Thực lực của Kosai Musashi mạnh tới mức làm người ta không ngờ được, rõ ràng trước đó ai ai cũng cho rằng Vệ Tam sẽ thắng. Dù sao cô cũng từng đánh bại Tông Chính Việt Nhân, thậm chí ngay cả Cơ Sơ Vũ cũng bại trong tay Vệ Tam.
Mà bây giờ tình huống đã hoàn toàn ngược lại, Vệ Tam không địch lại Kosai Musashi.
Đừng nói đến các trường quân sự khác, ngay cả những người ở Viện Bình Thông cũng ngạc nhiên, đặc biệt là Tông Chính Việt Nhân. Anh ta muốn đánh một trận cùng Vệ Tam để tìm lại tôn nghiêm của mình, kết quả bây giờ Kosai Musashi lại sắp thắng cô nàng.
Rõ ràng Kosai Musashi đại biểu cho viện Bình Thông, cơ mà Tông Chính Việt Nhân lại không thể vui cho nổi, bởi vì người đánh bại Vệ Tam không phải là chính anh.
Hiện tại chọn đại một người nào cũng mạnh hơn anh?
Tông Chính Việt Nhân chợt thất thần nên bị Hoắc Tuyên Sơn bắn trúng một mũi tên. Anh ta giơ tay dùng sức hung hăng bẻ gãy mũi tên băng trên bụng, mặt nặng nề như nước sâu.
“Cung của cậu sắp chọc vào mặt tôi.” Vệ Tam chẳng thể lui về sau, nên đã ngước mắt lên nói.
Hai tay Kosai Musashi nắm cung nỏ tiếp tục dùng sức, muốn dùng vết răng phía trên cắt đứt cơ giáp của cô. Khi khoảng cách giữa hai người đến gần hơn, đôi mắt của cậu ta lóe lên một chút tham lam.
“Làm người thì đầu tiên không thể quá đáng.” Vệ Tam nói xong câu đó đột nhiên rút đao ra.
Không còn lực cản, cung nỏ của Kosai Musashi ép thẳng về phía Vệ Tam. Nhưng trong lúc khi cô rút đao đã nhấc chân đá vào bụng và đầu gối của cậu ta.
Trong nháy mắt đó, hai người cùng lên cùng xuống. Đao tu di của Vệ Tam sớm biến thành đao hình quạt, lao tới chặn lúc hai người giao nhau. Khi xoay người, cây đao hình quạt xoay tròn với tốc độ cao và bay về phía Kosai Musashi rồi cắt đuôi cơ giáp của cậu ta.
Đó là bộ phận quan trọng khi cơ giáp hạng nhẹ bay.
“Vì không ai dạy cho cậu...” Vệ Tam còn chưa dứt lời, Kosai Musashi đã nhoáng đi đến trước mặt cô và đạp tới một cú.Vệ Tam bị đá văng ra cô lại kéo luôn chân của cậu, dùng sức quăng lên rồi ôm cơ giáp đó ngã xuống đất.
Vệ Tam trong khoang cơ giáp sờ lấy một đống máu dưới mũi, đầu gối cô cố sức thúc vào bụng Kosai Musashi còn một tay nện vào đầu cậu ta: “Làm gián đoạn người đang nói chuyện là một việc bất lịch sự.”
Cánh tay Vệ Tam tạo với mặt đất thành một góc 90 độ, cô cứ thế nện thẳng xuống, khuỷu tay nện vào cổ Kosai Musashi. Cô nói tiếp: “Đừng có chảnh trước mặt tôi, tôi nhìn không quen.”
Bị một cú ở cổ, người lái cơ giáp trong khoang cơ giáp sẽ cảm thấy hít thở không thông, thực lực sẽ giảm xuống rất nhiều trong nháy mắt. Nhưng Kosai Musashi đã phản ứng cực nhanh, một giây sau cậu ta đã cong gối tấn công Vệ Tam rồi quay người trở mình rời đi.
Biểu hiện không thể bảo là không tốt.
Vệ Tam liên tiếp lui về phía sau vài bước. Cô lắc lắc cổ tay rồi nghiêng đầu nhìn Tông Chính Việt Nhân gần đó đang đánh nhau với Hoắc Tuyên Sơn, nói trong thờ ơ: “Đồng đội của anh mạnh hơn anh nhiều.”
