Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 306: Đường Môn (Thượng)




Vương Đông vội cướp lời:

- Con bước ra trước, dĩ nhiên là con.

Mục lão bỗng nhiên nói tiếp:

- Hay là thế này, hai con cùng viết đáp án của mình lên tay của ta, được chứ?

Nói xong lão liền đưa hai tay của mình ra.

Đôi tay của lão khác xa với gương mặt già nua đầy nếp nhăn kìa, bàn tay thon dài đầy rức sống, mơ hồ lóe lên ánh sáng, nhưng lại không giống như tay của Vương Đông, mà lại có chút hương vị cổ xưa.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liếc mắt nhìn nhau, cả hai lần lượt cầm lấy hai tay trái phải của Mục lão.

Mục lão mỉm cười nói:

- Bắt đầu đi.

Sau đó đồng thời trên hai lòng bàn tay của lão, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bắt đầu viết ra con đường tu luyện mà mình đã chọn, kia cũng là con đường sẽ theo bọn họ cả đời.

Nụ cười trên khóe môi Mục lão càng lúc càng tươi, khi cả hai viết xong, lão liền nắm hai tay của mình lại.

- Các con đều đã chọn được con đường thuộc về mình. Rất tốt, ta rất vui.

Nói xong, lão thay đổi trái phải, cùng lúc hướng lòng bàn tay về phía Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.

Trong lòng bàn tay của lão chợt hiện ra hai chữ màu vàng sáng rực.

- Đường Môn.

- Đường Môn.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông gần như cùng lúc kêu lên, cả hai lại quay sang nhìn nhau, nhất thời đều vì bất ngờ mà ngẩn người.

Đây là ăn ý sao? Dường như không chỉ còn gói gọn ở hai chữ "ăn ý" nữa. Con đường bọn họ chọn hoàn toàn không phải là những hệ bình thường như Cường Công hay Khống Chế mà vẫn có thể giống một cách đáng sợ.

Mục lão mỉm cười nói:

- Vương Đông, con nói trước xem, vì sao con lại chọn con đường này? Con đường này có ý nghĩa gì?

Vương Đông đáp:

- Thật ra con cũng không nắm chắc, hai vũ hồn của con đều thuộc hệ Cường Công, rõ ràng con đường thuận lợi nhất chính là theo hệ Cường Công. Nhưng trong lúc con chìm sâu vào minh tưởng, không hiểu tại sao trong đầu lại xuất hiện hai chữ Đường Môn. Con còn phát hiện dường như các khả năng của con đều có cùng hơi thở với Đường Môn. Trừ ám khí ra, các tuyệt học còn lại của Đường Môn như Khống Hạc Cầm Long, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung… đều rất hợp với các kỹ năng chiến đấu của con. Bất kể là Quang Minh Nữ Thần Điệp hay Hạo Thiên Chùy, đều cần phối hợp với những kỹ năng khác để chiến đấu. Giới hạn cao nhất của Hồn Sư chính là Hồn Lực, đồng thời dùng nó phối hợp một cách hoàn mỹ và sử dụng Hồn Kỹ. Nhưng con lại muốn mình có thể dung hợp Hồn Kỹ của bản thân với tuyệt học của Đường Môn. Và đấy, chính là con đường mà con đã chọn.

Mục lão gật đầu nói:

- Tốt lắm, Hoắc Vũ Hạo, vậy còn con?

Hoắc Vũ Hạo liếc mắt nhìn Vương Đông, nói:

- Tình huống của con lại còn phức tạp hơn Vương Đông, nhưng con thấy, so ra, Đường Môn lại càng thích hợp với con hơn.

- Hai vũ hồn của con một thuộc hệ Khống Chế, một thuộc hệ Cường Công. Tuy trước mắt con có thể đồng thời sử dụng hồn kỹ từ hai vũ hồn nhưng trong quá trình chiến đấu, lúc nào cũng phải sử dụng lần lượt mở ra từng cái. Con suy nghĩ xem, liệu mình có thể dùng cách gì đó kết hợp hai vũ hồn này lại với nhau, để nó bổ trợ lẫn nhau, đồng thời sức chiến đấu của con cũng sẽ tăng lên, đây là việc cực kỳ quan trọng trong con đường tu luyện tương lai của con. Và con cũng không chỉ là một Hồn Sư mà còn là một Hồn Đạo Sư nữa.

- Nếu con chỉ đơn giản tu luyện vũ hồn, vậy thì con đường của con cũng giống như những hồn sư bình thường, nhưng con lại không muốn bỏ qua Hồn Đạo Khí, nên con đã nghĩ đến Đường Môn.

