Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

Chương 52



“hai mươi lăm chỉ huy đội tuyển trường bị loại”

Giải đấu Hephaestus, đường đua thứ nhất đã chính thức mở ra ở Sao Đế Đô.

Tất cả năm trường quân sự đã đến lối vào, các giáo viên chờ đợi bên trong từ trước, xung quanh có hàng chục máy quay phim chụp ảnh bay thu nhỏ của các phương tiện truyền thông.

Các thành viên chủ lực đứng ở phía trước, trước khi bước vào cuộc thi, ba người đứng đầu trong cuộc thi lần trước sẽ nhận phần thưởng của riêng mình, tiếp theo là tài liệu được phân phát ngẫu nhiên cho năm trường quân sự.

Phương tiện truyền thông lớn nhất của Liên bang, Sequoia, đang phát sóng trực tiếp vào lúc này, vẫn có lời giải thích như mọi khi, thu được số lượng người xem trực tuyến lên đến 400 triệu.

“Những người đứng ở cả hai bên như trước mắt chúng ta thấy là nhân viên cứu hộ, trong đó có mười thiếu tá cấp cao. Năm thành viên chủ lực của năm trường quân sự trong cuộc thi này về cơ bản đã được thay máu, ngoại trừ trường Quân sự Damocles còn có một sinh viên năm bốn ở đây.” Phóng viên giảng giải mỉm cười, “Điều này cũng rất bình thường, trường Quân sự Damocles từ trước đến nay thiếu nguồn sinh viên cấp S, nhưng sau cậu chàng cấp SS này tốt nghiệp rồi thì e rằng họ chỉ có thể để cho cấp S lên tranh tài.”

Sao 3212, Lý Bì và vợ là Giang Văn Anh ngồi ở nhà xem truyền thông lớn nhất của Tinh Võng đang phát sóng trực tiếp, nghe phóng viên này nói chuyện thì vợ thầy không vui tí nào.

“Phóng viên này nói chuyện gì kỳ vậy?” Giang Văn Anh nhíu mày nhìn màn ánh sánh, “Có thể xem kênh livestream khác không?”

Lý Bì chuyển sang các kênh truyền thông khác, Giang Văn Anh xem cũng thấy chẳng hài lòng lắm: “Không có kênh nào nói về tường Tiểu Vệ?”

Lý Bì bảo vợ đừng có gấp, tự ông chỉnh thêm một vài kênh, cuối cùng đã tìm thấy một kênh truyền thông nhỏ với số lượng người trực tuyến chỉ dưới năm triệu.

“Năm người này là thành viên chủ lực của trường Quân sự Damocles, chỉ huy cấp 3S Kim Kha nghe nói xuất thân từ ngôi sao vô danh, cơ giáp sư Ứng Thành Hà cũng là cấp 3S có xuất thân từ họ Đế Đô. Vâng, các vị khán giả, mấy vị nghĩ không sai đâu, Ứng Thành Hà và chỉ huy Ứng Tinh Quyết của trường Quân sự Đế Quốc là anh em họ. Mọi người đều biết, nhà họ Ứng là thế gia duy nhất của Liên bang vừa có chỉ huy vừa có cơ giáp sư, hơn nữa thường thường chỉ nhập học ở trường Đế Quốc. Mà Ứng Thành Hà đây là người đầu tiên trong gia đình bọn họ đầu quân vào trường Quân sự Damocles.”

“Thì ra gia thế Tiểu Ứng ghê gớm như vậy.” Giang Văn Anh cảm khái, lúc ấy Ứng Thành Hà đi dạo Sao Sa Đô với bọn họ, mình hoàn toàn không ra thật.

Các phóng viên truyền thông Lam Phạt vẫn nhắm ống kính vào trường Quân sự Damocles.

“Hoắc Tuyên Sơn xuất thân từ nhà họ Hoắc ở Đế Đô, Hoắc gia chỉ có chiến sĩ độc lập, hàng năm tiến vào các trường quân sự khác nhau, lần này chiến sĩ độc lập chủ lực trong năm trường quân sự lớn có ba người nhà họ Hoắc. Đây cũng là bảy năm trôi qua, Hoắc gia lại vào trường Damocles.” Phóng viên di chuyển tay, “Người bên cạnh là Liêu Như Ninh, cũng là 3S, có xuất thân từ thế gia địa phương thuộc Sao Sa Đô. Về phần Thân Đồ Khôn, tin rằng khán giả đều rất quen thuộc, đây là lần thứ tư anh chàng tham gia cuộc thi, xuất thân bình dân, nhưng anh trai là Thân Đồ Lệ từng cùng một giới với thiếu tá Lê Trạch lúc đó cũng là thành viên chủ lực, anh ấy hiện đang công tác tại Quân khu 13.”

