Đấu La Chi Ngôn Linh Pháp Tắc

Chương 41: Tiền tiền tiền



Ba ngày sau, thủ đô Thiên Đấu đế quốc, Thiên Đấu thành.

Học viện Hồn Sư tinh anh đại tái cao cấp toàn bộ đại lục, khu vực chiến đấu Thiên Đấu đế quốc chính thức khai mạc, lễ khai mạc được tổ chức long trọng trong Thiên Đấu Đại Đấu Hồn Tràng ở Thiên Đấu thành, mà trong đoạn thời gian kế tiếp, tất cả Dự tuyển đấu tại phân khu Thiên Đấu đều sẽ tiến hành ở chỗ này.

Là Hồn Sư đại tái long trọng nhất trong giới Hồn Sư, không chỉ hấp dẫn các môn phái Hồn Sư, từ hoàng thất, quý tộc đến bình dân, mỗi một người dân của Thiên Đấu thành đều xem trận đại tái này trở thành ngày hội long trọng nhất.

Mới sáng sớm, mặt trời ở phía đông còn chưa mọc lên, Thiên Đấu Đại Đấu Hồn Tràng đã đón tiếp số lượng người xem khổng lồ. Tới sớm như vậy, tất nhiên khán giả không phải vì có thể tiến vào sân sớm, mà là vì có thể nhìn những thanh niên Hồn Sư tham gia chiến đấu ở khoảng cách gần nhất tại lễ khai mạc ngày đầu tiên này.

Trong này cũng bao gồm không ít thiếu nữ hoài xuân. Hồn Sư toàn bộ đại lục cộng lại cũng không vượt quá sáu con số, mà những học viên có thể đại diện học viện dự thi đều là những nhân tài kiệt xuất trong đó, lại còn có hạn chế không quá 25 tuổi. Không thể nghi ngờ sẽ trở thành đối tượng hoài xuân lý tưởng nhất trong lòng các thiếu nữ. Nếu có thể gả cho một Hồn Sư mạnh mẽ, tuyệt đối là chuyện tốt danh lợi song thu.

Cho dù là một số quý tộc đã mua phiếu khách quý vào cửa cũng đang đứng tụ tập ở bên ngoài, đối với việc chiêu mộ các Hồn Sư, trước nay quý tộc đều làm không biết mệt.

Lúc này, lấy Thiên Đấu Đại Đấu Hồn Tràng làm trung tâm, gần như một phần ba Thiên Đấu thành đều là trường hợp muôn người đều đổ xô ra đường. Từ mấy ngày trước, tất cả các tửu điếm trong Thiên Đấu thành, toàn bộ đã chật kín khách. Số lượng dân cư bên trong thành thị gần như tăng lên 50%.

"Oa, thật là nhiều người!" Ninh Vinh Vinh nhịn không được kinh hô ra tiếng. Nhìn đông xem tây, loại trường hợp đầy người chen chúc như thế này cũng là lần đầu tiên cô nàng nhìn thấy.

Ngoại trừ các cô gái có dung mạo rực rỡ, bất luận là Sử Lai Khắc Thất Quái hay là những thành viên dự bị, lúc này đều tận khả năng cúi đầu. Bởi vì, trang phục trên người bọn họ thật khiến bọn họ có chút xấu hổ.

Đồng phục tiêu chuẩn của Học viện Sử Lai Khắc cũng không phải là màu lục bình thường mà là một loại màu sắc được pha giữa màu vàng và màu xanh biếc, theo như lời Đới Mộc Bạch nói thì đó là màu phân xanh biếc.

Bởi vì trận học viện đại tái này, "Phẩm vị kỳ giai" viện trưởng Phất Lan Đức đã tự thân chế tạo đồng phục cho bọn họ, chất liệu thì quả thật không tồi, đứng ngồi rất thoải mái, nhưng ngoại trừ màu phân xanh biếc ở ngoài, trước ngực của mỗi người còn có hình vẽ của một con quái vật Sử Lai Khắc, gần như chiếm cứ cả ngực áo, hơn nữa hình đồ án này lại có màu xanh biếc ướt át, lóng lánh.

Cái này cũng chưa tính là gì, khiến người ta hít thở không thông nhất chính là sau lưng mỗi người còn có sáu chữ rất to được thêu bằng chỉ đỏ: "Thành chiêu quan danh nghiễm cáo."

Phía dưới sáu chữ to đó còn có một dòng chữ nhỏ, phí dụng quảng cáo xin mời đến thảo luận với viện trưởng Phất Lan Đức của Học viện Sử Lai Khắc.

