Đạo

Quyển 1 - Chương 40: Đoạt bảo (thượng)



- Hống

Tại trung tâm của trận pháp tam đạo tam tuyệt đồ sát thần diệt thức, đây là nơi vô cùng quan trọng , nếu ngoại nhân tiến đến đây mặc dù là Kim Đan tu sĩ trong chốc lát cũng sẽ bị cấm chế trong đó oanh kích thành cặn bã.

Bất quá lúc này, một đạo hồng lục u quang chợt lóe hướng về phía này bay đến.

- Haha tiểu tử kia, ngươi cần gì phải gấp gáp như vậy thế, không bằng lưu lại cùng tỷ tỷ trò chuyện nào.

Thân ảnh nử tử thần bí chợt hiện ra trước mắt, mỉm cười ngăn cản trước mặt người này.

- Rống

Người này đúng là linh chi thượng nhân bị yêu vật không biết tên chiếm cứ thân thể, bất quá yêu vật lúc này nhìn về phía cô gái trong mắt cũng lộ ra vài phần sợ hãi, vẻ mặt cứng ngắc thậm chí cũng xuất hiện vài phần kích động.

Trong chốc lát hắn giống như cảm ứng được gì bỗng phát điên nổi giận gầm lên một tiếng hướng về phía nữ tử kia đánh tới.

- Haha bị người hủy diệt hai hồn lục phách quả nhiên ngu dốt đến cực điểm, nếu như không phải bản tôn vì tranh thủ một lát để phát động cấm thế thì há lại cùng một kẻ hèn mọn như ngươi nói chuyện. Haha vật lúc trước chủ nhân của ngươi lưu lại hiện giờ ta cũng muốn dùng trên người của ngươi, hảo hảo hưởng thụ một phen đi.

Nữ tữ trong nháy mắt khôi phục vẻ lạnh băng vô tình, lạnh lùng nhìn thoáng qua thân hình của Linh Thi Thượng Nhân tiến vào cấm chế, sau đó thân hình dần dần biến mất không thấy bóng dáng.

- Rống

- Ầm ầm

Sau đó chỉ còn nghe thấy tiếng Linh Thi Thượng Nhân phẫn nộ la lớn cùng thanh âm đầy mạnh mẽ của cấm chế khi phát động.

- Mười hai Diệp tử tâm thảo, vạn năm thập diệp vụ thủy Bảo Liên (Sen mười vạn năm mười lá :16:).

Đồng tử Tiêu Thần co rút lại, trên mặt lộ ra vẻ mừng như điên.

Thật cẩn thận tới gần tiểu dược viên có phạm vi mười trường, với tâm tính của Tiêu Thần cũng không nhịn được có chút thất thần.

Tử tâm thảo, một loại linh dược hiếm thấy ở tu chân giới, Thiên niên trường nhất diệp, những cây có dưới ba lá thì dược liệu còn không bằng mấy loại linh dược trăm năm khác nhưng nếu trồng qua vạn năm thì cây này sẽ thành chí bảo đối với tu sĩ, bởi vì bất luận bị đả thương nghiêm trọng đến bật nào chỉ cần linh hồn không tiến vào luân hồi thì có thể cải tử hồi sinh.

Vụ thủy liên, một trong thiên địa kỳ vật, mỗi ngày trong nửa canh giờ thì sẽ hóa thành hoa sen trạng thái rắn sau đó nửa cảnh giờ sẽ biến thành trạng thái hơi nước, Vụ thủy liên hai ngàn năm sẽ sinh ra một lá, mười lá thì được gọi là vi vụ thủy bảo liên, tới mười hai lá thì được gọi là thập nhị liên thai. Lúc này nó có được công hiệu tẩy tủy, cải thiện thể chất tăng lên công hiệu của thuộc tính linh căn. Nói cách khác mặc dù là một người có thiên tư linh căn cực xấu thì sau khi ăn gốc bảo liên này sẽ biến thành tư chất tuyệt hảo ngàn năm có một.