“Cược quán quân vô địch…” Lý Bì Cúi Đầu nhìn vào liên kết được gửi từ đồng nghiệp của mình.

Bởi vì nghe nói rằng cả hai học sinh tốt nghiệp của học viện 3212 đã bước vào giải đấu Hephaestus, năm nay ở Sao 3212 cũng có người chiếu trực tiếp, thậm chí còn có không khí đặt cược.

“Ném vào trường của Tiểu Vệ đi.” Giang Văn Anh quay đầu dặn dò.

“Chắc chắn bỏ cho Tiểu Vệ.” Lý Bì mở liên kết, đầu tư toàn bộ số tiền có sẵn của nhà mình vào thẳng luôn.

Sau khi đặt xong, Lý Bì phát hiện ra rằng có mười hai mục đặt cược, mỗi lần đều có một lựa chọn vô địch cho trận đó. Nhưng tiền đã được đầu tư vào nhà vô địch cả mùa giải, ông nhanh chóng chẳng quan tâm nữa, chỉ tập trung vào phát sóng trực tiếp.

“Nói đến Tiểu Vệ!” Giang Văn Anh kích động nắm lấy tay Lý Bì.

Ống kính livestream quay tới Vệ Tam ở sau thành viên chủ lực, nhìn thấy có cơ giáp mini quay ngay mình, cô giơ tạo hình trái tim.

“… Đây là tổng binh của trường quân sự Damocles, Vệ Tam, cũng xuất thân từ một ngôi sao vô danh, nghe nói là một chiến sĩ độc lập cấp Siêu A, cơ giáp trong tay là Huyết Tích, từng là cơ giáp của chiến sĩ độc lập cấp S Hạng Minh Hóa.” Khi phóng viên nhắc tới Huyết Tích, bên trái màn hình hiện ngay một đống tư liệu chi tiết về cơ giáp Huyết Tích.

“Tiểu Vệ đang bắn tim cho chúng ta kìa..” Giang Văn Anh nhìn kỹ, “Hình như con bé lại cao hơn lúc chúng ta đi.”

Phóng viên vẫn đang nói: “Chúng tôi đã phỏng vấn cô ấy, dường như cô ấy rất tự tin vào trường quân sự của mình, nói rằng nhà vô địch là Damocles. Vậy nên chúng ta hãy chờ xem, sau mười hai trận đấu, nhà vô địch toàn mùa giải sẽ rơi vào nhà ai.”

Ba người đầu tiên của đợt trước đã bắt đầu nhận được giải thưởng, Đế Quốc nhận được năng lượng từ tinh thể xám đủ để hỗ trợ một cơ giáp 3S thêm một ngày. Viện Bình Thông chọn vật liệu cơ giáp cao cấp để cơ giáp sư sử dụng trong trận đấu. Vị trí thứ ba là trường Quân sự Samuel, đến lượt họ chỉ còn lại lá chống bụi.

“Lá chống bụi không phải đồ dùng của cơ giáp cho khu vực sa mạc à?” Vệ Tam lặng lẽ di chuyển một bước, hỏi Kim Kha phía trước.

“Giải thưởng có thể được sử dụng trong bất kỳ trận đấu nào trong mười hai trận, dù là Sao Sa Đô của chúng ta hay Sao Hardy cũng có hoàn cảnh này.” Ứng Thành Hà giải thích trước, “Khi thi đấu, vật liệu cơ giáp không chắc sẽ đủ, sau khi bọn họ lấy được có thể chiếm ưu thế.”

“Nhân phẩm tốt, cũng có thể rút ra những thứ tốt.” Kim Kha bổ sung.

Ba hạng đầu ở đợt thi trước rút xong phần thưởng, họ bốc thăm túi chuẩn bị chiến đấu ở ngay đó luôn, sau đó sẽ đến lượt South Pasadena và Damocles lựa chọn.

Kim Kha đi qua rút xong là đưa danh sách cho người khác xem: “Năng lượng miễn cưỡng dùng mười ngày, thức ăn có thể chống đỡ được hai ngày, cậu xem vật liệu cơ giáp đi Thành Hà.”

“Cấp A đủ rồi, chúng ta có thể phải chú ý.”

Cái này là đồ của gói đồ chuẩn bị chiến đấu.

“Vì sao vận may của South Pasadena luôn cao thế này?” Liêu Như Ninh vừa hâm mộ lại ghen tị nhìn về phía màn ánh sáng đang hiện ra danh sách, South Pasadena không lấy phần thưởng nhưng năng lượng và vật liệu cơ giáp trong túi chuẩn bị chiến đấu đã tràn đầy.

“Dê béo của mấy trường quân sự khác mà thôi.” Kim Kha nhanh chóng nhớ kỹ nội dung gói chuẩn bị chiến đấu của các trường quân sự khác trên màn ánh sáng, “Hy vọng năm nay bọn họ có thể chịu đựng được lâu hơn một chút.”

