo có thể an thần khu trùng dùng một nhúm cỏ ngay chỗ tu luyện có thể giúp ngài luyện ít công to.

Chủ cửa hàng này là một gã hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt gã nịnh nọt hướng về phía Tiêu Thần cố đẩy mạnh tiêu thụ những linh thảo " trân quý" này bộ dáng như nếu không mua thì ngài chịu thiệt chứ không phải tôi thiệt. Thấy vậy Tiêu Thần âm thầm cười khổ, không nói đến Dược Viên cho dù là các loại thảo dược vứt đi trong vườn để chúng tự sinh tự diệt thì cũng tốt hơn nhìu so với trong cửa hàng này.

Tiêu Thần vừa đi vừa dừng lại ngắm nghía hơn nửa canh giờ thì đi hết một vòng phường thị, sau đó hắn lại đi thêm một vòng nhưng cũng không có nửa điểm thu hoạch gì. Cười khổ lắc đầu, Tiêu Thần trực tiếp hướng về chỗ cuối cùng của phường thị.

- Vị tiền bối này, xin hỏi ngài có vấn đề gì?

Gã sai vặt phụ trách ghi chép trướng vụ cảm ứng được tu vi của Tiêu Thần nên cẩn thận hỏi. Tiêu Thần tuy đã thu liễm bớt nhưng vẫn duy trì tu vi tại Luyện Khí kỳ tầng bảy, nếu không thì qua một thời gian dài chỉ nhìn ngắm mà không mua chỉ sợ người ta mắng cho té tát rồi.

- Ta muốn mở cửa hàng tại nơi này thì cần phải đóng bao nhiêu linh thạch ?

- Mỗi bốn canh giờ một khỏa hạ phẩm linh thạch, không đủ bốn canh giờ vẫn tính theo bốn canh giờ, bất quá tiền bối nếu muốn mở cửa hàng tại đây thì tiểu nhân có thể ưu đãi chiết khấu ba mươi phần trăm cho ngài.

Gã sai vặt lộ ra vẻ mặt nịnh bợ nói.

Tiêu Thần lắc đầu, tùy tay ném cho hắn một khỏa tinh thạch rồi cầm một khối bài có ghi số thứ tự rồi ra ngoài. Hiện giờ hắn thu hoạch được mấy trăm khỏa tinh thạch từ những kẻ đã chết nên đương nhiên sẽ không chiếm một chút ưu đãi cỏn con ấy.

Phường thị đã diễn ra từ lâu nên mọi vị trí tốt đã bị người khách chiếm giữ, Tiêu Thần mở cửa hàng tại một góc hẻo lánh. Nhưng hắn cũng không thèm để ý, tiện tay đặt trước cửa hàng bảy tám bình ngọc sau đó hắn không thèm ra giá hay quảng cáo mà nhắm mắt dưỡng thần.

Sau nửa canh giờ, một gã thanh niên nam tử mang sắc mặt nghi hoặc đến trước quầy hàng của Tiêu Thần hỏi:

- Tiền bối đây là đan dược gì ?

- Tụ linh đan, tôi linh đan, đại hoàn đan, tiểu hoàn đan, cửu chuyển huyết ngọc cao.

Tiêu Thần cũng không ngẩng đầu lên mà chỉ đọc một hơi tên của bảy loại dược phẩm.

Người thanh niên hít một hơi lãnh khí, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin tưởng, tựa hồ như bị lời nói của Tiêu Thần dọa cho sợ hãi, sau nửa ngày hắn mới cẩn thận hỏi:

- Tiền bối tại hạ có thể kiểm tra một chút không ?

- Có thể.

Người thanh niên nghe vậy thì lộ ra vài phần chờ mong, hắn cẩn thận mở ra một cái bình ngọc, từ trong bình truyền ra một cỗ dược hương thấm vào ruột gan khiến tinh thần thoải mái.

- Đây thật sự là tôi linh đan.

Nam tử tràn đầy kinh hỉ, cầm lấy bình ngọc không chịu buông xuống, sau đó cẩn thận hỏi:

- Tiền bối không biết linh đan này trao đổi như thế nào ?

- Năm khối hạ phẩm linh thạch một viên.

Thật ra giá này cũng không gọi là cao, so với giá thị trường thì còn thấp hơn một ít. Hơn nữa đan dược trừ trước đến nay luôn vật phẩm hút hàng nhất, ở một số phường thị cấp thấp rất ít khi xuất người hiện người bán, một khi xuất hiện thì cũng rất nhanh bị tranh mua không còn cho nên giá đan dược thực tế cao hơn giá thị trường đến ba thành.

