Đạo

Quyển 2 - Chương 119: Thôn linh thất hấp (Chương 231)



Giống như bị xúc tu một con muỗi đâm vào cơ thể, có lẽ chỉ hơi hơi tê rần rồi bị hút đi một tia huyết dịch. Nhưng nếu là trăm triệu con xuyên qua toàn thân mỗi tấc huyết nhục xương cốt nhất tề bị hút thì sẽ tạo thành đau đớn đủ để khiến thế gian này bất luận kẻ nào cũng không chịu nổi!

Giờ phút này, phía trên xúc tu của ma ảnh sinh ra vô tận huyết ti, giống như từng con muỗi dùng cái vòi của mình đâm vào cơ thể Tiêu Thần, không khoan nhượng đem non nửa huyết nhục tinh hoa trong cơ thể hắn mạnh mẽ hút đi! Trong cơ thể mỗi một tấc huyết nhục toàn bộ kịch liệt co rút, Tiêu Thần há mồm, cũng không kêu rên nổi một tiếng!

Thôn linh đại trận thất hấp (bảy lần hút).

Tam hấp hút hết huyết nhục tinh hoa, thân thể mục nát!

Tam hấp hút hết pháp lực nguyên thần, linh hồn tan vỡ!

Lần cuối cùng hút đoạt thiên địa tạo hóa, tách bỏ linh căn, nghịch thiên cải mệnh!

Bảy lần như thế trôi qua, Thôn Linh hoàn thành, người bị thi thuật thân thể mục nát, linh hồn tan vỡ, không thể bước vào luân hồi, hoàn toàn biến mất tại thế gian!

Đây bất quá là đệ nhất hấp!

Tiêu Thần há mồm bi thảm, lại vô lực phát ra thanh âm, cũng là lúc lần thứ hai điên cuồng tới. Vô số huyết ti đã nhập thể nội giờ phút này lần thứ hai nhất tề run lên, nứt vỡ lộ ra thân rỗng, một cỗ hấp lực mạnh mẽ gấp đôi lúc trước nháy mắt bộc phát ra. Dưới hấp lực này, hình thể Tiêu Thần đột nhiên như bị ngâm quá lâu trong nước, làn da giống như một lão nhân gần đất xa trời, khô héo tái xám, dính sát vào xương cốt.

Sau đệ nhị hấp, huyết nhục tinh hoa trong cơ thể hắn toàn bộ bị thôn phệ, chỉ có sâu trong cốt tủy là còn có nhục thể tinh huyết!

Huyết nhục tinh hoa tiến nhập cơ thể ma ảnh kia, bị chuyển hóa thành huyết sắc năng lượng dung nhập thể nội Mộc Thiên Hành, người này nháy mắt phát ra âm thanh thỏa mãn, cảm giác được khí tức trong cơ thể tăng vọt, nhịn không được ngửa mặt cuồng tiếu! Loại cảm giác này cực kỳ tuyệt vời, theo huyết sắc năng lượng dung nhập, mỗi tia huyết nhục toàn thân hắn đều giống như được ngâm trong nước ấm, từng đợt nhức mỏi ngứa ngứa truyền ra, hắn dường như nghe được thanh âm thân thể đang nuốt nuốt, trong quá trình này khí huyết sinh cơ trong cơ thể hăn càng lấy một loại phương thức đien cuồng mà tăng vọt!

Đệ nhị hấp xong, đệ tam hấp lập tức gào thét tới!

Vô tận huyết ti chui vào cơ thể Tiêu Thần, chợt đột nhiên lại sinh biến hóa, tự rút ra khỏi huyết nhục đã mục nát, chi chít như châu chấu hung hăng chui vào bên trong khung xương, cắm vào huyết tủy! Khung xương huyết tủy, chủ sinh huyết, tán sinh cơ, chính là chỗ sinh cơ cuối cùng trong thân thể, một khi huyết tủy bị đoạt, thì thân thể hoàn toàn mục nát!

Ba! Ba! Ba!

