Đạo

Quyển 4 - Chương 112: Bí ẩn (Chương 546)



Hai người hành lễ xong, lúc này lão giả trước mặt mới mở mắt ra, ánh mắt ôn hòa mà bình thản, thản nhiên nói:

- Đứng lên đi.

Cơ Nhược Hải, Tiêu Thần nghe vậy liền đứng dậy, đứng sang một bên.

Ánh mắt lão tổ Cơ gia hơi dừng lại trên người Tiêu Thần, khẽ cười nói:

- Tiểu tử này không tệ, năm xưa Nhược Hải vẻn vẹn chỉ lui nửa bước trong một phần ba khắc, cuối cùng kỷ lục này đã bị tên tiểu tử này phá vỡ.

Cơ Nhược Hải nghe vậy nhưng trên mặt chưa từng lộ ra đến nửa điểm khác biệt, kính cẩn nói:

- Lão tổ nói không sai, Tiêu Thần đạo hữu dù là tâm tính, ngộ tính so với đệ tử năm đó đều cao hơn nhiều, điểm này trong lòng Nhược Hải cực kỳ rõ ràng.

- Không tồi.

Lão tổ Cơ gia hài lòng gật đầu.

- Năm đó ta coi trọng ngươi, muốn ngươi tiếp quản Cơ gia, đảm nhiệm chức Đại Trưởng Lão bởi vì tính tình của ngươi trầm ổn, mà Nhược Sơn lại quá mức quật cường cùng chút bảo thủ. Bây giờ nghĩ lại, lão phu năm đó lựa chọn quả nhiên không sai.

Cơ Nhược Hải lần này cũng không nhiều lời, cúi người thi lễ sâu đối với lão tổ Cơ gia.

Mặc dù hai người nói chuyện với nhau không liên quan tới Tiêu Thần, nhưng hắn vẫn an tĩnh trầm ổn như cũ, vẻ mặt lạnh nhạt chưa từng thay đổi. Lúc này ánh mắt lão tổ Cơ gia quét tới, lộ ra vẻ tán thưởng nhàn nhạt.

- Không kiêu ngạo, không nóng nảy, tâm tư trầm ổn, ngộ tính cũng tốt, cũng coi như là một nhân tài, tương lai nếu cơ duyên đầy đủ thành tựu không thể hạn lượng được.

Cơ Nhược Hải trong lòng kinh hãi, lão tổ đã hơn ngàn năm nay chưa bao giờ đánh giá cao bất kỳ đệ tử Cơ gia nào, cho dù là hắn và Cơ Nhược Sơn hai người được coi là người có huyết mạch tinh thuần nhất, thiên tư dị bẩm hơn người, tư chất cũng thuộc loại cao nhưng vẫn không được lão tổ đánh giá như vậy. Từ đó có thể thấy được lão tổ Cơ gia đối với Tiêu Thần hài lòng đến cỡ nào.

Vẻ mặt Tiêu Thần vẫn trầm ổn, cũng không phải vì được khích lệ mà có nửa điểm đắc chí.

- Tôn Giả quá khen, vãn bối được như hôm nay chẳng qua là so với tu sĩ khác có nhiều hơn một ít cơ duyên mà thôi.

- Ha ha, tiểu tử không cần phải khiêm tốn.

Lão tổ Cơ gia khẽ khoát tay.

- Người tu đạo hầu hết đều như cá diếc sang sông (Dịch: Ý bảo đều mù quáng chạy theo những thứ không phù hợp với mình.), có thể chân chính đạt được thành tựu đại đạo liệu có mấy người? Nếu không có cơ duyên, cho dù ngươi có thiên tư cực tốt, ngộ tính sánh ngang với trời thì thành tựu chung quy vẫn có hạn. Đối với người tu đạo chúng ta thì cơ duyên số mệnh là một chuyện rất trọng yếu, thành tựu của mọi người đều dựa vào cơ duyên tạo hóa trời ban.

Tiêu Thần hơi trầm ngâm, sau đó liền thi lễ, kính cẩn nói:

- Đa tạ Cơ Tôn Giả dạy bảo, vãn bối trong lòng vô cùng cảm kích.

