Đạo

Quyển 2 - Chương 120: Thôn linh nghịch chuyển, huyết mạch bài xích (Chương 232)



Ma linh chui vào trong thân thể Tiêu Thần, nhắm thẳng tới nguyên thần của hắn mà đi!

- Hắc hắc, tiểu tử này thật có chút bản lĩnh, ngay cả thôn linh đại trận mạnh mẽ cắn nuốt cũng có thể chống đỡ, thực không thể coi thường! Bất quá bổn ma đã ra tay, ngươi tuyệt đối không thể sống sót, đi chết đi!

Ma linh cười nhạt một tiếng, lộ ra vẻ lạnh nhạt vô tình.

Vào thời khắc này, thân thể hắn đột nhiên cứng lại, như phát hiện ra chuyện vô cùng kinh khủng, hắn thét lên một tiếng, từ trong cơ thể Tiêu Thần đi ra, sau đó quay người chạy đi.

- Hừ! đệ đệ bổn quân có thể để ngươi dễ dàng thương tổn như vậy sao? Ngươi dám mạo phạm hắn, vậy thì vĩnh viễn lưu lại chỗ này đi!

Một tiếng quát lạnh lùng truyền tới, một nữ tử mặc bạch y xuất hiện bên cạnh Tiêu Thần!

Ngu Cơ, thời khắc Tiêu Thần gặp nguy hiểm, bị kim ấn kích thích rốt cuộc cũng tỉnh lại! ý thức nàng thanh tỉnh lại, nhanh chóng phát hiện ra hoàn cảnh của Tiêu Thần! Thần thức đảo qua, trong lòng sinh ra sát khí vô cùng lạnh lẽo.

Lại có người đem thôn linh đại trận đối phó với Tiêu Thần, đem hắn cắn nuốt hoàn toàn!

Làm cho ma nữ bị phong ấn vô vàng năm tháng này, hoàn toàn bạo phát.

- Làm sao có thể, trong cơ thể người này lại tồn tại người của Ma tộc, hơn nữa còn là cao giai Ma tộc!

- Trốn trốn trốn! lấy thực lực của ta bây giờ, tuyệt đối không phải đối thủ của người này, nếu chậm chút nữa thì có thể bị diệt sát tại đây!

Ma linh hét lên một tiếng, nhanh chóng chạy trốn.

Vào lúc này, đôi mắt Ngu Cơ đột nhiên biến hóa quỷ dị vô cùng, hai đạo ma văn trong mắt phát ra, đánh thẳng vào cơ thể ma linh!

- Thần thông Vương tộc!

Ma linh kia hét ầm lên, đôi mắt đỏ lên, đầy vẻ tuyệt vọng

- Ngươi là Vương tộc Cổ Ma! Làm sao có thể, ngươi sao có thể tồn tại ở Nhân Gian Giới này!

Ngu Cơ nghe vậy trên mặt lộ vẻ băng lãnh, giờ phút này trong lòng nàng nhớ đến Tiêu Thần, không thể cùng hắn dây dưa, khẽ mở môi quát:

- Lấy thân phận Ngô Vương Cổ Ma tộc, ta ban thưởng cho ngươi được chết!

Thanh âm vừa dứt, hai đạo ma văn quỷ dị đột nhiên bộc phát một trận tơ máu, tơ máu này khếch tán đến toàn thân Ma Ảnh, giống như từng mạch máu đỏ thẫm.

- Không!

Ma linh phát ra một tiếng hét tuyệt vọng, tiếng hô chưa dứt, tia máu trong cơ thể nứt toát ra, khiến ma linh vỡ tan tành! Trong thân thể dập nát, tia hắc khí kia không có tiêu tán mà ngược lại hướng vào giữa tụ tập lại, cuối cùng hình thành một viên châu nhỏ màu đen, bị Ngu Cơ thu vào trong tay!

Từ lúc Ma linh ra tay đến khi chạy ra bên ngoài cơ thể rồi lại bị Ngu Cơ phất tay diệt sát, tất cả chuyện này bất quá chỉ phát sinh trong mấy lần hô hấp!

Mộc Thiên Hành che giấu sự kinh hãi, nhận được ký ức của Tiêu Thần, đủ để cho hắn biết thân phận của cô gái này – Ngu Cơ! Một cỗ nguy cơ mãnh liệt nổi lên, hắn đột nhiên há mồm, hướng đến hang đá Mộc gia lão tổ cầu cứu!

- Hừ!

Trên mặt Ngu Cơ bỗng dưng hiện lên vẻ âm hàn, không đợi hắn mở miệng, chỉ ngón tay, một đạo ô quang từ đầu ngón tay bắn ra, đánh vào mi tâm Thiên Hành! Ô quang chui vào cơ thể hóa thành một đạo ký hiệu quỷ dị, tản ra nhiều điểm hắc quang, xuất hiện trên trán hắn. Cùng lúc đó, Mộc Thiên Hành vô cùng hoảng sợ, toàn bộ pháp lực trong cơ thể cùng nguyên thần, bị mạnh mẽ trấn áp, hắn khu động thế nào đều không có nửa điểm phản ứng!

