Đạo

Quyển 4 - Chương 54: Thăng cấp (Chương 488)



Trong lúc ba người này giằng co, sắc mặt Tiêu Thần cực kì bình tĩnh, trong mắt lóe lên sát cơ, hôm nay hắn không tiếc lộ ra một lá bài tẩy muốn đem Mục trưởng lão này lưu lại, trừ bỏ nanh vuốt của mục gia. Từ phản ứng của Mục Động Huyền, nếu Mục trưởng lão chết đối với gia tộc của hắn sẽ là một đả kích không nhỏ. Tiêu Thần cùng Mục gia trở mặt, đã rơi vào tình thế không chết không thôi, tự nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình!

- Chém!

Tiêu Thần quát khẽ, vươn một cánh tay ra, thuận thế hạ xuống

Oanh!

Không gian rung động, vô tận linh lực gào thét, ngưng tụ thành một đường đao mang, ầm ầm chém xuống.

Giờ phút này Mục trưởng lão đang toàn lực ngăn cản Tịch Diệt Chỉ, không còn chút nào năng lực phòng ngự, nhìn thấy đao mang chém tới, trong lòng lan tỏa vô tận tuyệt vọng, há miệng thét lên chói tai:

- Đại trưởng lão cứu ta!

Mục Động Huyền trong lòng giận giữ, đôi mắt bùng lên sát cơ, hét lớn:

- Tiểu tử ngươi dám!

Đa Bảo Đạo Nhân sắc mặt khẽ biến, nhưng miệng cười lạnh không ngừng, không chút do dự ngang nhiên ngạnh kháng.

Răng rắc!

Răng rắc!

Với khí thế hai người, tại chỗ hai người va chạm, trong nháy mắt xuất hiện khe nứt không gian dài tới trăm trượng, gần như đem trọn cả vùng trời xé rách.Trong khe nứt không gian vô số đạo cấm chế phù văn hiện lên, linh quang lấp lánh, biến hóa ra vô số đường hoa văn khác. Trận này chính là cấm chế không gian Cấm Thiên Tông, nếu bị hao tổn diện tích lớn hơn sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.

Vô Cực Tử sắc mặt rất khó coi, nhưng giờ phút này không còn kịp ngăn cản hai người, ống tay áo phất lên đánh ra vô số đạo cấm chết phù văn, nhập vào hư không, đem vết nứt không gian toàn bộ trấn áp, để tránh hư hao đại trận.

Oanh!

Ba người ở bên trong chiến đấu, đao mang chém xuống, huyết hoa nở rộ trong hư không.

Bất Trụy sơ kỳ đỉnh phong Mục trưởng lão, thân thể trong nháy mắt bị chém nát, nguyên thần dưới Tịch Diệt Chỉ duy trì trong thời gian vài hơi thở cuối cùng tiêu tán, thần hình câu diệt.

Bất Trụy sơ kì đỉnh phong đại thần thông, chết!

Sắc mặt tu sĩ các tông đều trắng bệch, nhìn về phía một bộ thanh sam trong không trung, lộ ra vẻ kính sợ. Cường giả khắp nơi quan sát trên đài, giờ phút này khẽ nhíu mày, Tiêu Thần thần thông thủ đoạn mạnh mẽ, tàn nhẫn, đều ngoài dự liệu của bọn họ.

Mục Động Huyền khí thế tỏa ra chậm rãi tiêu tán, nhưng trong lòng hàn khí tăng mạnh, cũng đủ làm thiên địa triệt để đóng băng.

- Tốt! Tốt! Làm mặt mũi lão phu mất hết, giết trưởng lão Mục gia ta, tiểu tạp chủng, ngươi rất tốt!

Sát khí màu trắng ngưng tụ trong hư không, lưu động qua lại, có thể thấy bao nhiêu tu sĩ đã táng mạng trong tay Mục Động Huyền.

Tiêu Thần sắc mặt không đổi, ánh mắt lóe lên, thản nhiên noi:

- Mục Động Huyền, chuyện hôm nay cũng không phải Tiêu Thần ta mong muốn, nếu không phải Mục gia muốn giết ta, làm sao xuất hiện cục diện như vậy.

Nói tới đây, trong mắt bỗng nhiên xẹt qua lệ mang, điềm nhiên nói:

- Hơn nữa có một chuyện, ta muốn nhắc nhở đạo hữu, sau này nếu Mục gia tiếp tục dây dưa, ta đảm bảo Mục Liệt chết hôm nay cũng không phải là kết thúc, bất quá chỉ là khởi đầu giết chóc.

