Đạo

Quyển 1 - Chương 62: Ngu Cơ tương trợ



Cố trầm ổn tâm thần, Tiêu Thần cưỡng bách bản thân nhập định, bởi vì thân thể đau xót, hắn tốn một khắc chung mới miễn cưỡng nhập định được. Không biết trải qua bao lâu, khi sắc trời mênh mông lờ mờ sáng, trong thân thể hắn khẽ sinh ra một tia linh khí, chậm rãi vận chuyển trong tĩnh mạch. Tiêu Thần mở mắt ra, ánh mắt lộ ra mấy phần buông lỏng, trở tay sử dụng mấy phần linh lực mới tụ tập được, lấy ra mấy bình đan dược bên trong túi trữ vật. Các loại chí bảo mấy vạn năm lấy từ phong ấn chi địa tuy có thể khôi phục thương thế cực nhanh, nhưng là Tiêu Thần sau một hồi do dự liền quyết định không sử dụng, dù sao kia đều là linh dược trân quý đã ngoài vạn năm, luyện chế thành đan dược rồi dùng mới phát ra được công hiệu lớn nhất.

“Có đan dược tương trợ, thương thế hẳn rất nhanh khôi phục đi”Tiêu Thần miễn cưỡng mở cấm chế ở miệng bình, từ giữa đổ ra mấy viên đan dược, vội nuốt vào trong miệng.

Đan dược vừa vào miệng, dược lực lập tức chuyển hóa thành linh lực đột nhiên bạo phát, nhanh chóng vận chuyển khắp kinh mạch phá tổn của Tiêu Thần.

“A!”Tiêu Thần lập tức kêu lên một tiếng đầy đau đớn, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, mồ hôi không ngừng đổ xuống như mưa. Lúc này, kinh mạch thân thể hắn bị phá hư nghiêm trọng, dưới chuyển động điên cuồng của linh lực, từng trận đau tận xương tủy không ngừng toát ra. Nhưng may mắn là theo linh lực vận chuyển, thương thế của hắn dần chuyển biến tốt, Tiêu Thần cắn chặt răng, mặc cho linh lực vận chuyển trong thân thể.

Đợi đến khi dược lực vì tu bổ thương thế thân thể hắn mà tiêu hao hơn nửa, đau đớn mới dần tiêu tan, chuyển sang mát lạnh thoải mái.

Cứ như vậy, Tiêu Thần khoanh chân tại chỗ, không ngừng dùng đan dược rồi luyện hóa dược lực, thương thế trong thân thể cũng dần chuyển tốt.

Lý Tuần là một tán tu tầm thường, chẳng qua may mắn đạt được một ngọc giản ngũ hành pháp thuật tàn khuyết, mới dần bước lên con đường tu tiên. Mấy năm nay thông qua thủ đoạn lừa gạt, giết người phóng hỏa, miễn cưỡng đạt đến Luyện Khí kỳ tầng năm, trong đông đúc tán tu cấp thấp, cũng tính là nhân vật có danh hiệu. Chính là, hắn cũng hiểu rõ bản thân đã sa vào bình cảnh, nếu không có kỳ ngộ, tu vi một đời liền dừng lại ở cảnh giới Luyện Khí kỳ.

Lý Tuần tuy làm người hèn mọn, nhưng dã tâm lại cực lớn, không cam lòng dừng ở bước này, cho nên liền liên tục vào rừng sâu núi cao tìm kiếm bảo vật có thể tăng tiến tu vi. Tuy cũng gặp những yêu thú cường đại, nhưng mỗi lần đều có thể gặp dẽ hóa lành, nhờ đó hắn cũng tìm được không ít linh thảo, mà dưới một lần cơ duyên xảo hợp, giết được một con nhị giai yêu thú đa nhĩ hầu lúc nó bị trọng thương, dùng nội đan của nó đổi lấy được hai mươi hạt tôi linh đan, dưới đan dược trợ giúp, tu vi tăng nhanh, hiện giờ đã đạt đến Luyện Khí kỳ tầng bảy. Nếu có thể tiến thêm một bước, đạt đến Luyện Khí kỳ tầng tám, liền đủ tư cách tiến nhập đại tông môn, nếu may mắn đạt được Trúc Cơ đan, rất nhiều khả năng một bước lên trời, trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ cao cao tại thượng.

Nửa ngày trước, hắn cảm nhận được hai cỗ khí tức mạnh mẽ tranh đấu, cảm giác cường đại như vậy, tuyệt đối là tu sĩ Trúc Cơ kỳ trở lên, hơn nữa còn hơn trung kỳ!

Lưỡng hổ tranh đấu, tất có một bị thương, nếu nắm bắt chuẩn cơ hội, không hẳn không có khả năng đục nước béo cò. Sau một hồi đắn đo, Lý Tuần nhanh chóng hạ quyết tâm, bay thẳng đến chỗ hai khí tức tranh đấu. Trên đường, ba động càng lúc càng kịch liệt, rồi bỗng chốc im lặng, hai bên bỗng kịch liệt suy yếu, sau cùng tan biến khỏi cảm ứng của hắn.

