Đạo

Quyển 2 - Chương 132: Âm ti huyết quỷ, vô sỉ áp chế (Chương 244)



Tiêu phụ ánh mắt kiên định, tuy rằng bi ai, lại bao gồm vẻ kiêu ngạo vô cùng! Cuộc đời sinh ra đứa con này, đó là kiêu ngạo lớn nhất của hắn, lời nói của Mộc Hiển Thánh, hắn cùng Dược Đạo Tử, nửa điểm cũng không tin!

Tiêu mẫu khóc lóc thất thanh, đối với đứa con nàng dốc lòng bảo vệ từ bé, như là sinh mệnh của nàng! Nhưng giờ phút này nghe nhi tử nói, nàng tuy rằng đau khổ, nhưng cũng lộ ra vẻ vui mừng lẫn kiêu ngạo!

Cơ Nguyệt Vũ hơi nhăn mặt lúc này mới đột nhiên dãn ra, hình như nghe được lời nói của Tiêu Thần, hai hàng thanh lệ, lướt qua hai má.

Dược Đạo Tử yếu ớt mở hai mắt, khẽ gật đầu, đệ tử như thế, cũng không uổng hắn liều chết ngăn cản.

Đến nỗi tu sĩ các phái Bắc Hoa Châu, lúc này trong con mắt, có vẻ hơi mất tự nhiên, hơi nghiêng đầu đi.

…..

- Hắc hắc, rơi vào trong tay bổn quân, cho dù là mình đồng da sắt, cuối cùng cũng phải quỳ xuống xin tha!

- Ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượi phạt, vậy thì tốt rồi hảo hảo hưởng thụ một lần đi!

Hắc Thiên sắc mặt âm lệ, cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên chỉ ngón tay, quát:

- Âm ti giới, cấp bổn quân, khai!

Theo chỉ điểm thứ nhất vừa ra, đầu ngón tay đột nhiên tản mát ra một đạo lực kỳ dị! Lực lượng này rơi vào hư không, liền như đá liệng xuống nước, khiếm cho từng đạo sóng gợn từ xung quanh thân hắn mở ra. Tai nơi trung tâm sóng gợn, một chút màu đen bỗng dưng xuất hiện, lâp tức khếch tán mở ra, đến cuối cùng hình thành một hắc động nhỏ rộng mấy trượng.

Âm phong gào thét, quỷ khí dày đặc, âm hồn lệ quỷ hỗn loạn thê lương bi thảm, từ trong hắc động này phát ra. Cả thiên không hoàn toàn u ám, mây đen đầy trời, âm lãnh dày đặc, giống như là trong nháy mắt bị chuyển dời vào bên trong quỷ vực.

- Tiểu tử, bổn quân cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, đem hai pháp bảo cùng nguyên thần kia triệu hoán đến nơi này, bổn quân có thể cho người được chết thống khoái.

Hắc bào hạ xuống hai đạo lục mang quỷ dị bắn ra, Hắc Thiên quân ngữ khí lành lạnh, lời nói lạnh như băng:

- Bằng không đợi âm hồn lệ quỷ thệ thế, nguyên thần thân thể đều bị xé rách thôn phệ, khổ sỏ như vậy không phải ngươi có thể tưởng tượng!

Tiêu thần nghe vậy khéo miệng hơi nhếch lên, lạnh lùng phát ra vài phần trào phúng, mắt lạnh hướng hắn liếc qua một cái, nói:

- Hai đại tu sĩ Nguyên Anh liên hợp đối phó với Tiêu Thần, cho dù hôm nay Tiêu mỗ diệt vong, cũng coi như là thiên đại vinh hạnh.

- Nhưng nếu là hôm nay Tiêu mỗ may mắn sống sót, ngày sau rồi sẽ có một ngày đem tất cả hết thảy đòi về!

- Không cần lãng phí lời nói, động thủ đi!

Hắc Thiên giận dữ bật cười, liên tục nói:

- Tốt! Tốt! Tốt! Bổn quân đến lúc đó muốn xem xem, ngươi mạnh miệng như thế nào!

