Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 181: Khóc túm Thập Tự Luân



Chủ lực như vậy không tập luyện cho tốt, chơi cái thứ Thập Tự Luân hoa mỹ nhưng vô dụng này, quả thật là có chút hiềm nghi lãng phí thời gian.

Vương Trọng bất đắc dĩ buông buông tay: “Thật ra Thập Tự Luân của ta thật sự rất lợi hại, không thử một chút làm sao biết.”

Tất cả mọi người đều trợn trắng mắt.

“Ta đến trước!” Barron là người đầu tiên nhảy ra.

Vương Trọng học trưởng nói lợi hại, vậy nhất định rất lợi hại, mọi người sao lại không tin tưởng chứ?

“Khụ khụ...” Vương Trọng vội vã xua tay: “Ngươi lúc này vừa mới khôi phục, hay là thôi đi.”

“Vậy em đến!” Emily cũng hưng phấn nhảy ra, “Thiếu bồi luyện mà nói, tìm Emily là được!”

Glory mỉm cười, “Cũng tính ta là một người nữa, hai người cùng lên, được không học trưởng?”

Người chung quanh đều sợ ngây người. Glory thằng cha này cũng quá ngay thẳng rồi, mọi người vừa rồi chỉ là đùa một chút mà thôi, không ai thật sự muốn làm mất mặt Vương Trọng, ngươi nhảy ra xem náo nhiệt gì?

Ngươi chính là bài tẩy của chiến đội đó. Nói thẳng, sau khi tập huấn, Glory đã là Thiên Kinh đệ nhất nhân hoàn toàn xứng đáng, giá trị nhan sắc, thực lực, tính cách, đều là không ai sánh kịp, cái này... Nhảy ra hai đánh một thích hợp sao? Ngươi còn bảo người ta làm sao mà chơi...

Vương Trọng còn thật sự nghiêm túc nghĩ một chút, “Reilly, Colby, các ngươi cũng cùng lên đi, khống chế của ta còn chưa tốt lắm.”

Reilly và Colby liếc nhau, đều không coi là thật, đại khái là Vương Trọng muốn điều tiết không khí đoàn đội một phen, cũng liền gật gật đầu, cùng nhau ra sân.

Mã đại xã trưởng cũng có chút cảm giác không dám nhìn, vừa rồi mồm miệng không tốt chơi xỏ anh em rồi, Mã Đông biểu hiện thật sự uất ức.

Trong mắt Vương Trọng như giếng cổ không gợn sóng, năm ngón tay thầm chụp vào, năm cái lỗ khởi động, một chuỗi tiếng động của cơ quan nhẹ nhàng gõ vang ở trên Thập Tự Luân, từng chuỗi vang lên đó, giống như tâm nối liền với Vương Trọng. Emily là vẻ mặt hưng phấn, Reilly và Colby rất nhẹ nhàng, chỉ có Glory cảm giác được không thích hợp.

Khóe miệng Vương Trọng nhếch lên một tia mỉm cười: “Cẩn thận!”

Tăng!

Thập Tự Luân ra tay, giống như sao băng phá không, lao về phía mục tiêu đầu tiên: Reilly!

Con ngươi của Reilly đột nhiên co lại.

Tốc độ một phát chém này vượt quá cô dự đoán, nhanh đến kinh người, cô theo bản năng giơ ngang lưỡi trọng kiếm chắn.

Keng!

Tiếng va chạm khủng bố vọng về, Reilly chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kinh khủng ập tới, thiếu chút nữa trực tiếp bị hất ngã!

Cuối cùng cô phản ứng cực nhanh, dồn khí bụng dưới, toàn lực đứng tấn, toàn thân ngưng tụ như một tấm thép, nhưng cũng bị lực đánh kia va chạm làm hung hăng hướng phía sau trượt ra hai ba mét! Lúc này khí huyết trong lồng ngực bốc lên, chấn động vô cùng!

Không chỉ cô chấn động, người khác cũng đều ngây người, há hốc mồm.

Reilly chính là nữ trọng trang số một của Học viện Thiên Kinh, khiên thịt tuyệt đối chủ lực trong chiến đội bây giờ, thế mà bị một lượt đã đập thê thảm như vậy?

“Ha ha, lại tới nữa!”

Thập Tự Luân ở không trung chỉ nhẹ nhàng xoay vòng, như gió lốc đánh về phía người thứ hai, uy lực một phát chém này lớn hơn, tốc độ nhanh hơn!

Colby theo bản năng tránh ra, lại phát hiện ở cùng lúc hắn dự đoán di động, Thập Tự Luân thế mà vẫn hướng tới hắn bay tới, như là tập trung, dao găm vội vàng ngăn cản.

Oành...

Thân thể Colby không chịu khống chế bay ra sáu bảy mét mới dừng lại.

Toàn trường đều chấn kinh, tại sao có thể như vậy???