Tiêu Thần trong mắt hiện ra vài phần thất vọng, nếu hắn có linh căn thì cho dù là loại thấp nhất thì nhờ vào bảo liên cũng có thể cải thiện đến lúc đó Trúc Cơ bất quá dễ như trở bàn tay làm sao còn có phiền toái này.

Lắc đầu đem ý niệm trong đầu tạm thời đè xuống, Tiêu Thần liếm liếm môi, gặp được những bảo vật này tự nhiên không thể bỏ qua.

Tiêu Thần phát ra thần thức hướng về phía vòng bảo hộ của dược viên đảo qua một lượt sau đó trên mặt lộ ra vài phần nhẹ nhàng, nữ tữ thần bí kia đối với nơi này có chút tự tin. Vòng bảo hộ này bất quá chỉ phòng ngừa dược lực khuyếch tán ra ngoài thiên địa thơi không có nửa điểm năng lực công kích nào.

Dù vậy Tiêu Thần vẫn cẩn thận vươn tay ra đặt trên vòng bảo hộ, từ lòng bàn tay nhẹ nhàng xuất ra một đạo linh lực.

Ba!

Vòng bảo hộ theo tiếng mà vỡ ra, hai gốc vạn năm linh dược bình yên không tổn hao gì, mùi thuốc nồng đậm truyển đến khiến Tiêu Thần hít một hơi sau đó hắn cảm giác cả thân thể khôi phục đến trạng thái đỉnh, không hổ là linh dược chí bảo vạn năm.

Cẩn thận đem túi trữ vật xuất ra hai hộp ngọc, sau khi thi triển pháp quyết đem hai cây linh dược cất kỹ, hắn còn cẩn thậm đem bảy tám tấm phù lục dán vào phòng ngừa dược lực tiết ra ngoài. Tiêu Thần lúc này mới lộ ra vài phần hài lòng tiếp tục bước đi vào phía trong.

- Đáng giận thật, tiểu tử này trên người rốt cuộc là có dị bảo gì mà lại có thể từ trong cấm chế của ta thoát ra. Lại lấy đi bảo vật của ta, tiểu đệ đệ xem ra hai người chúng ta có nhiều việc cần phải nói đây.

Trên chiếc bàn ngọc, nữ tữ thần bí đột nhiên mở mắt, trong đó hiện lên vẻ lạnh lùng.

- Kim Hoa đạo hữu mau mau ra tay, Quỷ Vương rất lợi hại ta sắp không ngăn được.

Đạo nhân mập sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có vết máu chảy xuống, trong mắt tràn đầy vẻ kinh nộ. Giờ phút này màu Hắc Kim hộ nguyên hồ lô dần ảm đạm đi, hắc vụ quanh hai người lúc này chỉ còn lại có một tầng loãng tùy thời có thể biến mất.

Bên ngoài hắc vụ ba gã Quỷ Vương sắc mặt tái nhợt hình thể cao lớn vể mặt cuồng nộ phát ra từng đạo thần thông quỷ tộc không ngừng đánh vào hắc vụ khiến sắc mặt đạo nhân mập càng lúc càng khó nhìn.

Sắc mặt Lão bà lúc này cũng cực kỳ ngưng trọng. dưới làn da khô héo như cây thông là từng đạo quỷ vụ quanh quẩn, từng đạo âm khí dưới làn da không người khuyết tán cuối cùng hình thành ra một đồ án quỷ dị, Xem ra lão bà này hẳn là Quỷ đạo tu sĩ, giờ phút này bà lão đang thi triển một loại quỷ đạo thần thông. Trên mặt bà lão lộ ra vài phần đau đớn. Một mặt quỷ tối đen dữ tợn đang dần hình thành trên trán bà lão, Mặt quỷ không ngừng vặn vẹo trong miệng phát ra một trận gầm nhẹ.

- Ngưng!

