Hiệu trưởng Green tự tay gõ vang tiếng chuông chiến đấu, trận đầu tiên, bắt đầu!
Oành!
Tiếng chuông vừa vang, Reilly đã bắt đầu hành động.
Dưới chân như gió, như mũi tên rời cung, trọng kiếm sĩ ưu thế ở chỗ cận chiến, chỉ cần kéo gần khoảng cách với đối phương, trọng pháo uy lực mạnh hơn nữa cũng không phát huy được.
Không thể không nói Reilly ngay từ đầu bạo phát ra tốc độ làm người ta nhịn không được than thở. Không chỉ tốc độ, càng bởi vì bộ pháp của cô, không phải xung phong đường thẳng như trọng trang bình thường, mắt của cô nhìn chằm chằm pháo trong tay Simon, sự chuyên chú khó có thể tưởng tượng khiến cô liên tiếp làm ra hai cái dự đoán trước, thay đổi phương hướng xông lên của mình, dễ dàng khiến trọng pháo của Simon công kích thất bại, chỉ trong giây lát, khoảng cách của hai người đã từ một trăm mét kéo gần đến khoảng năm mươi mét!
Simon có chút kinh ngạc, hắn ngày hôm qua cùng Cecil từng nghiên cứu clip Reilly ở trong thi đấu phân khu năm trước, tạm không nói kỹ thuật, phương thức chiến đấu của cô vẫn luôn phi thường trực tiếp, thẳng tắp trực tiếp, phù hợp loại bốc đồng thẳng tiến không lùi của đại đa số trọng kiếm sĩ, đều nói giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, tầng diện kỹ thuật tăng lên thì thôi, nhưng hôm nay lại ngay cả phong cách chiến đấu cũng thay đổi, vậy mà lại biết dự đoán trọng pháo tiên lượng trước tiến hành tránh né, cái này cũng không phải là thói quen của đám trọng trang dã man, hơn nữa, bộ pháp của cô quả thật không tệ.
Reilly biểu hiện làm các học sinh xung quanh nhịn không được nháy mắt tuôn ra tiếng hô như sấm, quá trút giận!
“Reilly học tỷ quả thực đẹp ngây người!”
“Đánh nổ mắt kính hắn đi!”
“Học viện Adolf tất bại! Học viện Thiên Kinh tất thắng!”
“Nữ thần! Nữ thần!”
Bầu không khí xung quanh nháy mắt trở nên sôi nổi hẳn lên, nhưng Simon ở sau kinh ngạc ngắn ngủi, lại chỉ mỉm cười.
So sánh với năm trước, vị mỹ nữ này tiến bộ rất nhanh, nhưng, còn chưa đủ.
Thân thể hắn hơi nhoáng lên một cái, hai pháo bắn ra, cũng chưa trực tiếp nhắm ngay Reilly đang xung phong tốc độ cao, mà là phong tỏa phương hướng hai bên của cô.
Không phải mỗi người đều có thể giống Sherry cầm hỏa pháo như không cần hồn lực oanh kích bừa bãi, đối với một trọng pháo thủ chính quy mà nói, độ chính xác của công kích cùng hỏa lực áp bách tuyến đường, cản thị giác, phản đường chạy, mấy thứ này mới là chỗ thể hiện công lực của một trọng pháo thủ.
Làm pháo thủ số một thi đấu phân khu Hoa Đông, Simon quả thật không phụ uy danh của hắn, một khi nghiêm túc hẳn lên sửa dùng chiến thuật chính xác, trọng pháo kia nối tiếp phi thường trôi chảy, tần suất kẽ hở công kích ngắn ngủi, tính toán chuẩn xác điểm rơi của công kích, chỉ ở trong mấy giây ngắn ngủn liền đã khống chế thế cục.
Lúc trước bị đột tiến, chỉ là đánh giá sai lầm phương thức chiến đấu của đối phương mà thôi, đã là loại hình linh hoạt này, tự nhiên có biện pháp đối phó kiểu linh hoạt.
Lộ tuyến trọng pháo công kích phong tỏa ở trong bất tri bất giác giống như chế tạo ra một mê cung cho Reilly, khiến cô hầu như chỉ có thể tiến lên ở trong tuyến đường Simon quy định.
Mà hắn lại chưa từng dừng lại bước chân quá nửa giây, vị trí di động vĩnh viễn duy trì góc ba mươi độ với Reilly, khoảng cách an toàn khoảng bảy mươi mét, loại chạy vị trí chuẩn xác theo bản năng hầu như không có thời gian tự hỏi này đã không đơn giản chỉ dùng một câu cao thủ là có thể khái quát, mà phải nói là một loại thiên phú.
