Đạo

Quyển 2 - Chương 133: Huyết quỷ phệ hồn (Chương 245)



Cha mẹ song thân ban cho sinh mệnh, nuôi nấng đến bây giờ, Tiêu Thần tình nguyện chính mình muôn kiếp vĩnh viễn không thể thoát thân, cũng tuyệt đối không muốn hai người có nửa điểm thương tổn.

Cho nên, hắn không cần do dự, liền đáp ứng.

- Thần nhi, ngươi chớ hồ đồ, cha cùng mẫu thân ngươi tuổi tác đã cao, không sống được vài năm nữa!

Ánh mắt Tiêu phụ lộ vẻ giận dữ, trách mắng:

- Ngươi hiện giờ đã đặt chân vào tiên đạo, con đường tương lai vô hạn lượng, là cơ hội cho Tiêu gia chúng ta phồn vinh hưng thịnh, mau mau rời đi, có nghe hay không! Ta ra lệnh cho ngươi đi ngay lập tức!

Trên mặt Tiêu Thần lộ ra vẻ thê lương, lăng không quỳ rạp xuống, hướng Nhị lão cung kính dập đầu.

- Phụ thân đại nhân tại thượng, con bất hiếu, đạt chân lên tu chân đại đạo là luốn cho hai người an hưởng tuổi già, làm Tiêu gia ta phồn vinh hưng thịnh, không nghĩ tới cuối cùng đại nạn lại ập xuống đầu!

- Ngày hôm nay là một đạo sát kiếp, con chạy cũng không thoát, hai người này đều là tu sĩ Nguyên Anh, pháp lực thần thông so với con cao hơn rất nhiều, nếu con chết đi có thể làm cho phụ mẫu hai người, Tiêu gia cùng tông môn tránh khỏi thương tổn vậy hãy để cho hài nhi chết đi.

- Đời này con bất hiếu, không thể phụng dưỡng hai người, nếu có kiếp sau, con xin làm một người bình thường, không tu đạo pháp, không động vào đại đạo, cưới vợ sinh con hầu hạ hai người thật tốt!

- Hài nhi bái biệt, ngày sau, xin phụ mẫu bảo trọng!

Thanh âm phức tạp, tràn ngập khát vọng sống, đối diện với thân tình không bỏ, đối với Mộc gia hận đến khắc cốt ghi tâm, tại đây trên kho6ng trung Tiêu thành, chậm rãi phát tán ra.

Đám người Huyền Thanh, Minh Sát thở dài trong lòng, trên mặt lộ vẻ phức tạp.

- Tiêu Thần, hôm nay nếu ngươi gặp bất trắc, Lạc Vân cốc ta sẽ bảo vệ Tiêu gia bình yên vô sự, nếu có người muốn tổn thương bọn họ, lão phu tất không đứng nhìn!

Thanh Vân Tử trong mắt hiện lên vẻ thống khổ, đột nhiên không để ý đến ánh mắt khinh ngạc của mọi người, lớn giọng quát.

Tiêu Thần nghe vậy, trong mắt hiện lên vài phần ấm áp xoay người lại thi lễ thật sâu, sau đó xoay người.

- Tiêu Thần đã chuẩn bị nhận chết, nhị vị có thể động thủ.

Tu sĩ chết đi, kết quả so sánh với phàm nhân thảm hơn rất nhiều, nếu nguyên thần bị người đánh tan, nhiều nhất là không thể đi vào luân hồi, vĩnh viễn lưu lạc trên thế gian. Nếu bị tu sĩ tâm tư thâm độc bắt đi luyện pháp bảo, sẽ vĩnh viễn chịu đựng trong thống khổ, không bao giờ tiêu tan!

Trong lòng Tiêu Thần, đối với sinh tử từ trước đến nay luôn sợ hãi, nhưng lúc này đối mặt với hai người, trên mặt hắn không có nửa điểm dị sắc, cuối cùng đều phải chết, không bằng cứ thản nhiên đối mặt.

- Hắc hắc, bổn quân tu đạo mấy trăm năm, chưa bao giờ thấy hạng người nào không úy kị tử vong.

Hắc Thiên sắc mặt trầm xuống, đột nhiên lạnh lùng cười

- Ngươi đã không phản kháng, vậy những tiểu bảo bối của bổn quân đã muốn bắt đầu bữa tiệc lớn!

