Ứng Tinh Quyết xoay người lại, những người khác trong đội chủ lực trường Đế Quốc theo bản năng đi theo. Nghe được lời của Thái Ngô Đức, người hỏi đầu tiên là Công Nghi Giác: “Có ý gì?”
Cái gì gọi là Vệ Tam sẽ sửa cơ giáp, thời đại này mà muốn nói hưu nói vượn cũng cần chừng mực.
Ánh mắt Thái Ngô Đức rối loạn, kế đó gã đưa tay sờ sờ mũi: “Đúng vậy... Vệ Tam biết sửa cơ giáp.”
Phản ứng đầu tiên của Ứng Tinh Quyết không phải là vì sao Vệ Tam biết sửa cơ giáp, mà là hỏi Thái Ngô Đức: “Làm sao cậu biết?”
Anh thậm chí còn không điều tra được chuyện Vệ Tam biết sửa cơ giáp, vì sao Thái Ngô Đức lại biết?
“... Chúng tôi học chung trường.” Thái Ngô Đức nói thành thật, “Hồi trước Vệ Tam cải tạo cơ giáp của trường chúng tôi, ngay cả giáo viên cũng không bằng cậu ấy.”
“Mấy người học cùng một trường?!” Tư Đồ Gia nắm lấy trọng tâm trong đó, “Đừng nói với tôi là cậu cũng đi ra từ Sao 3212 nha.”
Kể từ khi sau đấu trường lạnh lẽo, các trường quân sự đều biết đội chủ lực trường Damocles có hai thành viên từ Sao 3212. Một ngôi sao vô danh có thể cho ra một sinh viên quân sự cấp 3S đã không tầm thường, kết quả là Sao 3212 có tận hai. Một chỉ huy, một chiến sĩ độc lập, toàn bộ ở trường Damocles hết, dẫn đến con số này sâu sắc trong trái tim của tất cả mọi người.
Thái Ngô Đức gật đầu: “Tôi cũng đi ra từ Sao 3212.”
“...”
Tư Đồ Gia nhất thời không nhịn được a một tiếng, đou má người Sao 3212, mỗi người đều mạnh hơn người cùng cấp. Cái sao vô danh đó có có lai lịch gì?
Thái Ngô Đức phía đối diện cũng thế. Tổng binh của trường Đế Quốc trước đây ít nhất là cấp S, nhiều năm như vậy đến giờ là lần đầu tiên có sinh viên cấp A làm tổng binh.
“Học viện 3212? Tôi nhớ rõ trường mấy cậu không có cơ giáp cấp A.” Ứng Tinh Quyết nhìn Thái Ngô Đức, nói chậm rãi, “Cô ấy sửa cơ giáp cấp B.”
Khi Ứng Tinh Quyết nói suy đoán thì anh rất hiếm khi dùng câu hỏi.
“Đúng, Vệ Tam đã sửa cơ giáp cấp B.” Thái Ngô Đức gật đầu, lại bổ sung, “Hiện tại cậu ấy dùng cơ giáp cấp 3S, chắc là cũng sẽ sửa cơ giáp cấp 3S.”
Công Nghi Giác nghe vậy cười nhạo: “Cơ giáp cấp 3S và cơ giáp cấp thấp thuộc hai lĩnh vực đấy. Loại cơ giáp cấp B này toàn được sản xuất hàng loạt, biết sửa nó không có nghĩa là cô ta có thể sửa cơ giáp cấp 3S.”
Thật sự coi như ai cũng có bản lĩnh của Ngư Thanh Phi à? Vả lại người khác không biết chứ anh ta là là hậu nhân của Công Nghi Liễu, biết được không ít chuyện của Ngư Thanh Phi trong hồ sơ của Công Nghi Liễu.
Cái gọi là vừa thợ vừa chiến sĩ thì trước hết phải là cơ giáp sư. Nếu trở thành một chiến sĩ độc lập trước thì độ chính xác cảm giác sẽ giảm đáng kể, không thể xây dựng cấu trúc bên trong cơ giáp một cách tinh vi. Mặt khác phần lớn cơ giáp sư không cách nào thừa nhận cường độ huấn luyện của chiến sĩ độc lập.
Kể từ khi Ngư Thanh Phi vừa là thợ vừa chiến sĩ, rất nhiều cơ giáp sư cũng đã bắt chước theo. Sự thật chứng minh nếu phát triển cả hai phương diện này, đến cuối cùng cũng chả đi được xa bất kể là cơ giáp sư hay là chiến sĩ độc lập.
