Đấu La Đại Lục

Chương 173: Hoàng Kim Thánh Long VS Bích Lân Xà Hoàng(3): Độc (3)



Dịch giả: Dangneo

Dung hợp vũ hồn kỹ là sức mạnh lớn nhất của ba người bọn mà nhưng đối với vị Phong Hào đấu la trước mặt lại không có chút thương tổn nào, vì vậy lúc này Đại sư và Liễu Nhị long đã không có gì phải suy nghĩ nữa, âu yếm nắm chặt tay nhau mà Đại Sư không còn cảm thấy run nữa.

"Muốn chết à, không dễ dàng như vậy đâu. " Lục quang lóng lánh, Độc cô bác đã đi tới trước mặt ba người.

"Chờ một chút. " Đại sư tựa hồ đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, một lần nữa lại mở hai mắt ra, "Độc cô bác, Đường Tam là đệ tử của ta, chuyện này hai người bọn họ không có can hệ, ngươi nên thả bọn họ đi, còn ta thì tùy ngươi xử lý.. "

Độc cô bác khinh thường nói: "Các ngươi cũng có tư cách để nói điều kiện với ta sao? "

Liễu nhị long thản nhiên cười, "Độc cô tiền bối, chúng ta quả thật không có cái tư cách này, bất quá chẳng lẽ ngươi không nhìn ra vũ hồn trên người chúng ta là gì sao?. Ta cùng hắn đến từ Lam điện phách vương Long gia tộc. Có lẽ, chúng ta không phải là đối thủ của ngươi nhưng chẳng lẽ ngươi lại muốn đắc tội với gia tộc chúng ta sao? "

"Nhị long, câm mồm. " Đại sư quát một tiếng, tâm tình hắn không khỏi trầm hẳn xuống, nếu Liễu nhị long không nói ra xuất thân của bọn họ có lẽ nàng còn có chút cơ hội để sống ra khỏi đây. Nhưng lúc này nàng đã nói ra, lấy tính cách vốn có của Độc cô bác thì làm gì có chuyện không giết người bịt miệng trừ hậu họa về sau chứ.?

Quả nhiên, Độc cô bác nghe xong lời của Nhị long thì sắc mặt hơi đổi, hắn liên tưởng tới vũ hồn dung hợp kỹ của ba người trước mặt rồi nhíu mày nói: "Các ngươi quả thật đến từ Lam điện phách vương Long gia tộc sao? Hảo, tốt lắm. thế thì sao nào? Cho dù ta đánh không lại gia tộc của các ngươi nhưng ta chỉ cần giết các ngươi để bịt miệng, Gia tộc các ngươi có chứng cớ gì chứng tỏ đấy là ta ra tay chứ, để cho Xương cốt không còn đối với ta cực kỳ đơn giản.. "

Liễu nhị long mỉm cười nói: "Tiền bối nói chính xác đấy. Chỉ cần ngài đem chúng ta giết đi rồi thủ tiêu xác đi như vậy cho dù gia tộc ta có tìm đến thì ngài cũng hoàn toàn có thể chối bỏ, Nhưng Phất lan đức cùng với gia tộc ta không có chút quan hệ nào, cho dù hắn có tiết lộ sự tình cho gia tộc chúng ta đi nữa thì chỉ sợ sẽ không có ai tin tưởng hắn. Quang trọng chỉ duy nhất một người hắn thì không đủ làm chứng cớ. Hai người chúng ta chết thì chết, nhưng chẳng biết tiền bối có thể buông tha cho hắn không? "

Độc cô bác ha ha cười, "Ngươi cho ta là kẻ ngu sao? Thả hổ về rừng? Mặc dù trên thế giới này không có gì khiến ta e ngại, nhưng cho tới bây giờ ta vẫn là người luôn " Diệt cỏ tận gốc", Đem ba người các ngươi giết sạch chẳng phải là bớt được bao nguy hiểm hay sao? "