Vì phải mặc trang phục này tham gia đại tái nên Sử Lai Khắc Thất Quái đã từng phản đối kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn bị uy thế của Phất Lan Đức trấn áp xuống. Dưới áp lực cực lực của mọi người, Phất Lan Đức mới miễn cưỡng tỏ vẻ khó khăn chấp nhận, nếu có thu được phí quảng cáo thì toàn bộ phí thu được sẽ trích ra một phần ba chia cho những đội viên tham gia đại tái này, còn thừa thì để kiến thiết lại học viện.

Lúc ấy Kỷ Vu đã đồng ý ngay lập tức, lật mặt trong nháy mắt, chỉ cần có tiền thì mặc cái gì không phải là mặc, mọi người đều trợn trắng mắt với bộ dáng tham tiền này của cô, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua dưới áp lực của Phất Lan Đức.

Đối với Đới Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh, Ninh Vinh Vinh và Đường Tam mà nói, số tiền này có lẽ không là cái gì, nhưng đối với những người khác mà nói thì tiền vẫn rất là quan trọng. Càng huống chi tình huống hiện tại của Học viện Sử Lai Khắc, bọn họ cũng không thể khiến Phất Lan Đức mất mặt mũi được, mặc dù vị viện trưởng này có chút âm hiểm giảo hoạt nhưng mấy năm nay phải chống đỡ học viện này cũng không phải là điều dễ dàng.

Đúng là trang phục làm cho người khác cảm thấy kỳ quái, thời điểm vừa tiến vào đám đông, lập tức thu hút được sự chú ý vô song.

"Đó là học viện gì vậy? Trời ạ, bọn họ mới từ trong nhà xí ra hay sao?"

"Buồn cười chết mất, cái đồ án hình quái vật màu xanh biếc trước ngực bọn họ trông thật đáng yêu, cái lỗ tai tại sao lại giống như con dao vậy?"

"Ngươi xem, ngươi xem, sau lưng bọn họ còn có quảng cáo cái gì kìa? Thật sự có học viện Hồn Sư cao cấp như vậy sao? Vậy mà cũng có thể tham gia Cao cấp Học viện Hồn Sư tinh anh đại tái toàn bộ đại lục à? Quả thực là quá buồn cười, rất kỳ dị."

"Nhỏ giọng một chút, dù sao người ta cũng là một Hồn Sư, chỉ là phỏng chừng cũng không qua được vòng đầu tiên, ngươi xem kìa, bọn họ còn có cả một tên mập mạp, trông giống như một quả bóng."

Nếu như trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ, vậy thì mười hai người học viên của Học viện Sử Lai Khắc này sẽ tranh nhau chui vào trước. Cho dù là trong lòng đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý, nhưng bọn họ cũng không ngờ rằng bên ngoài Đại Đấu Hồn Tràng sẽ tụ tập nhiều người như vậy, quả thực là giống như tham gia triển lãm, hơn nữa tuyệt đối là gây bắt mắt điển hình.

Bất chấp tất cả mặt mũi, Đường Tam là người đầu tiên trong số Sử Lai Khắc Thất Quái tham gia đại tái đeo mặt nạ lên mặt mình, sau đó mấy thành viên còn lại của Sử Lai Khắc Thất Quái cũng làm theo. Chỉ thương cho bốn người Thái Long gia nhập sau cùng không có loại trang bị này, chỉ có thể lấy tay che mặt. Như vậy muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.

Trước kia Kỷ Vu không lên đấu đài tất nhiên sẽ không có mặt nạ để dùng, nhưng khác với bốn người đang chật vật che mặt, cô ngẩng cao đầu ưỡng ngực, ánh mắt không nhìn ai, bộ dáng miệt thị chúng sinh, muốn bao nhiêu kiêu ngạo có bấy nhiêu kiêu ngạo, ha, nhân loại ngu xuẩn, các ngươi biết cái gì, mặc cái này không hề khó coi, là tiền đó! Hơn nữa, khuôn mặt anh khí giảo hảo của cô, vô thức làm người cảm thấy khí tràng mười phần.

Chu Trúc Thanh vốn định mang mặt nạ lên, lại không muốn Kỷ Vu quá cô đơn, vì thế từ bỏ ý niệm này, nắm tay cô cùng cô sóng vai mà đi.

Chen vào Thiên Đấu Đại Đấu Hồn Tràng, đoàn người Học viện Sử Lai Khắc mới xem như nhẹ nhàng thở ra, Đường Tam và Đối Mộc Bạch liếc nhau, trong mắt toàn là bất đắc dĩ.

