Đạo

Quyển 3 - Chương 7: Cạnh phách (Chương 254)



- Tỷ tỷ, Bồ Đề Tử đến tột cùng là vật gì, có thể khiến tỷ hứng thú như thế?

Ánh mắt Tiêu Thần đảo qua xung quanh, thấy giờ phút này chưa có ai ra giá, mới âm thầm hỏi tới.

Ngu Cơ hít sâu một trận khẩu khí mới miễn cưỡng khôi phục lại bình tĩnh, nhưng thanh âm như vẫn cũ khó nén ý run rẩy, hiển nhiên vật ấy xuất hiện đối với nàng tạo thành đã kích rất lớn.

- Bồ Đề Tử là một loại kỳ vật trong thiên địa, theo tục truyền thời kì vũ trụ Hồng Mông thiên địa sơ khai phân sinh ra một gốc cây Bồ Đề, Bồ Đề Tử do gốc cổ thụ này ngưng kết mà ra, trong đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ hào hùng, nếu đệ đệ lúc ngưng kết Kim Đan đem nó hấp thu vào thể nội, liền có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong đó dùng cho ngưng kết Kim Đan.

- Đồng dạng là tu sĩ Kim Đan, pháp lực mạnh yếu cũng có khác biệt, một số tu sĩ Kim Đan sơ kỳ tu vi cường hoành pháp lực trong cơ thể thậm chí không kém gì tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, đây cũng là bởi vì Kim Đan bọn họ ngưng tụ cấp bậc bất đồng tu sĩ khác, tu sĩ ngưng tụ Kim Đan trong cơ thể pháp lực điên cuồng nội liễm ngưng tụ, pháp lực trong cơ thể càng mạnh, Kim Đan ngưng tụ thành cấp bậc càng cao, lấy pháp lực của đệ, có lẽ có thể ngưng kết thành đệ nhị trọng Tinh kim Kim Đan, nhưng nếu có được Bồ Đề tử, chỉ sợ có nhiều khả năng ngưng kết ra đệ tam trọng Xích kim Kim Đan.

- Đến lúc đó chỉ cần Ngưng Đan thành công, tuy rằng tu vi ở Kim Đan sơ kỳ, nhưng pháp lực trong cơ thể không hề kém tu sĩ Kim Đan hậu kỳ thông thường.

Tiêu Thần nghe vậy, trong mắt hừng hực lửa nóng, không ngờ một quả Bồ Đề Tử lại có tác dụng như thế.

Vật này nhất định phải thu lấy.

- Ha ha, nếu đệ cho là vật này chỉ đơn giản như vậy thì ta sao có thể thất thố như thế.

Ngu Cơ nhẹ nhàng cười, trong giọng nói có chút hâm mộ.

Tiêu Thần thân thể hơi cứng lại, trong thời gian ngắn khôi phục bình thường.

- Chẳng lẽ vật ấy còn có công hiệu nghịch thiên nào khác?

- Bồ Đề tử dung nhập vàonguyên thần, gặp cơ duyên có thể phá vỏ phát triển thành cây bồ đề, trấn áp nguyên thần, không sợ tất cả huyễn cảnh thế gian, tại mức độ nào đó không sợ trùng kích nguyên thần! Càng có thể từng thời khắc bảo trì nguyên thần bình tĩnh, không ngừng cô đọng ý chí, làm cho tâm như kính, ý như đao, tăng lên tu vi ý cảnh.

- Khi ý cảnh đạt tới cảnh giới cực cao, cho dù tu vi không đủ nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân đều chứa cự đại uy áp, một ánh mắt một ý niệm dao động có thể gây nứt vỡ không gian, giết địch trong vô hình.

Thanh âm Ngu Cơ cực kỳ ngưng trọng, run nhè nhẹ, đủ để thấy nàng giờ phút này nội tâm kích động tới mức nào.

- Cho nên đệ đệ nhất định không cần biết phải trả bất cứ giá nào phải đem Bồ Đề Tử đoạt tới tay, vật này cho dù đặt tại Linh giới cũng khiến cho vô số tu sĩ ra tay tranh đoạt, giá trị thậm chí không thua kém Huyết Ngọc Long Nha Mễ mà đệ có.

- Nhất định phải lấy được!

Tiêu Thần nhíu mắt khiến kẻ khác không thấy cảm xúc quay cuồng bên trong, một lát sau hơi ngước lên, ánh mắt đã khôi phục vẻ bình thản, nhưng đáy mắt tràn ngập kiên định.

Bồ Đề Tử này, Tiêu Thần hắn muốn!

- Như thế nào, chẳng lẽ chư vị đạo hữu cũng không nguyện ra giá sao? Dị vật này tương đối bất phàm, nói không chừng một vạn hạ phẩm linh thạch có thể mua được một tạo hóa cơ duyên thật lớn, chư vị nên nắm lấy cơ hội a!

Đợi mãi không ai ra giá, Thính Phong Tử trong lòng âm thầm nhíu mày, nếu là tiếp tục không ai ra tay, hắn cũng chỉ có thể khiến người của phách mại hành nhúng tay giả khách nhân thu lấy, vật phẩm đấu giá không thể tồn đọng, nếu không ảnh hưởng rất lớn tới danh dự phách mại hành.

