Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 112: 112: Thiên Thuỷ Thuế Biến Đệ Bát Hồn Hoàn Của Thiên Nhận Tuyết




Việc hấp thụ Tiên Thảo kéo dài cũng tương đối lâu, kéo dài đến tận 3 canh giờ.
Tuy bây giờ đã là chiều tối, nhưng 3 nữ đang vui vẻ cảm nhận được cơ thể cùng Vũ Hồn biến hoá.
Vũ Hồn của Thuỷ Băng Nhi bây giờ cao hơn lúc trước phải đến hai lần, từ 7 mét đến bây giờ là 14 mét.
Lông vũ trên người của Băng Phượng Hoàng bây giờ đã trở nên sắc nét rõ ràng hơn, chỉ là bộ lông vũ ấy lúc nào cũng bị che lấp bởi làn sương mịt mù lạnh như băng.

Nhưng đáng chú ý nhất là khí chất cao thượng của nó bây giờ đã có thể sánh ngang với chân chính Phượng Hoàng.
Từ đây có thể nhìn thấy được Thái Âm Phượng Thai Tham phù hợp với Thủy Băng Nhi đến mức nào.
Thuỷ Băng Nhi cũng lấy cho nó một cái tên mới - Băng Sương Phượng Hoàng!
Mà muội muội của nàng - Thuỷ Nguyệt Nhi, Vũ Hồn cũng có thay đổi không nhỏ.

Từ một đầu cá heo bình thường nay lại oánh nhuận như ngọc, vừa mỹ lệ lại vừa khả ái đến kỳ lạ.
Cái này thì Thế Hoa cũng chỉ có thể quy về thuộc tính của Thuỷ Tiên Cơ Ngọc Cốt có độ tương thích rất cao với Hải Đồn Vũ Hồn của Thuỷ Nguyệt Nhi, nên mới xảy ra thuế biến biến thành Oánh Ngọc Hải Đồn như bây giờ.
Mà Vũ Hồn của Tuyết Vũ là Tuyết Hoa tuy không có xảy ra biến dị, nhưng chính nàng lại cảm nhận được lượng Hồn Lực thuần khiết mà khổng lồ đang tích trữ trong cơ thể của mình, chỉ cần luyện hoá hết đống Hồn Lực này thì tu vi của nàng sẽ tăng cao đến mức khó có thể tưởng tượng được.

Hơn nữa bản thân nàng cũng cảm nhận được thiên địa Hồn Lực cũng rõ ràng hơn, về sau tu luyện cũng sẽ nhanh hơn lúc trước nhiều.
"Các ngươi đã thử nghiệm xong chưa?" Thế Hoa nhìn trong sân toàn là băng tuyết thì lắc đầu nhìn về 3 vị nữ hài này.
"Chúng ta đã thử nghiệm xong, là chúng ta đã làm phiền công tử rồi." Thuỷ Băng Nhi nghe vậy thì mới chú ý đến tình hình trong sân, hơi ngượng ngùng nói.
"Hì hì, là ta hơi ham vui quá rồi.

Xin lỗi ca ca." Thuỷ Nguyệt Nhi cũng nhìn thấy bãi chiến trường trong sân, cười tươi như hoa nói, trên mặt một bộ vô tội cực kỳ rõ ràng.
Mà một bên Tuyết Vũ cũng đến trước mặt hắn mà hơi khom người.
"Tuyết Vũ xin lỗi ca ca, là ta không để ý."
Chính bọn họ mới biết được bản thân sau khi phục dụng Tiên Thảo thì tố chất của cơ thể được gia tăng bao nhiêu, nên cả ba người bọn họ cũng là hơi vui quá rồi nên mới không để ý đến tình hình xung quanh.
"Được rồi, được rồi."
"Ta cũng chỉ là muốn nhắc nhở các ngươi là bây giờ trời đã muộn, cũng đến lúc nên ăn tối rồi." Thế Hoa phất tay nói.

