Dật Ninh

Chương 47



Mặc dù bà tô không thể không thừa nhận sự tồn tại của chu diên ‘ bạn trai’ Dật Ninh, dù đã một ngày ở chung bà vẫn không thể xem hắn như người một nhà.

Bà Tô gọi Dật Ninh vào phòng mình hỏi chuyện, Dật Ninh đi theo.

Chu Diên nhìn theo bóng lưng Dật Ninh, tiếp tục cùng dượng của Dật Ninh thảo luận vấn đề thị trường chứng khoán.

Bà Tô lôi kéo Dật Ninh ngồi xuống giường, vẻ mặt lo âu cùng do dự, cuối cùng vẫn lên tiếng hỏi ” Dật Ninh, con cùng Chu Diên ở một chỗ, con cảm thấy tiếp tục được không?”

Dật Ninh còn chưa biết mẹ cùng dượng đã biết quan hệ giữa mình cùng Chu Diên, nghe thấy Bà Tô nhắc đến vấn đề này, Dật Ninh sững sờ một hồi.

” Con thật là, nói đi, Chu Diên đã sớm nói cho chúng ta về quan hệ của hai đứa, chẳng nhẽ đến bây giờ con còn muốn dấu giếm hay sao?”

Bà Tô nhìn Dật Ninh lại hỏi một câu, Dật Ninh lúc này mới phục hồi tinh thần.

Bị mẹ mình dùng ánh mắt tràn đầy dò xét cùng lo lắng nhìn, Dật Ninh có chút xấu hổ cùng ngại ngùng cúi thấp đầu. Từ trước đến giờ cậu chưa từng trở thành một người đàn ông chân chính để cho mẹ hài lòng, hơn nữa bây giờ còn ở bên một nam nhân, như vậy nhất định khiến cho mẹ mất mặt…

Dật Ninh vô cùng xấu hổ, suy nghĩ một hồi, mới ấp úng nói ra ” Mẹ, Chu… Chu Diên là thế nào… thế nào nói với hai người?”

Nghe Bà Tô nói như vậy, Dật Ninh cũng coi như hiểu được Chu Diên tại sao thoạt nhìn lại quen thuộc với mẹ mình như vậy, chu diên rất có tài nói chuyện, dễ kết giao với mọi người, hắn đi đến nhà cậu, muốn cho mẹ cậu cùng dượng chấp nhận hắn hẳn là rất đơn giản, huống chi mẹ cậu luôn mong ngóng Dật Ninh sớm tìm được đối tượng, chính là không ngờ tới, cho dù Chu Diên là một nam đối tượng, mẹ của cậu cũng không để bụng, còn đối đãi với chu diên rất tốt.

Dật Ninh đối với việc này không còn lời nào để nói.

” Cậu ấy cũng chưa nói cái gì, chỉ nói hai con là mùa hè năm nay thì quen biết, sau đó cậu ấy đối với con có ý tứ, vẫn theo đuổi con, hơn nửa năm con mới đồng ý với cậu ấy, hiện tại các con ở chung một chỗ, cậu ấy còn nói hai đứa ở chung tốt lắm, cậu ấy muốn cả hai về sau vẫn có thể ở bên nhau.” Lúc Bà Tô nghe Chu Diên nói lời này, trong giọng nói của Chu Diên còn hàm chứa tình cảm dịu dàng, Bà Tô lúc ấy cũng tin tưởng lời nói của hắn không phải giả bộ, hơn nữa còn cho rằng người này đối với Dật Ninh rất tốt.

Dật Ninh cúi đầu im lặng trong chốc lát, mới nói tiếp” Đúng là có quen biết hơn nữa năm. Cùng ở chung một chỗ cũng khá tốt.”

Bà Tô lo lắng chính là chuyện Dật Ninh về nhà, do dự một hồi, mới hỏi ” Vậy lần này con cùng cậu ấy xẩy ra chuyện gì, con trốn cậu ta về nhà, còn ở bên ngoài mấy ngày mới về, mấy ngày nay con đi đâu? Mẹ cũng hỏi qua chu diên, cậu ta nói hàm hàm hồ hồ, chúng ta cũng không biết là chuyện gì, chỉ nghĩ đến, có phải cậu ta khiến con chịu oan ức gì đó, cho nên không dám nói với chúng ta.”

Dật Ninh lắc đầu ” Không, không có gì?” Dật Ninh không muốn mẹ vì mình mà lo lắng, đối diện với ánh mắt yêu thương ấm áp của mẹ, trong lòng cậu cảm động, chuyển đường nhìn, ” Bọn con không xẩy ra chuyện gì, cũng không phải là lỗi của Chu Diên, là do tự con trong lòng không ổn, sau đó mới trở về nhà.”

Bà Tô bị lời nói của Dật Ninh làm cho hồ đồ ” Vậy rốt cuộc là chuyện gì? Cậu ta so với con xem ra có khí lực hơn, nếu cậu ra đánh con khi dễ con, con lại không nói, chẳng nhẽ con muốn đem mọi thứ đè nén trong lòng hay sao. Mẹ là mẹ con, con không nói với mẹ, thì con nói với ai đây?”

Dật Ninh do dự, rồi buộc lòng phải nói ra ” Cũng không phải chuyện gì, là bạn từ nhỏ của Chu Diên đến chơi, hắn nghĩ là con đoạt đi Chu Diên, liền mắng con vài câu mà thôi, trong lòng con khó chịu, không muốn cùng Chu Diên qua lại nữa, mới trở về nhà. Trong lòng thực sự bực bội, về nhà sợ xẩy ra chuyện, nên đành ở ngoài vài ngày, để tâm tình điểu chỉnh cho tốt mới trở về…”

” Bởi vì loại chuyện này sao?” Bà Tô nghe xong, thở dài nói ” Con dù sao cũng là một nam nhân, người nhà Chu Diên không tiếp nhận con sao ?”