Mục Động Huyền im miệng không nói, sau khi ngửng đầu lên, thanh âm lạnh lẻo giống như từ Cửu U nói:

- Lão phu Mục gia Đại trưởng lão, Mục Động Huyền, hôm nay ban bố gia tộc tất sát lệnh, Mục gia ta cùng Tiêu Thần này không chết không ngừng, thế bất lưỡng lập. Hôm nay có Khổ Nhai Đạo Nhân che chở cho ngươi, lão phu muốn xem hắn có thể che chở ngươi cả đời hay không, cuối cùng tất có một ngày lão phu sẽ đích thân đem ngươi hoàn toàn giết chết.

Nói xong, người này một bước phóng ra, thân ảnh ở trong không gian gợn sóng biến mất không còn thấy nữa, nhưng âm thanh lành lạnh tràn ngập sát ý vẫn quanh quẩn tại không gian nơi này.

Tiêu Thần sắc mặt khẽ biến, tiếp theo lạnh lùng nở nụ cười, ánh mắt tựa như đao trực tiếp bức tới Ngự Đạo Tông Thương Khung Thượng Nhân. Ba phương ngăn trở, hôm nay Tiêu Thần đã thắng trận thứ hai, đã từng chiến đấu với Thương Khung Thượng Nhân, lần này Vạn Ma Tông tông môn tấn chức thành công.

- Thương Khung đạo hữu, nếu Ngự Đạo Tông ngăn cản Vạn Ma Tông tấn chức, vậy mời đạo hữu cùng Tiêu Thần chiến đấu một trận để giải quyết chuyện này.

Tiếng gầm cuồn cuộn tản ra, Thương khung Thượng Nhân sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Không nói tới Đa Bảo Đạo Nhân tu vi Bất Trụy hậu kỳ đại năng tu sĩ, Tiêu Thần thi triển một cái Tịch Diệt Chỉ đã đủ khiến cho lòng người hoàn toàn run sợ. Huống chi mới vừa rồi người này thi triển bí pháp mạnh mẽ tăng tu vi lên tới Bất Trụy trung kỳ, giờ phút này bị bí pháp cắn trả, Thương Khung Thượng Nhân chỉ có thể phát huy ra tu vi vô ngã sơ kì như lúc đầu, nếu cùng Tiêu Thần giao chiến, không khác gì tự tìm đường chết.

Sắc mặt người này âm trầm trong chốc lát, đứng dậy chắp tay nói:

- Tiêu Thần đạo hữu tu vi sâu không lường được, lão phu tự nhận không bằng, lão phu nhận thua

Thương Khung Thượng Nhân rốt cuộc không dám xuất thủ, tự động nhận thua.

Ánh mắt Tiêu Thần lóe lên lãnh mang nói:

- Ngự Đạo Tông đè ép Vạn Ma Tông ta trăm năm, ngăn tông ta vào Trung Châu, chẳng lẽ đạo hữu cho rằng một câu nhận thua là có thể để Tiêu Thần ta tha cho ngươi một con đường sống? Đến chỗ tu sĩ Vạn Ma Tông ta, mang theo môn nhân đệ tử cúi đầu nhận lỗi, nếu không hôm nay đạo hữu hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Giọng điệu lành lạnh giống với khí thế lúc diệt sát Mục trưởng lão, giờ phút này Tiêu Thần tóc đen tung bay,áo quần phần phật uy thế bá đạo vô cùng.

Thương Khung Thượng Nhân ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra ý tức giận, nhưng khi ánh mắt của hắn chạm nhau với Tiêu Thần, lửa giận trong phút chốc dập tắt, cảm giác trong lòng vô tận lạnh lẽo. Chần chờ một lát, người này chung quy không có liều chết đánh cược thử sức một lần, đem môn nhân đệ tử dừng lại trước mặt đám người Thủy Mặc Tử, ôm quyền khom lưng thi lễ, sau đó tu sĩ Ngự Đạo Tông không mặt mũi nào ở lâu, chật vật thối lui.

Tiêu Thần hạ xuống mặt đất, hướng Vô Cực Tử ôm quyền thi lễ,

- Vô Cực Tử tông chủ, hôm nay ba cửa Vạn Ma Tông ta đều xông qua, chẳng biết tông môn có hoàn thành tấn chức?

Ánh mắt Vô Cực Tử dừng trên người Tiêu Thần giây lát rồi gật đầu trầm giọng nói:

- Nếu đã ba phương khảo hạch, Vạn Ma Tông từ hôm nay liền tấn chức làm Trung Châu tông môn, danh liệt Trung Châu tông môn bảng.

Thanh âm hạ xuống, Vạn Ma Tông tu sĩ nhất thời bộc phát hoan hô, đám người Thủy Mặc Tử, Lý Sất Thiên ánh mắt rơi trên người Tiêu Thần, tất cả đều lộ ra ý vô cùng cảm kích. Hôm nay nếu không phải Tiêu Thần xuất thủ, Vạn Ma Tông tuyệt đối không cách nào đi đến cục diện trước mắt.