Trong khoang cơ giáp, hàm Tông Chính Việt Nhân bạnh ra, chiêu thức rối loạn trong một giây. Cơ mà anh ta đối mặt với Hoắc Tuyên Sơn nên trong nháy mắt, anh bị cậu ta bắt được sai lầm.
Chiến sĩ độc lập viện Bình Thông và trường Damocles đánh nhau kịch liệt, không ai nhường ai, nhất là Kosai Musashi và Vệ Tam. Từng chiêu từng thức của họ toàn hướng tới điểm trí mạng.
[Jill Gil Wood, chiến sĩ độc lập đội chủ lực của trường Samuel, bị loại.]
Bỗng xuất hiện tiếng thông báo làm mọi người ngạc nhiên, theo bản năng nhìn về phía trường Samuel và trường South Pasadena.
Ba người 3S Samuel đối đầu với 2 người bên South Pasadena thì làm sao còn có người bị loại?
Mọi người nhìn kỹ và phát hiện ra rằng người khiến Jill Gil Wood bị loại không phải là Quinley Eli cấp 3S của trường South Pasadena, mà là Sơn Cung Ba Nhận.
Lần này phía Sơn Cung Ba Nhận đã thu hút hơn phân nửa lực chú ý.
Hiện trường trực tiếp.
Mọi người vẫn còn ở trong tình huống không rõ ràng, Lộ Chính Tân nhìn về phía Ngư Thiên Hà: “Cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận đã thay đổi?”
“Ý anh là sao?” Vừa rồi Tập Hạo Thiên chỉ chú ý đến trận đánh giữa Vệ Tam và Kosai Musashi, hoàn toàn chẳng chú ý Jill Gil Wood bị loại làm sao?
“Cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận đã đổi thành cấp 3S.” Ngư Thiên Hà nói từ từ.
“Cái gì gọi là...” Tập Hạo Thiên tạm thời không kịp phản ứng. Ông suy nghĩ một chút mới nói, “Em ấy chả phải là chiến sĩ độc lập cấp SS? Hơn nữa lúc đối phó với sợi nấm biến dị cũng có trình độ như trước.”
Không phải giả vờ bình tĩnh hết như như các giáo viên trường Damocles, khuôn mặt ngạc nhiên của các thầy cô trường South Pasadena có thể thấy rõ rành dù cách nhau tận 10 mét.
Rõ ràng là các giáo viên của trường South Pasadena cũng chẳng biết có chuyện gì đang xảy ra.
“Đại khái là Sơn Cung Ba Nhận cũng tiến hóa như Jill Gil Wood.” Ngư Thiên Hà mở lời.
“Kết quả kiểm tra y tế trước trận đấu cho thấy ngoại trừ Jill Gil Wood, không có ai trong đội chủ lực có bất kỳ dấu hiệu tiến hóa nào.” Lộ Chính Tân nhìn chằm chằm vào bà và hỏi, “Vì sao cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận lại phát huy sức mạnh của cấp 3S? Nếu như tôi nhớ không lầm, cơ giáp của Sơn Cung Ba Nhận và Sơn Cung Dũng Nam là do cô thiết kế.”
Ngư Thiên Hà cúi đầu sửa soạn lại áo choàng của mình xong mới ngẩng đầu trả lời: “Thiếu chút nữa quên mất, Lục Tụ và Lục Tương là do tôi thiết kế.”
Chính vì hai chiếc cơ giáp này được thiết kế bởi cùng một cơ giáp sư, cho nên uy lực lúc hợp lại mới có thể chống lại chiến sĩ độc lập cấp 3S.
Hiện tại xem ra thực lực của Thanh Tụ đã tự mình đạt tới cấp 3S.
Ngón tay Lộ Chính Tân đặt bên môi, không biết nhớ tới cái gì nên ông có cảm giác tức giận dữ dội. Trong mắt mang theo trào phúng, ông khẳng định: “Cặp song sinh Sơn Cung có cấp 3S.”
Lời này vừa nói ra làm người ở hiện trường trực tiếp xôn xao hẳn.
Đang yên đang lành ở cấp SS tự nhiên biến thành cấp 3S. Sơn Cung Ba Nhận và Sơn Cung Dũng Nam cũng không phải Vệ Tam, tự do ở ngoài trường quân sự từ nhỏ. Hai người bọn họ đã đo cảm giác vô số lần, trải qua vô số lúc được các bên đánh giá, tất cả số liệu huấn luyện đánh nhau hoàn toàn được xem như minh bạch.