- Khai âm ti giới, câu thông âm dương, âm hồn lệ quỷ, thôn huyết phệ thần, thôn phệ cho ta!

Người này gầm nhẹ hai tay hướng hắc động kia phất một cái, hình như đem một tầng cấm chế vô hình phá đi, âm trầm quỷ khí từ trong hắc động truyền ra âm trầm tăng vọt, từng đạo vật thể toàn thân huyết sắc, trong con ngươi lóe lên ham muốn, đang gào thét từ trong hắc động chui ra.

- Âm ti Huyết Quỷ!

Sắc mặt Mộc gia lão tổ chợt đổi, thất thanh kêu lên, ánh mắt nhìn về phía Hắc Thiên, hiện lên vẻ kiêng kị nồng đậm

- Hắc Thiên đạo hữu quả nhiên không hổ là tu sĩ Quỷ Vương tông, có thể đả thông thông đạo tới Âm ti giới quả nhiên là cực kỳ kinh người, không nghĩ tới đúng là Âm ti Huyết Quỷ, mà cũng có thể gọi đi gọi về, thật sự làm tại hạ bội phục không thôi!

Hắc Thiên nghe vậy trên mặt lộ ra vài phần đắc ý, tu luyện quỷ đạo công pháp đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, có một ít tu sĩ có thể phá được chướng ngại thứ hai, gọi về Âm ti quỷ vật cho mình dùng, nhưng nếu gọi về Âm ti Huyết Quỷ, quỷ vật bực này cũng làm tu sĩ Nguyên Anh cảm thấy sợ hãi, chỉ sợ là đại thần thông Quỷ đạo tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, cũng không có mấy người có thể đụng vào!

- Hắc hắc, lão phu năm đó cũng là vận khí tốt, trong lúc trùng kích chướng ngại thứ hai phát hiện ra một cái khe không gian, cho nên vừa rồi mới có thể triệu hồi ra Huyết Quỷ, bất quá nếu là dùng để đối địch, tu sĩ trung kỳ bình thường, lão phu không sợ chút nào!

- Tiểu tử này mạnh miệng như thế, đợi hắn biết được chỗ khủng bố, tự nhiên sẽ là lúc hắn cầu xin tha thứ!

Mộc gia lão tổ nghe vậy khẽ gật đầu, trên mặt ác độc cười, chỗ khủng bố của Âm ti Huyết Quỷ này hắn đã sớm nghe nói qua, vật ấy chính là vô số âm hồn quỷ vật nơi Âm ti giới cắn nuốt lẫn nhau, cuối cùng tiến giai biến dị sinh ra một loại hung linh, linh trí cực thấp, thôn phệ cả huyết nhục lẫn linh hồn! Mặc dù là tu sĩ Kim Đan cảnh giới, nếu bị vật ấy cắn một ngụm, sinh cơ không khỏi tiêu tán, nguyên thần bị trọng thương, bị trúng kịch độc rất khó khôi phục!

Mặc dù là Nguyên Anh đại thần thông tu sĩ, nếu là bị đại lượng Huyết Quỷ bao vây, hoàn cảnh cũng cực kỳ nguy hiểm, thậm chí sẽ gặp nguy cơ!

Nhưng Hắc Thiên Này mặc dù có thể triệu hồi ra Huyết Quỷ, số lượng cũng không đủ một trăm, đối phó với Kim đan tu sĩ tự nhiên không có vấn đề, nhưng muốn diệt sát Nguyên Anh thì còn chưa đủ, nghĩ vậy sắc mặt Mộc gia lão tổ rất nhanh khôi phục lại.

- Huyết Quỷ, người này là huyết thực ta mới bắt giữ cho các ngươi, mau tới hưởng thụ bữa tiệc lớn này đi! Ta có thể cảm giác được khí tức trên thân người này cực kỳ dễ ngửi, các ngươi hẳn sẽ thích.

Hắc Thiên cười lạnh đột nhiên phất tay, Huyết quỷ vừa chui ra hắc động bạo ngược không thôi, nhất thời chen chúc phóng về phía Tiêu Thần.

