Đạo

Quyển 3 - Chương 152: Các phương đánh cờ (Chương 399)



Bốn gã Bất Trụy tu sĩ cẩn thận trông chừng, trong cơ thể khí tức âm trầm dao động, mơ hồ phát ra hơi thở hủy diệt, đủ để khiến ai có tâm địa độc ác cũng phải dập tắt ý niệm trong đầu. Tầng hai, vốn không có khí tức uy áp, bỗng nhiên biến hóa mạnh mẽ. mơ hồ giằng co lẫn nhau, khiến cho không khí cả đại sảnh đấu giá trở nên vô cùng ngưng trọng. Mặc dù các tu sĩ có mặt ở đây, phần lớn đều có bối cảnh hoặc tu vi bất phàm, nhưng vật đấu giá cuối cùng này cũng không phải thứ bọn họ có thể nhúng tay vào! Thứ gọi là chiếc chìa khóa trong truyền thuyết này, căn bản chỉ có các tông môn hàng đầu, gia tộc lánh đời hoặc các siêu cấp tán tu cao thủ mới có khả năng tranh đoạt.

Tiêu Thần ngoảnh mặt làm thinh, cảm nhận được vô số tu sĩ trong phòng đấu giá nháy mắt phấn khởi, trong lòng hắn chậm rãi lắc đầu, nếu là các siêu cấp thế lực cùng cường giả trải qua một phen tranh đoạt kịch liệt, cuối cùng đoạt được vật ấy, nhưng lại phát hiện truyền thuyết kia căn bản là lời nói vô căn cứ, không biết sẽ cảm thấy như thế nào. Bởi vì tàn đồ vừa rồi bị đoạt mất, Tiêu Thần thật sự không có chút hảo cảm nào với các lão quái này, tuy rằng không thể thay đổi hiện thực, nhưng trong lòng nghĩ xấu một phen cũng không có gì đáng trách.

Không Huyền Tử sắc mặt đỏ lên, xuất động bốn gã Bất Trụy tu sĩ tự mình trông chừng, vật phẩm quý như vậy, cả đời này hắn lần đầu thấy qua, hơn nữa trong lòng có một dự cảm rõ ràng, vậy ấy trong quá trình đấu giá sẽ đạt tới cái giá cao ngất trời!

Dưới ánh mắt gắt gao của bốn gã Bất Trụy tu sĩ, Không Huyền Tử miễn cưỡng bảo trì sắc mặt vững vàng, hít sâu một hơi đem miếng lụa đỏ che trên ngọc điệp xuống, chiếc chìa khóa hấp dẫn bao nhiêu tu sĩ đến đây cuối cùng đã xuất hiện trước mắt mọi người.

Tựa như lệnh bài, cả vật thể ngăm đen, che kín vô số đường vân, mới nhìn hỗn độn giống như cỏ dại, nhưng tinh tế thưởng thức, cũng có thể nhận thấy một cỗ khí tức kìa lạ tản ra. Vật ấy ước chừng bằng lòng bàn tay, bề ngoài có thể nói rất bình thường không có gì lạ, nhưng lại có chút khí tức lộ ra ngoài, đúng là khó hiểu tới cực điểm. Nhưng cũng chính vật thần bí này đã hấp dẫn vô số cường giả cùng các siêu cấp thế lực có mặt tai đây.

- Vật ấy, chính là chiếc chìa khóa trong truyền thuyết có thể mở ra không gian thần bí bên dưới Tứ Phương thành.

"Lai lịch không rõ, độ tin cậy không xác định, chất liệu không rõ, lão phu cũng vô pháp cung cấp nhiều tin tức cho chư vị đạo hữuc."

- Giá quy định một khối hạ phẩm linh thạch, chư vị đạo hữu có thể ra giá.

Không Huyền Tử cảm giác thanh âm của mình run nhè nhẹ, giá quy định một khối hạ phẩm linh thạch tuyệt đối giá cả thấp nhất cả đời này hắn đưa ra, nhưng cũng chỉ lệnh bài bằng đồng đen tuyền này, cũng mới có thể tạo ra cái giá trên trời mà hắn không thể tưởng tượng nổi!

Sau khi lệnh bài xuất hiện, vô số tầm mắt cùng hướng lên, trong tầm mắt của tuyệt đại tu sĩ, lệnh bài kia không có nửa điểm khác thường, giống như cục sắt được chế tạo thông thường, nhưng cũng có một bộ phận cực nhỏ tu sĩ, nhận ra được trong lệnh bài ẩn chứa thiên đại bí mật!