Tông môn tu sĩ khắp nơi, ánh mắt phức tạp, nhưng giờ phút này ánh mắt dừng lại ở nhóm người Vạn Ma Tông đều càng thêm kinh sợ. Dù sao vượt qua hai đại cự đầu thế lực ngăn trở, dọa lùi Ngự Đạo Tông, tấn chức thành Trung Châu tông môn. Việc Vạn Ma Tông gần như hoàn toàn không thể thực hiện, sau ngày hôm nay uy danh chắc chắn truyền khắp toàn bộ đại lục, nổi danh thiên hạ.

Vô Cực Tử sắc mặt nghiêm trang, giờ phút này đột nhiên vung lên ống tay áo, trong miệng khẽ quát:

- Mở Trung Châu tông môn bảng. Truyện được dịch tại 4vn.eu

Nói xong, hư không rung động, tiếp theo một quyển trục cỡ khoảng nghìn trượng màu tím hiện lên, phát ra uy áp nhàn nhạt, lộ ra khí tức tôn quý vô thượng. Quyển trục mở ra, che trời che đất, văn tự màu vàng trên quyển trục lóe sáng, từng chữ lớn nhỏ khoảng trăm trượng nhập tên vào Trung Châu tông môn bảng. Vào Trung Châu tông môn bản chính là vinh quang cao nhất đại diện cho tông môn đại lục.

- Vạn Ma Tông tu sĩ, được tiến vào tông môn Trung Châu danh hiệu, từ đây trở thành Trung Châu tông môn ta.

Vô Cực tử quát khẽ, âm thanh cuồn cuộn.

Thủy Mặc Tử nhìn tông môn bảng kia, sắc mặt đỏ lên, ngón tay khẽ run run vì kích động, giờ phút này hơi trầm ngâm, kính cẩn nói:

- Tiêu Thần trưởng lão, hôm nay Vạn Ma Tông tấn chức toàn bộ nhờ vào sự giúp đỡ to lớn của trưởng lão. Việc viết danh hiệu tông môn vào, kính xin Tiêu Thần trưởng lão xuất thủ.

Ở phía sau, Lý Sất Thiên cùng tu sĩ Vạn Ma Tông đồng thời kính cẩn khom lưng quát khẽ:

- Mời Tiêu Thần trưởng lão xuất thủ.

Đại biểu tông môn viết vào danh hiệu, tự nhiên là chuyện tình vinh quang vô thượng, giờ chúng tu sĩ Vạn Ma Tông đề cử Tiêu Thần xuất thủ, đủ thấy trong lòng bọn họ chiếm địa vị bậc nào.

Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, nghe vậy cũng không từ chối gì nhiều, chân đạp hư không đứng trước tông môn bảng nghìn trượng, trong lòng cũng không nhịn được sinh ra vài phần kích động. Vươn một cánh tay ra hướng hư không mà vẽ, ba chữ to bằng chiếc đấu lớn Vạn Ma Tông màu vàng hiện lên, trong nháy mắt nhập vào Trung Châu tông môn bảng.

Ông!

Sau một khắc, Trung Châu tông môn bảng bộc phát ra vô tận kim quang, làm người ta không dám nhìn thẳng.Đợi đến khi kim quang tiêu tán, Vạn Ma Tông ba chữ phát ra uy thế cuồng bá vô tận dựng đứng trên bảng!

Đếni lúc này Vạn Ma Tông tấn chức mới là hoàn thành.

Sắc mặt Thủy Mặc Tử kích động, vô số tâm nguyện tổ sư, mấy trăm năm ẩn nhẫn tại Bắc Châu rốt cục tông môn đã được tấn chức, rốt cục Vạn Ma Tông bước vào chủ Trung Châu trở thành thế lực cao nhất.

- Vạn Ma Tông đệ tử, theo lão phu cúi đầu khấu tạ Tiêu Thần trưởng lão, ân đức hôm nay Vạn Ma Tông ta khắc trong tâm khảm!

Thủy Mặc Tử nói xong, khom lưng thật sâu thi lễ.

- Khấu tạ Tiêu Thần trưởng lão, ân đức hôm nay xin khắc trong tâm khảm!

Lý Sất Thiên cùng mười lăm trưởng lão, quỳ một chân trên đất, lộ ra vẻ cuồng nhiệt.

- Khấu tạ Tiêu Thần trưởng lão, ân đức hôm nay xin khắc trong tâm khảm!

Bốn mươi bảy đệ tử Kim Đan nhất tề làm đại lễ bái tạ, nhất tề gầm thét.

Tiêu Thần chân đạp hư không, đứng phía sau tông môn bảng tỏa ra kim quang lập lòe nghìn trượng, nghênh đón tu sĩ Vạn Ma Tông lễ bái. Tình cảnh như vậy rơi vào mắt tu sĩ khắp nơi, tất cả trong lòng đều run lên, nhìn về phía Tiêu Thần ánh mắt sinh ra kính sợ vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.