Lão bà vô cùng cẩn thận quát một tiếng, chỗ trán có mặt quỷ trong nháy mắt biến mất, lúc này trước mặt bà là một đoàn khí đen thùi vặn vẹo sau một lát hình thành nên hình dáng của mặt quỷ lúc nãy.

Lão bà sắc mặt âm trầm hung hăng đưa ngón tay cắn đứt rồi hướng về phía miệng măt quỷ.

Mặt quỷ thấy thế lộ ra vẻ mừng như điên tham lam mở miệng rộng cắn lấy ngón tay lão bà rồi bắn đầu hấp thu. Trong nháy mắt linh lực cùng máu huyết trên người bà lão như đê vỡ hướng về phía ngoài tuôn ra, khí tức trên người lão bà trong nháy mắt trở nên suy nhượt. Mặt quỷ liên tiếp ba lươt phát ra vài tiếng chói tay "Oa" "Oa" rồi mới mãn nguyện nhả tay ra. Mặt quỷ sau khi hút vào lượng lớn máu huyết cùng linh lực thì dáng vẻ tối đen hiện ra một chút tia huyết sắc, một cỗ hơi thở mạnh mẽ chậm rãi phát ra.

Lão bà nhanh chóng thu tay vể sau đó đưa tay vỗ túi trữ vật xuất ra một khỏa đan dược chua cay gắt mũi ăn vào. Sau đó hơi thở nguyên bản đang uể oải lập tức nhanh chóng khôi phục đến trạng thái đỉnh, trên mặt lại lộ ra vài phần hồng nhuận, hiện nhiên đây là đan dược cấm kỵ có tác dụng phụ thật lớn.

- Đi!

Lão bà đưa tay chỉ về trước, mắt quỷ lần thứ hai phát ra vài tiếng "Oa" "Oa" trong nháu mắt xuyên phá màn hắc vụ trực tiếp hướng vể phía ba gã Quỷ Vương phóng đến.

Gầm nhẹ một tiếng ba gã Quỷ Vương cũng lộ ra vài phần e ngại, thân thể nhanh chóng tản ra, trong mắt của chúng hai luồng Quỷ hỏa sâu kín gắt gao nhìn về phía mắt quỷ huyết sắc đang liên tục rít gào.

- Lưu đạo hữu, Quỷ Vương có tu vu đồng cấp với chúng ta, tuy tu vi là ngang nhau nhưng linh trí giống như bị một kẻ nào đó hủy đi, nếu không thì bọn chúng sẽ không bao giờ cho chúng ta đủ thời gian để thi triển bí pháp.

Lão bà sắc mặt trẩm ổn, tựa như vô cùng tự tin với thần thông của mặt quỷ nào.

Đạo nhân mập mạp khẽ gật đầu, rồi xuất từ trong túi trữ vật ra mấy viên thuốc ăn vào, vẫn còn sợ hãi nói:

- Vừa rồi ta rõ ràng nhận thấy được ít nhất có bảy hơi thở mang tu vi Quỷ Vương, tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì mà chỉ có ba xuất hiện nhưng chung quy chúng ta đã vượt qua được cửa ải này. Kim Hoa đạo hữu thần thông quả thật bất phàm, quỷ đạo thần thông thật có uy lực lực vô cùng, chỉ bằng cái mặt quỷ này mà có thể bức lui tam đại Quỷ Vương.

Càng nói về sau thì đạo nhân trong mắt hơi lộ ra vài phần đề phòng.

Lão bà cười khổ lắc đầu, chua xót nói:

- Lưu đạo hữu thần thông mà ta thi triển không hề đơn giản như đạo hữu nghĩ, mặt quỷ này vốn là ta năm đó ngẫu nhiên thu phục được tinh hồn của một gã Quỷ Vương trọng thương. Tuy rằng đã dùng bí pháp luyện chế nhưng mỗi lần thi triển đều hút một lượng lớn máu huyết cùng linh lực. Thần thông này một tháng thì ta cũng chỉ có thể thi triển một lần, nếu không thì sẽ bị cắn trả và bị tinh hồn Quỷ Vương khống chế.

