Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 537: Hồn Đạo Sư thi đấu đối kháng ​



Đáy mắt Hồn Đạo Sư số 96 lóe lên khi thấy Hoắc Vũ Hạo từ chối nói họ tên cho hắn. Hắn cũng không hỏi lại, chỉ mỉm cười nói:
- Số 66, vậy ngươi đối với ngày thi đấu hôm nay có ý kiến gì không?
Hoắc Vũ Hạo trong ánh mắt phảng phất có chút phấn khởi, ánh sáng lại loé lên:
- Có chút ý kiến. Ai nói Hồn Đạo Sư chúng ta không thể đối kháng. Loại thi đấu dùng hồn đạo khí chính mình chế tác được tiến hành đối kháng, ta cho rằng rất tốt.
Số 96 cười ha ha, nói:
- Ta cũng cho rằng như vậy. Xem ra, chúng ta quả cùng chung chí hướng. Vừa nãy ta xem qua kết quả rút thăm. Vòng này chúng ta cũng sẽ không phải chạm mặt.
- Chạm mặt cũng không sao. Ta nhất định sẽ thắng.
Hoắc Vũ Hạo thoáng chốc ánh mắt liền trở nên sắc bén.
- Thật sao? Vậy đợi đến lúc ấy xem sao.
Số 96 cười nhạt một tiếng, đứng lên, xoay người đi về hướng số 98 ở bên kia. Trên mặt của hắn, cũng có thêm mấy phần khinh thường. Đối với tên thanh niên kiêu căng khinh người ngồi ở xe lăn, hắn cho là mình đã thăm dò đầy đủ.
Hoắc Vũ Hạo bĩu môi, không thèm nhìn hai người một chút.
- Muốn thăm dò ta? Vậy ngươi cũng từ từ thăm dò được rồi.
- Các vị quý khách, cuộc thi đấu sắp bắt đầu rồi.
Nhân viên tửu điếm đi vào thông báo.
Số 96 cùng số 98 đồng thời đứng dậy, lần này bọn họ cũng không khiêm nhượng, mà nhanh chân đi ra ngoài trước.
Hoắc Vũ Hạo ở phía sau hai người hừ lạnh một tiếng, toát ra ý tứ hết sức bất mãn.
Số 98 trong mắt loé ra một tia hung ác, vừa muốn phát tác, lại bị số 96 kéo, lôi kéo hắn đi về hướng phòng khách màu vàng.
Bên trong đại sảnh màu vàng vẫn náo nhiệt như trước. Mà hôm nay, sân khấu trung tâm rốt cục có thể chứa chấp được hết thảy tuyển thủ dự thi. Đài thi chế tác Hồn đạo khí chỉnh tề bày ra ở trên sân khấu, tạo thành từng hình vòng cung.
Hoắc Vũ Hạo hai mắt híp lại, dùng tinh thần dò xét càn quét một vòng, lập tức cũng cảm giác được, mặt trên đài kia từng vòng cung giống như quý khách khu bên trong, đã đều ngồi đầy người. Bên trong đại sảnh màu vàng, khu vực bình thường càng là không còn chỗ ngồi.
Bên trong đại sảnh màu vàng xuất hiện một chút thay đổi chính là ở đài thi đấu mặt sau, xuất hiện một cái bình đài, bình đài này cách ra khoảng năm mét, hình chữ nhật. Độ dài có tới khoảng năm mươi mét, hầu như kéo dài hết phòng khách màu vàng. Nhưng độ rộng cũng chỉ có năm mét. Toàn bộ bình đài tựa hồ cũng là dùng kim loại chế tạo thành, bị nhiều dây thừng thép treo lên không trung.
Kia lẽ nào chính là nơi Hồn Đạo Sư so đấu lẫn nhau? Đem khu vực hạn chế làm thành hình chữ nhật, hiển nhiên là hết sức muốn giảm thiểu tình huống né tránh. Hơn nữa, người tinh tường nhìn thấy khu vực thi đấu này, ở thời điểm chế tác hồn đạo khí nhất định sẽ có lựa chọn tạo tác món đồ thích hợp.
