Đạo

Quyển 1 - Chương 30: Diệt Trúc cơ



Thiếu niên nghe mọi người châm biếm thì sắc mặt trở nên đỏ bừng, có chút kinh sợ nhìn về phía Tiêu Thần, nếu không phải vì tu vi dậm chân tại chỗ không thể đột phá thì hắn cũng không dám liều lĩnh làm vậy.

- Tiền bối, vãn bối si tâm vọng tưởng rồi, ngài làm sao để ý đến loại phù lục cấp thấp này, vãn bối sẽ lập tức rời đi ngay.

- Chậm đã.

Tiêu Thần nhìn hắn một cái rồi nói:

- Lưu lại một trăm tờ Hỏa Cầu Thuật, rồi lấy từ trong bình ra hai viên thuốc

Tiêu Thần vừa nói xong, toàn trường vừa yên tĩnh lại lập tức trở nên náo động.

Thiếu niên kia vừa mừng vừa sợ, không chút do dự bỏ trăm tấm Hỏa Cầu Thuật phù lục xuống rồi cầm hai viên tôi linh đan trong bình ngọc sau đó vui mừng rời khỏi.

Ngay cả Hỏa Cầu Thuật phù lục cấp thấp cũng có thể trao đổi. Vừa có người trao đổi thành công thì tức thì xung quang trở nên vô cùng sôi động.

- Tiền bối, trong tay tại hạ cũng có vài chục tờ Hỏa Cầu Thuật phù lục, ngoài ra còn có Địa Liệt Phù, Định thân thuật, Kim Cương phù mỗi loại mười tấm, xin đổi lấy ba khỏa Tiểu hoàn đan.

- Tiền bối, vãn bối trong tay có Khuê Thủy Kim châm, bạo liệt hỏa cầu, nê chiểu phù tổng cộng mười ba tấm, hi vọng có thể đổi lấy hai khỏa tụ linh đan, công thêm một phần cưu chuyển huyết ngọc cao.

Hơn nửa canh giờ trôi qua, linh đan Tiêu Thần đem ra trao đổi đã tiêu hao gần một nửa, số lượng phù lục trong túi trữ vật cũng hơn một ngàn tấm, điều này làm cho hắn có chút vừa lòng.

Hỏa Cầu Thuật phù lục tuy uy lực chỉ tương đương một kích của Luyện khí kỳ tầng ba nhưng nếu cùng lúc thi triển cả trăm tờ thì chỉ sợ cho dù là Trúc Cơ kỳ tu sĩ bị đánh trúng không chết thì cũng bị trong thương, nếu có thể sử dụng tốt nói không chừng có thể bảo mệnh trong khi nguy cấp.

- Hừ

Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ sau đám người, trong thanh âm ẩn chứa linh lực vô cùng mạnh mẽ cùng thần thức bá đạo, nhất thời khiến toàn trường trở nên yên tĩnh ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Đám người vội vàng tách ra thành một lối đi nhỏ, giữa lối đi là một gã khoảng chừng trên ba mươi tuổi, sắc mặt u tối. Gã hắc y nam tử bước đến trước cửa hàng Tiêu Thần, nhìn về phía linh đan được bày bán phía trước thì trong mắt nhất thời hiện ra quang mang đầy nóng bỏng. (Biên: ặc cái này giống như nhìn thấy bưởi hay sao đó :110:, tên Ngáo hờn này cũng thiệt là :61:)

Trúc Cơ tu sĩ.

Tiêu Thần trong lòng cả kinh nhưng lập tức bình tĩnh lại. Hắn hiện giờ mặc dù tu vi chưa đạt đến Trúc Cơ nhưng lượng linh lực hùng hậu cùng đấu pháp đối chiến thì khi giao đấu cũng chưa chắc nằm ở thế yếu hơn Trúc Cơ tu sĩ.

- Tiền bối muốn mua đan dược ?

Hắc y nam tử nghe vậy thì có chút do dự, sau đó hắn chậm rãi nói:

- Trong tay ta có phù lục, một tấm này thì e những thứ đang bày bán ở đây không xứng để đổi..

Trên mặt lộ ra vài phần tự mãn, hắc y nam tử lấy từ trong túi trữ vật ra một tờ phù lục màu đỏ, trên đó có hoa văn dày đặt trông vô cùng phức tạp, rọ ràng không phải là vật bình thường.

