Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

Chương 234



“một hiệp nghị với hai bản”

Cha mẹ Shaω Eli nhìn thấy Vệ Tam mặc đồng phục huấn luyện của trường Damocles thì sững sờ, dụi mắt vài lần. Những người đứng ở cửa khoang máy bay đều là những người đánh con trai họ ở mấy trận đấu trước.

“Dừng lại, dừng lại trước đã!” Cha Shaω Eli muốn những người phóng pháo hoa và trình diễn ở phía trước dừng lại. Song âm thanh gần đó quá ồn ào, những tưởng rằng ông ra hiệu bằng tay ý là để bọn họ càng phải sôi động hơn.

Thế là trong phút chốc, xung quanh đã náo nhiệt hơn hẳn.

Các sinh viên của trường Damocles đi xuống. Họ nhìn vào các biểu ngữ ít nhiều gì cũng thấy “cảm động”, vội vã đến để bắt tay với ông ấy.

Ngay từ đầu, cha Shaω Eli còn chưa kịp phản ứng, cứ đứng đưa tay trong ngỡ ngàng để bắt tay đám người, cơ mà về sau ông đã thấy có gì không đúng. Lực tay nhóm thanh niên này lớn lắm, chọn đại một người nắm vào tay ông là đã bóp tay ông đến mức đau đớn.

Đến về sau ông muốn rút tay lại nhưng đã muộn. Từng sinh viên trường Damocles chủ động kéo tay ông, người nào người nấy nắm miết tay ông ba lần, trông thân thiết hết sức.

Nếu như có thể bỏ qua lực tay tụi này sử dụng.

Chờ người cuối cùng bắt xong, bàn tay của cha Shaω Eli đã sưng lên.

Nhưng lại có rất nhiều ống kính trực tiếp đang quay thẳng mặt, ông vẫn không thể tức giận, chỉ đành nén giận để chào đón tất cả mọi người vào.

Cha Shaω Eli rơi vào chỗ cuối cùng và trừng mắt nhìn thằng con bất hiếu: “Không phải là mời tất cả các bạn cùng trường quân sự của con ăn tối à? Sao lại biến thành đám người này?”

“... Là tụi nó mà. Cha, con có nói là bạn học cùng trường mình đâu.” Shaω Eli chột dạ, lúc ấy cố ý nói quoa loa vì chỉ muốn lừa gia đình chuẩn bị. Ban đầu gã còn nghĩ bọn Vệ Tam ở chỗ này ăn xong một bữa là đi, không có gì to tát.

Ai biết được mọi thứ sẽ thành dạng như thế này.

“Cha, tại sao lại có nhiều phóng viên như vậy?” Shaω Eli cúi đầu che mặt hỏi, chó cắn áo rách cùng lắm chỉ là như thế.

Cha Shaω Eli chột dạ nhìn trời: “Làm sao cha biết được, có lẽ là đến xem chuyện vui đó.”

Tất cả đã đến rồi, cũng không thể đuổi người ta đi; những đồ cần thiết cho buổi tiệc cũng được chuẩn bị xong, không thể lãng phí được.

Người nhà Eli trực tiếp nằm ngửa nhận thua, bắt đầu chào hỏi mọi người ở trường Damocles bằng sự nhạt nhẽo.

Không thể không nói, đúng là người nhà Eli ra tay hào phóng. Các sinh viên trường Damocles thực sự buông tay và bắt đầu ăn. Để làm hao được mấy sợi lông của bọn họ, cả đám đã bắt đầu ngừng uống dịch dinh dưỡng từ ngày hôm qua, sáng nay vừa thức dậy đã đói.

Tất cả các loại điểm tâm hoa quả được đưa tới chả ngừng, đám sinh viên trường Damocles ăn sạch sành sanh.

Người trong gia đình Eli nhìn vào tụi sinh viên trường quân sự:... Đói bụng bao lâu rồi?

Phóng viên truyền thông rất tò mò về việc gia đình Eli mời sinh viên trường Damocles ăn tối. Phải biết rằng mấy giải đấu trước, trường Samuel và trường Damocles vẫn là kẻ thù mày chết tao sống, ngay cả khi hai nhóm đi đến quân khu thì cũng kết thù.

Bây giờ lại có thể đến ăn cùng với nhau?

Các phóng viên mang lòng hóng chuyện cầm ống kính, đi theo đội chủ lực của trường Damocles và Shaω Eli và thẳng tay mà chụp.