Rất nhanh, Hoắc Vũ Hạo và Hòa Thái Đầu đều được nhân viên dẫn tới đài thi đấu, Vương Đông Nhi cùng Nana vẫn ở trong góc quan sát thi đấu.
Lần này, huynh đệ hai người Hoắc Vũ Hạo rốt cục không bị sắp xếp cùng nhau. Đài chế tác Hồn đạo khí đều là hai hai đối chiến. Việc chọn Hồn Đạo Sư đối diện, chính là thông qua rút thăm quyết định đối thủ . Còn về phần rút thăm thế nào, chủ sự giải thi đấu căn bản cũng không hề có lời giải thích. Đây dù sao cũng chính là thế lực ngầm tổ chức thi đấu, bọn họ căn bản cũng không cần giải thích gì.
Đối thủ của Hoắc Vũ Hạo, số 48, là một tên thanh niên nhìn qua hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi. Tướng mạo vô cùng xấu xí, mũi sụp, mắt nhỏ, đầu tóc rối bời, hơi ố vàng, ở giữa đỉnh đầu còn khuyết mất một mảng. Dáng dấp kia, thật làm người khác không dám khen tặng. Thế nhưng, hắn lại có một ánh mắt vô cùng chấp nhất. Căn bản không hề nhìn về phía đối thủ, Hoắc Vũ Hạo, mà hướng xem trên đài thi đấu, nơi đặt các loại kim loại hiếm.
Trên đài thi đấu là ba tầng kệ. Mỗi một tầng đều xếp đầy các loại kim loại. Tầng thứ nhất là kim loại thường. Hai tầng trên đều là kim loại hiếm. Riêng kim loại hiếm thì có ba mươi hai loại.
Chuẩn bị phong phú như vậy, coi như cũng đủ để chế tác một cái hồn đạo khí cấp bảy. Tịch Thủy Minh vì kiểm nghiệm năng lực những Hồn Đạo Sư này, có thể nói là đã chi tương đối lớn. Đừng quên rằng hồn đạo khí chế tác được là thuộc về sở hữu của chính Hồn Đạo Sư đó. Riêng bốn mươi tám phân kim loại hiếm như vậy cũng đã vô cùng quý giá.
Đúng lúc này,trước đài thi đấu, ba cái bình đài nhỏ hình tròn từ từ bay lên, trên mỗi cái bình đài đều có một vị lão giả đứng.
Bình đài vẫn bay lên cho đến khi cao hơn đài thi đấu khoảng một mét mới ngừng lại. Lão giả đứng ở ngay chính giữa trầm giọng nói: "Các vị Hồn Đạo Sư, các vị khách, mọi người khỏe. Ta là trọng tài trưởng của trận đấu. Ta tuyên bố trận đấu chính thức bắt đầu. Thời hạn là hai canh giờ. Trong hai canh giờ, các vị Hồn Đạo Sư có thể tận lực dùng hết khả năng để chế tác hồn đạo khí. Mục tiêu của các ngươi chỉ có một, đó là đánh bại đối thủ. Người thắng sẽ được đi tiếp."
Ở thời điểm hắn nói xong câu đó, các vị dự thi Hồn Đạo sư môn đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, nhìn về phía đối thủ đối diện mình.
Từ vòng trận đấu này, khen thưởng cho việc thi đấu thắng lợi liền trở nên vô cùng phong phú. Hoắc Vũ Hạo từ nơi Thần An đã sớm biết được. Lần tranh tài này nếu dành thắng lợi sẽ được khen thưởng ba mươi hai loại kim loại hiếm, mỗi loại hai kí. Đây cũng chính là mục đích của mọi người đến thi đấu.
Đối với Hồn Đạo Sư mà nói, các loại kim loại hiếm tuyệt đối so với kim hồn tệ càng có sức hấp dẫn hơn. Mà vào sâu thêm một vòng có người nói, kẻ thắng có thể có năm kg, hơn nữa số chủng loại kim loại hiếm cũng sẽ tăng cường đến bốn mươi tám loại. Những loại kim loại hiếm này, có một phần rất lớn đều là bị Nhật Nguyệt đế quốc cấm vận, giá trị của nó khó có thể đánh giá.