- Hảo, thứ này tuy nhìn qua như một tảng đá bình thường nhưng ta sẽ lấy một vạn hạ phẩm linh thạch đánh cược, ta ra một vạn!

Hàng thứ nhất một vị tu sĩ mặt lộ vẻ chần chờ, khẽ lắc đầu, mở miệng báo giá.

Thính Phong Tử ánh mắt sáng ngời, chỉ cần có người mở miệng, như vậy người trong lòng đối với vật này có hứng thú sợ rằng không nhịn nổi nữa.

Quả nhiên, những người có ý trong lòng liền sôi nổi ra tay, tuy rằng giá cả tăng thêm đến cực kỳ thong thả, nhưng cũng chầm chậm đạt được năm vạn hạ phẩm linh thạch. Cái giá này đã không hề thấp, đại bộ phận người muốn ra giá khẽ lắc đầu, không định tiếp tục mở miệng.

Nhưng vào thời khắc này, một âm thanh báo giá nhàn nhạt từ phía sau truyền đến,

- Sáu vạn hạ phẩm linh thạch!

Thanh âm vừa vang lên, lập tức hấp dẫn đông đảo ánh mắt tập trung, Tiêu Thần sắc mặt bình thản đối với việc này không có nửa điểm phản ứng.

Phía trong lầu hai!

- Thiếu tông chủ, đả thương chúng ta chính là tiểu tử này! Thật không nghĩ tới có thể gặp được hắn tại đây, ngài nhất định phải giúp ta hung hăng giáo huấn hắn một phen!

Viên Thụ nhìn thấy thanh sam tu sĩ dưới lầu một kia, nghiến răng nghiến lợi nói.

- Nga, chính là hắn sao?

Vị thiếu tông chủ lạnh lùng cười,

- Đả thương người của ta, còn dám tới địa bàn của ta tham gia đấu giá hội, nếu không cho hắn chút giáo huấn, không biết hắn để bổn thiếu tông chủ ở chỗ nào!

Người này thoáng trầm ngâm, lập tức hừ lạnh nói:

- Mười vạn hạ phẩm linh thạch!

Thính Phong Tử khẽ cau mày, ném về phía thanh âm vừa truyền ra một ánh mắt khó hiểu, thầm nghĩ vị thiếu gia này như thế nào cũng nhúng tay đấu giá vật này, lúc trước không phải đối với vật này không có hứng thú sao?

- Đáng chết! Vốn định càng về sau tùy tiện xuất ra chút tinh thạch đem Bồ Đề Tử đoạt lấy, không nghĩ tới có hai người ngang ngược ra tay. Chẳng lẽ bọn hắn cũng nhìn ra lai lịch vật này?

Tại một khu vực khác, thanh niên tu sĩ diện sắc nhợt nhạt khẽ biến sắc, ánh mắt hoàn toàn âm lãnh đi xuống.

- Mặc kệ hai người này biết hay không, Bồ Đề Tử này bổn thiếu gia muốn, dám cùng ta tranh giành phải chết.

Trong mắt hàn quang chợt lóe, người này thấp giọng nói:

- Mười lăm vạn hạ phẩm linh thạch!

Oanh

Phía trên lầu hai song phương ra giá cạnh tranh, giá cả tăng nhanh đến mười lăm vạn hạ phẩm linh thạch, nhất thời khiến cho mọi người sợ hãi than, đồng thời nhìn về phía Bồ Đề Tử kia ánh mắt nhiều thêm vài phần kinh nghi. Khách nhân bên trong lầu phần lớn thân phận không thấp, tu vi kiến thức tự nhiên bọn hắn không có khả năng so sánh, nếu có thể khiến bọn họ ra giá tranh đoạt, xem ra Bồ Đề Tử này thật không tầm thường!

- Mười bảy vạn hạ phẩm linh thạch!

Lát sau, từ phía hàng thứ ba truyền tới thanh âm không chắc chắn lắm.

Hiển nhiên người này cũng không biết tác dụng của Bồ Đề Tử, lần này ra giá chỉ vì thấy hai bên tranh đoạt mà tiến hành dò xét.

Trong đại sảnh, sắc mặt Tiêu Thần cực kỳ khó coi, không nghĩ tới sẽ có người ra tay chặn ngang, xem ra muốn lặng yên không một tiếng động đem Bồ Đề Tử chụp lấy không thể thực hiện. Nhưng bất luận như thế nào, bảo vật này hắn nhất định phải đoạt được!

- Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch!

Tiêu Thần mặt không đổi sắc, giờ phút này trên người hắn linh thạch số lượng cả trăm vạn, cộng thêm số lớn bảo vật, nhất định phải giành bằng được Bồ Đề Tử.

- Hừm! Hai mươi vạn!

Xem ra tiểu tử này hẳn là có chút thân phận, bất quá bằng vào chút tiền mọn cũng dám la hét trước mặt ta!