Trong lòng Dật Ninh nổi lên một tầng bi thương dầy đặc, thanh âm nhẹ nhàng lơ lửng mang theo chút thẫn thờ “Bọn con chỉ nói chuyện yêu đương mà thôi, cũng không nghĩ đến gặp người trong nhà.”

Bà Tô nghe Dật Ninh nói vậy liền nhíu mày, trong lòng không vui lắm.

Bà từng xem qua báo chí, nghe nhiều về chuyện mẹ chồng nàng dâu, đôi khi cũng biết đến có chuyện một số nam nhân ở cùng nam nhân, dù sao cũng không thể giống như đàn ông và đàn bà có thể kết hôn sinh con, quan hệ kỳ thực không có gì đảm bảo, nói cho cùng hợp thì ở cùng một chỗ, không hợp thì chia tay, dường như căn bản không thể hình dung đến việc kết hợp thành một gia đình.

Nhìn thấy khuôn mặt Dật Ninh sạch sẽ tinh khiết xinh đẹp giống như một cô gái, Bà Tô chỉ có thể thở dài trong lòng, một mảnh sầu khổ. Dật Ninh đứa nhỏ này là người cẩn thận hiền lành, chưa bao giờ tranh chấp với người khác cái gì, dễ dàng bị người ức hiếp, hơn nữa khi bị bắt nạt cậu cũng không nói gì, bà thật sự lo lắng đứa con của mình cả đời cũng không có được hạnh phúc.

Bà Tô trầm mặc suy nghĩ một hồi lâu, mới nắm tay dật ninh nói ” Dật Ninh, cùng con gái ở một chỗ thật sự không được sao? Con gái so với con trai dù sao cũng tốt hơn.”

Dật ninh ngẩng đầu nhìn mẹ mình một cái, xấu hổ cúi đầu ” con…. con….”

” Có thể tìm một cô gái kết giao thử một lần cũng tốt!” Bà Tô khẩn thiết nắm tay cậu, giống như muốn truyền cho đứa con trai tính tình nhút nhát này chút sức lực để vượt qua khó khăn.

Dật Ninh trong lòng khổ sở, căn bản không thể đối mặt với mẹ mình, chỉ có thể lắc đầu không ngừng.

Bà Tô cũng không có cách nào khác. Hai người lại lâm vào trầm mặc.

Có thể nghe được tiếng còi xe bên ngoài cửa sổ, thanh âm vang lên phá vỡ không khí im ắng trong phòng.

Dật Ninh từ trong suy tư phục hồi tinh thần, nhỏ giọng nói ” Mẹ, con định sẽ không cũng chu diên trở về thành phố S, con muốn ở lại nhà, tìm một công việc, nơi này vật giá thấp cũng không phải lo, con nghĩ, về sau con sống một mình cũng được. Như vậy, con càng có nhiều thời gian phụng dưỡng mẹ.”

Bà Tô nghe lời nói của Dật Ninh liền cau mày, trách mắng ” Con nói cái gì vậy! Cùng Chu Diên chia tay, về sau vẫn luôn một mình hay sao? Con bây giờ còn trẻ tuổi mọi thứ đều tốt, hơn nữa mẹ cũng khoẻ mạnh, có thể chăm sóc cho con một chút, nhưng con không có nghĩ tới, sau này khi con lớn tuổi hơn một chút, khi đó mẹ cũng già hoặc là đã chết, con chỉ có một mình, những lúc… sinh bệnh cũng không ai trông nom, khi đó cuộc sống sẽ có nhiều chật vật, con có nghĩ tới việc này không? Đừng nói người, ngay cả loài vật, đều muốn có một đồng bạn, tìm một người ở cùng nhau rốt cuộc so với một mình tốt hơn nhiều lắm”

Dật Ninh sao có thể không rõ ý tứ của mẹ, nhưng Chu Diên cũng không phải người cậu có thể với tới,  hơn nữa Chu Diên cũng không phải người khiến cho người ta yên tâm.

” Chu Diên có rất nhiều tiền, gia cảnh tốt lắm, con căn bản trèo cao không tới anh ấy, cho dù hiện nay ở bên nhau, e rằng cũng không được bao lâu sẽ chia tay. Còn không bằng chia tay sớm một chút tốt hơn, nếu không lúc tình cảm sâu sắc, đến lúc đó tách ra thực khó khăn….”

Bà Tô vì lời nói của Dật Ninh mà ngẩn người, lại thở thật dài.

Suy nghĩ một hồi, Bà Tô mới nói tiếp ” Con muốn ở lại nhà công tác cũng tốt, con ở bên ngoài làm việc, quanh năm suốt tháng không thấy người, mẹ cũng lo lắng, mẹ phải đi nói với dượng con, cho người thu dọn phòng của con một chút, con ở lại nơi này đi. Dượng con là người tốt, ông ấy thực sự xem con như con đẻ, con ở nơi này ông ấy cũng không có ý kiến gì. Dù sao tuổi con không quá lớn, mẹ sẽ nhờ người hỏi thăm, xem có người giống con hay không, đến lúc đó đi gặp mặt, nói không chừng con cũng có thể tìm được một người ở cùng con cả đời. Hiện tại cũng đừng lo lắng buồn khổ quá, mở rộng trái tim một chút, cho cuộc sống thoải mái.

Dật Ninh trong lòng chua xót, miễn cưỡng gật đầu.

Dù sao, là cậu khiến cho mẹ dù lớn tuổi như vậy vẫn còn vì cậu mà đau lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.