Hồn Đạo Sư tóc vàng đối diện với Hoắc Vũ Hạo chậm rãi ngẩng đầu lên, hướng về hắn, nhếch miệng một cười, lộ ra hàm răng hô xỉ vàng nham nhở: "Huynh đệ ngươi khỏe, ta tên Cao Đại Lâu. Đến đây đi, chúng ta so bì với một hồi."
Nhìn vị vóc người gầy nhỏ này, Hoắc Vũ Hạo cố nén không để cho mình bật cười, vị Cao Đại này Lâu quả nhiên là rất có đặc điểm a! Bất quá, đối với ánh mắt chấp nhất của hắn, Hoắc Vũ Hạo có chút tán thưởng. Hắn tuyệt đối trông mặt mà bắt hình dong, đặc biệt là trong trận đấu. Hắn biết, ngày hôm nay mình muốn chiến thắng đối thủ này, tuyệt không phải là chuyện dễ dàng.
- Các tuyển thủ dự thi chuẩn bị.
Trọng tài trưởng trầm giọng quát lên.
Cao Đại Lâu ngay lập tức cúi đầu, ánh mắt của hắn cũng thuận theo trở nên trở nên sắc bén, nhìn chăm chú vào khối kim loại hiếm đã cân nhắc từ đầu.
Hoắc Vũ Hạo có vẻ nhàn nhã hơn nhiều. Tựa hồ không có chút nào sốt ruột.
- Trận đấu bắt đầu. Mở vòng cách âm bảo vệ.
Trọng tài trưởng quát to một tiếng, mười hai cái đồng hồ cát đồng thời quay lại. Thời điểm toàn bộ cát chảy hết xuống là lúc hết thời gian thi đấu. Ngày hôm nay các Hồn Đạo sư tiến hành thi đấu trên đài rốt cục cũng có vòng cách âm bảo vệ, không cần cấm khán giả phát ra âm thanh. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu tại sao ngày hôm nay có nhiều người đến xem như vậy.
Hết thảy Hồn Đạo Sư ngay phút đầu tiên bắt đầu bận túi bụi.
Cao Đại Lâu tay phải nhanh chóng tìm tòi, một khối kim loại hiếm đen kịt như mực mặt trên lại có điểm điểm ngân tinh liền rơi vào trong tay hắn. Trong mắt hắn lộ ra tia mê say, hai tay lại như là nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mỹ nữ.
Hoắc Vũ Hạo đối với dáng dấp của hắn vẫn cảm thấy hứng thú, tay phải hướng về đài chế tác hồn đạo khí ở một bên khoát tay, nhất thời cũng có một khối kim loại hiếm màu đỏ sậm, nặng đến một kg bay đến.
Khối này kim loại hiếm vừa bay đến, lập tức liền có một luồng khí tức nóng rực đập vào mặt.
Đây là viêm dương thiết. Một loại kim loại cực kỳ hi hữu chỉ sinh ra ở nơi cực kỳ sâu trong miệng núi lửa. Trong ba mươi hai loại kim loại hiếm này, giá trị có thể xếp hạng thứ năm.
Ngày hôm nay Tịch Thủy Minh cung cấp nhiều kim loại hiếm như vậy, mà Thần An lại không còn là trọng tài trưởng, vì không để cho mình biểu hiện quá mức rõ ràng, Hoắc Vũ Hạo tự nhiên không đóng vai một tên thiếu gia. Vì lẽ đó, ở thời điểm chế tác hồn đạo khí, hắn đương nhiên phải lựa chọn nhiều kim loại hiếm và quý giá một chút.
Vị đối thủ đối diện với Vũ Hạo cũng gần giống như vậy, trong tay hắn chính là tinh ngân cương, ở trong ba mươi hai loại kim loại hiếm, giá trị vững vàng chiếm giữ đệ nhất. Loại kim loại hiếm này mật độ cực cao, hơn nữa đối với hồn lực có siêu cường lực tương tác. Bất kỳ hồn lực truyền vào trong đó, đều có thể thông qua nó mà nhân đôi hồn lực nguyên bản. Là vật liệu chế tác tụ trận pháp tốt nhất. Một kg kim loại như thế đặt ở bên ngoài, chí ít giá trị cũng đến mười vạn kim hồn tệ.
