Đạo

Quyển 3 - Chương 107: Đối nghịch (Chương 354)



Vĩnh Sinh môn Kim Quang chân nhân nhíu mày, đột nhiên đưa tay vỗ vào hư không, trên mặt đá thú liệp nghiễm tràng nhất thời nổi lên vô số đạo hoa văn sáng ngời, một tầng hộ tráo trong suốt ngưng tụ mà ra, đem toàn bộ khí tức tàn sát bừa bãi kia ngăn hết lại.

Người này chau mày, nhìn về phía hai người giao chiến, nhịn không được khẽ lắc đầu thở dài một tiếng.

- Nhược Ly nha đầu sợ rằng sẽ thất bại.

Người này thanh âm hạ xuống, kết quả giao chiến cũng đã rõ ràng.

Phá Diệt Huyền Hoàng Kiếm bị Bạch Cốt Đại Ấn trấn áp, Tà Thiên Hành xuất thủ, dưới nguyên thần áp chế, chỉ một thức thần thông, đã đem Lan Nhược Ly bắt giữ.

- Nhược Ly tiên tử, tại hạ có điều mạo phạm, xin hãy tha lỗi.

Tà Thiên Hành chắp tay cúi đầu, khóe miệng cũng nhịn không được lộ ra vẻ hưng phấn,

- Nếu Thiên Hành thắng lợi, như vậy ba ngày sau, Hoàng Tuyền tông ta sẽ phái tu sĩ đi tới Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung hạ sính lễ, sau đó nghênh đón Nhược Ly xuất giá.

Lan Nhược Ly sắc mặt trắng bệch, vốn tưởng rằng không sơ hở, dù tệ nhất cũng có thể đem Tà Thiên Hànhbức ra nguyên hình, không nghĩ tới cuối cùng lại thành cục diện như vậy.

Trước người độn quang chợt lóe, Tử Yên nhìn thấy Lan Nhược Ly sắc mặt tái nhợt, bộ dáng thất hồn lạc phách, nhất thời đau lòng không thôi, bàn tay mềm mại kéo nàng trở lại phía sau.

- Sư tôn.

Nhìn thấy Tử Yên, Lan Nhược Ly trong lòng phát ra vô tận ủy khuất cùng hoảng sợ, nghĩ đến thực sự phải gả cho kẻ kia, nước mắt liền lập tức chảy ra.

Tử Yên mặt nghiêm lại, mắt phượng oán hận nhìn chằm chằm Tà Thiên Hành, âm thanh lạnh lùng nói:

- Cho dù Nhược Ly bị thua, ta cũng tuyệt đối sẽ không đem nàng gả cho ngươi.

- Nhược Ly, theo vi sư trở về, bản thân ta muốn nhìn, chẳng lẽ còn có người can đảm tới Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung cướp người sao?

Nói xong, Tử Yên giữ chặt Lan Nhược Ly, hai người xoay người hướng vị trí Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung mà đi.

Sau lưng, Tà Thiên Hành sắc mặt hoàn toàn trở nên âm trầm, trong mắt lệ mang lóe ra không ngớt, lạnh giọng nói:

- Tử Yên tiền bối thật muốn làm như thế sao?

- Lúc trước nhóm người tiền bối vu cáo hãm hại tại hạ là Huyết Ngục sư thúc đoạt xá trọng sinh, bức vấn không có kết quả không thể xuất ra chứng cớ, lúc này mới không cam lòng từ bỏ.

- Sau đó Nhược Ly tiên tử đưa ra tu vi khảo nghiệm, trước đó cam đoan nếu Thiên Hành may mắn thắng được, liền sẽ không tiếp tục làm khó dễ, có thể cùng nàng kết thành đạo lữ, từ nay về sau cộng tu đại đạo.

- Nhưng giờ phút này vãn bối thắng lợi, Tử Yên tiền bối cũng bất chấp thân phận mà hủy ước, không khỏi quá khi dễ Thiên Hành sao?

Thanh âm cứng ngắc, bình thản nhưng bên trong lại có khí thế mạnh mẽ, ẩn chứa vô tận hàn ý.

Tà Thiên Hành toàn thân y bào bay phất phới, trên mặt che kín vẻ âm lãnh,

- Nếu chỉ một mình Thiên Hành, bị đám người tiền bối lăng nhục như thế, vô lực phản kháng cũng chỉ đành miễn cưỡng nuốt ngụm ác khí trong lòng xuống.