Dưới hấp lực, vô số khung xương trong cơ thể Tiêu Thần bỗng nhiên phát ra tiếng đôm đốp dày đặc, bị huyết ti kia mạnh mẽ thôn phệ, hút ra bên ngoài cơ thể! Mà khung xương sau khi mất đi huyết tủy, nháy mắt biến thành xám trắng, giống như xương cốt chôn sâu đãu dưới mộ dần dần bị mục nát phong hóa!

Huyết tủy tiến nhập ma ảnh, một cỗ huyết sắc năng lượng khổng lồ vượt xa hai lần hút trước được chuyển hóa ra, gào thét nương theo huyết ti dung nhập cơ thể Mộc Thiên Hành!

- Sao trong huyết tủy Tiêu Thần lại có thể có sinh cơ năng lực cường đại như vậy!

Mộc Thiên Hành trong mắt giờ phút này đột nhiên sinh ra ý hoảng sợ, bên trong huyết tủy ẩn chứa sinh cơ khổng lồ, vượt xa dự đoán của hắn! Nhưng lập tức, trong lòng hắn cảm thấy mừng như điên.

- Xem ra thiên đạo chiếu cố ta a, người này có thể có được sinh cơ mạnh mẻ như vậy, hẳn là đã đoạt được đại cơ duyên, hiện giờ cũng trở thành tạo hóa của ta! Ha ha ha ha, lần này thôn linh tuyệt đối là quyết định chính xác nhất của ta, một khi đem người này hoàn toàn thôn phệ, tương lai thành tựu của ta tuyệt đối bất khả hạn lượng, Nguyên Anh đại đạo cũng chưa chắc đã không chạm tới!

Bên cạnh ma ảnh, Ma Linh kia trong đôi mắt giống như huyết ngọc hiện lên vẻ khiếp sợ, đồng thời cũng bộc phát ra vô tận lửa nóng.

- Cốt tủy người này đến tột cùng ẩn chứa bao nhiêu sinh cơ năng lượng! Nếu ta có thể đem hắn thôn phệ. . . Đáng tiếc, phân thân đã đi, nếu không cũng có thể miễn cưỡng thử một lần, hiện tại lại chỉ có thể trơ mắt nhìn thiên đại tạo hóa này bị Mộc gia tiểu tử đoạt được!

Tiêu Thần căn bản không có linh căn, có thể đạt được tu vi như bây giờ, là dựa vào đan dược mạnh mẽ đề thăng tu vi! Trong đan dược ẩn chứa năng lượng khổng lồ, mặc dù phần lớn bị hắn luyện hóa làm pháp lực dung nhập thể nội, nhưng vẫn có một bộ phận năng lượng không thể bị hấp thu, mà lắng đọng bên trong huyết tủy! Hơn nữa Tiêu Thần từ khi có được thiên địa thần vật Huyết Ngọc Long Nha Mễ, chưa từng đình chỉ luyện hóa, sinh cơ khổng lồ không cách nào luyện hóa hết, đồng dạng tiến một phần không nhỏ vào chỗ sâu trong khung xương! Cũng chính bởi vì vậy, bên trong huyết tủy của hắn mới có thể ẩn chứa sinh cơ kinh người như vậy, khiến hai kẻ kia rung động không thôi!

Thôn linh thất hấp, tam hấp hoàn thành.

Huyết nhục tinh hoa của Tiêu Thần đều bị thôn phệ, toàn thân khô héo da bọc lấy xương, bộ tóc dài đen óng giờ trở thành xám trắng, khô gãy. Cho dù là đôi mắt đen nhánh trước kia, lúc này cũng một màu đục không tả nổi, giống như một lão nhân gần đất xa trời.

Trái lại Mộc Thiên Hành toàn thân khí huyết tăng vọt, sinh cơ trong cơ thể cuồn cuộn, khuôn mặt lóe ánh huỳnh quang, huyết nhục trong suốt! Sau khi đem huyết nhục tinh hoa của Tiêu Thần hòa tan ra vào thể nội, người này rõ ràng chiếm được thiên đại cơ duyên, khí tức trong cơ thể nháy mắt tăng vọt, mơ hồ đạt tới cảnh giới Trúc Cơ Đại viên mãn!