Thần sắc trong mắtLiễu nhị long phát lạnh, một viên cầu kim loại trên cổ tay nàng di chuyển, "Vậy ngươi hãy cứ thử xem, Đây là trang bị đặc biệt để chúng ta Truyền tin cho nhau, nguơi mặc dù cường đại hoen chúng ta nhiều nhưng nếu giết chúng ta, ta hoàn toàn có thể ném nó đi xa ngoài địa bàn của ngươi, đến lúc đó, chỉ cần có người của gia tộc chúng ta tìm thấy, ngươi sẽ không thể thoát khỏi can hệ đâu. Chỉ cần ngươi thả Phất lan đức đi. Chúng ta tùy ý ngươi xử lý, và cũng sẽ không phóng thích nó. "

Có thể chết bên người mình yêu thương, Liễu nhị long chẳng những không bi thương, ngược lại nàng còn âm thầm hưng phấn. Giờ phút này nàng không còn cảm thấy sợ hãi trước cái chết nữa.

"Nhị long, ngươi đang nói cái gì thế? Chẳng lẽ Phất lan đức ta lại là hạng người ham sống sợ chết sao? Muốn giết thì cứ giết đi, Xuống địa ngục ta còn muốn mai mối cho hai người nữa chứ. Hoàng kim thiết tam giác Chúng ta chết cùng một chỗ thì sao chứ? Hãy Đem truyền tin trong tay ngươi thả ra đi, như vậy ít nhất sẽ có người vì chúng ta mà báo thù. "

Phất lan đức thân hình chợt lóe, che ở trươc mặt Liễu nhị long cùng đại sư.

Liễu nhị long vội la lên: "Phất lão Đại, ngươi điên rồi Mau đi đi, lúc nàykhông phải lúc để ngươi gan lì đâu. "

Phất lan đức thở dài một tiếng, "Ta sống cũng đã nhiều năm rồi, bây giờ chết cũng không tính là chết trẻ nữa. Nhị long, mặc dù ngươi không yêu ta, nhưng trong lòng ta, địa vị của ngươi cũng giống như địa vị của ngươi trong lòng hắn giống nhau thôi. Đối với ngươi mà nói có thể cùng hắn chết một chỗ là hạnh phúc thì Đối với ta có thể chết cùng chỗ với ngươi cũng không còn tiếc nuối gì nữa, Chỉ là đáng tiếc cho Tiểu Tam. Độc cô bác, ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, cha của Tiểu Tam là người mà ngươi không thể động vào đâu. Một khi chúng ta không thể trở lại, sẽ có người đi tìm hắn để nói rõ. Hắn là một tồn tại mà ngay cả Lam điện phách vương Long gia tộc cũng không thể đáng sợ bằng. "

"Hả? " Độc cô bác nhìn chằm chằm vào ba người "Nói như vậy, tên tiểu tử kia chẳng lẽ có bối cảnh sau sưng kinh khủng lắm hả.? Ngay đến cả ta cũng không thể chống lại? Trên thế gian này cũng chẳng có mấy người có thể làm được như thế, vậy ngươi có thể nói cho ta biết rốt cuộc cha hắn là ai? "

Phất lan đức hừ lạnh một tiếng, "Chẳng lẻ ngươi không biết tính toán đến tuổi sao? Tiểu tam năm nay mười ba tuổi, phụ thân hắn tự nhiên cũng sẽ không quá lớn tuổi. Lại là người mà ngươi không thể chống cự lại được như vậy tại đại lục này còn có thể là ai chứ? "

Độc cô bác đầu tiên là sửng sờ một chút rồi rất nhanh hắn đã nghĩ tới cái gì đó. Sắc mặt nhất thời đại biến, "Đường Tam. Đường Tam, người kia cũng họ Đường. Chẳng lẻ......, không đúng, tại sao tên tiểu tử kia lại chỉ có vũ hồn là Lam Ngân Thảo. "

Đại sư âm thanh lạnh lùng nói: "Không sai, ngươi thấy chỉ là vũ hồn Lam Ngan Thảo, nhưng nếu hắn có song sinh vũ hông thì sao? " Hắn cho rằng Đường Tam đã chết thì không cần phải giữ kín bí mật này nữa.