Người thanh niên nghe vậy thì trên mặt lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, không chút do dự hắn nói:

- Tại hạ mua ba khỏa.

Mười lăm tinh thạch là toàn bộ gia sản của hắn hiện nay nhưng lại có thể mua được ba khỏa tôi linh đan thì chỉ sợ buổi tối hắn nằm mơ cũng có thể cười. Có ba viên thuốc này trợ lực này hắn có nhiều khả năng đột phát bình cảnh hơn.

Sau khi người thanh niên đem mười lăm khối tinh thạch đặt trước cửa hàng, Tiêu Thần liền nhanh chóng thu vào túi trữ vật rồi thản nhiên nói:

- Tự mình lấy đi.

Trong lòng thầm run rẩy, thấy trong lọ này có trên trăm viên đan dược, hắn không nhịn được nghĩ xấu nhưng lại nghĩ đến tu vi của Tiêu Thần thì ý tưởng vừa định hình thành nhất thời biến mất, sau đó hắn thành thật cầm ba viên đan dược rồi vội vã rời đi.

Một khắc sau lại có một thiếu nữ phát hiện ra cửa hàng của Tiêu Thần, sau khi mua được hai viên tụ linh đan thiếu nữ sung sướng biến mất.

Về sau cả phường thì đều biết đến tại góc phía đông có một vị tiền bối bán đang dược, giá cả vô cùng ưu đãi. Kết quả là cả phường thị trong nháy mắt đều trở nên điên cuồng, vô số tu chân giả cấp thấp chen chút mà đến.

Trước cửa hàng Tiêu Thần lúc này là tầng tầng lớn người đang vây quanh, tất cả đều hướng ánh mắt nóng bỏng về những chiếc bình chứa đan dược

- Tiền bối, tại hạ muốn mua ba khảo Tiểu Hoàn Đan.

- Tại ha muốn mua hai khỏa tôi linh đan.

- Tiền bối tiểu nữ trên người không có đồng nào, không biết có thể dùng một đêm để đổi lấy hai viên đan dược.

Tình hình càng lúc càng trở nên hỗn loạn. Tiêu Thần nhíu mày, thấy mục đích đã đạt được thì cũng không muốn tiếp tục lãng phí thời gian, hắn dùng linh lực ho một tiếng tức thì hiện trường lập tức im lặng.

- Các loại linh đan này từ lúc này trở đi không bán, muốn dùng phù lục để đổi theo giá cả thị trường.

Phù lục, một số lượng lớn phù lục chính là mục đích của Tiêu Thần khi đến đây. Nếu trong thời gian ngắn không thể tăng thực lực lên thì phù lục là thứ cần thiết, chỉ cần đưa linh khí vào liền có thể công kích đối phương, nhanh chóng gia tăng sức chiến đấu. Hơn nữa đan dược hắn lấy ra đều là đan dược còn thừa khi luyện chế lúc trước, đối với hắn không có bao nhiêu tác dụng, nếu dùng chúng để có thể gia tăng vài phần bảo mệnh thì quả là một lựa chọn sáng suốt.

Tiêu Thần vừa nói xong thì trong đám người có một kẻ yếu ớt lên tiếng:

- Tiền bối, không biết tiền bối có yêu cầu gì về phù lục hay không ? Hay dùng phù lục phẩm cấp gì để trao đổi cũng được ?

- Không biết được, không có bất kỳ yêu cần gì, có phù lục là có thể đổi

Tiêu Thần vừa trả lời xong thì trong một gã thiếu niên chừng mười bảy mười tám bước ra từ trong đám người

- Tiền bối, vãn bối có trong tay một trăm tấm Hỏa Cầu Thuật phù lục, do đích thân ta chế tạo, muốn cùng tiền bối đổi lấy hai khỏa tôi linh đan.

Thiếu niên vừa nói xong thì trong đám người truyền ra một trận giễu cợt.

- Haha phù lục cấp thấp nhất Hỏa Cầu THuật, chỉ có thể phát ra công kích tương đương Luyện Khí kỳ tầng ba. loại đồ vật bỏ đi này mà cũng không biết xấu hổ đem ra trao đổi.

- Loại bùa này một khỏa tinh thach hạ phẩm thì có thể mua mười lá, môt trăm lá thì có thề bán được mười hạ phẩm tinh thạch, nhưng theo ta thấy thì một trăm tờ Hỏa Cầu Thuật thì nửa khỏa tôi linh đan cũng không mua được.

- Không sai, phù lục cấp thấp chế tạo vô cùng dễ dàng nhưng đan dược thì khó cầu a.

- Tiểu tử này không biết trời cao đấy dày, vạn nhất chọc giận vị tiền bối này thì hắn xem rả tới số rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.