Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 37: 37: Xuất Quan Sau 1 Năm




1 năm sau, Đông Quân Phủ.
Một nam hài đang cầm thương huy vũ các chiêu thức.
"Vùn vụt..."
Tiếng thương như mưa bão gào thét, lực đạo tạo nên từng đợt khí lãng làm xung quanh cây cỏ bị xoắn nát.

Trên mặt đất còn có một một vết chém rất sâu, thể hiện rằng thương khí rất sắc bén.
Lúc này nam hài mặt đầy mồ hôi nhễ nhại, hơi thở gấp rút, nhưng ánh mắt sáng tỏ chứng minh hắn hôm nay thu hoạch không tệ.
"Đại thành!" Thế Hoa hét lớn, Hắn cuối cùng cũng đã có thể xuất quan.
Đối với Thế Hoa mà nói 1 năm này lắng đọng với hắn cực kỳ có ích,
Thế Hoa suốt 1 năm này, bên cạnh《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》cùng《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》đã được đại thành thì 《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》ba thức đầu đã đạt đến được đại thành, mà Vẫn Tinh chiêu thức này vẫn mới nhập môn.
Hơn nữa nhục thân của hắn đã được tăng cao, chiều cao đã được 1m5, cơ thể tuy nhỏ nhắn nhưng các đường cơ bắp đã có chút lộ ra.

Và theo Độc Bất Tử nói thì cơ thể của hắn đã có thể chịu được 3 vạn năm tu vi Hồn Thú.
Hôm nay là ngày hắn xuất quan, cũng là ngày hắn thu hoạch đệ tam
Hồn Hoàn, bước vào Hồn Tôn cảnh giới.
"Thị nữ đâu?" Thế Hoa gọi.

"Nô tì tại." Một thị nữ đi ra cung kính nói.
"Ngươi chuẩn bị cho ta một bộ đồ đi Cực Bắc Chi Địa, cùng các vật dụng cần thiết.

Các ngươi có một tuần để chuẩn bị." Thế Hoa nhẹ nhàng nói.
"Tuân mệnh thiếu gia." Thị nữ nghe xong liền lui đi.
Thế Hoa thì bản thân đi vào phòng tắm, hắn cũng cần tẩy rửa sạch sẽ trước khi xuất quan a.
...
Thế Hoa sau khi đi tắm xong thì liền đến Giáo Hoàng Điện tẩm cung kiếm Thiên Nhận Tuyết, dù sao cũng đã một năm không thấy vị tỷ tỷ này.

Trên đường đi đến Giáo Hoàng Điện thì Thế Hoa gặp được người quen.
"Thiên gia gia, đã lâu không gặp."
"Thế Hoa tiểu tử, xuất quan rồi sao?"
Thiên Đạo Lưu đang nhàn nhã đi về Cung Phụng Điện nhìn thấy Thế Hoa thì chào hỏi nói, việc Thế Hoa bế quan một năm cũng không phải là bí mật gì.
"Ân, ta đã bế quan hoàn tất, chuẩn bị đi săn giết đệ tam Hồn Hoàn." Thế Hoa cũng không giấu diếm nói.
"Chậc chậc, 7 tuổi Hồn Tôn, đúng là trường giang sóng sau xô sóng trước, đời người mới phải đuổi theo xưa." Thiên Đạo Lưu cảm thán.
Hắn cho dù là thiên tài một đời thì lúc 7 tuổi cũng mới vào Đại Hồn Sư cấp độ mà thôi.

Mà Thế Hoa đã bước vào 30 cấp khi mới 6 tuổi, nếu không phải là dành một năm này để lắng đọng mà nói thì hắn đã thành tựu 6 tuổi Hồn Tôn.
Tuy nói đó là Thế Hoa có cơ duyên, nhưng với Thiên Đạo Lưu vị này cường giả thì vận khí thứ này cũng được tính toán là một loại thực lực.
"Thiên gia gia cũng đừng quá bất ngờ, từng đời từng đời tạo lập ra kỳ tích là để đánh dấu cột mốc, cũng là để tương lai hậu bối phá vỡ mà, không phải sao?" Thế Hoa khiêm tốn đáp lại.
"Hảo cho một hậu bối phá vỡ, ta hi vọng thế hệ của các ngươi cũng có thể tạo ra kỳ tích." Thiên Đạo Lưu nghe vậy thì vui vẻ nói, hắn bây giờ cũng có chút trông chờ tương lai của cả đại lục này sẽ nổi lên sóng gió gì.
"Đúng rồi, Thế Hoa tiểu tử, ngươi đã có dự định Hồn Thú rồi sao?" Thiên Đạo Lưu nhớ đến đây thì hứng thú hỏi.

Dù sao đệ nhất cùng đệ nhị Hồn Hoàn của Thế Hoa phẩm chất rất cao, nên hắn cũng rất tò mò Thế Hoa muốn chọn loại Hồn Thú nào tiếp theo.
"Ân, đệ tam Hồn Hoàn ta dự định là một đầu 2 vạn 5000 năm đến 3 vạn năm Băng Lôi Độc Giác Kình." Thế Hoa chia sẻ dự tính của mình với Thiên Đạo Lưu.
"Băng Lôi Độc Giác Kình? Là Hải Hồn Thú sao?" Thiên Đạo Lưu nghi ngờ hỏi.