Giọng điệu Tiêu Thần thành khẩn, hiển nhiên mỗi câu mỗi chữ đều xuất phát từ nội tâm.

Nói xong, trong nháy mắt khí tức trong cơ thể của Tiêu Thần xảy ra một chút biến hóa mỏng manh, mặc dù cực kỳ yếu ớt nhưng vẫn không thể thoát khỏi cảm ứng của lão tổ Cơ gia và Cơ Nhược Hải. Người trước trong mắt tràn đầy ý thưởng thức, người sau thì lộ ra ý hâm mộ nhàn nhạt, ngộ tính như vậy thật khiến cho người ta hâm mộ.

Bản thân Tiêu Thần cũng không có linh căn, nhưng bước chân vào con đường tu đạo, khi mới bắt đầu nhờ ý chí kiên cường làm cảm động sư tôn Dược Đạo Tử lúc này mới được thu làm ký danh đệ tử, miễn cưỡng xem như bước vào Tu Chân Giới. Vốn dĩ bản thân hắn tư chất thấp kém, nếu không ngoài ý muốn thì cả cuộc đời này tu vi chỉ dừng bước ở luyện khí kỳ tầng một tầng hai. Nhưng nhờ cơ duyên xảo hợp nhận được Nghịch Thiên Kim Ấn, số mạng Tiêu Thần từ đó liền thay đổi, thoát thai hoán cốt nhất phi trùng thiên trở thành thiên tài ngàn vạn năm khó gặp nên ngay lập tức bị người khác nhầm tưởng rằng hắn có ẩn linh căn, là linh căn có tư chất cao nhất. Nhưng trong lòng Tiêu Thần rất rõ ràng, chuyện này căn bản không phải vậy. Hắn bất quá chỉ là một thiếu niên bình thường ở vùng rừng núi, nhờ có Kim Ấn mới có thể một đường thằng tiến về phía trước, phải tránh né qua rất nhiều kiếp nạn sinh tử mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Cũng bởi vậy mà trong lòng Tiêu Thần lúc nào cũng sợ hãi tất cả những gì xảy ra đều là hư ảo, giống như không phải sự thật vậy, cảm thấy những điều mà Kim Ấn mang đến cùng với bản thân hắn không có một chút quan hệ nào. Dưới ý niệm như vậy dù không tạo ra vấn đề gì, nhưng nếu cứ tích tụ trong lòng thì đợi đến khi hắn đột phá Bất Trụy phi thăng lên Linh Giới, lúc đấy sẽ bị Thiên kiếp phát hiện, đến lúc đó thừa dịp hắn sơ ý liền xâm nhập vào, kết quả cuối cùng chính là thân tử đạo tiêu.

Nhưng hôm nay nhờ có câu nói của lão tổ Cơ gia làm thức tỉnh, Tiêu Thần liền hiểu rằng việc hắn nhận được Kim Ấn đó là cơ duyên mà tạo hóa ban cho hắn, nhờ có cơ duyên này mà hắn có được thành tựu đại đạo. Những tu sĩ bình thường như hắn trên thế gian này tuyệt đối không ít, chỉ là cơ duyên của bọn họ không thể sánh bằng hắn mà thôi. Giờ phút này khúc mắc đã được mở ra, tu vi tâm cảnh của Tiêu Thân không tự chủ được lại nâng cao thêm một tầng, càng thêm viên mãn ổn định hơn.

Trong mắt lão tổ Cơ gia tràn ngập ý tán thưởng, tư chất và ngộ tính của Tiêu Thần trước giờ hiếm thấy, hơn nữa người này tuổi còn nhỏ mà đã có thành tựu như vậy, hiển nhiên là có được đại cơ duyên, đại khí vận. Hạng người như hắn nếu không đoản mệnh thì trong tương lai thành tựu không thể hạn lượng được. Lúc này ánh mắt lão chợt lóe lên, cười nói:

- Mới vừa rồi ánh mắt tiểu tử ngươi lóe lên vẻ kinh nghi, không biết đã phát hiện ra điều gì, nếu không ngại thì hãy nói ra cho ta nghe một chút.