- Nhưng tại hạ thân là đệ tử hạch tâm của Hoàng Tuyền Tông, việc này Tử Yên tiền bối nếu khư khư cố chấp, thiết nghĩ tông môn của Thiên Hành tất nhiên sẽ không thờ ơ đứng nhìn!

Thanh âm còn chưa dức, đã có dày đặc tiếng xé gió gào thét mà đến, lấy Bạch Cốt chân quân cầm đầu, năm tên tu sĩ Hoàng Tuyền Tông cước đạp hư không bay tới, trên người tất cả đều tản mát ra khí thế kiêu hùng, cùng khí tức âm lãnh hòa quyện vào nhau, giống như cùng lúc có năm ngọn trường thương cắm thẳng lên phía chân trời! Thiên địa trong lúc đó phong vân đột biến, sắc trời nháy mắt âm u đi xuống, trên không vô số linh lực gào thét mà đến, ngưng tụ thành năm quỷ ảnh dữ tợn, kêu to liên tục, uy thế hãi người tới cực điểm.

Năm tên tu sĩ Hoàng Tuyền tông này, tất cả đều là Nguyên Anh cảnh giới!

Trừ đi Bạch Cốt chân quân đạt tới tu vi hậu kỳ đỉnh phong, còn lại bốn người tất cả đều là tu vi trung kỳ.

Đội hình như vậy, tùy tiện đã ngang với toàn bộ lực lượng của một trung đẳng tông môn, thực lực không thể khinh thường.

- Hoàng Tuyền Tông ta tuy rằng không muốn trêu chọc phiền toái, nhưng nếu là bị người lăng nhục dẫm lên đầu, cũng tuyệt đối sẽ không lùi nửa bước!

- Tử Yên đạo hữu, việc hôm nay Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ngươi nhất định phải cấp lão phu một cái công đạo, nếu không cho dù dẫn phát lưỡng tông toàn diện giao chiến, Hoàng Tuyền Tông ta cũng quyết đòi một công đạo cho Thiên Hành đồ nhi!

- Nếu không mặt mũi từ trên xuống dưới của Hoàng Tuyền Tông ta, há lại không bị đạo hửu trong thiên hạ nhạo báng sao!

Bạch Cốt chân quân trầm giọng mở miệng, thanh âm cuồn cuộn, cùng lúc đó trên thân năm người khí thế càng tăng, lấy xu thế vạn quân hạ áp đương trường.

- Hừ! Bạch Cốt lão quỷ, ngươi nghĩ rằng Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ta không người sao?

Quân Ly tiên tử cười lạnh, dẫn dắt Huyễn Nguyệt, Thái Vân hai vị cung chủ trực diện đón đỡ, mà cùng lúc đó Tử Yên tiên tử phất tay đem Lan Nhược Ly đưa đến xa xa, rồi cùng ba người sóng vai mà đứng.

Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung có bốn tu sĩ Nguyên Anh, Quân Ly tiên tử, Tử Yên tất cả đều là hậu kỳ đỉnh phong, hai người Thái Nguyệt, Huyễn Vân còn lại theo thứ tự là Nguyên Anh trung kỳ, sơ kỳ.

Hoàng Tuyền tông Bạch Cốt chân quân chính là Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, bốn người phía sau tất cả đều là trung kỳ.

Song phương thực lực coi như ngang nhau, giờ phút này trong cơ thể tất cả đều tản mát ra đại thế vô cùng, đối nhau ầm ầm phía trên không thú liệp nghiễm tràng. Toàn bộ phiến hư không dưới khí tức giáp phong, đều trở nên run rẩy kịch liệt, nếu không phải lúc này thú liệp nghiễm tràng có cấm chế đã mở ra, hộ tráo ngăn cách khí tức, chỉ sợ đông đảo tu sĩ nơi này dưới khí tức giao phong đã lọt vào tai họa, ăn đau khổ không nhỏ.

Hoàng Tuyền Tông cùng Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung đối nghịch, môn hạ đệ tử cũng ào ào hành động, ai ai cũng đều sắc mặt bất thiện, ánh mắt liếc nhìn lẫn nhau đều hiện đao quang kiếm ảnh, sợ là một khi tình thế không đúng, liền lập tức xuất thủ!