Tầng hai ghế lô.

Thượng gia địa điểm, Thượng Văn Tinh gắt gao nhìn tấm lệnh bài, trong mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt, nhưng trong lòng dâng lên đầy sóng gió. Một tia khí tức dao động theo cơ thể phát tán ra, tuy rằng cực kì lãnh đạm, nhưng cũng khiến cho một số đông tu sĩ Thượng gia sắc mặt trắng bệch, thân thể bất giác thối lui về phía sau. Có thể làm cho Bất Trụy cảnh giới tồn tại thất thố, đủ để thấy được Thượng Văn Tinh đang rung động đến mức nào.

Thượng Văn Tinh hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng đem tâm tư áp chế xuống, nhưng trong đôi mắt vẻ cuồng nhiệt chẳng những không tiêu tán, ngược lại càng mãnh liệt. Vừa rồi ánh khi ánh mắt dừng trên lệnh bài, lấy tu vi nguyên thần của hắn, nháy mắt nhận thấy được trong đó ẩn chứa đủ loại huyền diệu. Trên lệnh bài vô số đường vân nhìn như hỗn loạn dị thường không có chương pháp gì, nhưng trong mắt hắn cũng huyền diệu vô song, thâm ảo khó lường, chỉ nhìn chăm chú một lát mà dường như đã khiến hắn thông hiểu thêm nhiều điều! Riêng điểm này, vô luận vật ấy đến cùng có là chiếc chìa khóa mở ra không gian thần bí hay không đã không còn trọng yếu, chỉ cần có thể đem thu vào trong tay, Thượng Văn Tinh khẳng định tu vi của chính mình có thể ở trong khoảng thời gian ngắn tăng lên không ít, hơn nữa nếu có thể cầm trong tay vật ấy tìm hiểu lâu dài, nói không chừng còn sẽ có vô số cơ duyên tạo hóa.

"Lệnh bài kia, Thượng gia ta nhất định phải có!"

.....

Vân gia thái thượng trưởng lão Vân Lam, ánh mắt ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn lệnh bài màu đen trên đài đấu giá, đồng tử kịch liệt co rút lại, trên mặt sự rung động vô tận, một lúc sau mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi nhắm mắt dưỡng thần.

Vân gia chủ Vân Huyền nội tâm cũng rung động, chứng kiến biểu hiện của Vân Lam vừa rồi, trong lòng hắn dĩ nhiên có thể xác định lệnh bài ngăm đen này tuyệt đối không phải là đơn giản, nếu không sao có thể khiến thái thượng trưởng lão từ trước đến nay vốn trầm ổn lại thất thố như thế!

Giây lát, hắn cẩn thận hỏi:

- Thái thượng trưởng lão, lệnh bài kia, rốt cuộc có phải kiện đồ vật kia hay không?

Vân Lam nghe vậy mở mắt, trong đó xẹt qua vài phần kiên quyết, trầm giọng nói:

- Vật ấy có là kiện đồ vật kia hay không trong lòng lão phu cũng không thể xác định, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, lệnh bài này tuyệt đối ẩn chứa cơ duyên vô tận!

- Vật ấy, Vân gia ta tất nhiên không thể buông tha, nếu không cách nào đoạt được, tình nguyện đem nó phá huỷ, cũng tuyệt đối không thể để người khác lấy đi, nếu không chỉ sợ toàn bộ đại lục thậm chí vận mệnh chúng ta đều sẽ phát sinh biến hóa kịch liệt!

Trong thanh âm của hắn lộ ra sự kiên quyết lãnh liệt!

Vân Huyền nghe vậy hoảng sợ trừng lớn hai mắt, lấy tâm cảnh của hắn, mà trên trán nháy mắt cũng toát ra một tầng mồ hôi chi chít.

***

Thần Huyền tông.

Là công nhận đệ nhất tông môn Hãn Hải đại lục, nội tình thâm hậu, truyền thừa đã lâu, thực lực sâu không lường được. Hùng cứ đại lục trung ương, chiếm cứ Thần Huyền thành, thừa lệnh vua trở thành thập đại danh thành, đủ để thấy uy phong bá đạo. Lần này tứ phương thành có biến, Thần Huyền tông phái một gã Bất Trụy cảnh giới trưởng lão dẫn hơn mười Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ tới, giờ phút này đang ở nơi nào đó trên tầng hai.

Thần Huyền tông phái trưởng lão đạo hào Giang Sơn Tử, Bất Trụy sơ kì tu vi, ánh mắt từ trên lệnh bài ngăm đen kia thu hồi, trên mặt vẫn còn đọng lại sự rung động.