Bây giờ cũng cách giờ ăn tối không sai biệt lắm, nếu như bọn họ bây giờ về nhà trễ thì Thế Hoa cảm thấy bản thân hơi bất lịch sự.
Nên đã nhờ bên nhà bếp chuẩn bị thức ăn hết cả rồi.
"Đông Quân công tử, chúng ta..." Thuỷ Băng Nhi định bụng từ chối thì bị Thuỷ Nguyệt Nhi cắt ngang.
"Tất nhiên là chúng ta đồng ý rồi, vừa hay ta cũng đang đói bụng đâu." Sau đó nàng còn nháy mắt với tỷ tỷ của nàng.
Thuỷ Băng Nhi thấy vậy thì liền hiểu mục đích của muội muội mình, nhìn sang Tuyết Vũ nhìn thấy nàng cũng một bộ chờ mong thì trong lòng thở dài, nói.
"Vậy lại làm phiền Đông Quân công tử rồi."
"Lời khách sáo không cần nói, đi thôi.

Kẻo thức ăn nguội mất."
...
Trên bàn ăn tối, 4 người khi ngồi ăn cũng có mở miệng nói chuyện, nên bầu không khí cũng không quá ngột ngạt.
"Thế Hoa ca ca, ngươi nói xem chúng ta phải đi Nguyệt Hiên học tập có chán hay không chứ?" Thuỷ Nguyệt Nhi lúc này cực kỳ chán chường mà nói.
"Thuỷ gia của các ngươi suy cho cùng vẫn là hào môn thế gia, đến Nguyệt Hiên cũng xem như là học tập một chút quý tộc lễ nghi, về sau trưởng thành quản lý Thuỷ gia tốt hơn cũng không tệ." Thế Hoa mỉm cười nói.
"Chỉ là Nguyệt Hiên nằm trong phạm vi của Thiên Đấu Đế Quốc, mà bây Thuỷ gia bây giờ đã lựa chọn về phía Vũ Hồn Điện, nên thời gian sắp tới các ngươi cũng sẽ không được thoải mái lắm đâu."
Đây là Thế Hoa còn chưa cân nhắc đến quý tộc của thượng tam tông, nên nói như trên cũng đã là nhìn về mặt tích cực.
Còn về phía Đường Nguyệt Hoa thì hắn cũng không cân nhắc vào.
Có thể xây dựng Nguyệt Hiên giữa lòng Thiên Đấu Đế Đô thì bên cạnh uy danh của Hạo Thiên Tông ra thì bản thân trí lực của nàng là nguyên nhân chính nhất.
Có là người giỏi nhẫn nhịn suy cho cùng cũng là người, uất khí trong lòng đến một lúc nào đó thì phải được giải phóng.
Cân nhắc tình trạng của Hạo Thiên Tông bây giờ, nàng chắc chắn sẽ không làm khó làm dễ 3 nữ hài trước mắt, nhưng muốn nàng đứng ra giải quyết việc lục đục giữa các học viên bên trong Nguyệt Hiên thì chưa chắc.
Nhưng nói đi nói lại thì mức độ uy hiếp của Đường Nguyệt Hoa cũng không cao lắm, duy chỉ Quý Tộc Viên Hoàn là làm Thế Hoa phải cân nhắc một hai.
Nhưng cũng chỉ đến vậy mà thôi.
"Cũng là hai người các ngươi hại ta cũng phải đi theo." Tuyết Vũ giọng như hờn trách mà than thở lấy, chính nàng cũng dưới sự động viên của Lưu Nhược Thuỷ mà đi theo hai tỷ muội này đến đó học tập.
Cái này cũng là cân nhắc đến Vũ Hồn dung hợp kỹ giữa nàng và Thủy Băng Nhi bây giờ chưa được thành thục lắm, nên hi vọng cả hai dưới tác động của Nguyệt Hiên mà khiến cho cả hai ăn ý lẫn nhau hơn, cũng làm cho uy lực của Băng Tuyết Phiêu Linh được tăng cường.
"Chỉ là 2 năm mà thôi, hơn nữa nếu đánh giá công tâm thì các ngươi đi Nguyệt Hiên vẫn là lợi nhiều hơn hại." Thế Hoa nói.
"Ta biết, chỉ là 2 năm đó sẽ rất buồn chán đó a." Thuỷ Nguyệt Nhi thở dài, còn không khỏi lén nhìn Thế Hoa một mắt.