Một khi vật tư được phân chia bởi các trường quân sự khác trong khi trường Damocles không có phần, ắt người bị quay đầu đối phó là bọn họ.

Sau khi phân phối vật tư, năm trường quân sự lần lượt vào đấu trường gò đồi theo thứ tự. Samuel vì bị phạt nên rơi sau lưng South Pasadena, và trường Damocles đi vào cuối cùng.

Ngư Thiên Hà và hai người dẫn chương trình chính khác ngồi trên sân khấu xem trực tiếp, xung quanh toàn bộ là khán giả mua vé vào sân, bọn họ ngồi ở đây có thể nhìn thấy cảnh trực tiếp của năm trường quân sự lớn, các ống kính đều được bên này cung cấp, còn có người hướng dẫn chính là cấp cao của quân khu.

Truyền thông Liên bang phát sóng trực tiếp ngay tại hiện trường, theo quy định, những gì được cung cấp là góc nhìn phát sóng trực tiếp của một trường quân sự và chỉ có thể xem một. Tất nhiên, mấy kẻ giàu thì có thể đăng ký các kênh khác nhau và xem chúng cùng lúc.

“Trải qua nửa tháng, đường đua gò đồi đã được quân khu dọn dẹp lại một lần nữa, số lượng tinh thú cao cấp bên trong có hạn, chỉ cần thành viên chủ lực vẫn ở đây thì sẽ không xảy ra thương vong trên diện rộng.” Ngư Thiên Hà giới thiệu với khán giả, “Trong sân thi đấu có nhân viên cứu hộ cài điểm ẩn nấp, một khi sinh viên nhấn nút rút lui sẽ được nhân viên cứu hộ đưa ra khỏi sân thi đấu.”

“Trường quân sự Đế Quốc đã tiến vào sân thi đấu gò đồi.” Ngư Thiên Hà nghiêng mặt hỏi Ứng Nguyệt Dung xuất thân từ trường quân sự Đế Quốc bên cạnh, “Năm nay viện Bình Thông cũng có đầy đủ cấp 3S, chỉ huy Ứng cho rằng trận này trường quân sự Đế Quốc còn có thể đoạt được quán quân không?”

“Không thể bắt được đệ nhất thì thay luôn người là được.” Ứng Nguyệt Dung cười yếu ớt, phảng phất chỉ là đang nói một chuyện cực kỳ bình thường, “Đế Quốc không có người vô dụng.”

Lý do trường quân sự Đế Quốc càng ngày càng mạnh trong nhiều năm có liên quan rất lớn với cơ chế đào thải nghiêm ngặt của họ. Không cần phải nói là đối lập với các trường quân sự khác, ngay cả trong trường quân sự Đế Quốc thì từ trên xuống dưới có đầy cạnh tranh, phàm là những người có thể xuất hiện ở đây đều giẫm lên vô số người khác để đạt được vị trí này.

Mỗi thành viên chủ lực đều một đường giết ra, bọn họ có vốn kiêu ngạo riêng của mình.

Một giờ sau, trường quân sự Damocles cuối cùng cũng bước vào cuộc đua gò đồi.

Vệ Tam quan sát xung quanh, thế núi liên miên, nhưng ngoại trừ núi cũng không còn vật cản nào khác.

Vừa vào Kim Kha đã nhắm mắt lại, phóng ra cảm giác, hai trăm chỉ huy đội tuyển trường nhất thời liên kết với cậu.

“Em sao vậy?” Đinh Hòa Mỹ đứng bên cạnh hỏi Vệ Tam.

“Không có việc gì.” Vệ Tam giơ tay ấn cổ. Vừa rồi cô có cảm giác lấy Kim Kha làm trung tâm tạo thành một tấm lưới tản ra bốn phía đến các bộ phận của đội tuyển.

Trước đó Kim Kha cũng đã làm như vậy lúc tập luyện ở trường, nhưng không có cảm giác rõ ràng như lần này.

Vệ Tam thấy những người khác không có phản ứng, theo bản năng cho rằng mình lúc đó không chú ý.

Sau khi liên kết chỉ huy hoàn tất, năm thành viên chủ lực đi trước một bước, quét sạch tinh thú cao cấp có thể tồn tại.

Những ngọn đồi nhấp nhô mà năng lượng thì trường quân sự Damocles không đủ, năm người đi tới nhưng không mở cơ giáp ra toàn bộ.

“Hoắc Tuyên Sơn ở phía trước điều tra, anh Thân Đồ ở giữa.” Kim Kha không để Liêu Như Ninh thả cơ giáp ra.

Liêu Như Ninh có cơ giáp hạng nặng, hỏa lực tấn công lớn, cơ giáp tiêu hao năng lượng nhanh hơn các cơ giáp khác.