- Thôn phệ người này, bế quan ba tháng, nhất định Kết Đan!

Mộc Thiên Hành mở mắt ra, hai đạo thần quang từ trong đó nháy mắt bộc phát, tràn ngập vẻ hưng phấn.

Đệ tứ hấp, đã đến!

Toàn bộ huyết ti trong cơ thể Tiêu Thần nhất tề rời khỏi chỗ sâu trong khung xương, tách làm hai, một nửa hướng nguyên thần một nửa hướng đan điền, gào thét mà đi!

Nguyên thần của tu sĩ, chính là chỗ căn bản của tu sĩ, chỉ cần nguyên thần không bị diệt, tất cả thương thế đều có thể giải quyết! Nhưng nếu nguyên thần bị thương, loại đau đớn này gấp trăm ngàn lần nỗi đau nhục thể, nếu thương thế nặng, thậm chí sẽ hồn phi phách tán, vĩnh tiêu thế gian!

Đan điền khí hải, là nơi tu sĩ hấp thu linh khí ngoại giới khi đả tọa luyện hóa, chuyển hóa thành pháp lực của bản thân, chứa đựng trong đan điền, là suối nguồn pháp lực. Nếu tổn hại một thân pháp lực thần thông đều tiêu tán, vĩnh viễn không còn khả năng bước lại Tu Chân đại đạo!

Huyết ti này vốn là xúc tu của Thiên Ma do trận pháp ngưng tụ biến ảo mà ra, hư hư thực thực, có thể tổn thương nguyên thần, cũng có thể nuốt pháp lực! Chỉ trong khoảnh khắc, huyết ti đã dày đặc trong nguyên thần cùng đan điền, lập tức hung hăng sáp nhập!

Trải qua ba lần hút trước thân thể đã mục nát, Tiêu Thần vốn tưởng rằng đã chịu hết vô tận thống khổ, nhưng cho tới giờ khắc này hắn mới hiểu được, thống khổ lúc trước so với hiện tại, không đủ một phần mười!

Thống khổ liên miên không dứt đã muốn vượt qua cực hạn chịu đựng, nguyên thần hắn dưới hấp lực kịch liệt run rẩy như muốn tan rã, gần như không thể bảo trì nhân tính, đại lượng năng lượng nguyên thần màu bạch sắc bị mạnh mẽ lôi ra bên ngoài cơ thể. Cùng lúc đó, pháp lực bên trong đan điền cũng không thể thống cự, nháy mắt bị đoạt đi.

Nhưng đây mới chỉ là đệ tứ hấp!

Sau bốn lần, ma ảnh kia không hề tạm dừng, đệ ngũ hấp ngang nhiên tới!

Bên trong nguyên thần, huyết ti lại hung hăng cắm xuống, bộc phát tiếp một cỗ hấp lực mạnh mẽ.

Nguyên thần Tiêu Thần bởi vì đau nhức lâm vào trạng thái hôn mê, huyết ti điên cuồng cắn nuốt không chỉ mang đi lực lượng nguyên thần của hắn, mà thậm chí cả ký ức trong óc hắn cũng mất đi rất nhiều, giống như bị hủy diệt hoàn toàn trống rỗng. Nhưng vào thời khắc này, khi huyết tu quấn quanh tới phía trên nguyên thần của Ngu Cơ thì hắn đột nhiên kịch liệt giãy dụa, nguyên thần điên cuồng dao động không ngớt, đem nguyên thần Ngu Cơ lôi ra, mặc cho huyết ti thôn phệ càng nhiều nguyên thần lực lượng của hắn!

Tiêu Thần cảm giác mình chưa bao giờ suy yếu như vậy, cả người bao phủ trong vô tận đau đớn, một cỗ mùi vị của tử vong, dần dần quanh quẩn trong lòng.

- Cứ như vậy mà chết sao? Ta không cam lòng! Ta thật sự vô cùng không cam lòng!

Đại lượng ký ức mất đi, ý thức Tiêu Thần dần tan rã, nhưng một cỗ ý chí bất khuất không cam lòng, cũng càng phát ra mãnh liệt. Giống như trường thương chỉ thiên, muốn đem toàn bộ khốn cảnh ngăn trở tất cả chấn vỡ!