Đám tu sĩ các tông phái khác đứng xung quanh nghiễm tràng lúc này cũng chau mày, mắt liếc nhìn lẫn nhau đều thấy rõ vẻ bất an trong lòng đối phương. Hoàng Tuyền Tông thế lớn, ngày thường lục tông còn lại tuy rằng có tranh đấu, nhưng khi nào đối mặt Hoàng Tuyền Tông sẽ mơ hồ liên hợp đối kháng cùng nó, nếu không như thế, chỉ sợ hiện giờ lục đại phái sớm bị giết hơn phân nửa.

Hôm nay nếu Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung cùng Hoàng Tuyền Tông trở mặt, tình cảnh ngày sau sợ là cực kỳ không ổn. Hơn nữa việc hôm nay bên ngoài nhìn lại chứng thật là Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung đuối lý, bọn hắn cho dù muốn ra tay giúp đỡ, trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm thấy lý do thích hợp, hiện giờ không có cách nào chỉ có thể giương mắt mà nhìn.

- Quân Ly tiên tử, chẳng lẽ hôm nay Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ngươi thực sự muốn cùng Hoàng Tuyền tông ta phá tan quan hệ sao?

Bạch Cốt chân quân sắc mặt tối tăm, trầm giọng nói.

- Nguyên do của việc này, đám Hoàng Tuyền Tông các ngươi hẳn phải cực kỳ rõ, môn hạ đệ tử của chúng ta nếu gả cho tiểu bối bị Huyết Ngục lão tổ đoạt xá kia, chỉ sợ kết cục cực kỳ bi thảm.

- Việc này không thể thỏa hiệp, nếu Hoàng Tuyền Tông ngươi thật sự muốn chiến, Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung ta cho dù không là đối thủ, cũng sẽ cùng các ngươi liều một phen cá chết lưới rách, ngọc đá cùng tan!

Quân Ly tiên tử mặt hiện vẻ kiên định, trong đôi mắt đẹp lãnh liệt khí tức đại tác, từ chối như đinh đóng cột không có nửa điểm thương lượng.

Bạch Cốt chân quân nghe vậy không giận ngược lại cười, lạnh giọng nói:

- Một khi đã như vậy, chẳng lẽ Hoàng Tuyền Tông ta sợ các ngươi chắc!

- Ngọc đá cùng tan? Hắc hắc, cái này cũng phải xem Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung có tư cách này không!

Lần này Huyết Ngục lão tổ đoạt xá môn hạ đệ tử trước khi tới tham gia đại hội liệp sát hải thú, Hoàng Tuyền tông dĩ nhiên đã chuẩn bị toàn diện, nếu có thể thuận lợi đem Lan Nhược Ly tới tay tự nhiên không cần nhiều lời. Còn vạn nhất Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung nhận thấy được khác thường mà hủy ước, bọn hắn lấy đó làm cái cớ, nhân cơ hội này mà hoàn toàn diệt trừ!

Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung nữ tu vô sổ, tu vi thâm hậu, hơn nữa tất cả đều mang tấm thân xử nữ, nếu Hoàng Tuyền tông đem sơn môn công phá, tự nhiên có thể đem các nàng bắt sạch làm tù binh. Nữ tu như vậy đối với bọn hắn mà nói bất quá là đồ chơi, nhưng đối với tu sĩ Hoàng Tuyền Tông lại là đại đại bổ phẩm!

Trong lúc giao hợp thi triển bí pháp Hoàng Tuyền Tông, có thể thôn phệ tu vi nữ tử, nhờ đó giúp nam tử thực lực tăng vọt!

Do vậy, từ cao tới thấp trong Hoàng Tuyền Tông đối với Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung có thể nói là thèm nhỏ dãi đã lâu, nhưng lục tông từ trước đến nay đồng khí liên chi, làm cho bọn hắn trong tâm có điều cố kỵ chậm chạp không dám ra tay tới giờ.

Cho nên cục diện hôm nay, cũng đã nằm trong kế hoạch của Hoàng Tuyền Tông, lần này bọn hắn chiếm cứ đạo nghĩa, đại khái có thể trực tiếp xuất thủ, ngũ tông kia cũng tìm không được lý do can dự!

Nhiều năm tâm nguyện giờ phút này sắp có thể đạt tới, Bạch Cốt chân quân trong lòng vui mừng tự nhiên có thể suy nghĩ là biết! Cho nên Quân Ly tiên tử cường ngạnh nửa bước không lùi, trong lòng hắn chẳng những không có tức giận, ngược lại sinh ra mừng như điên.