Nếu không như vậy làm sao Hoắc Vũ Hạo cảm thấy Tịch Thủy Minh lần này là dốc hết vốn liếng đây. Đương nhiên, đối với tình huống hiện tại có ít nhất hơn mười triệu con bạc tham gia cá cược mà nói những cái này đều là món tiền nhỏ.
Hoắc Vũ Hạo nhìn số 48, Cao Đại Lâu lộ dáng vẻ mê say, trong lòng thầm nghĩ: “Người này hẳn là cho tới nay chưa từng thấy qua tinh ngân cương a! Lần thứ nhất nhìn thấy cho nên mới si mê như vậy”.
Cao Đại Lâu cũng không có vuốt ve quá lâu, sau khoảng chừng một phút, sắc mặt của hắn bắt đầu trở nên cẩn thận . Cẩn thận từng li từng tí một đem tinh ngân cương cố định ở trên đài chế tác trước mặt mình, sau đó tay phải từ thắt lưng liền lấy ra một thanh dao trổ.
Hoắc Vũ Hạo hiện tại cũng không vội chế tác hồn đạo khí của chính mình, hắn có lực lượng tinh thần mạnh mẽ tọa trấn, chế tác hạch tâm hồn đạo khí so với các Hồn Đạo Sư khác nhanh hơn nhiều. Hắn lại không muốn bại lộ toàn bộ thực lực của chính mình, đương nhiên sẽ không chế tác hồn đạo khí mạnh nhất. Nhưng dĩ nhiên cũng tuyệt đối không thể thua trận thi đấu này. Bởi vậy, hắn đã nghĩ ra cách trước tiên quan sát đối thủ một chút. Nhìn đối thủ chế tác hồn đạo khí gì, mới lập ra sách lược tương ứng.
Cao Đại Lâu hình như không một chút nào kiêng kỵ việc Hoắc Vũ Hạo quan sát mình. Ngay khi chuôi dao trổ vào tay hắn lập tức bắt đầu chế tác.
Chuyên gia vừa ra tay liền biết, Cao Đại Lâu hạ xuống đao thứ nhất, Hoắc Vũ Hạo trong lòng liền rùng mình.
Dao trổ trong tay Cao Đại Lâu nhìn qua toàn thân ngăm đen không hề bắt mắt chút nào, nhưng cắt vào tinh ngân cương cứng rắn lại tựa hồ như không tốn sức chút nào. Lưỡi dao trổ xé gió run run liên tiếp ba cái, ngay trên tinh ngân cương điêu khắc ra ba cái hộ hình to nhỏ đều nhau.
Loại điêu khắc này gọi là một đao ba chiến. Tuyệt đối đừng coi thường ba lần này, muốn làm được cũng phải cần nhiều năm khổ luyện mới có thể hoàn thành. Không chỉ chính xác đến không hề tỳ vết, cường độ cũng phải phi thường đều đều. Ở loại kim loại hiếm tinh ngân cương này, người bình thường tuyệt đối không dám dễ dàng sử dụng kỹ xảo như vậy để điêu khắc; một khi điêu khắc hỏng, khối kim loại hiếm này coi như là phế bỏ. Chí ít là không cách nào chế tác thành hạt nhân trận pháp như trong kế hoạch ban đầu.
Cao Đại Lâu không có nửa phần lưỡng lự một đao khắc xuống, trong tay hắn dao trổ lại giống như là sống lại, tốc độ không tính là nhanh, nhưng mỗi một đao đều đặc biệt ổn định. Đôi mắt nhỏ cực kỳ chăm chú nhìn vào tinh ngân cương trong tay, quyết không có nửa điểm sai lầm.
Hắn vừa nãy không chỉ là đang thưởng thức, mà tựa hồ còn thăm dò kết cấu tinh ngân cương, bằng không tốc độ cũng không thể nhanh như vậy.
