Nghe được bốn chữ "Ngoại Phụ Hồn Cốt" ba vị hồn đấu la cơ hồ đồng thời đứng dậy, mà Tần Minh càng như lửa đốt, trực tiếp nhảy dựng lên tại chỗ.
Ba vị hồn đấu la nhìn nhau, tầm nhìn bọn họ không phải là Tần Minh có khả năng so sánh, cho nên trước tiên tự nhiên nhìn ra được Bát chu mâu sau lưng Đường Tam chính là hồn cốt chứ không phải vũ hồn, nhưng bọn học không ngờ một điều rằng Bát Chu Mâu lại là Ngoại Phụ Hồn Cốt.
Chỉ đơn thuần căn cứ vào khí tức do Bát Chu Mâu phóng thích thì bọn họ cũng đã có thể cảm giác được sự cường đại của nó.
Một hài tử chỉ mới có mười ba tuổi, hồn lực chẳng những đạt tới hơn ba mươi cấp, lại còn sở hữu một ngoại phụ hồn cốt, mà trong hồn sư giới chỉ đứng sau mười vạn năm hồn hoàn, điều này có ý nghĩa gì? Là tiềm lực to lớn đến nhường nào? Đừng nói vũ hồn của hắn chỉ là Lam Ngân Thảo, dù là như vậy thì có sá gì đâu chứ?
"Đây thật sự là ngoại phụ hồn cốt?" Mộng Thần Ky thanh âm kịch liệt run rẩy.
Đại Sư gật đầu: "Ta có thể cam đoan, bất quá chuyện này mong ba vị giáo ủy giữ bí mật. Mặc dù ngoại phụ hồn cốt đã cùng dung hợp làm một thể với Đường Tam, cũng sẽ không giống người khác bị giết là có thể cướp lấy được, nhưng "Thất phu vô tội, hoài Bích kỳ tội" ta vẫn không hy vọng hắn gặp phải bất trắc.
"Chúng ta hiểu được, ngươi cứ yên tâm, lấy vũ hồn của ta mà thề, chuyện này tuyệt đối sẽ không tiết lộ đối với bất kỳ kẻ nào." Mộng Thần Ky trong mắt lưu quang lộ vẻ cảm kích.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, đám người Sử Lai Khắc cũng không có đối với họ giấu diếm chuyện hồn cốt, chỉ cần mỗi điểm này cũng đã làm sáng tỏ sự tôn trọng của họ đối với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.
Ngoại phụ hồn thật sự là quá mức trân quý, một khi bị một vị cường đại hồn sư có hiểm tâm chú ý thì tuyệt đối sẽ không cho Đường Tam có cơ hội tiếp tục phát triển.
Thực ra Đại sự cũng không có khinh suất, trước khi đến với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, hắn cũng đã điều tra rõ ràng mọi thứ. Nếu không phải trước mắt họ là ba vị vô cùng thiện lương trưởng giả thì hắn nào có thể dễ dàng tiết lộ bí mật này cơ chứ.
Nóng, đây là cảm giác duy nhất mà Đường Tam lúc này cảm nhận được. Mà cảm giác thân thể không thoải mái dưới áp lực cũng đã hoàn toàn biến mất, hắn lúc này chỉ biết rằng mình hiện tại giống như một cái lò …cảm giác so với lúc hấp thu hoàn hồn của Nhân Diện Ma Chu có phần tương tự, chỉ có điều sự thống khổ ít hơn rất nhiều, cũng không có kịch liệt đau đớn mà thay vào đó là cảm giác nóng rực.
Thong thả vận hành Huyền Thiên Công, tốc độ vận chuyển nội lực mặc dù giảm bớt nhưng mỗi một vòng chu thiên lại càng trở nên ngưng đọng, hơn nữa tựa hồ có điểm giống như kinh mạch bị đột phá.
Lúc trước Đường Tam cảm giác như có thứ gì đó vỡ vụn chính là kết quả của việc kinh mạch bị đột phá thông suốt.
Tại thời điểm áp lực lớn nhất. Đường Tam cũng không có phát hiện bàn tay trái của mình nổi lên hắc sắc quang mang, nhưng hắn lại cảm giác được một cổ lực lượng tràn ngập phát ra từ nội tâm, nếu không phải do kinh mạch kỳ dị thông suốt thì sợ rằng vũ hồn kia của hắn cũng xuất hiện.
