Đạo

Quyển 2 - Chương 92: Phân cách diệt sát cùng tự bạo (Chương 204)



Mà trong đoạn thời gian này, tiểu đội ba con huyết sắc khô lâu dùng phương pháp đồng dạng mà chia ra bao vây năm tên kim giáp vệ, tập trung lực lượng điên cuồng giết tới. Mà tổ khô lâu vừa mới đánh lén hoàn thành lại lần nữa gia nhập chiến trường, cùng với hai tiểu đội khác hợp tác, tiếp tục phân ra đánh lén kim giáp vệ.

Dùng cùng một loại phương pháp, tiểu đội có tám con khô lâu, hai con phụ trách hấp dẫn sự chú ý, sáu con phụ trách đánh lén, giống như là một cỗ máy giết chóc, hiệu suất nhanh đến cực hạn. Trong khoảnh khắc đó, gần một nửa kim giáp vệ bị tàn sát một cách điên cuồng!

- Tại sao có thể như vậy? Không có khả năng, đây tuyệt đối là không có khả năng!

Đôi mắt đỏ như máu của Vệ Tử Thanh tràn đầy vẻ không thể tin được, hắn vạn lần không ngờ, con bài tẩy lớn nhất Thiên Thần Khôi Lỗi của hắn, sau khi thi triển có thể ngăn cản tu sĩ Kim Đan hậu kỳ được một lát mà lại bị phá vỡ dễ dàng như vậy!

Kỳ thật Thiên Thần Khôi Lỗi của Tam Thiên Đạo Môn có thể nói là một pháp bảo khôi lỗi cực kỳ mạnh mẽ, thúc dục pháp lực xong là có thể phóng xuất ra chín mươi chín kim giáp vệ có thực lực Trúc Cơ kỳ cùng với một kim giáp thống lĩnh, có thể so với Kim Đan kỳ, khi hợp lại có thể đối kháng được với Kim Đan hậu kỳ một lúc! Nhưng pháp bảo này lại có chỗ thiếu hut, đó là chỉ có kim giáp thống lĩnh là tồn tại chút linh trí (Linh trí là lúc luyện chế pháp bảo được tăng thêm, không thể đáng đồng với cực phẩm pháp bảo có thể tự sinh ra linh trí), một khi mất đi thống lĩnh chỉ huy, tuy rằng thực lực của chín mươi chín kim giáp vệ mạnh mẽ, nhưng lại mất đi năng lực ứng biến. Cũng bởi vì điểm này, mà Thiên Thần Khôi Lỗi mới bị huyết sắc khô lâu nắm được tử huyệt, trong thời gian ngắn đã chịu trọng thương!

Oanh! Oanh! Oanh!

Kim giáp thống lĩnh liên tục hét lên giận dữ, nhưng Tu La cốt vẫn bất kể đại giới mà gắt gao cuốn lấy hắn, cho dù hắn thi triển hết tất cả thủ đoạn trên người cũng vô pháp thoát được, chỉ có thể trơ mắt nhìn số lượng kim giáp vệ giảm đi một cách nhanh chóng! Đồng thời trên không trung, khi kim giáp vệ bị diệt sát không ngừng thì sát lục chi kiếm trông có vẻ hơi yếu đi, hắc sắc khô lâu không ngừng cười "Kiệt kiệt" quái dị, sau khi huyết sắc khô lâu giết càng nhiều địch nhân thì uy thế nó phát ra càng mạnh thêm vài phần. Sát lục kiếm cũng bị hắc sắc khô lâu đánh xuống hạ phong, cũng dần dần lộ ra bộ dáng chống đỡ không nổi!

Dị sắc trong mắt Tiêu Thần liên tục hiện lên, biểu hiện của Tu La cốt hôm nay đã làm cho hắn chấn động, trong lòng lại càng sinh ra ý kinh nghi. Dù sao thì từ lúc có ý thức tới giờ chỉ ngắn ngủi chút thời gia. Thần trí của nó tăng trưởng không khỏi quá nhanh! Hiện giờ tinh tế nghĩ lại thật giống là thần trí tăng cường pháp bảo, ngược lại giống như đứa bé nhân tộc, theo thực lực tăng lên, thì ý thức cũng nhanh chóng tăng trường thực lực!

- Tuy rằng biểu hiện của Tu La cốt cực kỳ quái dị, nhưng nó đã bị ta luyện hóa, trong ý thức đối với ta tràn đầy cảm kích, và kính sợ, tạm thời cũng không cần để ý, đợi tỷ tỷ tỉnh lại rồi hỏi nàng sau.

Ý niệm chuyển qua trong đầu Tiêu Thần, ánh mắt nhìn vào số lượng kim giáp vệ đang giảm bớt nhanh chóng, nguyên thần khẽ phát ra một mệnh lệnh. Ngay sau đó, Tu La cốt đang đánh nhau kịch liệt đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng giận dữ phát ra sát ý kinh thiên.

Rống! Rống! Rống!