- Huyết Quỷ, thôn phệ người này!

Nha! Nha! Nha!

Gần trăm Huyết Quỷ đồng loạt hưng phấn, rít gào, tốc độ nhanh đến cực điểm, hóa thành từng dải lụa đỏ, nhắm thẳng Tiêu Thần mà đi.

Lúc con Huyết Quỷ thứ nhất tới bên người Tiêu Thần, trên người tia máu tăng lên, tia máu trong trên thân thể nháy mắt thu nhỏ lại hóa thành một cục cười “ kiệt kiệt” không dứt, chui vào trong cơ thể Tiêu Thần.

Huyết Quỷ nhập vào cơ thể, cảm giác được huyết nhục mới mẻ trong đó ẩn chứa sinh cơ mạnh mẽ, hưng phấn vô cùng liên tục thét lên, đoàn máu kia xuất hiện một cái khe, giống như cái miệng thật lớn, bỗng nhiên đem một khối huyết nhục trước ngực Tiêu Thần bao phủ vào trong.

Tư lạp lạp!

Giữa huyết mang, huyết nhục trước ngực Tiêu Thần giống như rơi vào trong độc dịch ăn mòn, sau một tiếng tu lạp, bỗng nhiên khô quắt khô héo rớt xuống, huyết nhục bên trong bị mạnh mẽ cắn nuốt, trở nên giống như vỏ cây khô.

Tiêu Thần đâu đớn kêu lên một tiếng, sắc mặt trở nên tái nhợt, nhưng trong đôi mắt cũng cực kỳ bình tĩnh, vẫn chưa sinh ra nửa điểm di sắc.

Mà Huyết Quỷ kia, sau khi cắn nuốt huyết nhục Tiêu Thần, trong miệng liên tục thét chói tai không thôi, trong đó ẩn chứa đại lượng sinh cơ tan vào trong cơ thể, khiến nó cảm giác thực lực nháy mắt mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Xa xa, ánh mắt Hắc Thiên ngưng lại, lập tức hiện lên vẻ mừng như điên, tuy rằng rất nhanh đè nén xuống, nhưng trong lòng muốn cười thật to.

- Ha ha ha ha, trời cũng giúp ta, tiểu tử này có thể chiếm được thành tựu như bây giờ, không biết chiếm được cơ duyên nghịch thiên nào, trong máu thịt ẩn chứa sinh cơ mãnh liệt như thế, cho dù so với Nguyên Anh tu sĩ kém hơn một chút, nhưng cũng không nhiều! Huyết Quỷ nếu có thể đem hắn hoàn toàn thôn phệ, sẽ có cơ hội lớn tiến giai lên Huyết Linh, đến lúc đó thực lực của ta tất nhiên sẽ tăng mạnh, bằng gần trăm Huyết Linh này, đại tu sĩ Nguyên Anh hậu ky, ta cũng có thể đấu một trận!

- Hôm nay cho dù không chiếm được bảo vật, ta cũng coi như là chiếm đại tiện nghi, xem ra lần này đến Tiêu thành, với ta mà nói là một hồi cơ duyên không nhỏ!

Trong lòng người này cuồng tiếu, nhưng sắc mặt cũng cực kỳ bình thản, sợ bị Mộc gia lão tổ nhìn ra điểm khác thường, chỉ ra một ngón, quát:

- Bách Quỷ cùng lên, thôn phệ huyết nhục người này, để cho hắn biết được vạn lần đau đớn, hiển lộ uy phong của bổn quân!

Gần trăm Huyết Quỷ tới gần bên người Tiêu Thần, đồng loạt hóa thành từng khối huyết sắc dung nhập vào trong cơ thể, phân tán toàn thân bao trùm từng khối huyết nhục bắt đầu thôn phệ sinh cơ trong đó!

Khí tức trong cơ thể Tiêu Thần nhanh chóng suy yếu, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi cùng cùng máu huyết hỗn loạn túa ra ngoài ướt đẫm thanh bào. Thanh bào ẩm ướt dán lên người, tầm mắt mọi người nhìn qua, đồng tử kịch liệt co lại, lộ vẻ hoảng sợ vô cùng.