“Chẳng lẽ là đồng quy vu tận?”Trong lòng Lý Tuần không khỏi hạnh phúc trào dâng, hai người này khí tức tiêu tán không thấy, dù cho không phải đồng thời vẫn lạc thì cũng là chịu thương tổn nghiêm trọng, nếu có thể diệt sát cả hai, thu được túi trữ vật của hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chỉ nghĩ đến đây đã làm hắn sung sướng phát run.

“Đáng chết, khí tức rõ ràng là từ nơi này truyền đến, tại sao lại không có chút dấu tích đấu pháp chứ?”Lý Tuần sắc mặt âm trầm, thần thức không ngừng phóng ra, chậm rãi quét qua mặt đất, nhưng không có điểm thu hoạch nào.

“Chẳng lẽ hai người này thụ thương, đã rời đi rồi?”Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt hắn không khỏi trở nên khó coi.

“A, không đúng!”Thần thức hắn bỗng quét qua một chỗ, hắn không khỏi ngẩn ngơ, cuồng hỉ lao nhanh về phía trước.

Huyền Chân sau khi bị đánh chết, ma khí trên người tiêu tán hoàn toàn, thi thể từ giữa trời rơi xuống, sớm đã biến thành một khoảng máu thịt mơ hồ. Nhưng mà túi trữ vật bên eo hắn vẫn hoàn hảo không chút thương tổn, an tĩnh nằm bên trong vũng máu.

“Túi trữ vật!”Lý Tuần sắc mặt cuồng hỉ, không chút cố kỵ máu tanh, nhanh chóng cầm lấy túi trữ vật, một đạo linh quyết được đánh ra, thần thức theo đó nhanh chóng quét qua túi trữ vật, khuôn mặt hắn nhanh chóng biến đỏ bừng.

“Phát, phát tài rồi! Có túi trữ vật này, ta nhất định có thể trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thậm chí nếu cơ duyên đầy đủ, còn có thể đạt đến Kim Đan kỳ!”Lý Tuần có thể dựa vào một bản pháp thuật ngũ hành tàn khuyết, tu luyện đến cảnh giới như vậy, ngoài tâm tư cản mật, tâm ngoan thủ lạt ra, linh căn đương nhiên cũng không thể quá kém được. Lúc này, túi trữ vật của Huyền Chân tương đương với hơn nửa di vật của Thanh Linh tông, nếu như lúc này hắn lui đi, tất tương lai có thành tựu không nhỏ.

Nhưng là hắn lại bị tham niệm quấy phá, nhãn thần nóng rực nhìn về hướng Tiêu Thần khoanh chân ngồi cách đó không xa.

“Người này có thể còn sống sau tranh đấu, hẳn tu vi, pháp bảo đều cao hơn một bậc, nếu là ta có túi trữ vật của người này, tất có thể thành Kim Đan đại đạo!”Lý Tuần nhãn thần lửa nóng, cẩn thận thu lại túi trữ vật của Huyền Chân, sau đó chậm rãi hướng thần thức về phía Tiêu Thần. Nếu như có gì không đúng, hắn sẽ lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng hết thảy lại thuận lợi không chút khó khăn nào, mà thần thức đến bên người Tiêu Thần lại không phát hiện được chút khí tức linh lực nào, cả sinh cơ cũng biến thành vô cùng nhỏ yếu, như tùy thời đều có thể tiêu tán vào thiên địa vậy.

“Ha ha, xem ra trời cũng giúp ta, thiên đạo cũng nhận Lý Tuần này tất không phải người tầm thường, nếu không sao cho ta cơ duyên lớn như vậy chứ”Lý Tuần dù cuồng hỉ nhưng vẫn tỉ mỉ quan sát, chính nhờ đức tính này mà hắn mới an toàn sống đến ngày nay, cho nên dù cho biểu hiện của Tiêu Thần vô cùng kém, hắn vẫn không dám khinh thường vọng động.

“Lên!”Hắn há mồm phun ra một chuôi phi đao dài ba tấc, đỏ rực, phi đao này chính là một kiện hạ phẩm linh khí, là thành quả hắn mạo hiểm giết một tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng tám thu được, trước đến nay vẫn ở trong cơ thể hắn ôn dưỡng.

Phi đao vừa xuất hiện, liền hóa thành một đường hỏa hồng, chợt lóe lên đã đến bên đầu Tiêu Thần.

Vào thời khắc này, một bóng dáng bạch y hiện ra bên người Tiêu Thần, nàng khẽ nhíu mày, vung tay về phía phi đao, không biết dùng thủ đoạn gì, phi đao liền dừng lại, không tiến thêm được dù chỉ một tấc.