“Lộ Chính Tân đang nói cái gì?” Hạng Minh Hóa hoàn toàn không dám tin, “Ý tứ này có nghĩa là đội viên chủ lực của năm trường quân sự lần này không có ai ở cấp SS?”
Chuyện này là sao đây?
...
Ứng Thành Hà tỉnh dậy lúc 7 giờ sáng, anh không muốn nằm trong khoang trị liệu mà cứ khăng khăng muốn ra xem trực tiếp trận đấu. Y tá đành phải đưa anh ra ngoài, để anh nằm trên giường nghỉ ngơi.
Mặc dù bị loại không giải thích được và Ứng Thành Hà cũng thấy hơi mất mát, nhưng đồng thời anh cũng thấy may mắn, may mắn người bị loại là mình chứ không phải là ai khác.
Anh bị loại thì còn có Vệ Tam; nếu những người khác bị loại thì hoàn toàn không có ai cứu được chỗ trống đó.
Ứng Thành Hà tựa vào đầu giường vừa cầm một ly dịch dinh dưỡng bổ sung vừa xem livestream.
Sau khi nghe Lộ Chính Tân nói câu đó, anh phun thẳng dịch dinh dưỡng trong miệng mình.
Không đơn thuần thán phục chuyện tăng cấp giống như những người khác, Ứng Thành Hà biết chuyện sương mù bọ đen lây nhiễm. Vừa rồi Kosai Musashi biểu hiện đầy đủ chuyện thực lực của người bị nhiễm bệnh sẽ tăng lên.
Ứng Thành Hà cầm ly và nhìn chằm chằm Ngư Thiên Hà. Anh vẫn chưa quên tin tức nhận được ở Xưởng Đen trước trận đấu, còn có những chiến sĩ độc lập SS điều khiển cơ giáp cấp 3S của Xưởng Đen.
Chẳng lẽ Thanh Tụ và Lục Tương chính là loại cơ giáp như vậy?
Không đúng, nếu thật sự là cơ giáp như vậy thì kỹ thuật này đã được hoàn thiện từ mười mấy năm rồi, chứ không phải là đám cơ giáp thành phẩm không hoàn chỉnh như thứ bọn họ nhìn thấy ở Xưởng Đen, thực lực yếu vô cùng.
Là một cơ giáp sư, Ứng Thành Hà không khỏi đặt ánh mắt ở một màn hình trực tiếp khác bên trong đấu trường.
Có thể phát huy ra thực lực mạnh như vậy chứng tỏ bây giờ Thanh Tụ ít nhất cũng là một cơ giáp cấp 3S thực sự.
Cơ giáp cấp SS biến thành cơ giáp cấp 3S ấy à, Ứng Thành Hà cũng làm được. Cơ mà điều kiện tiên quyết là bản thân cơ giáp này chính là cơ giáp cấp 3S và bị đổi sang cơ giáp cấp SS.
“Đúng thì như thế nào?” Ngư Thiên Hà bỗng nhiên ngước mắt nở nụ cười, “Đấu trường không có quy định không được cải tạo cấp SS thành cấp 3S. Tài liệu mà bọn họ dùng chính là thứ hồi trước họ đổi được.”
Thừa nhận.
Trong lòng mọi người đã vô cùng phức tạp.
Giáo viên bên phía trường Samuel càng tức giận hơn. Cái giải này có tình huống quái quỷ gì đây, các thành viên của mấy trường quân sự giả dốt hết! Chỉ có trường Samuel của họ là tranh tài thật thà.
...
Trong đấu trường, Vệ Tam chia một giây nhìn Sơn Cung Ba Nhận, trước đó cậu ta giả bộ rất tốt đấy. Lúc cô chuẩn bị tiếp tục chỉ Kosai Musashi cách làm người một lần nữa, tầm mắt của cô lia nhanh sang trường South Pasadena lại đối mặt với ánh mắt Ứng Tinh Quyết trong lúc lơ đãng. Chắc anh ta vừa mới xem xong Sơn Cung Ba Nhận bên kia rồi dời ánh mắt.
Ánh nắng màu vàng nhạtcủa mặt trời xuyên qua những cành cây lớn che trời xung quanh, cũng vẩy lên khuôn mặt anh. Lông mi dài của anh khẽ chuyển cứ trông như một con bướm.