Nếu như hắn có thể cùng các nàng đi thì tốt, ít nhất lúc đó cũng sẽ không buồn chán như vậy.
...
Sau khi tiễn ba nữ rời khỏi thì Thế Hoa trở lại phòng ngủ, nhìn cái giường trống trải thì chép miệng.
"Xem ra hôm nay Tuyết nhi nàng thật sự không đến a."
Sáng nay Thiên Nhận Tuyết đã trở về chỗ của Thiên Đạo Lưu để bàn về chuyện hấp thụ đệ bát Hồn Hoàn cho Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn, nghe nói là một đầu cực kỳ hiếm hoi 10 vạn năm Giải Trĩ.
Thuần huyết Giải Trĩ là một loại Thần Thú có thể sánh vai với Độc Giác Thú hay Tứ Tượng (Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước, Bạch Hổ).
Giải Trĩ chân chính có mặt hổ thân dê, có sừng mọc trên đỉnh đầu nhưng lại cong ngược uốn lượn về phía sau, cơ thể được bao phủ bằng một lớp vảy màu vàng đất bóng như kim loại.
Hành vi của Giải Trĩ cũng rất kỳ lạ, khi gặp sinh vật trong lòng có chứa sự tà ác cùng xấu xa thì nó dùng sừng đâm chết rồi mới ăn, còn lại thì nó sẽ không chạm vào.
Cái này cũng dẫn đến nó có khả năng khắc chế tà ác cực kỳ mạnh mẽ, nên Hồn Sư có Hắc Ám thuộc tính như Bỉ Bỉ Đông hay Long Tiêu Dao không thể nào hấp thụ được Hồn Hoàn nó.
Tất nhiên 10 vạn năm Giải Trĩ mà Thiên Đạo Lưu biết được không phải là một cái Giải Trĩ thuần huyết, dù sao Giải Trĩ chân chính đã táng thân ở thời viễn cổ, chỉ để lại hậu đại với huyết mạch mỏng manh.
Nhưng có thể đến được tu vi 10 vạn năm đã cũng nói được phẩm chất huyết mạch của nó đã là cực phẩm, cầu cũng không cầu được.
"Chắc là ta nên đi theo để thử Hồn Linh chi pháp như thế nào." Thế Hoa nghĩ lấy.
Lúc trước hắn không đi với Độc Bất Tử để thử Hồn Linh chi pháp là bởi trên thân hai người Thiết Đề cùng Tử Mộng Yên không có Thần Khảo như Thiên Nhận Tuyết hoặc Bỉ Bỉ Đông, nên khả năng thuyết phục thành công sẽ không cao lắm.
Nhưng bây giờ thì khác, có Thiên Nhận Tuyết tại thì việc thuyết phục Giải Trĩ sử dụng Hồn Linh chi pháp sẽ không khó khăn như vậy.
"Ân, cứ như vậy." Thế Hoa gật đầu.
Dù sao kỳ học này cũng sắp kết thúc, hắn có thời gian một tháng cực kỳ thảnh thơi.

Hơn nữa cũng là giúp người của hắn, nên hắn cũng rất là sẵn lòng.
Chỉ cần thù lao đủ là được.
Nhớ đến đôi môi mềm mại kia, Thế Hoa khoé miệng hơi giương lên.
Nếu được như vậy thì coi như đã là không lỗ...
...
1 tháng sau, Hắc Minh Cốc.
"Thế Hoa tiểu tử, ngươi hạ thủ cũng nhanh thật đấy." Thiên Đạo Lưu nhìn trước mặt cặp tình lữ thì khoé miệng giật một cái.