Lúc này Đường Tam đã không còn năng lực tự vấn, chỉ đơn thuần thừa nhận luồng nhiệt lưu từng lúc đả kích trong cơ thể, Huyền Thiên Công tựa hồ như đang hấp thù cổ nhiệt lực, mỗi một vòng chu thiên, Đường Tam cảm giác có phần thoải mái hơn một chút. Cho nên hắn chỉ có thể tiếp tục duy trì như vậy.
Trong khoảng ngắn ngủi khiếp sợ, ba vị hồn đấu la cũng dần dần bình phục. Mà Tần Minh thì có phần kém hơn một chút, cả người vẫn hoàn toàn kích động như trước.
Mông Thần Ky thở dài một hơi, "Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới trong hồn sư giới chúng ta lại có một thiên tài như vậy, ta thật may mắn được gặp hôm nay."
Phất Lan Đức cũng đồng dạng thở phào nhẹ nhỏm, ánh mắt hướng Đại Sư tỏ vẻ nghi vấn. Đại sư hướng hắn khẽ gật đầu, ý bảo Đường Tam không có chuyện gì."
Phất Lan Đức lúc này mới hường Mộng Thần Ky: "Năng lực hài tử Đường Tam này…. Ta cũng không dám chiếm công, hắn là đệ tử đích truyền của Đại Sư, hơn nữa thiên phú lại phi thường xuất sắc. Bảy hài tử này tại lịch sử của Sử Lai Khắc học viện cũng đều là tài hoa ngút trời, không chỉ có mỗi Đường Tam, mỗi một cá nhân đều có thiên phú của mình. Chúng ta sở dĩ lựa chọn đến với Thiên Đấu Hoàng Gia học viện chính là không muốn mai một tiền đồ của đám hài tử này, hy vọng ở đây chúng có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất để có thể phát huy hoàn toàn khả năng của mình. Làm một gã viện trưởng, ta thật sự rất hy vọng chứng kiến trong tương lai, bọn chúng đều vượt xa ta mà trở thành những Phong Hào Đấu La."
Trong mắt Phất Lan Đức đã không còn chút gian trá nào, chỉ còn lại sự chân thành. Mà Sử Lai Khắc Thất Quái ở phía sau lưng nghe đến đây trong lòng cũng xuất hiện những cảm xúc đặc thù. Bọn họ phát hiện, giờ khắc này, Phất Lan Đức tựa hồ đã già nua đi vài phần, nhìn qua bóng lưng phảng phất thấy được cảm giác cô độc.
Đúng vậy, là một gã viện trưởng nhưng lại phải mang theo đệ tử đến một học viện khác để tu luyện, một người thiên sanh cao ngạo như hắn thì trong lòng làm sao có thể vui vẻ được?
Mặc dù hắn vẫn không biểu hiện ra bên ngoài, nhưng nội tâm của hắn có thật sự bình tĩnh?
Mộng Thần Ky nhìn Phất Lan Đức gật gật đầu, "Phất Lan Đức Viện trưởng, ngài có thể yên tâm, ở đây, ba người chúng ta cam đoan là sẽ làm hết khả năng có thể, tạo điều kiện để đám hài tử, cho chúng có được hoàn cảnh tu luyện tốt nhất. Hơn nữa, chúng ta cầu còn không được, sợ rằng tương lai chúng ta còn phải nhờ chúng đại biểu cho Thiên Đấu học viện mà xuất chiến không chừng. Tưởng tượng có một ngày bọn họ có thể đứng trên đỉnh cao của hồn sư giới, chỉ cần trong lý lịch của họ xuất hiện mấy chữ Thiên Đấu Hoàng Gia học viện thì chúng ta không còn gì trông mong hơn nữa."
Phất lan Đức đứng lên, cúi đầu hướng ba vị hồn đấu la hành lễ: "Cám ơn ba vị tiền bối."
Nhìn một màn trước mắt, trên mặt Đại Sư rốt cuộc cũng hiện ra vẻ tươi cười …Phất Lan Đức ơi Phất Lan Đức, bây giờ thì ngươi đã hiểu rồi chứ, nếu không như vậy thì ta nào dám dẫn người đến đây!? Bất luận trước kia phát sinh cái gì, trong lòng ta, ngươi vẫn luôn là đại ca của ta, ta đương nhiên mong muốn ngươi có thể an hưởng chút nhàn nhã lúc tuổi già.