Vẻ mặt Tiêu Thần bình tĩnh, nghe vậy cũng không lộ vẻ kinh ngạc nào, đến cảnh giới như lão tổ Cơ gia thì tất cả biến hóa trên thế gian này đều hiểu rõ trong lòng, sắc mặt hắn biến đổi dù nhanh chóng nhưng tuyệt đối không giấu diếm được người này. Lúc này nghe lão tổ Cơ gia nói vậy, Tiêu Thần hơi trầm ngâm, hắn ngẩng đầu lên ánh mắt rơi vào cơ thể lão tổ Cơ gia, chân mày không tự chủ được nhăn chặt lại, trầm giọng nói:

- Xin thứ cho vãn bối vô lễ, thân thể này của Cơ Tôn Giả sợ rằng không phải là thân thể huyết nhục. Nhưng vãn bối nghĩ có chút không thông suốt, mặc dù không có cơ thể máu thịt, nhưng nếu dùng nguyên thần quét qua cũng không có cách nào thấy được nửa điểm khác thường, từ cảm ứng khí tức vật này tuyệt không phải khôi lỗi. Hiểu biết của vãn bối có hạn, kính xin Tôn Giả chỉ điểm.

Nghe câu hỏi của Tiêu Thần, ánh mắt lão tổ Cơ gia lóe lên. Lúc này lão tổ Cơ gia càng thêm coi trọng Tiêu Thần. Thân thể này của hắn tuy không có máu thịt nhưng tu sĩ Bất Trụy hậu kỳ bình thường cũng chưa chắc đã phát hiện ra. Lúc này không ngờ được tên tiểu tử này có thể phát hiện được, tự nhiên làm cho hắn có chút kinh ngạc.

- Tốt! Tốt! Tiểu tử ngươi quả nhiên không phải người thường, có thể khám phá ra được thân thể này của lão phu không phải do máu thịt tạo thành cực kỳ khó. Được ròi, đợi khi nào tu vi ngươi mạnh thêm sẽ hiểu được bí ẩn trong chuyện này, trước mắt không nghĩ ra cũng là chuyện bình thường.

Nói đến đây, lão hơi cau mày lại, trên mặt lộ vẻ suy nghĩ, tiếp tục nói:

- Cũng được, hôm nay ta cũng không ngại nói cho ngươi biết trước một chút bí ẩn, dù sao tương lai nếu không có gì bất ngờ, ngươi sớm muộn cũng đạt tới cảnh giới này, lúc này biết sớm một chút để tránh lúc đó lại luống cuống chân tay.