Hoắc Vũ Hạo vẫn không vội như trước, ngồi ở trên ghế trước đài chế tác, đơn giản đem viêm dương thiết trong tay mình thả xuống, chăm chú nhìn đối thủ Cao Đại Lâu.
Cao Đại Lâu duy trì loại nhịp điệu ổn định này, cũng mang cho hắn một ít linh cảm. Nếu dùng bốn chữ để hình dung quá trình Cao Đại Lâu chế tác hồn đạo khí, vậy thì là “dày nặng cổ điển”.
Toàn bộ quá trình hoàn toàn là hóa phức tạp thành đơn giản, mỗi một đao xuống tựa hồ cũng rất nghiêm nghị, nhưng lại cực kỳ chính xác, không có nửa điểm sai lầm. Căn bản không cần như đại đa số hồn sư trước tiên điêu khắc ra hình thái cơ bản, lại chậm rãi đi điêu trác tinh tế. Hắn đều là hoàn thành cùng một lần.
Toàn bộ hạt nhân trận pháp, Cao Đại Lâu chỉ dùng một phút liền khắc họa hoàn thành. Một hình hộp chữ nhật mặt trên có rất nhiều ma văn tỉ mỉ, nhiều đoạn kim loại nhỏ hiện ra.
Bản thân tinh ngân cương đã có điểm điểm ánh bạc tôn lên, có vẻ càng thêm rung động lòng người. Lóa mắt cực điểm.
Nhìn nó, Cao Đại Lâu trong mắt tràn ngập vẻ mê say, thật sự xem như là nữ nhân cực kỳ yêu thích, lại không nhịn được nhẹ nhàng xoa xoa mấy lần.
Dáng vẻ quái dị của hắn khiến cho Hoắc Vũ Hạo không khỏi có chút không nhịn được cười, cười khẽ một tiếng.
Cao Đại Lâu nhất thời bị thức tỉnh, ngẩng đầu hướng về đối diện Hoắc Vũ Hạo nhìn lại, liếc mắt liền thấy ở trước mặt hắn khối viêm dương thiết vẫn y nguyên như trước.
- Ồ, huynh đệ, ngươi còn không bắt đầu làm sao? Ngươi xem, ta hạt nhân trận pháp thứ nhất cũng đã hoàn thành. Hai ta đang là đối thủ cạnh tranh đó nha!
Hoắc Vũ Hạo cười ha ha, nói:
- Không vội. Cao huynh thực sự là thủ đoạn cao cường, phương thức chế tác hồn đạo khí thực sự là khác với tất cả mọi người a! Không biết là tốt nghiệp hồn đạo khí học viện nào?"
Cao Đại Lâu vẻ mặt cay đắng mà nói:
- Ta làm gì có hồn đạo khí học viện đồng ý cho học. Căn bản chưa đóng nổi học phí. Ta đều là tự học ở nhà, chế tác hồn đạo khí cũng là dùng thép phổ thông luyện ra. Không sợ huynh đệ ngươi chê cười, ta cũng là lần thứ nhất nhìn thấy nhiều kim loại hiếm nhu vậy, đặc biệt là tinh ngân cương này, thực sự là quá đẹp, quá đẹp. Sự hòa hợp hồn lực cảm giác cùng nó, quả thực là quá mỹ diệu. Ai, nếu như ai có thể cho ta dùng nhiều kim loại hiếm như vậy, bán mạng ta cũng làm a! Hi vọng lần này có thể từ trong giải thi đấu thắng được nhiều thứ tốt."
Hoắc Vũ Hạo trong lòng khẽ động, nói: "Năng lực Cao huynh ta vô cùng khâm phục, mau tiếp tục đi. Thi đấu thời gian có hạn."
- Há, nha, đúng. Huynh đệ, vậy ta tiếp tục, ngươi cũng nỗ lực lên.
Vừa nói, hắn lập tức lại bắt đầu bắt đầu bận túi bụi.
Cao Đại Lâu không có chú ý người khác cho rằng hắn nhà quê, tuyển vật liệu hầu như đều là tốt nhất. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.