- Hỏa bạo thuật, khi đưa linh lực vào thì sẽ nổ mạnh, uy lực tương đương với một kích của tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, ngươi đổi không ?

Trong mắt Tiêu Thần hiện lên vài phần nóng bỏng, tấm Hỏa Bạo Thuật này là phù lục cấp hai, hơn nữa lại là phục lục công kích, nếu lấy được thì thủ đoạn bảo mệnh lại nhiều hơn một cái.

- Ba khỏa Bồi Nguyên đan.

Tiêu Thần thoáng suy tư một chút rồi xuất từ trong túi trữ vật ra ba viên đan dược, mùi dược hương nồng đậm nhất thời phát ra, rõ ràng phẩm cấp của ba viên này cao hơn một tầng so với những thứ đang được bày bán.

Bồi Nguyên Đan, đây chính là đan dược gia tăng tu vi cho Trúc Cơ kỳ tu sĩ, ánh mắt mọi người nhất thời trở nên nóng bỏng,

Ánh mắt hắc y nam tử trở nên kích động khơng chút do dự liền nói:

- Thành giao.

Cẩn thận đem ba viên bồi nguyên đan vào trong túi trữ vật, sau một hồi do dự hắn nói tiếp:

- Trong tay ta còn có một tấm cao giao Thủy châm thuật phù lục, sau khi thi triển có thể phóng xuất ra ngàn vạn không thủy châm. Cho dù đối mặt với Trúc Cơ trung kỳ tu sĩ cũng có trợ giúp nhất định.

- Đổi.

Tiêu Thần không chút do dự nói, nhưng hắn không xuất ra Bồi Nguyên Đan nữa mà lấy ra năm viên phục linh đan giao cho đối phương.

- Phục Linh Đan.

Hắc y nam tử cũng là người biết xem hàng, lập tức trở nên vui mừng, sau khi cẩn thận kiểm tra một phen thì gật đầu tỏ ý hài lòng trong đổi, đem cao giao thủy châm thuật phù lục giao cho Tiêu Thần.

Tiêu Thần cẩn thận cầm lấy kiểm tra một phen, xác định không phải hàng giả thì vừa lọng gật đầu đem thu vào túi trữ vật.

- Tiền bối còn có loại phù lục nào nữa không, vãn bối sẽ trao đổi theo đúng giá thị trường.

Tiêu Thần nhìn về phía hắc y nam tử, trong mắt hiện lên vài phần lửa nóng.

Hắc y nam tử chần chừ một chút rồi lập tức lắc đầu.

Nhìn thấy trong mắt Tiêu Thần hiện ra vài phần thất vọng hắc y nam tử lạnh lùng cười rồi lập tức rời khỏi.

Lại trải qua một khắc đồng hồ sau, Tiêu Thần sau khi trao đổi hơn hai trăm tấm phù lục thì nói:

- Giao dịch đến đây là chấm dứt, mọi người giải tán đi.

Tuy rằng còn có nhiều người muốn trao đổi đan dược nhưng Tiêu Thần biểu lộ ra tu vi Luyên Khí kỳ tầng bảy cũng làm cho họ không dám có chút bất mãn nào chỉ có thể mang vẻ không cam lòng chậm rãi rời đi. Đương nhiên cũng có một vài kẻ tuy rằng cũng rời đi nhưng lại không đi xa.

Tiêu Thần lạnh lùng cười , sau khi thu thập xong mọi thứ thì hướngra ngoài chạy đi.

Rời khỏi Tiểu sơn nhai phường thị, tốc độ Tiêu Thần không nhanh không chậm, sau khi đi được chừng mấy trăm dặm, thì trước mặt hắn không gian chợt rung động một đạo nhân ảnh hiện ra chặn đường.

Tiêu Thần mặt không đổi sắc liếc mắt nhìn đối phương một cái thản nhiên nói:

- Đạo hữu có ý gì, chúng ta giao dịch đã thành, vì sao còn chặn đường của ta ?

Hắc y nam tử cười lạnh nói:

- Hắc hắn mục đích của ta rất đơn giản, nếu ngươi thức thời thì đem hai tấm phù lục trả lại cho ta, mặt khác lại cung phụng ta hơn vài chục viên linh đan thì bản nhân có lẽ sẽ suy nghĩ thả cho ngươi một con đường sống.