Nữ tử đột nhiên xuất hiện làm Lý Tuần cả kinh, nhưng cẩn thận nhìn lại, phát hiện tuyệt thế dung nhan của nàng, tròng mắt lập tức toát ra tia dâm dục: “Không ngờ lại là một quỷ nô, nhưng tu vi chẳng qua mới là Luyện Khí kỳ tầng năm mà thôi, chẳng lẽ vọng tưởng ngăn cản ta sao! Chẳng qua đáng tiếc, đợi ta diệt sát chủ nhân ngươi, ngươi cũng theo đó tiên tán, nếu không chờ ta thực lực tăng cao có thể ngưng tụ thân thể cho ngươi, đến lúc đó liền có thể … hắc hắc…”.

Lông mày Ngu Cơ nhíu lại, ánh mắt lộ ra sát khí, quát: “Lớn mật, không biết chết sống!”.

“Không biết chết sống, ta thật ra muốn nhìn là ai mới không biết chết sống đây!”Lý Tuần ánh lên tia ngoan lạt, vung tay đánh ra vô số pháp quyết, phi đao bỗng tỏa hồng quang chói mắt, lao thẳng về phía Ngu Cơ.

Lông mày Ngu Cơ không khỏi nhíu sâu hơn, nàng sớm đã ở phong ấn chị địa thực lực đại tổn, chỉ có tu vi Kim Đan sơ kỳ, vì sau đánh thắng Sở Cuồng cùng Linh Thi giao thủ, nhục thân cũng bị hủy, cả nguyên thần cũng gần như tiêu tan, lúc này chỉ còn tu vi Luyện Khí kỳ tầng năm, thủ đoạn có nhiều cũng không có cách thi triển.

“Ma diễm sinh, phần!”Ngu Cơ khẽ quát lên một tiếng, từng luồng ma khí ngưng tụ lại, hóa thành một ngọn lửa đen thui, hình thành ma diễm hộ tráo quanh người nàng. Hỏa diễm đen như mực, nhìn qua băng lãnh không chút độ ấm, lại thêm thanh âm quỷ dị không ngừng truyền đến, khiến người tâm thần bất an.

“Ma công!”Đồng khổng Lý Tuần co rút, trên mặt lộ vẻ kiêng sợ, người tu ma thủ đoạn quỷ dị, hậu thủ nhiều, công pháp đại đa là thương pháp bảo, hủy nguyên thần, phi đao này là linh khí hắn khổ sở luyện hóa, nếu bị thương tổn, hắn tất khó thoát khỏi cảnh trọng thương.

Vung tay gọi phi đao trở về, Lý Tuần lấy ra một viên phật châu, to cỡ cục đá, không chút thu hút. Hắn không khỏi thầm đau lòng, dùng thêm một lần, phật lực bên trong lại yếu hơn một lần, chỉ sợ qua lần này liền triệt để tan biến. Nhưng là dưới tham niệm thúc giục, hắn không chút do dự.

“Đi!”Linh lực được đưa vào phật châu, phật châu không chút thu hút bỗng tỏa phật quang sáng chói, từng đợt thanh âm phạm xướng ẩn ước hình thành, từng phật đà ảnh tượng hiện ra, phật lực cường đại cũng theo đó xuất hiện.

Phật châu liền bay nhanh về phía Ngư Cơ.

“Bảo vật phật tu!”Sắc mặt Ngu Cơ không khỏi trở nên âm trầm, đối với người trong ma đạo, pháp bảo phật tu cực kỳ khắc chế bọn họ, nếu dưới thời kỳ toàn thịnh, điểm phật lực nhỏ nhoi này nàng đương nhiên không để vào mắt, nhưng lúc này lại khá là khó chơi/

“Ma diễm chuyển, diễn hóa ma hồn, thôn phệ!”.

Ngu Cơ tuy trong lòng thất kinh, nhưng sắc mặt vẫn đạm mạc, tay ngọc khẽ chỉ, cuồn cuộn ma diễm bỗng hóa thành vòng xoáy, ma ảnh không ngừng lao ra từ vòng xoáy, điên cuồng lao về phía phật châu.

Phốc phốc phốc!

Ma hồn cùng phật châu gặp nhau như dầu nóng gặp nước lạnh, lập tức tranh đấu kịch liệt.

Ma ảnh tiến vào bên trong phật quang, lập tức kêu gào một trận, rất nhanh liền bị tịnh hóa tiêu tán, nhưng đồng thời phật quang cũng ảm đạm mấy phần. Ma ảnh tuy biết rõ phải chết, nhưng vẫn y nguyên không chút sợ hãi, điên cuồng lao lên, trước khi chết cũng phải mở miệng cắn loạn một phen. Mà theo số lượng ma ảnh tiêu tán, sắc mặt Ngu Cơ càng lúc càng trắng bệnh, khí tức trên người cũng không ngừng suy yếu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.