Là họ cô lập em, hay chính em là người tự cô lập bản thân mình?
..…………..
Sau khi Ngọc Hiền đi, bà Hoa mới kip thời phản ứng.
"302, con bé vừa nói ra ngoài phải không?" - Bà vừa lột vỏ tôm vừa hỏi người máy.
Người máy ưu nhã buông tách trà thủy tinh, khuôn mặt không vui không buồn nói: "Bà chủ có cần đi khám tai không? Tôi sẽ đưa bà đi, không lấy phí. Còn nữa, tôi tên Minh, xin bà chủ đừng gọi là 302!"
"Minh, cậu đừng quên vị trí của mình trong căn nhà này. Cậu là một người máy đặc biệt, tôi biết. Nhưng đừng đi quá giới hạn! Cậu hiểu vì sao tôi không giết cậu mà."
Không hiểu sao Minh chỉ ngoan ngoãn với con gái bà, những người còn lại trong gia đình, kể cả dòng họ thì nó không để vào mắt. Còn chuyện con gái ra ngoài, tuy hơi bất ngờ nhưng đó là chuyện tốt.
Minh không giống với người máy bình thường khác - cậu ta có ý thức. Không ai biết điều nay ngoài gia đình bà. Nếu không thì cậu ta đã bị hủy từ lâu rồi. Nhân loại luôn bị ám ảnh bởi những cuộc xâm lược của người máy. Nên họ cho rằng, chỉ cần người máy có ý thức thì sự an toàn của họ sẽ bị đe dọa.
Sau khi không còn gì để xem, Ngọc Hiền quay về nhà. Tuy sản phẩm từ thực vật trong đây không nhiều lắm, nhưng so với điều kiện tự nhiên như hiện nay thì như thế đã tốt lắm rồi.
Bữa tối của ngày hôm nay là súp tôm. Súp tôm không khó làm. Chỉ cần bóc sạch vỏ tôm (dùng tôm thẻ hoặc tôm sú, số lượng tùy sở thích), lấy đi chỉ đen trên lưng rồi luộc chín, thái nhỏ. Tiếp theo, thái nhỏ nấm tuyết đã được ngâm. Đun nước hầm xương với lửa vừa, nước vừa sôi thì nêm nếm cho vừa ăn rồi cho nấm vào. Đến khi nấm chín thì cho lòng trắng trứng, khuấy đều để không bị vón cục. Tiếp đó cho tôm vào, khuấy đều, tắt bếp, rắc chút tiêu, hành ngò cắt nhỏ lên. Nhưng vì điều kiện không cho phép, súp tôm chỉ được chế biến bằng cách cắt nhỏ thịt tôm, nấu lên rồi nêm muối.
Ăn được chín bát thì Ngọc Hiền dừng muỗng. Tuy rằng chưa no nhưng cô không thể ăn nữa.
"Bên kia họ nói cuối tuần sẽ đến." - Bà Hoa thấy cô ăn xong thì lên tiếng.
"Vậy con...phải chuẩn bị những gì?"
"Con? Chỉ cần chăm chỉ học tập là được rồi. Còn mọi chuyện, để người lớn lo."
"Vâng."
"Được rồi, con về phòng nghỉ ngơi đi."
....
Ngọc Hiền ngắm nhìn bầu trời sao sáng lấp lánh trên bức tường thủy tinh. Vì họ sống dưới nước nên cứ mỗi tối thì bức tường đầy sao ấy sẽ được tự động kích hoạt. Có khi là bầu trời đầy sao, có khi là cảnh Hệ Mặt Trời, có khi là những tri thức về vũ trụ. Không ai có thể vượt qua lớp chắn của động vật biến dị để nhìn vũ trụ một cách trực tiếp, nhưng họ có thể quan sát bằng vệ tinh. Chúng có thể tàng hình để vượt qua sự "giám sát" của "quân đoàn trên không" kia.
Ngày đầu tiên của Ngọc Hiền ở đây sắp trôi qua. Nói không sợ hãi là giả, nhưng nếu như đã không thể trở về thì tại sao lại không cố gắng hòa nhập? Còn về cái chết của nguyên chủ, cô đành phải nói xin lỗi, mặc dù cô không biết mọi chuyện sao lại thành ra thế này.