Theo suy nghĩ của hắn, Tiêu Thần có lẽ là dòng chính đệ tử trong đại môn phái, nếu không cũng không thề với tu vi Luyện Khí kỳ mà có nhiều đan dược trong người như vậy. Cho nên trong phường thị hắn mới ẩn dấu chờ khi xác định Tiêu Thần không có người bảo hộ thì mới hiện thân. Lần này thu hoạch e không nhỏ, nghĩ đến đây thì ánh mắt của hắn trở nên cuồng nhiệt.

Tiêu Thần lộ ra vẻ sợ hãi, thân thể làm ra vẻ muốn chạy trốn .

- Hắc hắc, ta khuyên ngươi không nên phí sức, nếu không thì e phải chịu nỗi đau thể xác .

Hắc y nam tử lộ ra vẻ tự tin, tuy rằng hắn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ cảnh giới nhưng muốn diệt sác Luyện Khí kỳ tu sĩ thì thật sự là vô cùng đơn giản.

- Chết đi.

Hắc y nam tử há mồm phun ra một đạo hồng man, đó là linh khí trong thể nội, đạo linh khí hướng thẳng đến Tiêu Thần. Đối mặt với Luyện Khí kỳ tu chân giả thì một kích tòan lực này dĩ nhiên có thể diệt sát. Hắc y nam tử tâm tư có thể nói là vô cùng cẩn thận, nếu gặp kẻ khác thì một kích này e rằng đã chết nhưng kẻ đối mặt hắn hôm nay lại là Tiêu Thần.

- Chính là lúc này.

Hắc y nam tử há mồm phun ra linh khí, cho rằng Tiêu Thần nhất định sẽ chết nên trong lòng thả lỏng cảnh giác, Tiêu Thần trong nháy mắt đột nhiên khôi phục vẻ trấn tính, bộ dáng kinh hoàn lúc nãy đã biến mất không thấy.

Hắc y nam tử cả kinh, không đợt cho hắn có hành động tiếp theo, một đạo thần thức tiến về phía hắn, giống như bị một người dùng thiết trùy hung hăn đập vào người, hắn nhất thời phun ra một ngụm máu, thân thể rơi xuống mặt đất.

Linh khí mất đi hơi thở của chủ nhân, uy thế đại giảm, phát ra âm thanh vù vù muốn đào thoát. Tiêu Thần mặt không thay đổi tiến đến, linh khí màu đỏ kia nhất thời phát ra một trận gào thét đã bị hắn giữ trong tay.

- Trung phẩm linh khí.

Tiêu Thần trong lòng vui mừng, nhưng lúc này không phải lúc tra xét cho nên hắn dán lên đó hai tấm cấm chế phù lục rồi bỏ vào túi trữ vật.

Hắc y nam tử khi rơi xuống đất, thần thức lại bị thiệt hại nghiêm trọng cho nên từ trên không rớt xuống đã sớm tuyệt khí bỏ mình. Tiêu Thần không chút áy náy, nếu không phải kẻ này tâm địa độc ác ý đồ muốn lấy tính mệnh của hắn tstrongi như thế nào lại rơi vào kết quả ngày hôm nay. Thuận tay cầm lấy túi trữ vật của đối phương, ánh mắt Tiêu Thần lạnh lùng quét một vòng về phía sau, lập tức hừ lạnh một tiếng, độn quang hướng về phía xa chạy đi..

Một lát sau, một số đạo nhân ảnh hiện ra nhìn về phía cái xác thì tất cả nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.

Trong nháy mắt giết chết Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ, người này tất nhiên là ẩn giấu tu vi. Hơn nữa ánh mắt hắn trước khi rời đi ẩn hàm ý tứ cảnh cáo, chỉ sợ đã sớm phát hiện ra bọn hắn. Nghĩ đến vừa rối cả nhóm vừa đi về từ Quỷ Môn quan thì tất cả nhịn không được mà da đầu run lên rồi nhanh chóng trốn đi,

Không kinh động bất kỳ ai trở lại Lạc Vân cốc, Tiêu Thần cẩn thận kiểm tra cấm chế ngoài cốc, lúc này hắn mới vừa lòng gật đầu rồi tiến nhập vào Dược Viên trong lòng núi.