Đột nhiên, Glory ra tay, giống như ảo ảnh đánh về phía Vương Trọng, Vương Trọng đã hoàn toàn đắm chìm ở trong Thập Tự Luân, một chiếc khác ra tay, thân thể Glory nhoáng lên một cái, nhưng một giây tiếp theo hắn liền dừng lại, trường kiếm vội vàng đón đỡ.

Keng...

Glory chặn được!

Thập Tự Luân lấy tốc độ nhanh hơn về tay, tăng tăng tăng...

Nháy mắt liên hoàn ba bánh xe đánh đến, sắc mặt Glory rốt cuộc thay đổi, thân hình bạo lui, Emily xem say sưa, cũng ở bên đuổi theo tới, nhưng qua một lượt, Emily liền cảm giác được nguy hiểm mãnh liệt, Thập Tự Luân xoay về, tăng tăng... Về tới trong tay Vương Trọng, vẫn duy trì lực xoay tròn.

“Bắt đầu nghiêm túc!”

Colby và Reilly liếc nhau, hồn lực triển khai một trước một sau lao tới, lấy Reilly che chắn, Colby như bóng với hình, một bên khác Glory cũng ra tay, Emily theo sát sau, bốn người đồng thời đánh về phía Vương Trọng, hiển nhiên một lượt thử vừa rồi đã làm bọn họ cảm giác được thứ gì đó không tầm thường.

Khóe miệng Vương Trọng cũng lộ ra một ý cười hưng phấn, hắn muốn thử xem thành quả của việc thật sự lĩnh ngộ.

Hai chiếc Thập Tự Luân phát ra một tiếng ‘Ông!’, gào thét đánh ra

Keng keng keng keng keng!

Tiếng động kim loại va chạm nháy mắt quanh quẩn ở trong toàn bộ sân huấn luyện, hơn nữa nối liền một mạch!

Vô số hàn quang bóng kiếm kích động ngang dọc, hồn lực bùng nổ, Colby từ sau lưng Reilly đánh ra chuẩn bị tập kích vừa ló đầu đã phát hiện Thập Tự Luân nhằm ngay trước mặt, mà Glory và Emily hai người loại tốc độ thế mà cũng bị một chiếc Thập Tự Luân ngăn ở bên ngoài, đây là hai chiếc Thập Tự Luân sao?

Cái này quả thực chính là bảy tám bánh xe cùng nhau bay!

Gào thét một tiếng chói tai, giây lát sau bóng bánh xe thu lại hết, trong sân ngoài sân đã là một mảng hỗn độn.

Dao găm của Emily và Colby đã nát, đại kiếm của Reilly đã rời tay, duy nhất còn ổn không tổn hao gì cũng chỉ có Glory.

Toàn bộ sân huấn luyện đều im ắng, nhìn chằm chằm Vương Trọng cùng bánh xe trong tay hắn... Cái này con mẹ nó là cái quỷ gì?

Sao có thể có vũ khí như vậy???

“Lợi hại, bất cứ vũ khí nào ở lúc va chạm đều sẽ tạo thành tạm dừng, phải thừa nhận phản lực tác dụng, nhưng Thập Tự Luân thế mà lại đem lực phản tác dụng hấp thu biến thành lượt công kích tiếp theo, chỉ cần người khống chế thừa nhận được, Thập Tự Luân có thể tăng tốc vô hạn, tuần hoàn vô hạn, đây là sơ hình cùng bản chất của Laffer vô hạn luân trảm. Học trưởng, ngươi thật lợi hại!” Trên mặt Glory lộ ra nụ cười sáng lạn.

Mã Đông xem tới mức mắt dại ra, hung hăng nuốt ngụm nước miếng: “Ua ha ha, ta đã biết ngươi là thiên tài, lão tử dám đánh cược, cho dù là Thập Tự Luân của Vương Giả Mạnh Mồm cũng không được tám chín phần của ngươi! Đại chiêu là đây, không hổ là nhân vật biểu tượng của Kỳ Ba xã chúng ta!”

Toàn bộ mọi người trong sân lúc này mới chậm rãi phục hồi tinh thần, vừa rồi thật sự quá rung động, lúc này trên mặt mỗi người cũng không có mất mát do bị Vương Trọng đánh bại, ngược lại là mừng rỡ như điên, không ngờ trong chiến đội lại còn cất giấu một cao thủ như vậy! Có tồn tại công kích trung viễn trình khủng bố như vậy, dạng thi đấu đoàn đội nào mà không thể đánh?!

“Ha ha ha! Vương Trọng ca ca anh thật sự là quá mạnh! Thích quá đi!” Emily đem con dao găm hỏng ném đi, thét chói tai lao lên đầu tiên, trực tiếp ôm cổ Vương Trọng. Tiểu nha đầu thật sự quá vui vẻ, cô vẫn luôn cảm thấy Vương Trọng sẽ có một ngày một tiếng kinh người, hiện tại rốt cuộc đã tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.