Cha Shaω Eli lo lắng đề phòng, luôn cảm thấy lần này xong đời. Nay bị người xem livestream trên mạng nhìn thấy, nhất là cả dân chúng Sao Bạch Ải cũng nhìn thấy, chẳng phải sẽ mắng nhà Eli là phản đồ sao?

Vì lý do này, cha Shaω Eli lén lút vào góc hẻo lánh, che một con mắt, leo lên mạng Tinh Võng và mạng địa phương để xem phản ứng của người dân.

Kết quả...

[Sống lâu mới thấy đó. Đây là cơ hội cho trường Samuel hòa giải với trường Damocles?]

[Woω, họ hòa thuận rồi thì kế đó tôi có thể quang minh chính đại làm fan trường Quân sự Damocles!]

[Shaω Eli nhìn ngu xuẩn thế mà không ngờ lại là người biết trước sau nhất bên phía trường Samuel. Tình hình bây giờ thực sự không hợp để đối đầu nữa.]

[Tôi muốn nói ghê. Ban đầu năm trường quân sự lớn không nên đối chọi gay gắt như vậy, có chí khí này thì đi đối phó tinh thú không được à?]

[Nhà Eli cũng coi như là nhà đầu tiên phá băng, hy vọng sau này sẽ tốt hơn.]

... Những bình luận tương tự liên tục xuất hiện, cha Shaω Eli ôm một con mắt xem xong bèn không khỏi ồ một tiếng.

Tại sao thanh danh có vẻ tốt hơn?

Ở một bên khác, các sinh viên trường Damocles cố tình ăn bằng sạch điểm tâm được nhà Eli chuẩn bị.

Những người trong gia đình Eli đã ra tay tàn nhẫn với bọn người ở trường Damocles trong mấy giải trước, bây giờ chỉ là mấy cọng lông của họ đã làm khán giả Tinh Võng chấp nhận trong tốt đẹp.

“Cậu Eli, nghe nói trong nhà cậu có phòng làm việc cỡ lớn, bên trong là cơ giáp sư hàng đầu hết.” Vệ Tam giật dây, “Tụi này ăn no rồi, hay là cậu dẫn chúng tôi đi tham quan?”

Mày nói tham quan là tham quan à? Shaω Eli ngay lập tức muốn từ chối.

Kết quả là cha gã chen lại, lắc tay đồng ý: “Tất nhiên là được rồi. Bây giờ để Shaω Eli của bác đưa các cháu đi tham quan!”

Shaω Eli chọt vào bụng cha mình, nói nhỏ: “Họ là người của trường Quân sự Damocles!”

“Người trường Damocles thì có làm sao. Con không nên phân biệt đối xử với xuất thân của họ.” Cha Shaω Eli nói lời chính nghĩa, “Lập tức dẫn các bạn đi tham quan!”

Shaω Eli còn muốn nói gì nữa thì cha gã đã bày mặt nghiêm nhìn sang.

Cả ngày, những người ở trường Damocles ăn ba bữa tại nhà Eli; còn đi bộ một vòng quanh nhà của họ, ghé thăm khắp nơi; và cuối cùng hài lòng lên máy bay rời đi.

Cha Shaω Eli tiễn nhóm sinh viên trường quân sự này rồi nhìn lại nhà mình, ông luôn cảm thấy không ổn.

Lúc trước khi đến thăm phòng làm việc, hình như cơ giáp sư của trường Damocles đã lấy đi không ít thứ tốt. Cơm trưa qua đi, lúc đi đến sân huấn luyện cơ giáp, người tên Vệ Tam kia còn lột đi bảy tám chiếc cơ giáp cấp A.

Mặc dù ông đã đồng ý hết.

Cha Shaω Eli ôm ngực, tay kia vịn cây cột, trong phút chốc thấy thở không nổi. Có phải ông bị lừa rồi không?

Ông sờ lên cây cột dưới tay, bỗng nhiên cảm giác có gì sai sai. Ông xích lại gần cây cột để xem xét, lớp du kim bọc bên ngoài đã biến mất.

“Cột du kim của tôi sao lại biến thành như vậy?”

“Vừa rồi chỉ huy chính của trường Damocles nói hoa văn trên đó nhìn rất đẹp, ngài đã để cho bọn họ cạo thẳng.” Quản gia ở sau lưng nói nhỏ. Trong lòng ông thầm nghĩ, chính ngài là người ước gì bàn tay vung lên chặt đứt được luôn cây đột rồi đưa cho người bên Damocles đấy.