Vệ Tam nhìn sững cả người trong nháy mắt đó.
“Uỳnh...”
Kosai Musashi dùng một đấm nện thẳng vào đầu cơ giáp Vệ Tam, đánh bại cô chỉ bằng một quyền.
Khi Vệ Tam ngửa mặt lên trời và ngã xuống, trong lòng cô chỉ kịp hiện lên một câu: Mẹ kiếp!
Nhưng lúc cô ngã xuống, cô cũng chẳng quên duỗi chân ngáng Kosai Musashi.
Vệ Tam lăn ngay tại chỗ để né nắm đấm của cậu ta. Cả người cô đè lên người Kosai Musashi, hai tay mò mẫm khắp nơi trên cơ giáp cậu ta.
“Cậu nên chứng kiếm cho tốt thực lực chân chính của tôi.” Vệ Tam mỉm cười.
Trước sau gì cô cũng bị lộ thân phận cơ giáp sư của mình rồi, nếu không làm tốt một phen thì đúng là xin lỗi cho danh hiệu cơ giáp sư này.
Vệ Tam nghĩ chuyện đến trong đấu trường có nhiều cơ giáp cấp 3S như vậy thì bỗng hưng phấn đến lạ.
Đây là thời gian để cho nhóm người này kiến thức một chút danh tiếng “Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt” ban đầu trong Xưởng Đen.
Từ giờ khắc này trở đi, Kosai Musashi rõ ràng cảm giác được chiêu thức của Vệ Tam đã thay đổi, trở nên... lỳ lạ quái dị.
Chính xác hơn là chiêu thức của cô chứ như không có gì, có đôi khi thậm chí không né tránh mà còn đón đòn tấn công của cậu ta. Nhưng cái giá mà Kosai Musashi phải trả là cơ giáp thiếu mất một khối chỗ này, thiếu mất một khối chỗ kia.
Vệ Tam không có công cụ gì để thừa cơ hội, cuối cùng chỉ có thể dùng đao hình quạt để cắt cơ giáp của cậu ta.
Ngay từ đầu Kosai Musashi hoàn toàn chả thèm để ý đến bên ngoài cơ giáp bị tổn thương, đánh nhau khó tránh khỏi được tình huống này nhưng rồi rất nhanh, cậu ta phát hiện có điều sai sai.
Những vỏ cơ giáp bị hư hại này thoạt trông chẳng có gì to tát, cơ mà sau khi mất một số lượng nhất định, độ nhạy của cơ giáp bắt đầu giảm xuống trên phạm vi lớn.
Kosai Musashi là một chiến sĩ độc lập nên nhìn không ra sâu xa, cậu ta còn tưởng rằng tấn công trước đó của Vệ Tam đã sinh ra ảnh hưởng gì với phía trong cơ giáp mình. Cậu ta bắt đầu liều mạng tấn công Vệ Tam, muốn giải quyết cô trước khi cơ giáp xảy ra vấn đề.
“Tôi tin Vệ Tam biết sửa cơ giáp 3S.” Công Nghi Giác đột nhiên nói.
Người của đội chủ lực trường Đế Quốc nghe vậy bèn quay đầu nhìn anh ta.
“Vết nứt dưới nách cánh tay phải của Kosai Musashi, còn có vết thương bên đùi, hai chỗ này là nơi cơ giáp sư chúng chúng tôi đụng vào. Sau khi mở vỏ ngoài ra, lớp dưới sẽ có chỗ di chuyển động cơ khớp nối.” Mặt Công Nghi Giác chả biểu lộ gì khi nhìn các loại vết thương trên người Kosai Musashi, mỗi vết cắt trên đó đều có thể nói là hoàn mỹ từ góc độ của cơ giáp sư.
Thậm chí Vệ Tam còn dùng hai thanh đao hình quạt đơn sơ kia làm được thế lúc còn ở trong trạng thái chiến đấu.
Đừng nói là sửa cơ giáp cấp 3S, lúc này nếu có người nói với Công Nghi Giác rằng Vệ Tam thiết kế xây dựng ra Vô Thường thì anh ta cũng tin luôn.
Chờ đã, phong cách của chiếc cơ giáp Vô Thường này hoàn toàn không giống được làm ra từ tay Ứng Thành Hà. Trước đó anh còn tưởng Ứng Thành Hà đến trường Damocles rồi thì thay đổi phong cách của mình.