Kỷ Vu thì không sao cả, bàn tính nhỏ trong lòng đánh đến bay lên, Học viện Hồn Sư tinh anh đại tái cao cấp toàn bộ đại lục này là có tiền thưởng, mỗi lần thắng một trận đại tái, khen thưởng năm trăm Kim Hồn tệ, tiến vào Tấn cấp đại tái, phần thưởng sẽ là ba ngàn Kim Hồn tệ, còn nếu có thể tiến vào Tổng quyết chiến, Thiên Đấu đế quốc chẳng những phong hào là Nam tước, còn sẽ cho tất cả những thành viên từ chính thức đến dự bị, mỗi người một ngàn Kim Hồn tệ, càng vào vòng sau của Tổng quyết tái chiến thì kim tệ được thưởng càng cao.

Bởi vì những quảng cáo sau lưng Sử Lai Khắc Thất Quái nên Phất Lan Đức đã buông tha cho phần thu vào này, nói cách khác, những kim tệ thu được vào này đều thuộc về học viên.

Có thể đến trận cuối Kỷ Vu cũng không lên đài, không cần xuất đầu lộ diện, còn có thể lấy tiền không, tuyệt quá, sính lễ lại có thể nhiều thêm không ít!

Lúc này, đoàn người Học viện Sử Lai Khắc đang ở khu nghỉ ngơi bên trong Chủ đấu hồn tràng chỉ dành cho các học viện tham chiến. Bọn họ cũng không phải là đến sớm nhất, nhưng cũng không phải là đến muộn nhất. Bên trong khu nghỉ ngơi rất rộng rãi, chừng hơn một ngàn chỗ ngồi, chia làm các khu vực, để cho các học viện Hồn Sư nghỉ ngơi, chờ đợi đến lượt.

Mặc dù nơi này không có quá nhiều dân chúng như bên ngoài, nhưng lúc những đội viên của các Học viện Hồn Sư khác tiến vào thì Học viện Sử Lai Khắc vẫn trở thành tiêu điểm của mọi người. Mặc dù bọn họ đã tìm được một góc khá kín nhưng vẫn bị rất nhiều người chú ý đến.

Tuy nhiên, phẩm chất của Hồn Sư cao hơn dân thường rất nhiều, mặc dù có xuất hiện không ít những ánh mắt cùng vẻ mặt khinh thường nhưng cũng không hề nói nhiều, mỗi người của học viện đều tụ tập cùng một chỗ dưới sự chỉ đạo của sư phụ, chờ đợi lễ khai mạc. Đồng thời các học viện cũng có một vị sư phụ tiến hành công tác xác nhận đăng kí báo danh cuối cùng, sau khi đã đăng kí danh sách đệ tử tham chiến thì trong các trận đấu sau này sẽ không thể gia tăng hoặc hoán đổi đệ tử.

Tuổi Kỷ Vu bị Phất Lan Đức báo giả, Hồn Đế 16 tuổi là quá chói mắt, cho nên đổi tuổi cô trong hồ sơ thành 24 tuổi, sau đó Đường Tam sử dụng dược vật giúp cô tránh thoát trắc cốt linh.

Rất nhanh nhân viên công tác đại tái đã tiến vào khu nghỉ ngơi, các học viên đã đến đông đủ bắt đầu tiến vào.

Xung quanh quảng trường trống trải là vô số người xem hò hét, hoan hô. Ở trước trung tâm của sân là một đài chủ tịch toàn một màu vàng, phía sau đài chủ tích này chính là khu khách quý đã được cải tạo. Sân rộng lớn có đường kính hơn một trăm năm mươi mét, những học viện tiến vào trước đó đang bố trí đội hình chỉnh tề ở giữa sân. Mỗi một học viện tiến vào, chủ tịch trên đài đều có người chuyên môn tiến hành giới thiệu.

"Đội cuối cùng vào tràng chính là đội Học viện Sử Lai Khắc. Học viện Sử Lai Khắc, trước có tên là Học viện Lam Phách, một năm trước mới đổi thành Sử Lai Khắc. Trước tiên mau nhìn xem trang phục của bọn họ kì dị đến mức nào, khẩu khí khi bọn họ báo danh rất lớn, là Quán quân không có đối thủ. Quả là một ý nghĩ rất tự tin, hi vọng bọn họ có thể có những biểu hiện xuất sắc."

Nghe người chuyên môn trên sân nói, toàn bộ người xem trên khán đài đã cười ầm lên, âm thanh đầy vẻ cười nhạo chế giễu.