Ứng Tinh Quyết trầm tư một lát, ngước mắt nhìn sâu về hương hướng của trường Damocles.
Lúc trước mình đoán giáo viên cơ giáp sư chỉ đạo của trường Damocles đã thay đổi phong cách, và một ít chỗ khéo léo nhưng bất hợp lý trong phong cách thiết kế cơ giáp của Ứng Thành Hà. Từ đầu tới cuối anh mãi gỡ không ra.
Thay đổi hướng suy nghĩ, nếu không thì sao?
Nếu người cải tạo Huyết Tích là chính bản thân Vệ Tam, thậm chí Vô Thường cũng là thiết kế mà cô ấy xây dựng... Tất cả những điều bất hợp lý có thể được giải thích một lần nữa.
“Vệ Tam như thế nào cũng không thể là vừa thợ vừa chiến sĩ, muốn cô ấy sửa được cơ giáp cấp 3S, tôi…” Công Nghi Giác càng nghĩ càng thấy thái quá.
Lời nói sau của anh ta đã bị Ứng Tinh Quyết cắt ngang: “Chúng ta trở lại thôi.”
“Trở về?” Công Nghi Giác nói gấp gáp, “Chỉ huy chính, chúng ta vẫn nên chạy đến đích trước. “
Trước đó, họ đã bị đám người trường Damocles giành cho bằng được một chức vô địch đấu trường lạnh lẽo, sau đó tới đấu trường Tháp Tây cũng bị bọn họ lấy đi thêm một lần vô địch. Lần này trường Đế Quốc tuyệt đối không thể mất vị trí đầu tiên.
Ứng Tinh Quyết hạ mắt: “Chúng ta cần trở về xác nhận.”
Rốt cuộc là chỉ huy chính, sau khi Ứng Tinh Quyết đưa mệnh lệnh, mọi người đã dẹp ngay tâm tư khác, nhất là ở Cơ Sơ Vũ và Hoắc Kiếm. Hai người đi theo sau lưng anh, quay đầu trở về không chút do dự.
Sau khi quay đầu, Công Nghi Giác lặng lẽ tụt lại phía sau vài bước. Anh quay đầu hỏi nhỏ Thái Ngô Đức: “Cậu biết chỉ huy hay sửa cơ giáp?”
Thái Ngô Đức bày vẻ mặt mờ mịt: “Hả?”
Công Nghi Giác: “... Người của học viện 3212 các cậu toàn là dạng kiêm luôn hai nghề à?”
Khi khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp nghe thấy những lời này, họ gửi bão bình luận ngay.
[Ha ha ha ha, cái này là sợ á?]
[Vừa rồi còn thề son sắt nói tuyệt đối không có khả năng, giờ thì bắt đầu tìm hiểu. Hầy người của trường Đế Quốc... chẹp chẹp.]
[Trước mắt đã biết có ba người đang theo học tại học viện 3212, trong đó Kim Kha học cơ giáp sư, sau đó chuyển sang chỉ huy. Vệ Tam thì xuất thân từ chiến sĩ độc lập, nhưng đêm qua sửa xong cơ giáp cấp 3S. Hai người này đều học được hai loại, cho nên Công Nghi Giác cho rằng Thái Ngô Đức cũng có thể là người kiêm hai nghề.]
[Học viện 3212 rất giỏi đúng không? Cảm giác từng người trong đó ghê gớm hơn cả những người trên các ngôi sao lớn.]
[Kỳ nghỉ sẽ chuẩn bị đưa con đến thăm học viện 3212.]
[Woω, tôi cũng sẽ đi đến Sao 3212 để chơi một vòng. Vệ Tam ở đâu thì tôi sẽ ở đó!!!]
Thái Ngô Đức cũng nói nhỏ: “Không, tôi chỉ là một chiến sĩ độc lập.”
Công Nghi Giác: “...” Đến lượt người từ Sao 3212 tới trường Đế Quốc thì người ta chỉ biết có một môn.
Ban đầu trường Đế Quốc không đi được bao xa. Đến khi họ quay trở lại, trường Damocles và trường South Pasadena đã bị viện Bình Thông và trường Samuel chặn lại.
“Các cậu muốn làm gì?” Thiếu gia Liêu dùng hai tay ôm lấy mình đầy “cảnh giác”, nhìn viện Bình Thông và Samuel bên kia đầy vẻ vô tội nhu nhược.