Trong lúc này thì bỗng nhiên một tiếng trường ngâm hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Chỉ thấy trong miệng Đường Tam phun ra một đoàn sương trắng đậm đặc, sương trắng so với lúc trước có vẻ ngưng đọng hơn rất nhiều, từ miệng phun ra rồi lại từ mũi hít vào, màu đỏ trên da tay Đường Tam đã hoàn toàn biến mất mà khôi phục lại trạng thái bình thường.
Đến khi sương trắng đã được hút vào hoàn toàn trong cơ thể thì Đường Tam cũng chậm rãi mở mắt…trong đại sảnh lại đã nhiều hơn hai điểm hàn tinh lóe lên.
Mặc dù cũng chỉ là lóe lên trong chớp mắt nhưng Đường Tam so với trước cũng đã trở nên bất đồng.
Bát chu mâu trong chốc lát cũng đã thu vào trong cơ thể Đường Tam, so với tốc độ trước kia cũng đã nhanh gấp mấy lần.
Chỉ có điều quần áo sau lưng hắn thì sau này lại không được tốt như vậy, có lẽ đây cũng là khuyết điểm duy nhất của Bát chu mâu. Đối với một người luôn tiết kiệm như Đường Tam mà nói thì hắn là người vẫn rất quý trọng quần áo.
Đường Tam thấy tất cả mọi người nhìn mình liền hướng ba vị hồn đấu la khom mình hành lễ mà không nói gì thêm, bộ dáng thành thật tiếp tục trở lại sau lưng Đại Sư như lúc đầu.
Lúc này Đường Tam căn bản không có tâm tư nghe bọn họ nói chuyện gì cả, tất cả tâm lực hắn đều đặt ở trên người của mình. Tại thời điểm kinh mạch thông suốt khi bị hồn lực áp bách, hắn cũng không biết trên người xảy ra biến hóa gì, nhưng sau khi tỉnh lại thì lập tức hắn cảm nhận được điều bất đồng.
Đầu tiên, hồn lực lại vừa tăng lên một bậc, mà trọng yếu hơn là toàn diện các thuộc tính lại một lần nữa tăng lên.
Điều đó không phải là hiệu quả mà gia tăng một cấp hồn lực có thể mang lại.
Mà truy đến cùng là bởi vì dưới hồn lực áp bách thì kinh mạch của hắn đã được đả thông. Việc này chẳng những làm cho Đường Tam có thể dung hợp với Bát Chu mâu mà đồng thời sự ảnh hưởng đối với cơ thể cũng là không nhỏ.
Hồn lực, ba mươi bốn cấp, thuộc tính thân thể vượt qua trình độ của bốn mươi cấp hồn lực.
Đối với việc kinh mạch đả thông, ngay cả Đại Sư sợ rằng cũng không biết một chút gì, nhưng Đường Tam lại thập phần rõ ràng, bởi vì đó chính là một trong kỳ kinh bát mạch mà Huyền thiên Bảo Lục nhắc đến.
Tại Huyền Thiên Bảo Lục có nói qua, kỳ kinh bát mạch, mỗi một kinh mạch được quán thông thì đối với Đường Tam cũng đều rất có ích, mà muốn Huyền Thiên Công đại thành thì việc quán thông toàn bộ kỳ kinh bát mạch cũng là một điều kiện không thể thiếu. Chỉ cần một người có thể thông suốt kỳ kinh bát mạch thì dù lên trời hay xuống đất, không việc nào là không thể.
Mặc dù chỉ một câu nói đơn giản nhưng lại cho thấy được tác dụng to lớn của việc đả thông kỳ kinh bát mạch.
Đối với hiểu biết về kỳ kinh bát mạch, Đường Tam đều là từ Huyền Thiên Bảo lục mà biết được.
"Tứ chi bộ liệt khuyết, hậu khê, nội quan, ngoại quan chiếu hải, thân mạch, công tôn, túc lâm, bát huyệt phân biệt thông hướng nhâm, đốc, âm duy, dương duy, âm khiêu, dương khiêu, trùng, đái bát mạch." …..ý chỉ mỗi một huyệt vị phân biệt trên từng bộ vị thân thể thông suốt đều có liên quan đến Kỳ Kinh Bát Mạch.