"Ngươi nói cái gì? " Độc cô bác trong lòng lạnh hẳn đi, "ý của ngươi là tên tiểu tử kia có Song sanh vũ hồn sao? "

Đại sư lạnh nhạt nói: "Không sai. "

Trong mắt Độc cô bác đã vận chuyển lưu quang bất định, tay phải chậm rãi giơ lên, trong mắt hung quang chớp động. Lúc này, hắn đã thầm hạ quyết tâm, chẳng những muốn lập tức đem ba người trước mắt này giết chết, đồng thời đểcũng phải mau nhanh đi tìm Đường Tam rồi giết chết. Phất lan đức nói không sai, người kia quả thật bằng vào hắn thì không thể dây dưa được... Nhưng chỉ cần chính mình hủy thi diệt tích, lập tức rời khỏi nơi này như vậy người kia muốn tìm được mình đã không dễ dàng nữa.

Đang lúc Độc cô bác chuẩn bị hạ thủ, đột nhiên một thanh âm từ xa truỳên đến "Độc cô bác, ngươi dám. "

Độc cô bác sửng sốt một chút, quay đầu hướng về phía thanh âm phát ra mà nhìn lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh đang cực nhanh hướng đến chỗ bọn họ, sơn đạo gập ghềnhcũng không thể làm giảm tốc độ hắn được. tám chân như quang ảnh mà di chuyển về hướng này.

"Tiểu tam? " Đại sư cùng Phất lan đức hai miệng đồng thanh hô lên, trong mắt hai người toát ra vẻ kinh ngạc.

Đúng vậy người đang tới chính là Đường Tam, với công dụng của Bát Chu Mâu, chỉ thời gian ngắn ngủi đã đưa hắn tới trước mặt mọi người.

Lúc này Đường Tam nhìn qua có chút bất đồng, sau lưng hắn, Bát chu mâu cùng với trước kia thấy có nhiều biến hóa, độ lớn nhỏ của Bát chu mâu không thay đổi, nhưng vốn Bát Chu Mâu có mầu Tím nhưng bây giờ đã biến thành đỏ sậm, trên màu đỏ sậm còn có một vòng văn hoàn màu trắng, giống như những hoa văn màu trắng làm cho Bát chu mâu có hình lửa cháy chói mắt.

Bất quá, lúc này Phất lan đức, Đại sư cùng Liễu nhị long đối với việc Đường Tam không chết thì cực kỳ kinh ngạc mà không hề chú ý tới Độc Cô Bác lúc này cũng giật mình không kém..mặc dù Hắn không biết trên người Đường Tam xảy ra những biến hóa gì, nhưng hắn là Độc vương thì lại rất rõ ràng, trong các loại khí độc thì càng có màu sắc đỏ rực như của Đường Tam bây giờ thì độc tính lại càng mạnh. Tiểu tử này hiển nhiên từ Băng hỏa lưỡng nghi đã chiếm được lợi ích gì đó.

Nguyên lai, Đường Tam khi ăn Bát giác huyền băng thảo cùng Liệt hỏa hạnh kiều sơ và bị chìm trong Băng hỏa lưỡng nghi nhãn, rất nhanh hắn đã bị độc tính mãnh liệt kia bao phủ rồi lâm vào trạng thái hôn mê.

Huyền thiên bảo lục đã ghi lại rằng hai loại cực đoan tiên phẩm độc thảo mặc dù bá đạo, nhưng nếu hấp thụ cùng lúc thì chính là bảo vật mà con người có thể hấp thụ.

Hơn nữa băng hỏa lưỡng nghi còn có tác dụng xúc tiến mạnh mẽ, Đường Tam đã đem hiệu lực đó ẩn chứa trong kinh mạch, xương cốt rồi từ từ mà hấp thu.

Nhưng là hai loại dược thảo này bên trong ẩn chứa dược lực vô cùng khổng lồ, cũng không phải hắn trong thời gian ngắn có thể hấp thu được. Lúc Đường Tam tỉnh táo lại đã phát hiện mình đang trôi nổi trong vòng của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Hồn lực trong cơ thể đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất rồi.