Shaω Eli bị bộ dáng giả tạo của cậu ta làm ghê tởm đến mức buồn nôn, gã cười lạnh: “Cơ giáp sư đội chủ lực tụi mày bị loại rồi, giờ dứt khoát bị loại cùng nhau đi. Dù sao tình cảm của tụi bây cũng tốt, không bằng sớm đi ra ngoài ở chung với Ứng Thành Hà.”
“Cậu đang hâm mộ tình cảm của đội tụi này tốt?” Vệ Tam kinh ngạc nhướng mày hỏi.
Shaω Eli: “... Ai ghen tị với tụi mày, có biết ngại hay không? Nói nhảm ít thôi, trường Damocles tụi mày sẽ ở lại đây ngày hôm nay.”
“Không biết là ai nói nhảm nhiều.” Hoắc Tuyên Sơn nói nhỏ.
Đám người tài sắp chết tới nơi mà còn không chịu thua một câu, Shaω Eli cảm thấy phiền đến chết.
Tông Chính Việt Nhân ở viện Bình Thông đi ra nói với Vệ Tam: “Chúng ta so tài một trận.”
“So cái gì mà so, anh là bại tướng dưới tay tôi cả hai lần.” Vệ Tam ngáp một cái, “Tiếp tục đánh, tôi e là anh sẽ sinh ra bóng ma tâm lý. Như vậy không tốt lắm, mọi người đều là lực lượng nòng cốt trong tương lai của các quân khu, phải đoàn kết chứ.”
Sau khi nghe Vệ Tam nói, thần sắc Tông Chính Việt Nhân không thay đổi ngoại trừ ném thẳng thương dài trong tay về phía Vệ Tam.
Vệ Tam và Liêu Như Ninh hơi nghiêng người, cái thanh thương dài nọ sượt qua hai người, cuối cùng rơi vào giữa họ, đuôi thương vẫn xao chẳng ngừng.
“Mấy anh ăn hiếp người như thế có phải không tốt lắm?” Vệ Tam xoay mặt nhìn Tông Chính Việt Nhân.
“So tài một trận.” Tông Chính Việt Nhân lặp đi lặp lại.
“Được, không phải chỉ là là đánh nhau sao? Tôi theo hầu.” Vệ Tam vừa dứt lời là đã vào cơ giáp rất nhanh và xông thẳng về phía viện Bình Thông.
Ngay cả người trong và ngoài đấu trường đều cho rằng Vệ Tam muốn tấn công Tông Chính Việt Nhân, song, cô lại chuyển hướng sang Kosai Musashi.
Kosai Musashi nhìn đại đao chém tới bèn căng thẳng tiến vào cơ giáp, đấu với Vệ Tam.
Tông Chính Việt Nhân mới vừa mới đi vào cơ giáp, anh ta nhìn Vệ Tam cố ý không so tài với mình thì ngón tay nắm chặt. Anh cất bước muốn tấn công cô nhưng lại bị Hoắc Tuyên Sơn theo sát phía sau ngăn cản.
Gần như trong nháy mắt, ba chiến sĩ độc lập của trường Damocles đồng thời ra tay, đối đầu với viện Bình Thông.
“Họ...” Quý Giản nhìn ba chiếc cơ giáp của trường Damocles thì sững sờ. Sao mà chả có tí tổn thương bên ngoài nào? Chẳng lẽ bọn họ đã thỏa thuận được với trường South Pasadena? Đêm qua Ngư Phó Tín đi qua giúp bọn họ sửa chữa cơ giáp?
Không, Ngư Phó Tín đối diện hiển nhiên cũng bày ra sự ngạc nhiên. Mấy cơ giáp sư của các trường quân sự nghi ngờ và nhìn lẫn nhau, không biết trường Damocles có chuyện gì.
Lại nhìn kỹ cơ giáp của mấy người Vệ Tam kia còn nguyên vẹn như lúc ban đầu, cơ giáp quả thực được mặt trời chiếu sáng rạng rỡ.
Nhóm cơ giáp sư đang ở trong suy đoán khiếp sợ, chiến sĩ độc của hai trường South Pasadena và Samuel đã đối đầu với nhau.
Cao Học Lâm nghe xong lời Nam Phi Trúc bên cạnh bèn quan sát ba chiến sĩ độc lập của trường Damocles. Kế đó trong lòng anh ta bỗng thót lên một cái.
Cho dù trường Damocles hay viện Bình Thông giành chiến thắng, chỉ cần trường Samuel của họ khiến đội chủ lực của trường South Pasadena bị loại, họ sẽ giữ được vị trí thứ ba ở đấu trường rừng mưa nhiệt đới.
Hiện trường trực tiếp.