Bật người dậy, Ngọc Hiền đặt phòng ở chế độ nghỉ ngơi rồi vào không gian. Cô vẫn chưa ăn no đâu. Lượng thức ăn của cô gấp năm lần người bình thường. Nhưng kỳ lạ là dáng người của cô vẫn rất chuẩn - không gầy tong teo cũng không thừa cân. Thật ra thì cô nuôi không gian hết bốn phần rồi. Không gian không thăng cấp, nhưng nó dùng thức ăn của ký chủ để tồn tại. Mà tự nó không chuyển hóa được thức ăn thành chất dinh dưỡng, nên nó phải nhờ đến hệ thống tiêu hóa của ký chủ.
Vì là buổi tối nên không cần nấu nhiều món. Một món gà ác hầm thuốc bắc là đủ rồi. Món này không khó làm lắm, chỉ cần kiên nhẫn và tỉ mỉ thì làm được thôi. Nhắc tới gà ác hầm thuốc bắc thì thấy ngay món này có hai phần - gà ác và thuốc bắc. Về phần gà ác, cô dùng hai con (nếu như người bình thường ăn thì chỉ cần dùng một con, nên chọn con từ một lạng rưỡi đến hai lạng). Về phần thuốc bắc, cô dùng một nắm kỷ tử khô, một gói thuốc bắc, một nắm ngải cứu. Gia vị thì có gừng, tiêu, hạt nêm, muối, mì chính(bột ngọt).
Muốn nấu một món nào đó thì trước hết phải sơ chế nguyên liệu. Món ăn có ngon hay không thì còn tùy thuộc vào cách bạn xử lý nguyên liệu như thế nào. Trước hết, ta rửa sạch thuốc bắc, vị nào dài thì cắt nhỏ đi, và nên bỏ bớt hạt ý dĩ nhỏ nhỏ màu trắng đi vì nó sẽ hút hết chất ngọt trong gà. Gà thì cắt tiết (nên cắt theo chiều ngang ở cổ gà), trụng nước sôi, vặt hết lông, làm sạch phần nội tạng bên trong rồi sát muối hạt cho sạch (nếu như ngại làm gà thì có thể dùng con được làm sẵn trong siêu thị).
Phần quan trọng tiếp theo là nấu. Trước hết, Ngọc Hiền nướng sơ gà trên lửa nhỏ để da gà dai và thịt thơm hơn. Tiếp theo, cho gà vào nồi (bất kỳ loại nồi nào mà bạn có, nhưng dùng nồi áp suất sẽ nhanh chín hơn và nồi gốm thì sẽ ngon hơn), rải thuốc bắc lên xung quanh, rắc gia vị lên rồi cho ngải cứu lên. Hầm đến khi nào có thể dễ dàng dùng đũa xuyên qua thịt gà thì chín.
Đen của gà, đỏ trắng nâu của thuốc bắt, tất cả quyện vào nhau tạo thành bức tranh mỹ vị. Xé một miếng thịt, thịt mềm nhưng không nát, cho vào miệng thì cảm nhận được mùi thơm cùng vị ngọt của thịt cùng chút đăng đắng của thuốc bắc.
Vì món này chứa nhiều kcal nên không được ăn nhiều, sẽ nhanh tăng cân đấy.
Còn một điều nữa, trong quá trình ăn và sau khi ăn thì nên chấm dứt tất cả mọi hoạt động làm não bộ phân tâm như đọc sách, học bài, xem TV, chơi điện thoại... Não bộ cần phát tín hiệu để dạ dày tiêu hóa, nếu như làm nó phân tâm thì dạ dày của bạn sẽ không ổn chút nào. Kết quả là đau dạ dày thôi.
Khi không còn cảm giác no, Ngọc Hiền đánh răng rồi thoa kem dưỡng da. Dù bạn là gái hay trai, đàn ông hay phụ nữ, người già hay trẻ em thì việc dưỡng da là rất cần thiết.