Trước tiên đem tất cả phù lục phân loại rồi cất kỹ, tuy rằng mỗi cái đều là phù lục cấp thấp uy lực nhỏ yếu nhưng nếu cùng phóng ra thì chỉ sợ Trúc Cơ tu sĩ cũng không dám trực diện chống đỡ.

Sau đó hắn lại đem hai tấm phù lục cao giai của hắc y nam tử ra ngắm nghía thưởng thức một hồi rồi mới cẩn thận thu lại.

Xuất ra một túi trự vật, đây chính là túi trữ vật của hắc y nam tử kia. Sau khi bài trừ toàn bộ cấm chế phía ngoài, hắn trút toàn bộ vật phẩm phía trong ra mặt đất.

Nhất thời ánh mắt Tiêu Thần tỏa sáng, kẻ này không nói đến phẩm hạnh ra sao nhưng độ giàu có quả thật là kẻ đứng đầu trong những Trúc Cơ tu chân giả mà hắn biết. Hạ phẩm linh thạch có tới mấy trăm khỏa, trung phẩm linh thạch cũng có mấy khối, Tiêu Thần vui mừng thu vào túi trữ vật. Trừ cái trung phẩm linh khí màu hồng kia thì trong túi trữ vật này còn ba kiện linh khí, một món trung phẩm hai món hạ phẩm. Tiêu Thần cẩn thận thu vào, tuy rằng đan dược trong mắt người ngoài cũng là một thu hoạch không nhỏ nhưng đối với Tiêu Thần mà nói thì quả thật như gân gà, sau khi tìm tòi mà vẫn không không thấy cao giao đan dược thì hắn liền tùy tay bỏ qua một bên.

Cuối cùng còn lại một ít phù lục cùng hai hộp ngọc, Tiêu Thần cầm lên kiểm tra cẩn thận thì phát hiện đây là ba tờ hỏa bạo thuật cùng hai tờ cao giao thủy châm thuật phù lục. Phát hiện này khiến Tiêu Thần có chút kinh hỉ.

Vật trong hộp ngọc được hắc y nam tử cẩn thận cất giữ thì có thể hiểu được độ trân quý, Tiêu Thần nuốt nước bọt, cẩn thận mở ra. Xuất hiện trước mắt hắn là một tấm phù lục kỳ quái, sở dĩ nói kỳ quái là vì tấm phù lục này không giống với những tấm bùa có hoa văn phức tạp khác mà ngược lại vô cùng đơn giản nhưng mà rất chân thực sống động.

Sau khi cầm trong tay tinh tế cảm nhận một phen hắn vẫn không thể biết được tấm phù lục này có gì đặc biệt, thậm chí không có cả một tia linh lực khác thường dao động. Tấm phù lục này trông vô cùng bình thường nhưng trực giác bảo hắn là đây không phải vật đơn giản nên Tiêu Thần cản thận đem nó đặt lại vào hộp ngọc rồi cất kỹ.

Mở ra hộp ngọc thứ hai, bênh trong là hai khỏa ngọc giản, một màu xanh một màu trắng ngà. Tiêu Thần cầm lấy ngọc giản màu xanh quan sát một hồi liền lắc đầu buông xuống. Trong này nghi lại công pháp tên "Ba nguyên chân thủy quyết" thuộc về hạ phẩm đỉnh cấp công pháp, đối với Tiêu Thần thì có tác dụng không lớn. Đem một khỏa ngọc giản khác đặt trước trán, xuất hiện trước mặt Tiêu Thần là bốn chữ "Trận phù chi đạo" thật to, trong đó bao gồm cách bố trí trận pháp, cách chế tạo phù lục. Tiêu Thần trong lòng vui vẻ, tuy rằng hắn có được "Trận pháp cơ sổ thiên" trong đó cũng có một chút giảng giải về trận phù, nhưng dù sao cũng vô cùng đơn giản , tuy rằng thích hợp cho người mới nhưng kiến thức trận pháp được ghi bên trong cũng vô cùng tầm thường. Giờ đây hắn lại có thêm "Trận phù chi đạo", cả hai kết hop thì vô cùng thích hop cho Tiêu Thần học tập.

Sau nửa canh giờ, thần thức Tiêu Thần mới rời khỏi ngọc giản, cẩn thận đem ngọc giản cất kỹ, Trận phù chi đạo vô cùng uyên thâm đợt sau khi có thời gian thì nghiên cứu cũng không muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.