Ăn Hai quả tiên phẩm độc thảo này cũng không khiến hồn lực của hắn tăng cường mà chỗ tốt lại là làm cho hắn khôngcảm thấy thông khổ khi nằm Băng hỏa Lai nghi nhãn.

Đối với Đường Tam lúc này mà nói, Hàn cực âm tuyền giống như là nước lạnh, mà Dương Tuyền kia lại là nước nóng, nhưng nơi giao cắt của bọn chúng thì chỉ là ôn thủy mà thôi. Khi ngâm mình ở trong đó chẳng những sẽ không bị tổn hại, ngược lại là phi thường thoải mái. Đường Tam biết, hiệu dụng của hai loại dược thảo trong cơ thể chính mình, tựu phải dựa vào Băng hỏa Lưỡng nghi nhãn mới có thể không ngừng hấp thu lấy. Tại trong Huyền thiên bảo lục có ghi lại, đồng thời dùng hai loại tiên phẩm độc thảo này một lúc thì mới có thể mang đến lợi ích lớn nhất, có thể dùng bốn chữ để nói đó là: Thủy hỏa bất xâm

Đang lúc Đường Tam cảm thấy mình may mắn mà thành công thì chấn động kịch liệt bên ngoài đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.

mãnh Quang mang mãnh liệt khiến ngay cả bầu trời đầy sương mù của Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn cũng bị năng lượng mạnh mẽ bên ngoài làm cho chấn động mà tản ra. Hắn lập tức đã đoán được bên ngoài nhất định đã xảy ra chuyện gì, Hồn lực kịch liệt va chạm như thế, chỉ sợ là đã có người đang động thủ cùng lão quái vật.

Bất chấp ảnh hưởng của Bát giác huyền băng thảo cùng Liệt hỏa hạnh kiều sơ mang lại cho mình, hắn đã vội vàng phóng thích ra bát chu mâu rồi bay nhanh ra ngoài. Mà bát chu mâu cũng đã có biến hóa, hiển nhiên là sau khi hấp thu băng hỏa lực ẩn chứa bên trong hai loại độc thảo mới phát sinh thay đổi như thế.

Xa xa, Đường Tam cũng đã vận dụng Tử Cực Ma Đồng của chính mình đem tình huống bên này nhìn khá rõ ràng. Hắn chạy tới vừa kịp, cũng đang lúc Độc cô bác đem phương viên trong phạm vi mấy ngàn thước, thời gian hoàn toàn ngưng tụ rồi phá hủy Thánh long bổn tướng.

Mắt thấy độc cô bác hướng ba người Đại sư hạ sát thủ, lúc này Đường Tam mới gấp giọng hô to rồi bay nhanh vọt lại đây.

Nhìn bát chu mâu sau lưng Đường Tam biến hóa, trong lòng Độc cô bác sát khí càng nặng, trong lòng thầm nghĩ thhạt la tới đúng lúc, sau khi ta giết được 4 người rồi chính mình sẽ tự đi một chuyến.

Lúc này, hắn thậm chí đã không suy nghĩ nhiều rằng tại sao Đường Tam có thể sống sót mà trở ra. Hắn thầm qyuết định đem vấn đề trước mắt giải quyết trong một lần. Ngay khi độc cô bác sát khí bắt đầu khởi động chuẩn bị động thủ, Đường Tam lại mở miệng nói. Hắn cũng không có hướng đại sư, phất lan đức cùng liễu nhị long nói chuyện, mà là nhìn độc cô bác mà nói: "Độc cô tiền bối, ngài không phải nói muốn thay ta làm ba sự kiện chứ? Bây giờ đệ nhất sự kiện là sau này bất luận lúc nào, ngươi cũng không được làm thương tổn bất kỳ kẻ nào của Sử lai khắc học viện chúng ta,. "

"Ân? " Độc cô bác sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới lúc này, Đường Tam còn có thể đua ra điều kiện với mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.