"Mẹ kiếp, ông không nhịn được nữa." Đới Mộc Bạch vội đi nhanh về phía trước, hai nắm đấm nắm chặt lại, Đường Tam ở sau lưng hắn có thể cảm thấy rõ ràng thân thể Đới Mộc Bạch đã cứng đờ lại, có thể bộc phát bất cứ lúc nào.

Kỷ Vu rũ mí mắt xuống, đạm nhiên nói: "Bình tĩnh đi, cậu phải nghĩ như thế này, hiện tại cười nhạo càng lợi hại, viện trưởng càng kiếm được nhiều tiền, tiền chia cho chúng ta cũng càng nhiều hơn, hà tất bận tâm bọn họ."

Tiền tiền tiền, cậu chỉ biết tiền, tiền rớt trong mắt? Đái Mộc Bạch chửi thầm, hít thở sâu miễn cưỡng làm chính mình bình tĩnh lại.

Cuối cùng tất cả các học viện đều đã vào sân xong, đoàn người của Học viện Sử Lai Khắc đứng ở cuối cùng của đội ngũ.

Sau khi Hoàng đế bệ hạ Thiên Đấu đế quốc tuyên bố khai mạc lần đại tái này, tiếp theo chính là bên phải Hoàng đế: Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông —— Ninh Phong Trí, cũng chính là phụ thân Ninh Vinh Vinh đọc diễn văn, sau bài phát biểu dài lê thê, cuối cùng cũng tới phân đoạn kích động lòng người, bên trái Hoàng đế: Thiên Đấu thành Võ Hồn Thánh Điện, Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư bắt đầu rút thăm quyết định từng cặp đối thủ.

Vòng Dự tuyển đại tái đầu tiên, chính là từ Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia đánh với Học viện Sử Lai Khắc.

Nhớ trước đây Sử Lai Khắc Thất Quái ở Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia bị nhục nhã như vậy, hiện tại cuối cùng cũng có thể rửa mối nhục xưa, Mã Hồng Tuấn xoa tay hầm hè nóng lòng muốn thử, nhưng cuối cùng Đường Tam quyết định danh sách lên sân khấu là Đới Mộc Bạch, Đường Tam, Tiểu Vũ, Kinh Linh, Hoàng Viễn, Giáng Châu, Thái Long, làm tiểu Mập Mạp rất là u oán.

Đội viên hai bên đứng trên đấu hồn đài, trọng tài đã đi tới. "Hai bên hành lễ, những người không tham gia chiến đấu lui ra khỏi lôi đài."

Bất luận là Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia hay là Học viện Sử Lai Khắc, hai bên đều không cam tâm tình nguyện miễn cưỡng khom lưng hành lễ với đối phương. Đội viên dư thừa lui ra khỏi lôi đài, chỉ để lại trận đầu của vòng Dự tuyển đại tái này đúng bảy người mỗi bên.

"Vòng Dự tuyển đại tái đầu tiên, chính thức bắt đầu."

Từ một khắc trọng tài kêu bắt đầu kia, Kỷ Vu đã nhắm mắt lại, thầm đếm ở trong lòng, một, hai, ba,..., sáu mươi.

Mở mắt, "Vòng Dự tuyển đại tái đầu tiên, Học viện Sử Lai Khắc thắng."

"Ầm..." Trong nháy mắt, toàn bộ khán đài như muốn nổ tung bởi hàng loạt âm thanh. Trong đó, bao hàm đủ loại âm thanh: không tin, than thở,... nhưng tựu chung nhiều nhất lại là âm thanh kinh ngạc. Đường đường là đội hai Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia lại bị một đội ngũ Học viện Hồn Sư không chút tiếng tăm, tại trận đấu cũng chỉ một phút thời gian ngắn ngủi đánh bại. Điều này mang đến cho mọi người một sự rung động thật lớn.

Một phút thắng tuyệt đối, được Hồn Sư trị liệu của đối thủ giúp giữ hơi tàn, từng bị từ chối gia nhập, đây như là một cái tát hung hăng giáng lên mặt Học viện Thiên Đấu Hoàng Gia.

Sắc mặt Tuyết Dạ đại đế ngưng trọng hắng giọng đứng lên, ánh mắt rơi vào vẻ mặt thất thần của Tuyết Tinh thân vương, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bỏ đi.

Kỷ Vu nhìn Tuyết Tinh thân vương trên đài khách quý bị bẽ mặt, khóe miệng gợi lên một nụ tươi cười mỉa mai, cuồng vọng tự đại, bảo thủ.

Hôm nay chỉ có một trận đoàn chiến, sau khi kết thúc mọi người không chút do dự thay bộ đồng phục màu phân xanh lục, nhanh chóng rời đi Thiên Đấu Đại Đấu Hồn Tràng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.