- Chưởng môn sư huynh chỉ sợ lần này tính sai, lệnh bài này cho dù không phải là chìa khóa mở ra không gian thần bí trong truyền thuyết, chỉ bằng bản thân nó, đủ Thần Huyền tông ta không tiếc hết thảy giá cả tranh đoạt!

- Mau trở lại tông môn Thiên Hành phù, vả lại xem nhóm người chưởng môn sư huynh đã tìm đến hay chưa, nhưng bất luận như thế nào, lệnh bài kia Thần Huyền tông tuyệt đối sẽ không chắp tay dâng cho người ta.

.....

- Câu Ly đạo hữu từ trước đến nay như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, như thế nào hôm nay lại có hứng thú đi tới Tứ Phương thành này?

Trên ghế lô, một gã cẩm bào lão giả cầm trong tay chén rượu, cười khẽ nói.

Câu Ly đạo hữu trong lời nói kia, cũng một lão giả lôi thôi, đang ôm một vò rượu uống thoải mái, trên mặt lộ vẻ hài lòng, mà quỷ dị lại ở chỗ bên người lão giả này, một con lừa non đang nằm sấp, bỗng vui vẻ kêu lên, chân linh hoạt kẹp lấy chén rượu, mở miệng lừa ra, liền đem rượu ngon màu hổ phách trong đó nuốt vào trong bụng.

Cẩm bào lão giả kia nhìn thấy rượu ngon thu thập nhiều năm mới có bị một người một lừa lãng phí như thế, trong lòng đau xót tới cực điểm, khóe miệng nhịn không được run rẩy lên.

Câu Ly lão đạo kia lại uống một hớp thật to, tán thưởng một tiếng hảo tửu, đưa tay lau miệng, lúc này mới cười nói:

- Lão gia hỏa Bác Cổ ngươi chẳng phải cũng đến Tứ Phương thành đấy sao, mục đích trong lòng lão phu cũng giống ngươi thôi.

- Vốn là chỉ định tùy tiện nhìn xem, hiện tại sợ rằng thật đúng là gặp được chuyện trọng đại rồi, thế nào, lão gia hỏa ngươi có nguyện ý cùng huynh đệ chúng ta liên thủ hay không, chia nhau một phần lợi ích.

Nói xong, lại giơ vò rượu lên uống một trận sảng khoái, ngoài ra cũng không quên đổ đầy rượu cho con lừa kia. Một người một lừa uống rượu ngon, rất khoái hoạt.

Bác Cổ thượng nhân nghe vậy nháy mắt sắc mặt hiện lên vài phần ngưng trọng, âm tình bất định một lúc lâu, sau mới trầm giọng nói:

- Câu Ly đạo hữu nói thực chứ, cần biết rằng thế cục hỗn loạn trước mắt, chỉ sợ một phần lợi lộc này cũng không có khả năng thu được dễ dàng như vậy.

- Hắc hắc, lão gia hỏa Bác Cổ ngươi thật quanh co, rõ ràng trong lòng động tâm tư, thì vẫn muốn thử ta nữa.

Câu Ly lão đạo châm biếm và chửi rủa.

- Chúng ta mặc dù là tán tu, thế lực không thể so với các lão già trong tông môn, nhưng chúng ta còn có huynh đệ lừa của ta, ba người liên lên thủ, chẳng lẽ còn không có lực đánh cuộc một lần, thêm nữa đến lúc đó vì tranh đoạt cơ duyên bảo vật, bọn họ cũng sẽ không liên hợp động thủ với chúng ta. Bằng không bọn họ thực sự xé toang da mặt, chúng ta không muốn liều mạng cũng phải đem đầu lĩnh kia thu thập, để cho họ đi theo cũng chịu xúi quẩy với chúng ta.

Bác Cổ thượng nhân nghe vậy trầm mặc ít lâu, tiện đà gật đầu, nói:

- Hảo, một khi đã như vậy chúng ta liền liên thủ.

Câu Ly lão đạo nghe vậy lặng lẽ cười, gật đầu, bên cạnh con lừa non cũng vui cười, như nhận ra điều gì, liều mạng đưa đầu lừa về phí sau, gối lên bộ ngực nở nang của một mỹ phụ trung niên bên cạnh, một đôi mắt lừa lại càng thoải mái nhìn như híp lại với nhau. Lúc này mỹ phụ vốn là một trong số đệ tử của Bác Cổ thượng nhân, hiện tại mặt cười cũng không dám di động nửa điểm, phải biết rằng con lừa vô hại trước mắt, nếu thật sự tức giận, chỉ sợ có thể đánh một trận so cao thấp cùng Bác Cổ thượng nhân.