Bị áp chế là tất nhiên, vũ khí hạng nặng đối với trọng trang vốn đã có khắc chế trời sinh, huống chi là cao thủ như Simon.
Tiếng hoan hô ở xung quanh rất nhanh dần dần chìm nghỉm xuống, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Reilly biểu hiện quả thật làm người ta rất kinh ngạc, tiến bộ rất lớn, hiện tại cô thậm chí cho người ta cảm giác có tư cách xông lên cấp bậc Tinh Anh một phen, nhưng đối thủ của cô lại càng mạnh hơn.
Hai bên ở lựa chọn trên kỹ chiến thuật đều không có gì để bắt bẻ, nhãn lực đều có, kinh nghiệm chiến đấu cũng đều rất phong phú, nhưng vô luận là khống chế đối với chi tiết hay là hồn lực chênh lệch, Reilly đều kém một bậc.
Căn bản không cùng một đẳng cấp, lửa đạn của đối phương quá nặng nề, nếu đánh trúng, mình chỉ sợ ngay cả ba pháo cũng không chịu được, nếu không rất có thể chịu trọng pháo kia công kích làm một lần cứng rắn đột phá.
“Không thể tránh tiếp, tránh nữa sẽ tránh đến sát tường...”
“Chỉ thiếu một chút, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đi, sợ cái gì, xử lý hắn đi!”
Bốn phía đủ loại thanh âm đều có, nhưng trên mặt Reilly không dao động chút nào.
Đối phương ở cùng lúc tính toán và phong tỏa vị trí di động của cô, cô cũng đang tính toán ngược lại thói quen di chuyển cùng thói quen pháo kích của đối phương.
Trước kia cô luôn luôn thích dùng lực lượng cứng rắn để giải quyết tất cả, nhưng trong hai tháng qua theo bọn Vương Trọng cùng nhau tập luyện, đã thay đổi rất nhiều nhận biết cùng cái nhìn của cô đối với chiến đấu.
Không phải trên người Vương Trọng hoặc là Glory có vương bát khí kinh buồn cười gì chấn nhiếp cô, mà là vì hoàn cảnh huấn luyện.
Trước kia ở Thánh-Tài Quyết, cô có thể dựa vào lực lượng thuần túy cùng với chiến thuật thẳng tiến không lùi giải quyết tất cả bồi luyện, Reeves mạnh hơn cô, nhưng Reeves cũng chưa bao giờ tập luyện cùng cô, cái này dưỡng thành thói quen như quán tính của cô, cho rằng tất cả kỹ xảo đều không dứt khoát hữu hiệu bằng lực lượng trực tiếp, gặp người trong OP đánh không lại, cũng đều quy kết chỉ là mình còn chưa đủ mạnh, mà không phải nguyên nhân vấn đề chiến thuật, thói quen chiến đấu.
Thẳng đến hai tháng qua luận bàn giao lưu với đám người Vương Trọng, Glory, cô mới phát hiện loại nhận biết này của mình trước kia buồn cười bao nhiêu, gần đèn thì sáng, cường giả mới có thể dẫn dắt ra cường giả, cô rất khiêm tốn hướng hai học đệ này thỉnh giáo rất nhiều, thậm chí bao gồm hướng Scarlett, cô cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới Scarlett ở trong học viện không nổi bật lắm thế mà cũng đến trình độ như vậy.
Vì thế cô đã thay đổi lý niệm chiến thuật cùng thói quen chiến đấu của mình, thậm chí học tập rất nhiều điều trước kia cho tới bây giờ cũng không thèm để ý, ví dụ như...
Trong mắt Reilly chợt lóe tinh quang, nghênh đón một phát trọng pháo ập vào mặt hướng bên phải nghiêng đi, nhưng theo sát sau, thân thể của cô giống như một sợi dây cung căng lên bắn ra, khôi giáp màu bạc sáng vẽ ra trên mặt đất một đường gấp khúc hình chữ ‘Z’, hướng phía trước hung mãnh đột tiến!
“Bender gấp khúc đột tiến?”
“Không... Là Thiểm Điện Bộ của Gorlov!”
Tương tự gấp khúc đột tiến, Thiểm Điện Bộ của Gorlov không tinh diệu như Bender gấp khúc đột tiến, đổi hướng cũng rất nhỏ, rất dễ phán đoán, nhưng tốc độ đột tiến, so với người trước chỉ mạnh hơn chứ không kém!
Chịu đòn hồi lâu, cô đã tính toán ra điểm rơi một pháo này của đối phương, thậm chí cũng tính toán ra vị trí đối phương di động lần này!