- Là đệ tử Đường Môn, các tuyệt học của Đường Môn con đều đã có học qua, Tử Cực Ma Đồng, Huyền Ngọc Thủ, Khống Hạc Cầm Long, Quỷ Ảnh Mê Tung, ám khí Bách Giải và Huyền Thiên Công. Trong sáu tuyệt học này, có thể nói con chỉ mới tập trung chính vào Huyền Thiên Công và Tử Cực Ma Đồng, bốn thứ còn lại con chỉ mới biết sơ lược.

- Khi con nghĩ đến Đường Môn, bỗng nhiên con nhận ra. Tất cả các kỹ năng của con đều có liên quan đến Đường Môn. Vũ Hồn Linh Mâu của con có liên hệ mật thiết với Tử Cực Ma Đồng, mà nhờ Tử Cực Ma Đồng con mới có kỹ năng Linh Hồn Trùng Kích. Hơn nữa, khi con khống chế vũ hồn Linh Mâu thì đồng thời cũng có thể giúp con sử dụng các tuyệt học của Đường Môn, nhất là sử dụng ám khí. Mà vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt lại càng không phải suy nghĩ, các hồn kỹ của hệ Băng đều có liên quan đến những bộ pháp nắm, bắt, cũng như Vương Đông vừa nói, nếu có thể kết hợp chúng với nhau thì thực lực của chúng con sẽ tăng lên rất nhiều.

- Còn Hồn Đạo Khí, từ ngày con bắt đầu tập sử dụng ám khí Đường Môn, đại sư huynh đã nói, muốn vực dậy Đường Môn một lần nữa thì con đường duy nhất chính là kết hợp Hồn Đạo Khí và ám khí lại với nhau. Cho nên, con đường này, chính là con đường tốt nhất mà con muốn chọn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mục lão nghe Hoắc Vũ Hạo nói, liên tục gật đầu:

- Tốt lắm, lựa chọn của các con đều tốt, tuyệt học của Đường Môn đã phát dương quang đại trong tay tiên tổ Đường Tam. Cũng nương nhờ sáu tuyệt học này mà tiên tổ Đường Tam đã cứu cả giới Hồn Sư trên đại lục, hơn nữa còn đột phá bình cảnh, phi thăng thành thần. Đường Môn xuống dốc không có nghĩa là tuyệt học của Đường Môn đều trở thành đồ bỏ, chẳng qua nó chưa tìm thấy người xứng đáng mà thôi. Các con đều là những đứa trẻ có thiên phú cao, ta hi vọng các con có thể đi đến hết con đường này, kế thừa thực lực cường đại của tiên tổ, trở thành một cường giả thật sự.

Mục lão lắc tay, trên tay lão bỗng xuất hiện thêm hai thứ gì đó.

Trước mặt Hoắc Vũ Hạo chính là khối Hồn Cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt mà lần trước hắn đã thấy ở phòng đấu giá Tinh Quang, màn sương mù băng giá lượn lờ xung quanh nó khiến bầu không khí ở đây nhanh chóng giảm đi mấy độ.

Và trong lòng bàn tay còn lại của Mục lão là một khối Hồn Cốt cánh tay phải có màu vàng sậm, phát ra ánh sáng rực rỡ.

- Vũ Hạo, đây là hồn cốt Băng Bích Hạt, ta đã quan sát kỹ, ít nhất là từ hồn thú vạn năm, tuy nói Hồn Cốt sẽ không có nhiều biến hóa như Hồn Hoàn nhưng theo ta, hơi thở Cực Hạn Chi Băng bên trong nó cực kỳ bá đạo, có lẽ việc có thể mang đến kỹ năng Băng Bạo là không phải giả. Con có nắm chắc không?

Hai mắt Hoắc Vũ Hạo sáng bừng lên, gật đầu.

Mục lão mỉm cười, đưa khối Hồn Cốt cho hắn, nói:

- Vậy con ngồi ở đây bắt đầu dung hợp đi.

- Vương Đông, khối Hồn Cốt cánh tay phải này gọi là Quang Chi Phá Ma, là ta tìm được lúc con trẻ, tiếc là khi đó ta đã có sáu khối Hồn Cốt nếu không con và nó cũng vô duyên. Khối Hồn Cốt Quang Chi Phá Ma này đến từ một loại hồn thú cực kỳ hiếm thấy. Chỉ có nơi nào dày đặc nguyên tố ánh sáng mới có thể thai nghén ra loại hồn thú này. Khối Quang Chi Phá Ma này sẽ mang đến kỹ năng gì phải đợi sau khi con dung hợp mới biết được, nhưng ta dám chắc, nó sẽ là một kỹ năng công kích rất mạnh, hơn nữa còn có thể khắc chế hơi thở tà ác. Ta nghĩ nếu một Tà Hồn Sư nào gặp phải nó nhất định sẽ kinh hồn bạt vía.