Một cỗ sợ hãi dâng lên trong lòng! Hắn sợ!

Nhưng giờ phút này, đã quá trễ!

Ngu Cơ lạnh lùng đảo qua trên người hắn, gót chân khẽ chuyển nháy mắt xuất hiện bên người Tiêu Thần.

- Năm lần hấp thụ!

Cảm ứng được khí tức phát ra trên người Tiêu Thần, nguyên thần suy yếu và hổn loạn đến cực độ, vẻ lạnh lùng càng tăng lên, đồng thời trong lòng vô cùng sợ hãi! Nếu vừa rồi chỉ chậm nửa hơi thở, Tiêu Thần ắt hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Đáng chết, những người này toàn bộ đều đáng chết!

Bản thể Ngu Cơ là ma, yêu ghét phân minh, Tiêu Thần như thế này, sát khí trong nội tâm nàng điên cuồng tăng vọt. giờ phút này việc quan trọng là phải giúp Tiêu Thần vượt qua nguy hiểm, nàng buộc mình phải tỉnh táo lại, đưa tay đặt trên trán Tiêu Thần, ý thức tiến vào nguyên thần hắn, nói:

- Đệ đệ, ta là Ngu Cơ, ta biết ngươi nghe thấy ta nói chuyện với ngươi, nhanh trả lời ta đi.

Trí nhớ Tiêu Thần biến mất, ý thức gần như hỏng mất, tuy rằng mơ hồ cảm ứng được khí tức của Ngu Cơ, cũng chỉ có thể phát ra một chút ý tứ mơ hồ

- Tỷ…Tỷ…Ta rất thống khổ…Đau… Cứu ta…

Ngu Cơ nghe vậy ánh mắt đỏ lên, ấm giọng nói:

- Đệ đệ yên tâm, tỷ tỷ nhất định sẽ cứu ngươi! Nhưng mà có thể sẽ rất thống khổ, thậm chí hơn lúc này nữa, ngươi phải kiên trì đến cùng, nếu không… Muốn gặp cha mẹ ngươi, nghĩ lại cừu nhân của ngươi còn tiêu dao tự tại, đệ đệ, ngươi nhất định phải chịu đựng! tuyệt đối không thể từ bỏ, nếu không ý niệm sẽ hỏng mất, không ai có thể cứu được ngươi!

- Tỷ…Tỷ…Ta khẳng định…Kiên…Trì.

Từ trong nguyên thần truyền ra từng ý niệm đứt quãng.

Ngu Cơ nhìn thấy thân thể Tiêu Thần suy đồi như lão nhân tuổi xế chiều, cắn răng đứng lên, đối diện với Thiên Ma thôn phệ!

Từ lúc Ngu Cơ xuất hiện, thôn linh đại trận ngưng tụ ra Ma Ảnh, sau đó run lên, tuy rằng không tồn tại thực chất, nhưng cũng cảm giác được áp lực từ huyết mạch trên người Ngu Cơ từ nội tâm phát ra từng trận run rẩy.

- Bổn quân lấy danh nghĩa Vương tộc Cổ Ma, thay đổi quy tắc thôn phệ, thôn phệ nghịch chuyển, khởi!

Ánh mắt Ngu Cơ lần nữa tối đen, hai đạo ma quang nhanh chóng phát ra, rơi vào trong cơ thể thôn phệ Thiên Ma.

Thi triển liên tục hai lần Vương tộc thần thông, đối với Ngu Cơ tổn hao thật không nhỏ, sắc mặt nàng trở nên tái nhợt.

Về phần thôn phệ Thiên Ma, sau khi ma văn nhập vào cơ thể thì trở nên thống khổ rít gào, hai tay không ngừng run rẩy, một lát sau mới chậm rãi dừng lại.

Ngu Cơ nhìn Tiêu Thần với ánh mắt lo lắng,

- Đệ đệ, có thể kiên trì hay không chính là ở ngươi, tỷ tỷ chỉ có thể giúp ngươi như vậy.

Ngu Cơ ra tay, thôn linh đại trận nhanh chóng dịch chuyển!

Thôn phệ Thiên Ma miệng phát ra một tiêng gầm nhẹ, sáp nhập vào trong cơ thể Mộc Thiên Hành, hồng ti nhanh chóng vỡ ra, một cỗ hấp lực mạnh mẽ phát ra!

- Khụ … Khụ …!

Ngay khi thôn linh đại trận khởi động, Mộc Thiên Hành tuy rằng bị Ngu Cơ trấn áp không thể phát ra âm thanh gì, nhưng trong cơ thể đau đớn vô cùng, hai mắt lồi ra, thân thể nhanh chóng co rút. Đại lượng huyết nhục bị thôn phệ Thiên Ma cắn nuốt, chuyển hóa thành năng lượng màu đỏ, đưa vào trong cơ thể Tiêu thần.

Thân thể Tiêu Thần vốn suy đồi, nhưng giờ phút này huyết sắc năng lượng đi vào, tựa như hạn hán gặp mưa rào, nhanh chóng hấp thu! Sau khi hấp thu huyết sắc năng lượng, thân thể hắn tản mát ra vô tân sinh cơ, như một lần nữa lột xác. Thân thể khô gầy tóc trắng đều nhanh chóng khôi phục.

