Đạo

Quyển 4 - Chương 48: Thế áp quần hùng (Chương 482)



Sơn Nông đạo nhân thấy thế thì lơ đễnh quay đầu hướng người kia nói:

- Khổ Nhai đạo hữu, không biết ngươi cảm thấy lão phu nói có lý hay không?

Khổ Nhai đạo nhân nghe vậy, trên mặt lộ ý cười nói:

- Sơn Nông đạo hữu tu vi thâm hậu, hơn xa tại hạ nên khi nhìn thấy bảo vật thì ý niệm trong lòng lập tức biến mất. Nếu là tại hạ, dù có lòng tranh đoạt, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Tiêu Thần đạo hữu.

Sơn Nông đạo nhân lộ ra vẻ ngạc nhiên, khoé miệng nhếch lên, hiển nhiên đối với lời nịnh nọt của Khổ Nhai đạo nhân cực kỳ hài lòng. Mà tu sĩ quanh chiếc ghế tử ngọc của kia, ánh mắt nhìn tới biểu lộ ý khinh thường. Tiến vào Bất Trụy kỳ đã là đứng đầu thế gian rồi, lòng có ngạo khí, đối mặt với Bất Trụy hậu kỳ tuy kính cẩn nhưng cũng sẽ không nịnh nọt. Khổ Nhai đạo nhân này làm vậy khiến người ta có chút cảm thấy khinh thường. Nhưng không người nào phát hiện đáy mắt Khổ Nhai đạo nhân này lại bình tĩnh, không chút kinh sợ, ánh mắt lưu chuyển tình cờ xẹt qua trên người Tiêu Thần lộ ra dị sắc.

Trong sân, sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh, cũng không vì mọi người chú ý mà lộ chút điểm khác thường. Hắn cảm ứng rõ vài ánh mắt lộ ra nóng bỏng và ý tham lam trong những người đó nhưng cũng trong long không hề có ý úy kỵ. Chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhánh lộ ra vẻ châm chọc:

- Thương Khung đạo hữu, đây là tất cả lá bài tẩy của ngươi? Chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể đem Tiêu Thần đánh bại hay sao? Nếu so về tu vi có lẽ Tiêu Thần không phải đối thủ. Nhưng giao chiến về đại thế, lấy tu vi ngươi, đừng mơ thắng tắng được ta.

Nói đên đây, Tiêu Thần thoáng ngừng lại, bỗng nhiên xoay người, quát lớn:

- Ngự Đạo tông Thương Khung đạo nhân tu vi Bất Trụy trung kỳ đỉnh phong, nhưng dù có thế nào, Tiêu Thần vẫn có thể ngăn lại, không rơi vào hạ phong! Tu sĩ Vạn Ma Tông không nhân cơ hội này rửa nhục, thì còn đợi khi nào!

Tiếng gầm cuồn cuộn như sấm sét đánh vào mặt đất, vang xa ra xung quanh.

Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông nghe vậy trong nháy mắt xuất ra chiến ý vô tận, điên cuồng gào thét.

- Trấn áp!

Trong tiếng gầm thét, liên tiếp tiến lên ba bước, không chút đình trệ, liền mạch, đại thế quét ngang.

Quyết đánh đến cùng, toàn lực mà chiến, không thắng thì bại!

Vạn Ma tông toàn lực xuất thủ.

Hàn Nguyệt đạo nhân cùng tu sĩ Ngự Đạo tông liên tục lui về phía sau. Thương Khung đạo nhân liên tiếp bộc phát lá bài tẩy, thúc đẩy tinh thần của tu sĩ tông môn tăng vọt đại thế bay lên, nhưng lá bài tẩy nào cũng bị Tiêu Thần dễ dàng ngăn cản, toàn bộ không một chút tác dụng, khiến trong lòng tu sĩ Ngự Đạo Tông cảm thấy mất mác làm đại thế hạ thấp, lực lượng tổng thể suy yếu đi rất nhiều. Lại bị đại thế của Vạn Ma tông ầm ầm áp sát, không cách nào kiên trì khiến đại thế tán loạn, thua một cách chật vật.

Thuỷ Mặc Tử cùng tu sĩ Vạn Ma tông khoé miệng chảy đầy máu, lần va chạm đại thế cuối cùng này khiến tất cả bọn họ đều bị thương. Đánh tan Ngự Đạo tông, rửa sạch sỉ nhục mấy trăm năm khiến đại thế Vạn Ma tông cũng đã đạt tới đỉnh phong mà trước đó chưa từng có. Lần nữa lại tăng vọt, tung hoành ngạo nghễ, đủ để đem đại thế các tông môn ở đây trấn áp!