- Khi dung hợp Hồn Cốt, nếu đã có một trong tứ chi thì khối kế tiếp nhất định nên là phần tương xứng với nó. Con đã có khối Hoàng Kim Chi Mang Tả Tí Cốt, vậy thì cộng với khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt thì tất cả các kỹ năng hiện có của con sẽ đồng thời tăng mạnh. Con cũng ngồi xuống dung hợp đi. Ta sẽ hộ pháp cho cả hai.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nhìn nhau, ánh mắt đầy vui mừng xen lẫn sợ hãi, nhất là Hoắc Vũ Hạo. Từ khi hắn bị Mục lão vạch trần vũ hồn Băng Bích Đế Hoàng Hạt, hắn tuy vẫn chìm sâu vào minh tưởng nhưng lòng vẫn không yên. Lúc này Mục lão giao khối Hồn Cốt cho hắn cũng đồng thời làm hắn yên tâm lại, đồng thời hắn cũng bắt đầu tin lời Mục lão, học viện sẽ không hỏi nhiều về lai lịch vũ hồn thứ hai của hắn.

Kế đến là hấp thu Hồn Cốt, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông lần lượt ngồi xuống hai bên Mục lão.

Vương Đông nhẹ nhàng vuốt ve khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt, đồng thời, tay trái của hắn bắt đầu lấp lánh ánh sáng, Hoàng Kim Chi Mang từ từ rót vào Quang Chi Phá Ma, khiến khối Hồn Cốt kia cũng từ từ lóe sáng. Nguyên tố ánh sáng nồng đậm lại xuất hiện, cơ thể Vương Đông dần trở nên trong suốt, hai cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp lặng lẽ xuất hiện, bao trùm lấy cơ thể hắn, từng vòng ánh sáng rực rỡ bắt đầu khuếch tán ra bên ngoài.

Rõ ràng khối Hồn Cốt mà Mục lão vừa đưa cho hắn là lấy từ học viện chứ không phải phần thưởng của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái. Nó cũng được đích thân lão chọn, tuyệt đối đảm bảo phù hợp và hữu dụng nhất.

Hơi thở Quang Minh bắt đầu dao động, Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt sau khi được rót vào Hoàng Kim Chi Mang cũng bắt đầu dung hợp vào cánh tay phải của hắn. Vương Đông chỉ cảm thấy từ nơi ấy truyền đến cảm giác ấm áp, hoàn toàn không có chút đau đớn nào.

Có sự trợ giúp từ Hoàng Kim Chi Mang, hơn nữa vũ hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của hắn đã được hơi thở quang minh khổng lồ tẩy rửa sau lần chìm sâu minh tưởng, nên việc hấp thu khối Quang Chi Phá Ma Hữu Tí Cốt là chuyện vô cùng dễ nàng. Nhưng nếu xét về mặt hòa hợp thì hắn còn kém xa Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo vừa cầm lấy khối hồn cốt cánh tay trái của Băng Bích Hạt liền cảm thấy vô cùng thân thiết.

Nếu khối Hồn Cốt này ở trên tay các hồn sư khác nhất định sẽ cảm thấy lạnh thấu xương, ngay cả Mục lão cũng phải sử dụng Quang Minh lực áp chế nó.

Nhưng trong tay Hoắc Vũ Hạo lại khác, cảm nhận của Hoắc Vũ Hạo, ừ đúng là thân thiết, hoàn toàn không có chút lạnh giá nào.

Trước ngực Hoắc Vũ Hạo lóe ra quầng sáng màu xanh biếc, sau lưng cũng sáng lên, khối hồn cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt dường như vì sự xuất hiện của khối hồn cốt cánh tay trái này mà bừng tỉnh. Khí thế vương giả của Băng Bích Đế Hoàng Hạt liền chậm rãi lan ra bên ngoài, còn khối hồn cốt của Băng Bích Hạt trên tay Hoắc Vũ Hạo giống như sống lại, không ngừng run rẩy, kế đến tựa như đứa trẻ trông thấy mẹ, vù một cái bay lên chui thẳng vào cánh tay Hoắc Vũ Hạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.