Thiếu gia đưa ánh mắt sang cũng không ngăn được, vẫn là sinh viên trường Damocles người ta lui một bước, nói chỉ cần du kim phía trên.

Cha Shaω Eli hít một hơi thật sâu, cảm thấy mình bị hạ gục hôm nay.

Cuối cùng, ông đổ lỗi cho Shaω Eli về mọi chuyện: Tất cả toàn là chuyện do thằng con bất hiếu này gây ra!

...

“Cậu Eli, cám ơn đã chiêu đãi nồng hậu hôm nay.” Vệ Tam cầm lấy các loại nhẫn và vòng cổ cơ giáp từ sân huấn luyện, “Trước tiên tôi thay Học viện của Sao 3212 mình cám ơn nhà cậu.”

Không biết xấu hổ! Vô lại! Da mặt dày!

Shaω Eli mắng qua lại trong lòng nhiều lần, cuối cùng do dự và không cưỡng lại được sự tò mò của mình: “Sao 3212 tụi bay nghèo như thế thật?” Gã chưa từng đến ngôi sao vô danh, chỉ nghe nói thôi.

“Không phải nghèo mà là quá nghèo, cần một người hào phóng như cậu Eli.” Vệ Tam khó khăn giơ ngón cái lên trong một đống dây chuyền.

Trong lòng Shaω Eli hài lòng, nhưng trên mặt vẫn giữ bình tĩnh: “Tụi bây hơi thảm rồi. Nhà Eli tao cũng không phải không thể tài trợ một ít cơ giáp.”

Lúc này Vệ Tam cất toàn bộ vòng cổ và nhẫn cơ giáp trên tay. Cô lấy ra quyển sổ và bút từ trong túi, viết ra một tờ hiệp ước tặng cơ giáp, chi tiết đến độ ghi tặng bao nhiêu chiếc cơ giáp với cấp bậc nào: “Cậu Eli, đến đây, ký tên ở đây.”

Shaω Eli sững sờ nhận lấy, lại một lần nữa bị chuyện Vệ Tam không biết xấu hổ làm mới cảm giác.

Gã nhìn một chút, những cơ giáp này tập trung nhiều ở cấp A và S, thậm chí còn có cơ giáp cấp B.

Cơ giáp cấp B mà cũng có người dùng, đây chính là chuyện người thừa kế nhà họ Eli không thể tưởng tượng được.

Shaω Eli rụt rè cho hay: “Kỹ thế này cũng không phải là không thể, nhưng mày phải thêm một chuyện.”

“Thêm cái gì?”

“Sau cuộc thi, mày đưa tao đến Sao 3212.”

Vệ Tam không ngờ yêu cầu của Shaω Eli là điều này. Cô đồng ý ngay lập tức: “Tất nhiên là được rồi.”

“Vậy, vậy mày thêm nó vào chỗ sau cùng đi.” Shaω Eli nói xong bèn quay đầu không nhìn thành viên đội chủ lực của trường Damocles.

Dù sao cũng không cần mặt mũi.

“Thêm ngay.” Vệ Tam viết xong lại viết một lần nữa, “Một nội dung chia làm hai bản.”

Shaω Eli nhận lấy lại nhìn kỹ một lần nữa, lúc này mới ký vào phần thỏa thuận này. Oán khí trong lòng gã đối với đám ăn cướp này thoáng tan đi một chút.

...

Sau huấn luyện chung là năm ngày huấn luyện tự do. Ngoại trừ mọi người trường Damocles ra quân đi ăn cướp ở nhà Shaω Eli, tất cả mọi người phía sau vẫn đang tập luyện ngoan ngoãn.

Trong thời gian này, Vệ Tam không nhận được bất kỳ tin tức nào từ Ứng Tinh Quyết nữa, cho đến ngày trận đấu bắt đầu.

Vệ Tam cúi đầu nhìn quang não của mình, ngoại trừ Lý Bì và vợ thầy thỉnh thoảng gửi tin thăm hỏi, không có ai gửi tin nhắn cho cô cả.

Nếu không phải Kim Kha thỉnh thoảng nhắc tới Ứng Tinh Quyết ở đâu và làm cái gì, cô còn tưởng rằng anh ấy đã hoàn toàn biến mất.

“Đấu trường Huyền Phong lần này chính thức bắt đầu, các trường quân sự chuẩn bị bốc thăm.”

Âm thanh thông báo đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.