Tiêu Thần mặt mày nhăn lại, tuy rằng không biết vật ấy đến tột cùng là gì, nhưng khí tức bạo ngược này cũng làm lòng hắn âm thần kiêng kị không thôi. Trong cơ thể pháp lực chợt đổi, phất tay ra một đạo kiếm khí đánh ra, đem Huyết Quỷ trước mắt nháy mắt đánh bay! Nhưng trên thân thể Huyết Quỷ này tia máu chớp lên, trong miệng phát ra tiếng bạo ngược, dường như không có bị tổn thương quá lớn, quay người lại lần thứ hai đánh tới!

Ánh mắt Tiêu Thần hiện lên vẻ kinh hãi, lập tức hừ lạnh một tiếng, một cỗ thần thức công kích từ trong cơ thể phát ra!

Thứ thần trùy, bạo phát!

Nguyên thần tu vi của Tiêu Thần mơ hồ đạt đến Kim Đan đai viên mãn, giờ phút này trải qua kim ấn phóng đại, thần thức công kích vượt xa cực hạn Kim Đan tu sĩ, tuy rằng so với Nguyên Anh tu sĩ kém hơn, nhưng cũng đủ để gây thương tổn không nhỏ với Huyết Quỷ!

Nha! Nha! Nha!

Gần trăm Huyết Quỷ đồng loạt phát ra tiếng thống khổ rít gào, công kích nguyên thần thứ thần trùy này, đối với âm hồn quỷ thể tự nhiên thương tổn rất mạnh. Hơn nữa càng làm cho Huyết Quỷ này hoảng sợ là khí tức trong cỗ thần thức này, làm cho bọn chúng cảm thấy rùng mình! Nhưng cùng lúc này, một cỗ dục vọng điên cuồng thôn phệ đồng dạng xuất hiên trong lòng chúng, trực giác cho chúng biết, cắn nuốt tu sĩ nhân tộc này, đối với bọn chúng có được chỗ tốt thật lớn.

Nha! Nha! Nha!

Âm ti Huyết Quỷ ở cách đó không xa bồi hồi rít gào, cũng không dám tiếp tục điên cuồng nhào lên, khí tức lộ ra vừa rồi, đối với chúng tạo thành thương tổn không nhỏ!

- Đáng ghét, kẻ này tu vi rõ ràng ở cảnh giới Trúc Cơ, nhưng tu vi nguyên thần có thể so với tu sĩ Giả Anh cảnh giới mạnh hơn rất nhiều, thật là tà môn!

Hắc Thiên tức giận gầm nhẹ một tiếng, những Huyết Quỷ này đều là hắn hao hết thủ đoạn mới miễn cưỡng thu phục được, nếu có nửa điểm tổn thương, đều làm cho hắn đau lòng không thôi.

- Lúc trước Hắc Thiên đạo hữu có thể không minh bạch, vì sao bổn quân phải hết thảy không tiếc bất cứ giá nào, đem kẻ này chém giết tại đương trường!

Đồng tử Mộc Hiển Thánh hơi co lại, sắc mặt âm trầm nói

- Nhưng nếu đạo hữu mà biết, kể này tu đạo trong hai năm đã đạt đến tu vi như hiện giò, hơn nữa theo lão phu tra xét, hắn càng có khả năng là tu sĩ ẩn linh căn trong truyền thuyết, ta nghĩ ngươi có thể hiểu được.

- Người này đã cùng Mộc gia ta kết xuống sinh tử đại thù, nếu hiện tai không thể đem hắn giết chết, tương lai Mộc gia ta tất sẽ bại vong trong tay người này!

Hắc Thiên nghe vậy hít một hơi lãnh khí, tu đạo trong hai năm,tu vi Trúc Cơ, nguyên thần tu vi ngoài Kim Đan đại viên mãn, có khả năng là tu sĩ ẩn linh căn trong truyền thuyết! Thiên tư bực này, nếu để hắn tùy ý phát triển, tất nhiên là tâm phúc đại họa!