Tuy nói là đây là điều hắn mong muốn, nhưng nhìn tôn nữ của mình đang thẹn thùng tay trong tay với Thế Hoa thì trong lòng của Thiên Đạo Lưu không khỏi như bị bóp một cái.
"Thiên gia gia, ngươi đây cũng là quá đề cao ta rồi.

Nếu không có sự giúp đỡ của người thì ta cũng không nhanh như vậy liền ở cùng với nàng." Thế Hoa mỉm cười nói.
Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì thật muốn tét cái mông của tên vương bát đản trước mặt, đúng là tiện nghi đã chiếm được lại còn khoe mẽ.
Nhưng mà đây còn thật đúng là thuyền do hắn đẩy...
Hắn nghĩ đến đây thì lắc đầu không tính toán thêm nữa, chỉ vào một bên Long Tiêu Dao.
"Không nói những cái này, nhưng tại sao liền Long Tiêu Dao cũng đến đây, không phải chỉ là một đầu Giải Trĩ thôi sao, liền phải cần hai Cực Hạn Đấu La tới giúp đỡ?"
"Thiên gia gia bình tĩnh để ta giải thích?"
"Ngươi từng giao chiến với Long lão, khi đánh với hắn ngươi cảm thấy thế nào?" Thế Hoa vừa cầm tay của Thiên Nhận Tuyết vừa hỏi.
Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì mi mắt hơi giật, nhưng vẫn là thở dài nói.
"Hắn rất mạnh, so Đường Thần còn mạnh hơn.

Nếu ta mà không dùng Thần Lực mà nói, chiến đấu kéo dài thì Long Tiêu Dao sẽ thắng."
Hắn cùng Long Tiêu Dao đã từng hảo hữu chiến đấu một lần, cảm giác đó khiến Thiên Đạo Lưu mãi đúng là không thể quên được.
Nghĩ đến đây thì Thiên Đạo Lưu đột nhìn nhìn về phía Thế Hoa, khó có thể tin nói.
"Khoan đã!? Mục đích của ngươi lần này là ngưng tụ Hồn Hạch cho tiểu Tuyết?"
"Ân, chính là như vậy." Thế Hoa gật đầu.
Hồn Hạch là kết tinh của Hồn Lực bên trong cơ thể, có khả thông qua cơ thể của Hồn Sư mà hấp thu thiên địa nguyên khí cung cấp cho Hồn Sư sử dụng, hơn nữa có thể gia tăng khả năng chiến đấu cùng hồi phục.
Hồn Sư bình thường nếu như đánh với Hồn Sư sỡ hữu Hồn Hạch thì khả năng cao là sẽ thua.
Như Thiên Đạo Lưu đánh ngang tay với Long Tiêu Dao cũng được coi là một ngoại lệ hi hữu.
"Nhưng ngươi cũng biết Hồn Hạch ngưng tụ cũng không phải dễ dàng như vậy đúng chứ?" Thiên Đạo Lưu nghi ngờ nói.
Hắn sau trận chiến với Long Tiêu Dao cũng đã thử ngưng tụ Hồn Hạch rồi thành công.
Khi ngưng tụ Hồn Hạch cần phải liên tục dùng Tinh Thần Lực để điều hướng Hồn Lực xung quanh mà ngưng tụ thành vòng , sau đó đến một mức cô đặc nhất định mà biến thành Hồn Hạch.
Nhưng Tinh Thần Lực yêu cầu để ngưng tụ Hồn Hạch là rất cao, ít nhất cũng phải đến Linh Vực Cảnh trung kỳ (Phong Hào Đấu La cấp độ).
Nếu như Thiên Nhận Tuyết hấp thụ được một khối đầu Hồn Cốt trong Thiên Sứ sáo trang mà nói thì điều này còn có thể, nhưng bây giờ nàng cũng chỉ đến Linh Vực Cảnh sơ kỳ mà thôi.
Tuy nói có thể ngưng tụ thành công, nhưng phẩm chất của Hồn Hạch lại không được cao lắm.
Thế Hoa nghe vậy thì liền hiểu được, ngay lập tức nói.
"Ta hiểu lo lắng của Thiên gia gia, nhưng việc này ta cũng tính toán vào."