Giờ phút này, thân thể Tiêu Thần nháy mắt khô héo đi, hầu như toàn bộ huyết nhục đều bị mạnh mẽ luyện hóa biến mất không thấy gì nữa. Nhưng càng làm mọi người rung động trong lòng, Tiêu Thần có thể chịu được thống khổ như thế, ngoài sắc mặt trắng bệch chau mày ra, trong miệng không có phát ra nửa điểm âm thanh!

Tâm tính kiên định như thế, làm cho mọi người âm thầm kính sợ!

- Tiêu Thần, Hắc Thiên đạo hữu triệu hồi Âm ti Huyết Quỷ, tự nhiên sẽ có vô số thủ đoạn để chơi đùa cùng ngươi, đau đớn lúc trước chỉ là chút da lông!

Mộc gia lão tổ mặt không chút thay đổi, thanh âm lạnh lung

- Nếu ngươi nguyện đem nguyên thần cùng hai kiện bảo vật triệu hoán ra, bổn quân liền cho ngươi được chết thống khoái!

- Hiện tại ngươi còn có cơ hội lựa chọn, bằng không đợi Huyết Quỷ Phệ Hồn xuống, ngươi cũng không còn cơ hội cầu xin!

Tiêu Thần nghe vậy, sắc mặt tái nhợt lộ ra ý mỉa mai, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía người này, trong miệng cười khẽ một tiếng.

- Ha ha, Huyết Quỷ phệ thể tuy rằng cực kỳ thống khổ, nhưng so với lúc trải qua ở Mộc gia ngươi, cũng không đến một phần, chỉ dựa vào điểm này để cho ta khuất phục xin tha, Mộc lão quỷ ngươi coi thường Tiêu Thần ta quá!

- Huống hồ, hôm nay hai người có thể đem Tiêu Thần đùa giỡn trong tay, trở tay diệt sát giống như bóp chết một con kiến, bất quá chỉ là so với ta xuất thế trước mấy trăm năm, nếu là ngươi và ta đồng thời tu luyện, hoàn cảnh hôm nay sợ là hoàn toàn ngược lại!

Tiêu Thần nói xong chậm rãi nhắm hai mắt, không thèm liếc nhìn hai người một cái.

- Hắc hắc, cho dù như lời ngươi nói thì thế nào, hôm nay ngươi là thịt cá, đừng vọng tưởng hai người bọn ta sẽ lưu lại cho ngươi nửa điểm sinh cơ!

- Ngươi đã hồ đồ như vậy, bổn quân sẽ tiễn ngươi lên đường! Huyết Quỷ Phệ Hồn, thôn phệ nguyên thần người này, trấn áp hắn vào trong cơ thể, vĩnh viễn chịu huyết sát ăn mòn, muôn kiếp không được siêu sinh!

Hắc Thiên quát một tiếng, Huyết Quỷ trong cơ thể Tiêu Thần nhất tề phát ra tiếng hưng phấn chói tai, trong khoảng thời gian ngắn, chúng nó đem Huyết nhục sinh cơ Tiêu Thần cắn nuốt không còn, giờ phút này sau tiếng thét chói tai, chúng chen chúc dũng mãnh hướng về nguyên thần Tiêu Thần!

Huyết Quỷ này tuy rằng bạo ngược thị huyết, linh trí lại thấp, nhưng có thể cảm ứng được, trong nguyên thần này có ẩn chứa vật khiến chúng kính sợ rồi lại thèm khát, một khi đem thôn phệ, chúng nó tất nhiên sẽ có chỗ tốt thật lớn!

Mặc dù đối với khí tức trong nguyên thần Tiêu Thần phát ra cảm thấy sợ hãi, nhưng dục vọng điên cuồng cắn nuốt cũng đủ để cho chúng liều lĩnh!

Rống!

Con Huyết Quỷ thứ nhất nóng nảy gầm nhẹ một tiếng, nhào đến phía trên nguyên thần Tiêu Thần trong mắt hiện lên vẻ nóng bỏng, gần trăm Huyết Quỷ tham lam, bạo ngược hét lên, giống như từng đoàn máu đen, nháy mắt đem nguyên thần bao vào bên trong. Lúc này, gần trăm Huyết Quỷ như hòa làm một thể, trong máu đen sinh ra một cây huyết châm đỏ thẫm, hung hăng tiến vào bên trong nguyên thần.