Nhưng vào thời khắc này, một cỗ lực bài xích từ trong cơ thể Tiêu Thần bộc phát ra!

Thôn linh, cắn nuốt đồng căn đồng nguyên huyết mạch, cần như thế là vì phòng ngừa huyết mạch bài xích lẫn nhau, đem xác xuất thành công giảm xuống! Mộc Thiên Hành có thể bình yên dung hợp huyết mạch Tiêu Thần, vì hắn dùng một khỏa huyết mạch dung hợp đan, có thể triệt tiêu huyết mạch bài xích! Bởi vì thế, Tiêu Thần cắn lại người này, mức độ nguy hiểm cũng tăng trưởng gấp bội!

Đồng căn đồng nguyên thôn phệ huyết mạch, thi triển thôn linh có thể có bảy thành nắm chắt!

Huyết mạch bất đồng, bài xích lẫn nhau, thi triển thôn linh xác xuất chỉ có ba thành!

Giờ phút này Mộc Thiên Hành cố tình dùng huyết mạch dung hợp đan, với hắn mà nói có thể triệt tiêu bài xích, nhưng đối với Tiêu Thần mà nói thì tương phản, đem lực bài xích tăng lên! Như thế tính ra, xác xuất thành công chỉ có một thành!

Thân thể Tiêu Thần khôi phục, nhanh chóng xuất hiện vết rách, máu nóng cuồn cuộn chảy ra, đem quần áo hắn ướt đẫm! Nhưng sau khi huyết sắc năng lượng được thôn phệ Thiên Ma đưa tới, nhanh chóng khép lại. lúc sau lần nữa nứt ra, lần hai khép lại!

Nguyên thần Tiêu Thần suy yếu chịu chấn động này, nhất thời như đèn treo trước gió, có thể tắt bất kỳ lúc nào! Một khi hắn không thể thừa nhận nguyên thần sẽ hỏng mất, chết ngay lập tức! Nhưng giờ phút này nguyên thần Tiêu Thần lộ ra vẻ cứng cỏi, mặc cho thống khổ vô cùng liên miên không dứt, mặc cho nguyên thần không ngừng suy yếu, một cỗ không cam lòng nổi lên. ý thức hắn gần như tiêu tán chỉ có một cỗ ý chí này kiên định vô cùng!

Vào giờ khắc này, thôn linh nghịch chuyển lần thứ hai, nhanh chóng đi đến!

Càng nhiều huyết sắc năng lượng đi vào trong cơ thể, như thêm dầu vào lửa, khiến cho huyết mạch bài xích trong cơ thể Tiêu Thần càng thêm mãnh liệt!

Ba! Ba! Ba!

Trên người Tiêu Thần toát ra hơn mười vết nứt, cả người rạn nứt, thậm chí có thể thấy được lục phủ ngũ tạng trong lòng ngực từ bên ngoài, máu nóng chảy ra ròng ròng, đem người hắn hóa thành huyết nhân. Huyết mạch bài xích điên cuồng, tạo nên muôn ngàn thống khổ. Tiêu Thần hét lên một tiếng bi thảm, khí tức nguyên thần nhanh chóng tiêu tán.

Tới bên bờ cái chết, Tiêu Thần đột nhiên cảm giác được ý thức hỗn loạn, đau đớn trong cơ thể cũng giảm bớt rất nhiều.

- Cha, mẹ, con thật sự không chịu được nữa rồi, xin hai người tha thứ, nếu có kiếp sau, con lại hầu hạ hai người!

- Nguyệt Vũ, ước hẹn ba năm, chỉ sợ ta không thể thực hiện, ngươi hãy quên đi

- Tỷ tỷ, tuy rằng Tiêu Thần cùng ngươi ở chung không lâu, nhưng trong lòng đã đem ngươi trở thành người thân nhất, nếu có thể, sau khi chết xin hãy giúp ta chiếu cố tơi Tiêu gia.

Tuy trong miêng thì thào, thanh âm cực thấp, nhưng Ngu Cơ có thể dễ dàng nghe thấy, thân hình xinh đẹp trong nháy mắt cứng đờ, vô cùng kinh hoàng!

Tiêu Thần chậm rãi nhắm mắt lạ, cảm giác mình đi đến bên trên vách núi, tiến lên là vực sâu vô tận. Nơi này tối đen trống trải không một bóng người, chỉ có một mình hắn tồn tại, Tiêu Thần có thể thấy được Ngu Cơ đau thương vô cùng, như lại rất xa, giống như nhìn trăng trong nước, có thể nhìn nhưng không cách nào chạm đến.

Giờ phút này hắn cảm thấy toàn thân mệt mỏi, liền muốn bước lên một bước, từ nay về sau sẽ được giải thoát…

Bước đi, nhẹ nhàng, Tiêu Thần cuối cùng quay đầu, muốn nhìn hình ảnh phía sau mình.

Bỗng nhiên, kim quang nổi lên, đem hắn bao phủ bên trong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.