Trên mặt đất, vô số huyết sắc khô lâu nhất tề hưởng ứng, tia máu trong hốc mắt tăng vọt lên, dưới sự dẫn dắt của tám tên huyết sắc khô lậu đầu mục, trong mấy lần hô hấp liền tập trung cùng một chỗ, vừa rít gào vừa điên cuồng đánh tới kim giáp vệ.

Rống!

Kim giáp vệ dù không có ý thức, nhưng cũng phân rõ địch ta nên bọn họ cảm thấy cực kỳ buồn bực khi đối diện với sát khí của hơn trăm huyết sắc khô lâu, lúc này chợt quát lớn, trường thương giơ lên điên cuồng xông về phía trước.

Oanh! Oanh! Oanh!

Huyết sắc khô lâu cùng với kim giáp vệ lần thứ hai chính diện giao chiến, cốt quyền cùng trường thương điên cuồng đánh về đối phương, chưa từng có nửa phần phòng ngự! Hơn mười huyết sắc khô lâu bị đánh văng về phía sau, rơi trên mặt đất xa xa, khung xương đỏ thẫm xuất hiện vết nứt. Nhưng ngay sau đó lại bạo rống xoay người đứng lên, tiếp tục vọt tới!

Kim giáp vệ tuy rằng vẫn duy trì thế công hình mũi tên, được sát lục chiến trận tăng cường nên sức chiến đấu rất mạnh, nhưng giờ đây bị giảm mất hơn nữa nhân số, cho nên sau khi hơn bốn mươi kim giáp về tấn công với thể như chẻ tre xong, liền không thể không chậm lại!

Hơn trăm huyết sắc khô lâu giống như phát điên, hung hăng không sợ chết hướng bọn hắn đánh tới, cho dù bị đánh bay, nếu không bị trí mạng thì lại lần nữa bò lên, tiếp tục điên cuồng chiến đấu! Làm cho kim giáp vệ đang trì hoãn cước bộ hoàn toàn rơi vào sự vây giết của huyết sắc khô lâu, ác mộng của bọn hắn bắt đầu rồi!

Sau một lúc ngăn cản, từng tên kim giáp vệ bị đánh văng ra phía sau, còn chưa chờ cho rơi xuống mặt đất, đã bị cốt chưởng của huyết sắc khô lâu hủy diệt hoàn toàn!

Trong lúc huyết sắc khô lâu đang bất kể thương tổn mà điên cuồng công kích, số lượng kim giáp vệ tử vong ngày càng tăng, kim giáp thống lĩnh đang chiến đấu với Tu La cốt rống lên không ngừng, trong cơ thể bọc phát ra sát lục chi khí nồng đậm, khiến cho cường độ công kích tăng lên, cho nên đã tạo thành tổn thương nhiều chỗ trên khung xương Tu La cốt! Trong tiếng rít gào không ngừng, màu cam trên khung xương chớp lên không ngừng, tùy ý hắn công kích như thế nào cũng không lui về phía sau một bước!

Bởi vì đây là mệnh lệnh của chủ nhân!

Khi huyết sắc khô lâu điên cuồng công kích đến, kim giáp vệ bị diệt vong cực nhanh, một lát sau chỉ còn lại một gã. Nhưng vào giờ khắc này, chúng nó nhất tề thu tay lại, lập tức rút lui như thủy triều.

Ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, thi triển Ma Phong Độn, mặt khắc sau liền xuất hiện bên người đó, ngăn lại trường thương, tay nắm lấy cổ hắn, pháp lực trên tay lóe lên, liền đem kim giáp vệ còn sót lại giam cầm. Đôi mắt đen hiện lên dị sắc, ánh mắt dừng trên người Tu La cốt cùng kim giáp thống lĩnh, hé môi, thản nhiên nói:

- Ta nghĩ ngươi có thể nghe hiểu, nếu người dám tiếp tục động thủ, ta sẽ đánh hắn thành tro tàn.

Thanh âm truyền ra, đao của kim giáp thống lĩnh hung hăn chém tới Tu La cốt, ánh mắt hung hăng quét tới Tiêu Thần, một lát sau, trong miệng mơ hồ phát ra âm thanh khàn khàn:

- Buông hắn ra... Buông ra… Nếu không... Chết!

Tiêu Thần nghe vậy lạnh lùng cười, tay hơi dùng sức, trên người kim giáp vệ đột nhiên bộc phát ra một trận kim mang, nhưng bị hai bàn tay to cầm cố thì lại không có nửa lực chống cự, giờ phút này chỉ cần pháp lực trong cơ thể thoáng tăng lên là có thể giết chết nó!

Quả nhiên đôi mắt kim giáp thống lĩnh lộ ra ý giận, trong miệng gầm nhẹ liên tục, nhưng cũng không dám tiếng lên nữa.

Tiều Thần thấy thế trong lòng càng bình tĩnh, khẽ cười nói:

- Ta nghĩ ngươi còn chưa rõ được tình hình trước mắt, sinh tử của ngươi chỉ là một ý niệm của ta thôi!

- Hiện giờ cho ngươi chọn hai con đường, một là thuần phục ta, hai là hủy diệt, ngươi chọn đi?