Câu Ly lão đạo thấy cảnh tượng như vậy, trong miệng thấp giọng mắng vài tiếng, nhưng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.

Đến cả Bác Cổ thượng nhân, nhíu mày, nhìn thấy ánh mắt âu yếm xin tương trợ của đệ tử, nhưng cũng chỉ có thể cười khổ trong lòng, lắc đầu.

Con lừa đầu gối lên ngực mỹ nhân, miệng uống mĩ tửu lâu năm, liên tục kêu lên vui mừng, quả nhiên rất thích thú.

.....

Tiêu Thần nhìn vào lệnh bài ngăm đen kia, ánh mắt liền hơi hơi ngưng tụ, hắn xem đường vân rậm rạp lộn xộn kia thực sự tràn ngập một hương vị huyễn hoặc khó hiểu, cho đến lúc đắm chìm trong đó bỗng nhận thấy nguyên thần lực hao tổn tốc độ chóng mặt, lập tức trong lòng cả kinh vội vàng thu hồi tầm mắt!

Lệnh bài kia, tuyệt đối không đơn giản!

Tiêu Thần hơi nhíu mày, không đề cập tới những đường vân bên ngoài lệnh bài kia, khí tức nó phát ra, dường như trong lòng hắn nhận thấy có vài phần quen thuộc.

"Đến cuối cùng là vật gì, loại cảm giác này, quả thật rất tinh tường." Tiêu Thần tâm niệm nhanh chóng chuyển động, giây lát ngẩng đầu, đồng tử kịch liệt co rút lại không thôi! Lúc này, hắn rốt cục nghĩ thông suốt, khí tức trên lệnh bài này, đến tột cùng tại sao lại khiến cho hắn cảm thấy quen thuộc như vậy.

Kim ấn!

Lúc trước có cơ duyên mà đạt được, hơn nữa là một bảo vật nghịch thiên trợ giúp hắn nhất phi trùng thiên trên tu chân đại đạo! Lệnh bài này phát ra khí tức, cùng vật ấy cực kỳ tương tự, nhưng làm cho người ta cảm giác lại như là bắt chước mà ra, vô cùng giống nhau. Nhưng dù vậy, trong lòng Tiêu Thần cũng đã dấy lên sóng gió! Kim ấn thần bí dị thường, lấy nhãn giới Tiêu Thần hiện giờ cũng vô pháp phán đoán nó đến tột cùng thuộc loại cấp bậc nào tồn tại, nhưng trình độ mạnh mẽ nghịch thiên, cũng không cần nhiều lời. Lệnh bài ngăm đen này có thể bắt chước ra khí tức của nó, hiển nhiên cũng tuyệt đối không phải vật tầm thường, thậm chí vô cùng có khả năng chính là do tu sĩ từng tiếp xúc qua với kim ấn luyện chế mà ra.

"Lệnh bài này, tất nhiên cất dấu bí mật thật lớn." Tiêu Thần gắt gao nhăn mày, trong lòng ý niệm nhanh chóng quay ngược trở lại, "Mặc kệ như thế nào, nếu ta có thể nhìn ra chỗ bất phàm của lệnh bài kia,... mấy lão bất tử tu vi đạt tới Bất Trụy cảnh giới tự nhiên cũng có thể phát hiện."

"Một khi đã như vậy, chỉ sợ hôm nay vô luận là ai cuối cùng đem lệnh bài kia thu vào trong tay, muốn toàn thân trở ra đều là mơ tưởng, các đại thế lực tuyệt đối sẽ không để bảo vật như vậy rơi vào trong tay một thế lực khác, đến lúc đó tất nhiên sẽ sinh ra khó khăn vô tận, cục diện hỗn loạn tới cực điểm."

"Mà mục tiêu của ta cũng không phải là lệnh bài kia, mà là đệ tam tàn đồ đã bị lão gia hỏa Thượng gia kia lấy đi! Thế cục càng hỗn loạn, ta mới có cơ hội đục nước béo cò, đem đoạt lại. Tuy rằng nguy cơ trùng trùng, không cẩn thận thậm chí sẽ nguy hiểm đến tính mạng, nhưng trong lòng ta nhận định, giá trị tàn đồ này tuyệt đối có thể khiến ta liều chết đánh cược!"

Tiêu Thần trong mắt xẹt qua vài phần kiên định, hàn quang lóe ra không ngớt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.