Người tình trong mộng của hắn là Hải Thần Đại Tế Ti đâu, nên kiến thức về Hải Hồn Thú vẫn biết một chút.
"Ân, nó là một loại hiếm hoi Hải Hồn Thú có thể khống chế được ba nguyên tố là Băng - Lôi - Thuỷ, hơn nữa còn là viễn trình công kích, rất phù hợp với ta đệ tam Hồn Hoàn." Thế Hoa cực kỳ mong chờ nói, đây là chìa khoá để mở khoá Thiên Cơ Tán đệ tam hình thái, súng.
"Ô, nghe có vẻ rất thú vị a." Thiên Đạo Lưu nghe có một Hồn Thú như thế liền cũng rất hứng thú, dù sao tam hệ nguyên tố sở hữu Hồn Thú cũng không thấy nhiều.

"Thiên gia gia, nếu không ngươi dẫn ta đi săn giết đệ tam Hồn Hoàn được không?" Thế Hoa nói với Thiên Đạo Lưu.
Tuy nói khu vực của hắn đi săn giết Băng Lôi Độc Giác Kình là ở biển, nhưng có lại giáp ngay chỗ của Cực Bắc Chi Địa - vùng lãnh địa của Tam Địa Cực Bắc Thiên Vương.
Nên lỡ như có một tí xíu xiu phần trăm nào đó mà hắn gặp được bọn chúng thì Thiên Đạo Lưu vị này Thiên Không Vô Địch có thể đỡ cho hắn.
"Sao ngươi không hỏi hai vị Giáo Tông a?" Thiên Đạo Lưu có chút khó hiểu, vị trước mắt tuỳ tùng không kém hơn mình là bao.
"Nói thật với Thiên gia gia, hai người bọn họ là một người đi thì người còn lại cũng đi theo, mà ta cũng không thể vì vậy mà là chậm quá trình học tập của Na Na được." Thế Hoa nói.
Hồn Đạo Khí thứ này hắn mặc dù không học nhưng cũng biết quá trình học tập gian khổ, nên cũng không muốn Hồ Liệt Na vì mình mà bị hụt mất thời gian.

Hơn nữa thời gian đi thu hoạch Hồn Hoàn có khi cũng rất lâu nên không thể để nàng đợi lão sư của mình được.
"Được rồi, ta sẽ dẫn ngươi đi." Thiên Đạo Lưu cũng chấp nhận lời mời, cái này cũng giúp hắn cùng Thế Hoa phát triển "ông cháu tình thâm".
Hơn nữa Thiên Sứ Thần cầu nguyện hắn cũng đã làm mấy chục năm rồi, để lại cho Thiên Tầm Tật còn bản thân đi du lịch cũng không tệ.
"Cảm tạ ngươi Thiên gia gia!" Thế Hoa vui vẻ cảm tạ nói.
"Ân, không có gì? À mà nhìn hướng ngươi đi chắc là kiếm tiểu Tuyết a?" Thiên Đạo Lưu nhìn Thế Hoa nói.
"Ân, cũng đã một năm không gặp nàng." Thế Hoa có chút ngượng ngùng nói.
"Không có việc gì, ta hiểu.

Tiểu Tuyết đang luyện kiếm ở bên phòng tu luyện của Giáo Hoàng tẩm cung, ngươi tới đó là có thể tìm nàng." Thiên Đạo Lưu cũng không cấm cản mà chi tiết nói cho Thế Hoa chỗ của tôn nữ mình.
"Ân, vậy ta đi Thiên gia gia! Một tuần sau gặp lại." Thế Hoa nghe xong thì liền chạy ngay đi, chỉ còn tiếng tạm biệt vang vảng trên hành lang.
"Người trẻ tuổi a..." Thiên Đạo Lưu cảm thán sau đó đi trở về Cung Phụng Điện.
...
Giáo Hoàng Điện tẩm cung, phòng tu luyện.
Thiên Nhận Tuyết tay cầm Thiên Sứ Thánh Kiếm thực hiện các đường kiếm hoa lệ nhưng tiềm tàng đầy sát cơ.


Bên trên trán mồ hôi cùng quần áo ẩm ướt dán vào cơ thể chứng tỏ nàng đã ở đây luyện tập đã rất lâu.
"Cốc! Cốc! Cốc!"
"Két..."
Một tiếng gõ cửa vang lên, cũng không đợi trả lời mà mở ra.
"Hoa đệ! Ngươi xuất quan rồi sao?" Thiên Nhận Tuyết đang định bực mình thì thấy đã lâu chưa thấy bóng người liền vui mừng nói, thả xuống Thiên Sứ Thánh Kiếm, chạy tới chỗ của hắn.
Thiên Nhận Tuyết có thể nói là đã ở bên Thế Hoa từ lúc hắn chào đời đến nay là đã 7 năm, 6 năm không rời nhau.

Mà một năm qua chính là thời gian dài nhất mà hai ngừoi bọn họ tách nhau ra.
"Ân, đã lâu không gặp, Tuyết nhi tỷ." Thế Hoa thấy nàng chạy tới cũng vô ý thức giang hai tay ra nói.
Thiên Nhận Tuyết thấy thế cũng ôm chầm lấy Thế Hoa, siết chặt lấy lưng của hắn.

Nhắm mắt cảm thụ được mùi hương quen thuộc từ cơ thể của Thế Hoa, tâm tình lúc này của nàng như mặt nước của ao hồ mùa thu, rất yên tĩnh và bình yên.
-------------------------------------------------------------
*《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》có lục thức: Phệ Địa, Kình Thiên, Chử Hải, Vẫn Tinh, Toái Không cùng Nghịch Nguyên.
*Tam Đại Cực Bắc Thiên Vương: 20 vạn năm Hung Thú Thái Thản Tuyết Ma Vương, 49 vạn năm Hung Thú Băng Bích Đế Hoàng Hạt, 59 vạn năm Hung Thú Băng Thiên Tuyết Nữ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.