Kim giáp thống lĩnh nghe vậy lộ ra vẻ suy nghĩ, bảo vật này lúc luyện chế được dùng bí pháp phong ấn thần trí vào đó, tuy rằng thần trí này không bằng cực phẩm pháp bảo tự sinh ra có được khả năng thăng cấp, nhưng cũng có thể tăng uy lực của pháp bảo rất lớn! Hơn nữa trải qua thời gian dài dựng dục, đã có năng lực tự suy nghĩ.

Một lát sau, sát lục chi khí trên người kim giáp thống lĩnh thu liễm lại, tuy không cam lòng, nhưng vẫn hạ xuống đất, hướng về Tiêu Thần lộ vẻ thần phục.

Ánh mắt Tiêu Thần dừng trên người Vệ Tử Thanh, ánh mắt hắn dại ra, hô hấp dồn dập đến cực điểm, rõ ràng bị sự việc trước mắt trấn động tâm thần, lần này cho dù Tiêu Thần không ra tay, cũng khiên hắn lưu lại tâm ma thật lớn, con đường tu hành sau này gian nan gấp đôi! Trong lòng âm thầm lắc đầu, người này rơi vào kết cục như vậy, là bởi vì hắn quá tham lam, giờ phút này, hai kiện pháp bảo đều bị Tiêu Thần đoạt đi, coi như là báo ứng.

- Ngươi đã lựa chọn thần phục, cần phải để cho ta hủy đi ấn ký ban đầu, để ta bài cấm chế, sau này mặc ta sử dụng!

Kim giáp thống lĩnh nghe vậy trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ tỏ vẻ đồng ý, lập tức bước tới hướng Tiêu Thần. Dù sao đối với hắn mà nói thì còn sống mới là trọng yếu nhất, ai làm chủ nhân cũng không có gì khác biệt.

Nhưng vào thời khắc này, ai cũng không phát hiện, trong đôi mắt dại ra của Vệ Tử Thanh hiện lên vẻ oán độc, đợi cho kim giáp thống lĩnh cách Tiêu thần năm trượng thì hắn đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ như máu nhìn về phía Tiêu Thần, trong miệng phát ra tiếng kêu the thé!

- Tiêu Thần! Vệ Tử Thanh ta nơm nớp lo sợ cẩn thận gần mười năm, thụ hết âm mưu quỷ kế của lòng người, cuối cùng mới có địa vị ngày hôm nay! Nhưng hôm nay, ngươi ngay cả hai đại pháp bảo của Tam Thiên Đạo Môn cũng hủy đi, thì cuộc đời ta cũng bị hủy luôn!

- Hôm nay ta muốn ngươi chết không chỗ chôn, hồn phi phách tán, vĩnh bất siêu sinh!

- Ngươi đã muốn thuần phục Thiên Thần Khôi Lỗi, ta liền đem nó làm đại lễ mà tặng cho ngươi!

Âm thanh người này giống như ác quỷ phát ra từ dưới lòng đất, cười "Hoắc hoắc" quái dị, trên mặt che kín vẻ điên cuồng, đưa tay chỉ về kim giáp thống lĩnh, liên tục gầm nhẹ:

- Bạo! Bạo! Bạo!

Ba chữ được thốt ra, trong mắt kim giáp thống lĩnh tràn ngập vẻ sợ hãi, kim giáp trên người không thể khống chế sáng ngời lên, một cỗ dao động cuồng bạo kịch liệt phát tán ra, giống như một khối cự thạch vạn cân đang đè lên ngực mọi người!

- Mau lui lại, vật ấy muốn tự bạo!

- Nhanh nhanh chạy a, có thể tương đương với tu sĩ Kim Đan kỳ tự bạo, uy lực đủ để diệt sát chúng ta trong nháy mắt!

- Thế Vân Tung, nhất tung trăm dặm, chạy chạy chạy!

- Dong Địa Thuật, ngăn cách mọi thương tổn, độn độn độn!

Chúng tu sĩ xa xa điên cuồng chạy trối chết, mà sắc mặt Tiêu Thần đang dối diện với kim giáp thống lĩnh cực kỳ âm trầm! Tuy rằng nhìn thấu được nguồn góc Thiên Thần Khôi Lỗi này, kim giáp thống lĩnh là cùng với chín mươi chín kim giáp vệ liên hợp lại mà cùng tồn tai, chỉ cần kim giáp vệ bị hủy diệt, hắn cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán. Cho nên hắn mới ra tay chế trụ gã kim giáp vệ cuối cùng, mượn cơ hội này để thu phục nó. Nhưng hắn vẫn chưa dự liêu được, Tam Thiên Đạo môn sớm đã đưa vào cơ thê kim giáp thống lĩnh một cấm chế tự bạo, làm vậy chính là phòng bị cục diện như hôm nay!

Thà rằng tự bạo pháp bảo, cũng tuyệt đối không thể rơi vào tay địch nhân!

Trong một khắc Tiêu Thần đình trệ, một cỗ năng lượng tử vong mãnh liệt trào ra, tuy rằng thân thể hắn hiện giờ có thể so sánh với cực phẩm linh khí, nhưng nếu thừa nhận một tu sĩ Kim Đan kỳ tự bạo ở khoảng cách như vậy, hắn nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.