Mà cùng lúc đó, Mộc Thiên Hành cũng đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được, có được ký ức trong nguyên thần của Tiêu Thần, người này dĩ nhiên biết được toàn bộ bí mật che dấu sâu đậm nhất của hắn!

Nghịch thiên kim ấn!

Thuật luyện đan điên cuồng!

Huyết Ngọc Long Nha Mễ trong túi trữ vật!

Bản thể đang cùng đạo khí Thanh Ngọc điện liều mạng dung hợp trong Mộc gia!

. . . . .

- Người này lại có vật nghịch thiên như thế!

Mộc Thiên Hành hoàn toàn khiếp sợ, hắn chưa từng nghe thấy, trong Tu Chân giới lại có bảo vật nghịch thiên kim ấn như vậy! Về phần Huyết Ngọc Long Nha Mễ, càng làm cho trong lòng hắn nháy mắt tràn ngập lửa nóng!

- Của ta! Của ta! Tất cả đều là của ta, đợi cho thôn phệ hoàn thành, ta sẽ kế thừa toàn bộ của hắn! Có được nghịch thiên cơ duyên như vậy, Nguyên Anh đại đạo tính là cái gì, cho dù là cảnh giới Bất Trụy trong truyền thuyết, ta cũng tin tưởng có thể đạt tới!

- Việc này tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào biết được, nếu không mặc dù là lão tổ, sợ rằng cũng sinh tham niệm, diệt sát ta đem đoạt lấy!

- Còn có lần cuối cùng, hoàn thành cho ta, ta sẽ có hết thảy!

Tại tâm trận pháp vang lên tiếng gầm giận dữ, đệ lục hấp, hàng lâm!

Lục hấp vừa qua, linh hồn thoát phá, vĩnh đọa luân hồi!

Trong lòng Tiêu Thần vô cùng không cam lòng trong ý thức nháy mắt đạt tới cực điểm, ý bất cam bất khuất, kinh thiên động địa!

Ông!

Vào thời khắc này, bên trong nguyên thần của Tiêu Thần, nghịch thiên kim ấn luôn an tĩnh không có khí tức hình như cảm ứng được khí tức bất cam từ Tiêu Thần, khẽ run lên, liền tán phát ra một tia kim sắc, nháy mắt dung nhập bên trong nguyên thần hắn.

Cùng lúc đó, bị kim quang kia bao phủ, nguyên thần Ngu Cơ khẽ run lên, lập tức nổi lên sóng gió kịch liệt.

Đệ lục hấp, đã đến!

Vô số huyết sắc hung hăng mà hút, chuẩn bị đem Tiêu Thần hoàn toàn diệt sát, nhưng tiếp theo trong nháy mắt, chúng nó đột nhiên cứng ngắc, rồi giống như muốn vỡ ra, chỉ cần nháy mắt liền có thể đem Tiêu Thần hoàn toàn giết chết, nhưng dưới kim quang nhàn nhạt bao phủ, nháy mắt đám huyết ti đã bị hoàn toàn giam cầm.

- Không tốt! Là nghịch thiên kim ấn kia!

Mộc Thiên Hành ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, kim ấn cuối cùng nhúng tay, không hề nằm trong dự liệu của hắn!

- Tuyệt đối không thể đình chỉ, thôn phệ nhất định lập tức hoàn thành, nếu không sẽ sinh ra vô tận biến hóa!

Nghĩ đến điểm này, hắn đột nhiên quát:

- Ma linh tiền bối, mau xuất thủ trợ giúp ta hoàn thành thôn phệ, xong việc vãn bối nguyện cung cấp ngàn danh đồng nam đồng nữ làm Tế Tự!

Thôn Linh đại trận tắc nghẽn, Ma Linh biến sắc, nghe được lời ấy trên mặt nháy mắt hiện lên vẻ tham lam, quát:

- Hảo, bản ma tiến đến giúp ngươi!

Nói xong, thân thể nháy mắt hóa thành một cỗ hắc khí nồng đậm, chui vào trong cơ thể Tiêu Thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.