Ánh mắt tu sĩ các tông môn đều lộ ra sự phức tạp cùng kính sợ. Mặc dù tu sĩ Vạn Ma tông bị thương, nhưng đại thế đã thành, không kẻ nào có thể ngăn chặn.

Ánh mắt Tiêu Thần loé lên, khoé miệng lộ ra ý cười, thản nhiên nói:

- Thương Khung đạo hữu, xem ra hôm nay người thắng vẫn là Vạn Ma tông ta.

Nói xong liền xoay người, chân đạp hư không mà đứng:

- Vạn Ma tông lại đánh bại Ngự Đạo tông, muốn đoạt bài danh kia, chư vị đạo hữu có gì dị nghị không, nếu không phục thì có thể tới khiêu chiến, Vạn Ma tông ta đều tiếp nhận!

Thanh âm nhàn nhạt truyền ra, không người nào dám phản đối.

Chốc lát, Tiêu Thần ngẩng đầu: Bộ truyện được dịch tại 4vn.eu

- Đã như vậy, lần xếp hạng tông môn lần này, xác định là Vạn Ma tông ta.

Thuỷ Mặc Tử đột nhiên cười dài, Lý Sất Thiên cùng đệ tử Vạn Ma tông cũng cười, tiếng gầm cuồn cuộn, truyền khắp các phía. Tiếng cười vang lan ra khỏi cả phạm vi tông môn, tung hoành khắp các Trung Châu tông môn, trận chiến hôm nay, Vạn Ma tông hắn tất nhiên đại thắng, thanh danh vang dội đại lục.

Tiêu Thần cười khẽ, cùng Thuỷ Mặc Tử nhìn nhau, hai người bước lên một bước, dẫn dắt tông môn tu sĩ hướng chủ quan đài mà đi. Trầm mặc đi về phía trước, tuy sắc mặt tất cả đều trắng bệch, y phục dính máu, nhưng đại thế bay lên, như Thương Long bay quanh, hung hãn không thể ngăn cản.

Các tông môn trầm mặc, sau dó nhường đường.

Chủ Quan đài, nơi ngồi trên cái bàn tử ngọc có cây lim điêu khắc, có mấy trăm người theo thứ tự trên dưới. Vị trí càng trên cao, thì thực lực tông môn càng mạnh, địa vị càng được tôn sùng. Vạn Ma tông thực lực tuyệt đối không phải mạnh nhất, nhưng giờ phút này trong đại thế hừng hực, không người nào dám tiến lên ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn hắn không ngừng tiến lên phía trước, ngồi xuống vị trí cao nhất.

Ngoài tông môn bản địa ra, đứng ở vị trí cao nhất, chỉ có Trung Châu môn, đây là lần đầu tiên phát sinh ra chuyện này.

Ánh mắt tu sĩ tông môn Trung Châu nhìn tới, đầy sự phức tạp. Về phần tu sĩ tông môn ngoài bốn châu tuy ánh mắt có phần ghen tỵ, nhưng nhiều hơn cũng là vui mừng khôn xiết. Tông môn Trung Châu từ trước đến giờ ngang ngược kiêu ngạo, tự nhận cao hơn tông môn ngoại vực một bậc. Hôm nay Vạn Ma tông quật khởi, chẳng khác nào một cái bạt tai thật đau, thay tông môn ngoại vực bọn họ kiếm một phần thể diện rất lớn.

Sắc mặt Thuỷ Mặc Tử đỏ lên, bàn tay bởi vì kích động mà run nhè nhẹ, ánh mắt nhìn lên người Tiêu Thần lộ ra vô tận cảm kích. Nếu không có Tiêu Thần, Vạn Ma tông hắn chắc chắn sẽ thất bại, đâu có thể liên tiếp chấn áp hai đại Trung Châu tông môn là Hoang Cổ tông, Ngự Đạo tông chứ đừng nói có thể rửa sạch trăm năm sỉ nhục. Ánh mắt Vạn Ma tông đệ tử nhìn về phía Tiêu Thần, niềm cảm kích đều phát ra từ nội tâm. Lần trước xuất thủ thay đệ tử tông môn báo thù, ần này ra tay giúp đỡ tông môn đứng đầu, thân ảnh Tiêu Thần đã in dấu thật sâu vào trong lòng mỗi một đệ tử Vạn Ma tông.

Vạn Ma tông lực áp quần hùng chiếm cứ vị trí đầu, biến cố như vậy nằm ngoài dự liệu của mọi người. Các Trung Châu tông môn không hẹn mà cùng thu liễm đại thế, dựa theo vị trí trước kia mà ngồi xuống, cũng không tiếp tục tranh đoạt. Vị trí quán quân đã bị Vạn Ma tông cướp đi, nếu bọn họ vẫn tiếp tục tranh đấu, không phải là làm trò cười cho thiên hạ sao.