Vị Thiếu tông chủ kia cười lạnh, đưa tay miết một cái trên người hồ mị nữ tử, khẽ quát:

- Hai mươi lăm vạn hạ phẩm linh thạch!

- Ba mươi vạn!

Tu sĩ sắc mặt nhợt nhạt đồng dạng không nhăn mặt, tiếp tục tăng giá.

- Năm mươi vạn!

Tiêu Thần nhíu mày, hơi trầm ngâm, sau đó bỏ thêm mười lăm vạn!

Giá này vừa ra liền khiến chúng nhân kinh hô không thôi, mắt có chút dị sắc nhìn về phía Tiêu Thần, chỉ là một gã tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ lại có bực này của cải trên người, nếu đem hắn chặn giết thì. . Nhất thời, không ít tu sĩ tại đại sảnh sinh ra ý niệm đó trong đầu.

- Năm mươi vạn!

Thiếu tông chủ sắc mặt căng thẳng, hơi dùng sức đem vật nhu nhuyễn trắng mịn trên tay nắm thành đủ loại hình dáng. Hồ mị nữ tử tuy đau nhưng không dám phát ra nửa điểm âm thanh, trái lại trên mặt còn phối hợp cười lấy lòng.

Về phần Viên Thụ, lúc này cũng hoảng sợ trừng lớn hai mắt, có thể tùy tiện xuất ra năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch, người như thế nếu không phải có cực đại bối cảnh thì là chiếm được thiên đại cơ duyên nào đó.

Nhưng tiểu tử này cực kỳ lạ mắt, tu vi không cao lại xuất hành một mình, như vậy tính ra có bảy thành nắm chắc là loại khả năng sau!

- Thiếu tông chủ, người này có thể là một cực phẩm dê béo, nếu như bắt hắn, chỉ sợ sẽ có thu hoạch không nhỏ!

Viên Thụ sắc mặt dữ tợn, đưa tay hung hăng vạch ngang dưới cổ.

Thiếu tông chủ ánh mắt chớp lên, lập tức phất tay nói:

- Không cần sốt ruột, bản thân ta muốn nhìn người này đến tột cùng thân gia thế nào, có đáng giá để ta xuất thủ một lần hay không!

- Mặt khác, bảo vật này tuy rằng ta nghiên cứu không ra, nhưng có thể khiến hai người này quyết tâm tranh đoạt, như vậy cực không đơn giản, vật này ta muốn.

Nói xong, ánh mắt của hắn chớp lên, tiếp tục báo giá, nói:

-Bảy mươi vạn hạ phẩm linh thạch!

Thân là Thiếu tông chủ Thần Phong Tông, hắn có khả năng an bài số lượng tinh thạch vượt xa thường nhân tưởng tượng, mặc dù là Kim Đan tu sĩ cũng không so được với hắn.

- Tám mươi vạn!

Tu sĩ trẻ tuổi sắc mặt nhợt nhạt ánh mắt trở nên âm trầm, thanh âm rét lạnh lộ ra vài phần khí tức âm lãnh.

- Thiếu tông, ngài cần gì phải phiền toái như thế, chỉ cần nói ra danh hào Hoàng Tuyền Tông, chẳng lẽ một cái phách mại hành này lại dám không đem vật ấy hai tay dâng lên!

Giờ phút này, phía sau tu sĩ trẻ tuổi, một lão giả dáng người nhỏ gầy, sắc mặt âm lệ âm trầm nói.

Cảm ứng từ khí tức, lão giả này là một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ!

Hơn nữa phía sau người này còn hai người đứng khoanh tay, cả hai đều có tu vi Kim Đan trung kỳ!

Thanh niên tu sĩ bản thân là Kim Đan sơ kỳ, hiện giờ lại có một Kim Đan hậu kỳ cùng hai gã Kim Đan trung kỳ làm hộ vệ, hiển nhiên thân phận không tầm thường.

Tu sĩ trẻ tuổi nghe vậy khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát, nói:

- Không ổn, lần này Hoàng Tuyền Tông ta bí mật tiến đến, phụ thân nghiêm lệnh không được lộ nửa điểm phong thanh, nếu không sẽ bị kẻ khác biết được, vậy sẽ gây nên một trận tranh đoạt kịch liệt tại nơi này!

- Bồ Đề Tử này ta phải đoạt được, cho dù đấu giá không tới tay cũng còn nhiều thủ đoạn khác.

Lão giả kia nghe vậy gật gật đầu, không tiếp tục mở miệng.

- Đệ đệ, chỉ sợ hai người này cũng nhận ra Bồ Đề Tử, nếu không sẽ không theo sát đệ như thế! Nếu muốn đem vật này thu lấy xem ra phải trả giá một ít bảo vật chân chính.

Từ trong lòng thanh âm Ngu Cơ hơi có vẻ ngưng trọng, chậm rãi vang lên.

Tiêu Thần nghe vậy trong lòng âm thầm gật đầu, nói:

- Theo ý tỷ tỷ, ta phải dùng vật gì đổi lấy Bồ Đề Tử?

Phách mại hành đấu giá, khó tránh có tu sĩ trên người không đủ tinh thạch, có thể dùng bảo vật cùng loại mang đấu giá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.