Đạo nhân mạp nghe vậy tuy trong lòng không quá tin tưởng nhưng quả thật vừa rồi lão bà thi triển ra mặt quỷ thì tinh thần có chút uể oải, do nghĩ vậy nên ý đề phòng mới thoáng tiêu giảm đi một chút.

- Nếu thần thông của Kim Hoa đạo hữu đã khiến ba gã Quỷ Vương kinh sợ thối lui thì chúng ta nên cấp tốc ra khỏi sơn động này.

- Lưu đạo hữu nói không sai!

Hai người liếc nhau, đồng thời độn quang hướng về chỗ sâu trong hang động tiến đến. Ba gã Quỷ Vương cứ liên tục gầm lên đầy giận dữ nhưng cũng không cam lòng lui về sau trơ mắt nhìn hai người rời đi.

Tiêu Thần lộ vẻ cẩn trọng nhìn về phía trước, ở đó có một gốc cây nhỏ cao chưa tới ba thước, trên cây còn có một khỏa màu xanh hình thể như trẻ con từ vật đó tản mát ra một mùi thơm lạ lùng.

- Anh biến quả!!!

Anh biến quả, thiên địa kỳ vật, trái cây hình như trẻ em, cả vật thể màu xanh, phàm nhân ăn vào thì cho dù xuống Hoàng Tuyền luân hồi tam thế thì trí nhớ vẫn được giữ nguyên, nếu tu sĩ ăn vào thì thần thức nháy mắt tăng vọt tránh khỏi khổ tu mấy trăm năm.

Hồi tưởng lại những miêu tả được ghi lại trong điển tịch về loạiquả này, ánh mắt Tiêu Thần lại xuất hiện vài phần lửa nóng.

Bất quá lúc này hắn cũng không tùy tiện tiến vể phía cây đó mà ngược lại đem linh lực toàn bộ đưa vào mắt, hướng về phía cây kia quan sát, quả nhiên phát hiện thấy một con rắn có màu sắc trùng với cây,vô cùng nhỏ bé như cây kim châm đang bò trên đó.

Anh biến xà, cùng anh biến quả đồng căn cùng sinh, thân thể dài không gần một tấc, có chức kịch độc, tu vi dưới Nguyên Anh dính phải sẽ chết.

Tiêu Thần lộ vẻ ngưng trọng, bảo vật mặc dù vô cùng tốt nhưng chung quy cũng phải cần tính mạng mới có thể hưởng dụng được.

Cẩn thận bố trí bên ngoài cơ thể một tầng linh lực làm thành vòng bảo hộ, sau đó Tiêu Thần xuất từ túi trữ vật ra một cái hộp ngọc, sau khi do dự một chút thì hắn xuất ra một viên hỏa cầu rồi điều khiển nó bay về cách cái cây mười thước.

Đột nhiên anh biến xà như đang ngủ say kia đột nhiên mở mắt, đồng tử nhỏ như lỗ kim kia lạnh như băng, đầy vô tình. Trong nháy mắt nó hướng ánh mắt về phía Tiêu Thần đang núp.

Bị anh biến xà nhìn đến thì trong nháy mắt Tiêu Thần một cảm giác nguy cơ kịch liệt dâng lên trong lòng, mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán. Mắt thấy thân thể anh biến xà đột nhiên ngẩng dậy thì Tiêu Thần cảm giác được có một đạo lục quang chợt lóe, đúng là anh biến xà kia trực tiếp bay đến trước mặt hắn trong nháy mắt công phá vòng bảo hộ linh lực.

Tiêu Thần cảm thấy cánh tay đau đớn như bị kim châm, rồi sau đó sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, thân thể trơ nên cứng đờ chậm rãi té xuống mặt đất. Anh biến xa rơi xuống mặt đất, thân rắn nho nhỏ ngẩng lên, trong ánh mắt lạnh như băng lộ ra vài phần trào phúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.