Ngay sau đó, gần trăm Huyết Quỷ ngửa mặt lên trời mà cười, một cỗ khí tức âm trầm mạnh mẽ trong cơ thể Tiêu Thần bộc phát ra, cả phiến thiên không nháy mắt tối sầm, âm phong gào thét không ngừng!

Mộc Hiển Thánh ánh mắt tươi cười chợt hiện, thản nhiên nói:

- Xem ra lần này Hắc Thiên đạo hữu thu hoạch không nhỏ a.

- Nguyên thần tiểu tử này cực kỳ bất phàm, nếu bị Huyết Quỷ cắn nuốt, cũng xem như là ta tăng cường thực lực.

Hắc Thiên đắc ý cười, cũng không hề khước từ, trong mắt tràn ngập vẻ nóng bỏng.

Đáy mắt Mộc Hiển Thánh sát khí chợt lóe, trong mắt chần chừ một lát, cuối cùng đem ý niệm trong đầu áp chế, lạnh lùng nói:

- Tâm tính Tiêu Thần này cực kỳ cứng cỏi, nếu như hắn hạ quyết tâm không đem pháp bảo cùng nguyên thần đưa ra, đạo hữu cũng đừng lãng phí thời gian, mau mau diệt sát hắn đi.

Tuy rằng giờ phút này Tiêu Thần trong tay không hề có sức phản kháng, nhưng trong lòng hắn thủy chung vẫn có vài phần bất an, hình như… Sẽ có sự gì ngoài ý muốn phát sinh! Tuy rằng hắn cũng không cho rằng Tiêu thần có lá bài tẩy gì có thể từ trong tay hai tu sĩ Nguyên Anh đào thoát, nhưng sớm đem hắn diệt sát, miễn cho đêm dài lắm mộng.

- Hắc hắc, tốt, bổn quân lập tức thúc dục Huyết Quỷ, đem nguyên thần người này cắn nuốt hoàn toàn!

Hắc Thiên cười lạnh, đang muốn ra tay, nhưng vào lúc này, dị biến chợt nổi lên!

- Tiểu chuyên, mau mau lại đây, ngươi bị tâm thần Tiêu Thần luyện hóa, trong đó ắt sẽ có đặc thù cảm ứng, ta muốn thi triển bí pháp, xem hắn giờ phút này như thế nào!

Ngu Cơ mặt cười thu lại, đôi mắt xinh đẹp đa tình lúc này sát khí nổi lên, chính là muốn đem nguyên thần người này đông lại.

Tiểu chuyên nghe vậy. thân thể đang nhảy múa chợt lóe, nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Ngu Cơ, trong ý thức tản mát ra vẻ sợ hãi, phẫn nộ, bất an, nóng nảy. từ khi nó sinh ra ý thức đến nay, liền xem Tiêu Thần như là cha mình, giờ phút này người thân lâm vào trong nguy cơ, nó tự nhiên là vô cùng tức giận.

Ngu Cơ đưa tay đặt lên người tiểu chuyên, sắc mặt bỗng trở nên cực kỳ chăm chú, trên tay ô quang chợt lóe, từ trong bản thể tiểu chuyên lấy ra một đoàn hoàng thổ sắc khí!

Khí này xuất hiện trên tay, sau đó kịch liệt quay cuồng, cuối cùng hóa thành thân hình một gã nam nhân, mặt mày rõ ràng, đương nhiên đó là Tiêu Thần.

Ngu Cơ đưa tay về phía trước, hai mắt tối đen, một đạo ma văn phức tạp rất nhanh hình thành trong đó

- Vương tộc thần thông, khí cơ tương liên, xuyên thấu không gian, tập trung!

Tiếng kêu khẽ dứt, trong mắt ma văn nháy mắt phóng ra, dung nhập vào trong thân ảnh Tiêu Thần!

Ba!

Ma văn nhập vào cơ thể, hình ảnh Tiêu Thần đột nhiên vỡ vụn, huyễn hóa thành một đoàn quầng sáng khuôn viên khoảng một trượng, trong đó, xuất hiện hình ảnh Tiêu Thần đang phát sinh trong lúc này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.