"Bởi bên trong cơ thể của Giải Trĩ cũng có một lượng lớn Thần Thánh nguyên tố, nên khi Giải Trĩ trở thành Hồn Linh, chúng ta có thể nhờ đó tự điều hướng dòng năng lượng tạo thành vòng xoáy để giúp Tuyết nhi nàng ngưng tụ Hồn Hạch."
Cái này cũng là lý do vì sao khi Thế Hoa bảo khi các vị Long Vương hiến tế thì hắn có thể ngưng tụ Hồn Hạch, bởi bọn họ có thể điều khiển năng lượng của bản thân để giúp Hồn Hạch được hình thành.
Thiên Đạo Lưu nghe vậy tuy nét mặt đã giãn ra nhưng vẫn có chút lo nghĩ, nhìn về phía tôn nữ của mình.
"Nhưng sau khi ngưng tụ Hồn Hạch thì Hồn Lực yêu cầu để thăng lên một cấp lại rất nhiều.

Tiểu Tuyết, ngươi đã chắc chắn chưa?"
Tuy nói lợi ích rất lớn, nhưng lỡ như ở ngay một khúc nào đó trong quá trình tu luyện mà Thiên Nhận Tuyết gặp bình cảnh thì việc đột phá sẽ khó khăn hơn người bình thường gấp nhiều lần.
Thiên Nhận Tuyết nghe vậy thì liền không nghĩ ngợi mà nghiêm túc gật đầu.
"Gia gia, cái này ta đồng ý."
Thiên Đạo Lưu thấy vậy thì thở dài, nói.
"Nếu như ngươi đã quyết thì gia gia sẽ không cản nữa."
Thiên Nhận Tuyết muốn theo kịp bước chân của Thế Hoa, hắn thân là gia gia của nàng được gần 16 năm thì so ai đều rõ ràng.
Thế Hoa cũng hiểu được cố gắng của Thiên Nhận Tuyết, chắc chắn nói.
"Có ta ở đây, con đường phía trước chính ta sẽ trải phẳng cho ngươi."
"Cái đó thì không cần, chỉ cần ngươi mãi ở bên ta là được." Thiên Nhận Tuyết nhỏ giọng đáp lại.
Nàng mới không cần hắn trải đường cho nàng đâu, chỉ cần hắn luôn bên nàng là được.
Thế Hoa nghe vậy thì sững sờ, cười nhẹ một cái nhưng không đáp lại, mà mười ngón tay đan xen cùng nhau lúc này càng xiết chặt hơn đã trả lời cho tất cả.
Mà Long Tiêu Dao kế bên nhìn đang lo nghĩ Thiên Đạo Lưu thì nói.
"Ngươi cũng đừng lo lắng.

Nàng dù sao cũng là Tiên Thiên 20 cấp Hồn Lực, bình cảnh bình thường cũng sẽ không làm khó nàng."
"Ta biết, nhưng nàng dù sao vẫn là tôn nữ của ta, lo lắng là bản năng rồi." Thiên Đạo Lưu lắc đầu nói.
Hắn cả đời này người thân cũng chỉ có một người nhi tử cùng một tôn nữ, nên người mà hắn có thể để tâm đến rất ít.
Mà Thiên Nhận Tuyết không thể nghi ngờ chính là tâm can bảo bối của hắn.

Vừa muốn nàng mạnh mẽ lên, cũng vừa muốn nàng không chịu khổ.
Trên đại lục này, ngoại trừ thân sinh của nàng là Lưu Nhược Thuỷ cùng Thiên Tầm Tật ra thì Thiên Đạo Lưu chắc chắn là vô điều kiện mà yêu thương nàng nhất.
Mà liền chính Thế Hoa ở mảng này cũng chưa thể so bì được.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.