“Cơ giáp hạng nhẹ có thể mở chế độ tiết kiệm năng lượng, anh Thân Đồ toàn lực cảnh giới.” Kim Kha nói xong lấy bản đồ ra khỏi túi chuẩn bị chiến đấu.

Cậu nhìn xuống: “..."

Bản đồ đơn sơn chả tưởng nổi, ngoài một lối vào và điểm kết thúc màu đỏ, phần còn lại trống không.

Những người khác: “…”

“Người rút lần này là ai? Sau này đừng rút nữa.” Liêu Như Ninh nhìn Kim Kha nhét bản đồ vào trong túi, biết rõ còn cố hỏi.

Người rút túi chuẩn bị chiến đấu trước khi ra trận, Kim Kha, cẩn thận dò xét môi trường xung quanh, giả vờ không nghe thấy gì, thật tĩnh trí làm sao.

“South Pasadena ăn may, cướp bọn họ thì có thể được bản đồ, nhân tiện cũng bổ sung năng lượng luôn.” Ứng Thành Hà như có điều suy nghĩ.

Thân Đồ Khôn vừa mới vào cơ giáp: “…” Anh tham gia mấy lần, đây cũng là lần đầu tiên thấy ăn cướp còn la làng thế này, mà còn từ phía đồng đội của mình nữa chứ.

Bên ngoài sân.

“Đây hình như là lần đầu tiên sinh viên trường Damocles biểu hiện ý định chủ động tấn công.” Ngư Thiên Hà cười nói, “Sĩ khí không tệ.”

“Hãy nhìn đội tuyển trường của họ kìa.” Tập Hạo Thiên ngồi bên trái nhắc nhở.

Sáu cây số tính từ lối vào đường đua đồi, Vệ Tam dẫn đội tuyển trường từ từ đi về phía trước. Nơi này bình tĩnh khác thường, giống như sự yên tĩnh trước khi cơn bão đến.

Vệ Tam đi được một nửa, đột nhiên giơ tay ra hiệu đội ngũ dừng lại.

Chỉ huy trong đội kinh ngạc: “Bên chỉ huy chính cho thấy tất cả đều bình thường, bên này cũng không có dị thú cấp cao.”

“Không có dị thú, nhưng có người.” Vệ Tam thả cơ giáp ra, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, súng ngắn nhắm về phía phía bên kia đồi.

Người bên kia bị ép ra là đội tuyển trường Samuel, những người đã không đi về phía trước mà phục kích ở đây và chờ đợi họ.

Đội tuyển trường ngay lập tức bước vào trạng thái khẩn cấp.

“Nhãn lực tốt, tuy nhiên…” Samuel mới thay thế tổng quân mới là người ở bên Shaω Eli, gã sớm nhận được lệnh xử lý tổng binh của đội tuyển trường Damocles, “Cô dừng lại ở đây rồi!”

“Cha mi chưa từng dạy mi.” Vệ Tam trực tiếp xông tới đá một cước, “Trước khi đánh nhau đừng nói nhảm.”

“Năm nay hai trường quân sự đối đầu hơi sớm.” Ngư Thiên Hà vuốt tóc dài, “Một cấp S và một siêu A, không biết ai có thể thắng.”

Phát sóng trực tiếp thấy tổng binh Samuel né tránh và theo sau là viên đạn tuyến tính của Vệ Tam, là dạng đạn sau khi nhắm mục tiêu thì trừ khi bị phá hủy, nếu không mục tiêu sẽ bị khóa.

Tổng binh Samuel bung ra cánh chim, bay lên, sẵn sàng nổ súng phá hủy những viên đạn này.

Kết quả là viên đạn không đuổi theo gã ta mà lại bay thẳng vào đội tuyển trường Samuel đối diện, cứ thế vọt tới.

“Ha.” Hạng Minh Hóa nhìn một loạt động tác của Vệ Tam thì không nhịn được cười ra tiếng, một chuỗi hai mươi lăm viên đạn, từng viên bắn trúng bộ vị mấu chốt của chỉ huy đội tuyển trường Samuel.

[Hai mươi lăm chỉ huy đội tuyển trường Quân sự Samuel bị loại. Lặp lại lần lữa…]

Lời nhắc đầu tiên của cuộc thi vang vọng khắp đấu trường gò đồi.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Tam: Chỉ có tôi đánh lén người khác, những người khác có muốn cũng đừng mơ tới (; lヘ?)

ps: Gần cuối tháng, dịch dinh dưỡng sắp hết hạn, mấy bạn nhẫn tâm nhìn đứa con thân yêu không có dịch dinh dưỡng à? Mau mau lên, hãy để đứa con thân yêu còn tranh tài cho tốt nữa chứ!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.