- Hiện giờ ta trợ giúp Mộc gia đối phó kẻ này, chính là cùng hắn kết sinh tử đại thù, người này nhất định phải chết!

Ánh mắt Hắc Thiên nháy mắt trở nên âm lãnh, đôi mắt xanh biếc như toát ra hai luồng Quỷ Hỏa, tản mát vô tận sát khí.

- Người này cho dù bất phàm, nhưng hiện tại ở trước mặt ta, vẫn là con sâu cai kiến, bổn quân liền ra tay trấn áp, xem hắn còn có thủ đoạn gì ngăn cản Huyết Quỷ cắn nuốt!

Nói xong, lập tức xuất thủ.

Mộc Hiển Thánh nghe vậy cũng cười lạnh, nói:

- Đạo hữu chậm đã, kẻ này có rất nhiều thủ đoạn, mặc dù ngươi đem hắn trấn áp hoàn toàn, chỉ sợ cũng không cách nào làm cho hắn bó tay chịu chết! Nhưng lão phu đã có thủ đoạn, có thể làm cho hắn vô phương phản kháng.

Trong khi nói, hắn đưa tay nắm chặt vào hư không, liền đem hai người Tiêu phụ Tiêu mẫu bắt vào không trung.

- Tiêu Thần, nếu ngươi tiếp tục phản kháng, lão phu đem song thân ngươi ném vào bên trong Huyết Quỷ, cho chúng thôn phệ!

- Nếu ngươi không tin, có thể thử một lần!

- Thần nhi, không cần lo cho chúng ta, ngươi nếu có thể chạy trốn thì lập tức đi mau, chỉ cần ngươi còn sống Tiêu gia chúng ta còn có hi vọng!

Tiêu phụ căm tức nhìn Mộc gia lão tổ, không hề sợ hãi khí tức khủng bố trên người hắn.

- Thần nhi, nghe lời phụ thân ngươi, lập tức rời đi, đi thật xa, vĩnh viễn không cần trở về! Chúng ta đều muốn ngươi an ổn sống tốt, không cần lo cho chúng ta!

Hai mắt Tiêu Thần bộc phát ra khí tức vô vùng lạnh lẽo, chợt quát lên:

- Mộc Hiển Thánh, uổng cho ngươi thân là Nguyên Anh tu sĩ, hiện giờ lại dùng song thân ta uy hiếp ta, chẳng lẽ ngươi không sợ người trong thiên hạ nhạo báng sao?

- Buông bọn họ ra, nếu không ta dù có chết tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Mộc Hiển Thánh nghe vậy mặt không đổi sắc, cười lạnh nói:

- Chúng ta song phương sớm đại kết mối sinh tử đại thù, chỉ cần có thể đem ngươi giết chết, dùng thủ đoạn nào cũng không sao! Lão tổ ta tung hoành Tu Chân Giới mấy trăm năm, bất cứ Tinh Phong Huyết Vũ gì chưa từng trải qua, chẳng lẽ ngươi cho là ta sẽ vì ngươi nói vài câu tin đồn, mà chịu bó tay bó chân sao!

- Còn nữa, chỉ cần lão phu còn tồn tại, Mộc gia chúng ta sẽ phồn vinh hưng thịnh, việc hôm nay ai dám nói nửa câu!

Khi nói chuyện ánh mắt ẩn hàm sát khí đảo qua bốn phía, phàm là ai gặp phải ánh mắt này, tất cả đều bất giác cúi đầu, mặt lộ vẻ sợ hãi.

- Cho ngươi thời gian ba tức để suy nghĩ, nếu không đáp ứng, chỉ sợ song thân ngươi sẽ đi trước ngươi một bước!

Tiêu Thần gắt gao nhìn thẳng vào Mộc gia lão tổ, chỉ có cười lạnh

Tiêu Thần nhắm mắt, rồi lại mở ra, bình tĩnh nói:

- Tốt! ta tuyệt đối không phản kháng, buông cha mẹ ta ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.