- Chắc hẳn ngươi cũng biết, tu vi của lão phu ở Nhân Giới được xưng là Tôn Giả, kỳ thật chỉ là ta may mắn trước khi chết đột phá đến cảnh giới Hợp Thể kỳ! Dựa theo sách cổ ghi lại, các tu sĩ khi tu vi đạt tới cảnh giới Bất Trụy liền có thể phá toái hư không nghênh đón Thiên kiếp oach kích khảo hạch tư cách phi thăng lên Linh Giới. Nhưng không biết tại sao khi ở tại Nhân Giới lại bị một cỗ lực lượng trấn áp bao phủ, ngăn cản tất cả tu sĩ phi thăng. Mặc dù tu vi đạt tới Bất Trụy hậu kỳ tại Nhân Giới đã là đỉnh phong, vốn việc phi thăng Linh Giới ta nắm chắc mười phần, nhưng vì chuyện này mà ta chỉ có thể trì hoãn không cách nào hoàn thành phi thăng tiến vào Linh Giới. Dựa theo ngọc giản ghi lại, tu sĩ đột phá cảnh giới Bất Trụy thọ nguyên tăng hai nghìn năm, thật ra điểm này không sai nhưng cũng không hoàn chỉnh. Tu sĩ đột phá cảnh giới Bất Trụy, Thiên Đạo ban thưởng thọ nguyên hai nghìn năm, trước khi thọ nguyên khô kiệt còn lại chưa đầy trăm năm, lúc này Thiên Đạo sẽ phủ xuống Sinh Tử kiếp giống y hệt Thiên kiếp, tu sĩ mỗi lần vượt qua sẽ lại được thọ nguyên hai nghìn năm, càng về sau Sinh Tử kiếp càng mạnh mẽ, cho đến khi tu sĩ bị Thiên kiếp giết chết mới coi như kết thúc. Như lão phu vậy, đã vượt qua mấy lần Sinh Tử kiếp, may mắn không chết nhờ vậy mà năm tháng tu luyện ngày càng dài, mặc dù tiến bộ chậm chạp nhưng tu vi vẫn không ngừng tăng lên, sau này nhờ đạt được cơ duyên mà đột phá tiến vào Hợp Thể kỳ. Tu vi đột phá đến Hợp Thể kỳ, thọ nguyên lại một lần nữa tăng vọt, có thể đạt tới vạn năm, nếu sau vạn năm tu vi vẫn như cũ không có chút đột phá thì Sinh Tử kiếp lại giáng xuống một lần nữa, đến lúc đó lại giống như cảnh giới Bất Trụy, nếu không đột phá kết quả cuối cùng là bị Thiên kiếp giết chết. Ha ha, lúc này chủ đề kéo hơi xa một chút, lão phu sở dĩ nói với ngươi như vậy, chính là sau khi đạt tới cảnh giới Hợp Thể kỳ sẽ có hạn chế. Bởi vì đến cảnh giới này đã vượt quá cực hạn thừa nhận của Nhân Giới, lực lượng của tu sĩ cùng với lực lượng của thế giới đã bài xích lẫn nhau, nếu lúc này đây ta dùng bản thể Hợp Thể kỳ tuyệt đối không thể xuất hiện lâu dài ở Nhân Giới, nếu không lực lượng của ta cùng với thế giới lực của Nhân Giới sẽ đối kháng với nhau, dẫn đến không gian bị sụp đổ. Nếu như lúc này mà ta dùng bản thể sử dụng thần thông của Tôn Giả tại Cơ gia, vậy thì quy tắc của không gian sẽ bị phá hư mà sụp đổ, lúc đó sẽ tạo thành một trường hạo kiếp ở Nhân Giới. Cho nên một khi đạt tới cảnh giới Tôn Giả, mọi người đều tự ước định phải tự mình mở ra một không gian hư vô để trốn vào bên trong, nếu không sẽ bị tất cả các tu sĩ Hợp Thể kỳ liên thủ chém giết. Dù sao Nhân Giới cũng là cố hương của chúng ta, chúng ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào phá hư nó. Cũng chính vì vậy, khi tu vi đột phá Bất Trụy lên Hợp Thể kỳ liền giống như một nhà tù, bản thể không thể tự do hành động. Vì để giải quyết chuyện này, trải qua vô số năm tháng thăm dò chúng ta rốt cuộc cũng tìm thấy được phương pháp giải quyết, đó chính là tìm kiếm thân thể Tiên Thiên Ngũ Hành, đem lạc ấn của bản thân phân thần vào trong đó, tạo thành kết quả tương tự như thân ngoại hóa thân. Mặc dù phân thần này không thể phát huy toàn bộ chiến lực Hợp Thể kỳ, nhưng vẫn cao hơn so với cảnh giới Bất Trụy. Tôn Giả mà tu sĩ trên thế gian nhìn thấy bất quá chỉ là phân thân của chúng ta mà thôi. Về phần thân thể Tiên Thiên Ngũ Hành, đây chính là linh vật do Thiên Địa tạo ra, phân ra là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ Ngũ Hành, tự thành nhau thai hóa thành hình người, là thần vật trân quý nhất thế gian, cực kỳ hiếm thấy. Lão phu cùng với thân thể hành Thổ có cơ duyên, dưới sự dốc sức của gia tộc mới có thể đoạt được tới tay. Ngày sau nếu tiểu tử ngươi có cơ duyên gặp được thân thể Tiên Thiên Ngũ Hành, nhất định không được bỏ qua, phải đem thu vào trong người để tránh sau này tu vi đột phá Hợp Thể kỳ gặp phải cục diện khó xử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.