Nhưng vào thời khắc này, đột nhiên có một thanh âm thản nhiên truyền ra, rơi rõ ràng vào trong tai mọi người.

- Cái này. . . Không biết tại hạ có thể xuất thủ khiêu chiến Tà Thiên Hành đạo hữu không?

Mọi người nghe vậy sắc mặt tất cả đều ngẩn ra, lập tức vô số ánh mắt tập trung đến người vừa nói chuyện.

Sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, ánh mắt ôn nhuận bình hòa, dưới cái nhìn chăm chú của chúng nhân cũng không lộ nửa điểm lo lắng.

Khiêu chiến Tà Thiên Hành?

Mọi người nghe vậy trong lòng khẽ động, ánh mắt nhìn về người trước mặt nhất thời tràn ngập ý xem thường, chẳng lẽ vừa rồi ngươi không thấy được người ta thi triển ra thần thông thủ đoạn, tiểu tử ngươi dựa vào cái gì cùng người ta động thủ, chẳng lẽ chỉ bằng ngươi thân thể tương đối mạnh mẽ, cẩn thận bị người ta tùy tiện một chưởng thì cũng biến thành thịt nát!

Tới khi mọi người thấy người mở miệng chính là Lưu Vân kia, trong lòng tất cả nhất thời cười lạnh liên tục.

- Ha ha, người này không phải là chứng kiến Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung cùng Hoàng Tuyền Tông giằng co, muốn ra tay phá vỡ cục diện bế tắc đấy chứ? Quả thực là tự tìm đường chết!

- Nói vậy không chính xác, nói không chừng vị Lưu Vân đạo hữu này là một siêu cấp cao thủ ẩn tàng cực sâu, chỉ cần hắn có thể đem Tà Thiên Hành đánh bại, thì Hoàng Tuyền Tông tự nhiên mất đi tư cách hướng Nhược Ly tiên tử cầu thân, thế cục trước mắt lập tức giải khai. . . Hắc hắc, bất quá tại hạ đoán như vậy, có lẽ sẽ có một phần ức vạn khả năng chính xác a.

Đám tán tu có người giễu cợt.

- Muốn anh hùng cứu mỹ nhân, cũng phải suy nghĩ rõ ràng phân lượng của mình, bằng không chính là đem tánh mạng của mình ném đi.

- Cây cao chịu gió lớn, nhớ kỹ làm người cần điệu thấp, sau này ngàn vạn lần không được học theo người này, nhất thời nóng nảy không chừng sẽ đem mạng nhỏ chôn vùi.

Trưởng lão các tông phái thấp giọng răn dạy và quở mắng môn hạ đệ tử.

Tóm lại, không có ai đem Lưu Vân xem ở trong mắt, chỉ là một tán tu nhỏ bé, lại có thể cũng dám mưu toan nhúng tay vào việc của lưỡng tông, quả nhiên là không biết cái gọi là tự tìm đường chết!

Kim Quang chân nhân nghe vậy sắc mặt khẽ biến, hắn vốn muốn thu Lưu Vân này vào Vĩnh Sinh môn, giờ phút này tự nhiên không muốn xem hắn xảy ra sự cố, lập tức thoáng nhíu mày, trầm giọng nói:

- Lưu Vân, tuy rằng ngươi đứng hàng thứ chín, sau lại lên đài dựa theo quy củ cũng có tư cách hướng Tà Thiên Hành khiêu chiến, nhưng việc này ngươi ngàn vạn lần cần nghĩ rõ ràng rồi mới quyết định, nếu không hối tiếc không kịp, lão phu cũng không giúp được ngươi.

Mở miệng như vậy, tự nhiên là khuyên can Tiêu Thần thuận thế hạ đài, chớ nhắc lại việc này.

Tiêu Thần nghe vậy ôm quyền thi lễ, thản nhiên nói:

- Đa tạ hảo ý của Kim Quang tiền bối, giờ phút này Lưu Vân ý niệm đã định, xin tiền bối cấp cho ta cơ hội này.

Kim Quang chân nhân trong lòng lắc đầu, tiểu tử này vì mỹ nhân mà hành động nông nổi, tương lai khó thành châu báu, nghĩ đến đây ý niệm thu người này làm đồ đệ nhất thời tiêu tán, hừ lạnh xua tay ý bảo việc này hắn không hỏi đến nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.