Sau khi dưỡng da xong thì lăn ra ngủ thôi. Đối với phụ nữ thì nên ngủ sớm để da khỏe mạnh. Vậy nên tăng ca là cơn ác mộng của mọi phụ nữ.
........
Thoắt cái đã đến cuối tuần, qua ngày này thì Ngọc HIền chính thức nhập học.
Hôm nay là ngày nhà trai đến ra mắt. Cũng không có gì đặc biệt ngoài chuyện Ngọc Hiền phải dọn đến nhà Trường Sinh sống với lý do là để xúc tiến cảm tình của hai bên. Người lớn hai bên chỉ sợ bọn họ không hợp nhau rồi ly hôn, dẫn đến đứa trẻ không có cha mẹ. Tuy có nhà nước nuôi nhưng làm sao bằng bố mẹ nuôi được.
"Ba mẹ, hai người đừng đuổi con đi mà!" - Được rồi, dù cô đã qua tuổi làm nũng nhưng lúc nào cần diễn thì vẫn phải diễn. Ba mẹ của nguyên chủ rất tốt, nhưng để cô cảm thấy lưu luyến thì chưa đến.
"Con bé này, ba mẹ sẽ đến thăm con mà. Ở đó gần trường học, sẽ thuận lợi cho con hơn."
"Muộn rồi, đi đi con, kẻo người ta chờ!" - ông Nghĩa lên tiếng.
"Vâng ạ." - Mặt cô ỉu xìu.
.....
Ngọc Hiền với Trường Sinh đi cùng một xe, phụ huynh thì đi xe khác. Đây là lần đầu tiên Ngọc Hiền đi xe bay, có cảm giác tựa tựa lúc đi máy bay, cũng có chút gì đó không giống. Bên trong xe bay vô cùng tiện nghi - có giường nằm, có kết nối wifi. Nếu tài xế không muốn lái hoặc gặp sự cố về sức khỏe thì có thể đặt chế độ tự động lái.
Ngồi trong xe, cô có thể cảm nhận được uy áp từ cường giả và một chút rối loạn trong dị năng tuy người ngồi cạnh cô đã che giấu chúng đi rồi. Rối loạn đó tựa như chứng tinh thần lực bạo động trong cơ thể cô. Người này, nếu không được chữa trị thì khi ra chiến trường một lần nữa, khả năng tan xác sẽ rất cao.
/Thế thì không được rồi. Mình cũng không thể làm góa phụ đúng không? Ngăn cản người này ra trận thì không thể, chữa trị thì lại càng không. Vấn đề của bản thân còn chưa giải quyết được cơ. mà./
"Em chọn ngành gì?" - Người bên cạnh bỗng lên tiếng.
Cô liếc nhìn anh một cái, không rõ anh tâm trạng người này thế nào. Có cảm giác như cơ mặt của anh đã bị đông cứng lại. Nhưng khá thú vị! Cô còn chưa luyện được kỹ năng này đâu.
"Em chọn Văn hóa Việt Nam."
"Ngành này khá thú vị!"
Đại ca, nếu như có người nghe anh nói chuyên ngành này thú vị thì sẽ ngã ngửa mất.
"Đúng là thú vị thật."
Nhưng đây không phải là lí do mà cô chọn nó.
....
Tiểu kịch trường;
[Ngọc Hiền] Đại ca, cười lên cho giãn cơ mặt nào!
[Trường Sinh] Cười.img
[Ngọc Hiền] Thôi dẹp đi đại ca, anh đừng làm trẻ con nó sợ!
[Trường Sinh] T.T
[Ngọc Hiền] *Vuốt vuốt* Ngoan.
Sau khi Trường Sinh đại ca nhìn thấy tiểu kịch trường của bạn Gà.
[Trường Sinh] Hôm nay nên nấu Gà luộc, Gà quay, Gà nướng lá sen hay Gà hấp mỡ hành đây?
............
Đôi lời của Gà: Hai anh chị đảm bảo dễ nhìn. Nhưng Gà sợ tả một hồi thành Chí Phèo với Thị Nở nên pass luôn.