Trung Châu tông môn về sau, còn lại là tứ châu tông phái, thủ lãnh theo thứ tự ngồi xuống, đứng sau lưng là đám đệ tử môn nhân.

Bởi vì Vạn Ma tông thắng, nên lần cạnh tranh xếp hạng tông môn đột nhiên kết thúc.

Bên trên, Vô Cực Tử khẽ nhíu mày, nhìn về phía Vạn Ma tông, trong lòng hơi than nhẹ một tiếng. Từ trận này, đủ để nhìn ra tiềm lực của tông môn đó, nếu không có gì xích mích, hắn cũng không nguyện tới làm khó.

- Xếp hạng tông môn kết thúc, nếu chư vị đạo hữu không có dị nghị, như vậy lần hai trăm năm bài danh tông môn này chuẩn bị đóng thành sách, phân phát khắp Trung Châu ta cho tới cả đại lục.

Nói xong, không khí hơi lộ vẻ trầm mặc, nhưng không người nào mở miệng.

Vô Cực Tử gật đầu:

- Như vậy, chuyện cứ thế mà định.

Thuỷ Mặc Tử nắm chặt tay, Vô Cực Tử đã xác định, đem chiến tích Vạn Ma tông hôm nay truyền khắp thiên hạ, uy danh lan xa. Lý Sất Thiên cùng mười lăm vị trưởng lão, bốn mươi bảy đệ tử Kim Đan Kỳ, mặc dù tất cả đều bị thương không nhẹ, nhưng ánh mắt vẫn mừng như điên.

Mặc dù lần này tông môn thăng tiến thất bại, nhưng Vạn Ma tông hắn đã được danh dương thiên hạ.

Khoé miệng Tiêu Thần lộ ra nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt loé lên một chút khác thường rồi lại khôi phục bình tĩnh.

- Cạnh tranh xếp hạng tông môn kết thúc, lễ mừng tông môn tấn chức chính thức bắt đầu. Theo quy định thông thường, tông môn xuất hiện tu sĩ cảnh giới Bất Trụy kỳ, có thể thỉnh tấn chức tông môn, vào trong Trung Châu, thành thế lực Trung Châu. Chư vị đạo hữu, theo quy định, tông môn tấn thăng, cũng có thể lên đây thỉnh cầu, sau ngày hôm nay là được liệt tên vào Trung Châu tông môn bảng, được che chở, nội trong ngàn năm không bị hoạ diệt môn!

Vào trong Trung Châu, tuy là vinh quang vô thượng, nhưng quan trọng nhất là lại quyết định ở Trung Châu tông môn bảng. Bảng lần này do tất cả Trung Châu thế lực cùng ký tên, có khế ước ước thúc năng lực, một khi tên tông môn vào. Mặc dù ngày sau tu sĩ tông môn tàn lụi, nhưng chỉ cần không trái với khế ước quy định là được được sự che chở của tất cả Trung Châu tông môn. Trong ngàn năm khôi phục nguyên khí, có khả năng đông sơn tái khởi trọng chấn hùng phong, tránh khỏi bị hủy diệt tông môn. Đây chính là đặc quyền được nhận của Trung Châu tông môn.

Âm thanh Vô Cực Tử hạ xuống, vô số tu sĩ ánh mắt đồng loạt nhìn tới, biểu hiện của Vạn Ma tông hôm nay đã làm các tông môn âm thầm khiếp sợ, tông môn tấn chức trước mắt không biết Vanh Ma tông còn làm gì nữa không? Dù sao, sự tình hôm qua mọi người đều biết, tông chủ Cấm Thiên tông Vô Cực Tử sẽ đích thân ra tay ngăn cản Vạn Ma tông. Lần này, Vạn Ma tông tuyệt không có khả năng thăng tiến.

- Nam Châu Lạc Thương môn, tông chủ Lạc Thương đạo nhân tu vi đạt tới cảnh giới Bất Trụy kỳ, muốn tấn chức Trung Châu tông môn.

- Đông Châu Vạn Thánh tông, đại trưởng lão Triều Tịch đạo nhân đã đạt Bất Trụy, xin tấn thăng.

Vạn Ma tông chưa kịp phản ứng, thì hai tu sĩ ở án bàn phía sau đã nhanh chóng đứng ra, hắng giọng mở miệng, giọng điệu kích động.

Nam Châu Lạc Thương môn, Đông Châu Vạn Thánh tông, tuy thực lực không kém, nhưng giờ phút này lại không cách nào hấp dẫn ánh mắt, lực chú ý của chúng tu sĩ vẫn như cũ rơi vào Vạn Ma tông đợi xem quyết định của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.