“Chỉ huy Lộ cho rằng kết quả kế tiếp sẽ là gì?” Tập Hạo Thiên nghiêng đầu nhìn Lộ Chính Tân, “Tôi cảm thấy trường Damocles sẽ thắng.”
“Đại khái.” Những lời của Lộ Chính Tân đêm qua đã được lan truyền lên mạng Tinh Võng hôm nay, nó bị bị chế giễu nơi nơi.
“Lần này chắc là trường Samuel thắng được trường South Pasadena. Ba chiến sĩ độc lập 3S đối phó với hai chiến sĩ độc lập mà một trong số đó lại chỉ có cấp SS.” Tập Hạo Thiên nhìn vào chỗ của bốn trường quân sự đang chiến đấu trong ống kính đấu trường.
Kể từ khi Lộ Chính Tân đến, thời gian bình luận của Ngư Thiên Hà càng ít đi. Lần này bà vẫn không có ý kiến như thường và những người khác cũng dần dần quen với chuyện này.
Nhưng rõ ràng cục diện thi đấu thiên biến vạn hóa, cũng không hoàn toàn dựa theo dự đoán của mấy người dẫn chương trình chính bên ngoài đấu trường.
Mọi người xem ra hòan toàn vì Tông Chính Việt Nhân, cho nên Vệ Tam tiện tay chọn Kosai Musashi bên cạnh anh ta để đánh nhau.
Trên thực tế, mục tiêu của Vệ Tam chính là Kosai Musashi.
Từ ngày hôm qua sau khi giải quyết xong nấm ham muốn khổng lồ, đến lúc Kim Kha phân tích hành động của các trường quân sự khác, cô đã đặt mục tiêu là Kosai Musashi. Cô muốn xem người bị nhiễm bệnh này có thực lực như thế nào.
Vũ khí của Kosai Musashi là cung Liên Ô. Không giống như cung băng của Hoắc Tuyên Sơn, vũ khí của cậu ta càng giống như vũ khí đánh cận thân, không có mũi tên, trên cung nỏ có đường răng vô cùng bén nhọn và cắt đứt cả tay; chỉ cần thoáng đụng phải, đối thủ sẽ bị kéo một mảng lớn máu thịt. Dây cung cũng sắc bén không kém, khi tốc độ nhanhg thì phần đầu cung cũng bị vỡ.
Đao tu di của Vệ Tam đối đầu với đường răng cung nỏ của cậu ta mà chặt không đứt được, thế mà còn mang theo tia lửa liên tục.
Trong phút chốc, lực lượng của Vệ Tam thậm chí còn bị Kosai Musashi áp chế, đao tu di không ngừng lui về phía sau, cánh tay của cô bị buộc phải gấp về phía mình.
Kim Kha vây xem bên cạnh nhíu mày, cậu không ngờ được sức mạnh của Kosai Musashi còn lớn hơn cả Vệ Tam.
Hiện tại xem ra, Vệ Tam đang ứng phó cực kỳ vất vả.
Trong khi tất cả mọi người đang chăm chú nhìn mấy chiến sĩ độc lập chủ lực này chiến đấu, đội ngũ trường Đế Quốc đã trở lại.
Ứng Tinh Quyết vừa đến đã nhìn thấy Vệ Tam bị Kosai Musashi áp chế toàn diện, bất kể là lực lượng hay tốc độ. Cậu ta đã lên một tầm cao mới.
Áp chế cấp siêu 3S?
Ngay cả khi người cấp siêu 3S này không được bổ sung kịp thời bằng dịch dinh dưỡng, cô ấy sẽ không bị đàn áp triệt để như vậy. Sức mạnh của Kosai Musashi đã được cải thiện.
Ánh mắt Ứng Tinh Quyết nhìn về phía hai người thật sâu, sở dĩ anh muốn trở về vì đoán được Vệ Tam sẽ ra tay với Kosai Musashi.
“Cơ giáp của bọn họ đã được sửa xong thật.” Công Nghi Giác nhìn chằm chằm vào ba chiến sĩ độc lập chủ lực của trường Damocles. Anh ta phát hiện tốc độ hành động và tính linh hoạt của bọn họ hoàn toàn không bị ảnh hưởng, điều này chỉ có một khả năng là cơ giáp của bọn họ đã được sửa chữa.
Công Nghi vẫn không thể tin, anh ta thà tin rằng trường Damocles và trường South Pasadena hợp tác còn hơn.
Đúng vậy! Chắc chắn là vậy!
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Tinh Tinh: Tôi đến thăm cô, cô nhìn tôi nhiều hơn một tí