Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 568: Thái Dương Gột Rửa, Hoàng Kim Long Nữ (Trung) ​



Vẻ mặt hưng phấn của Vương Thu Nhi trên trong nháy mắt đã cứng lại, Bất Phá Đấu La đang đi tới chuẩn bị tuyên bố kết quả cũng lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã ngửa trên nền kim loại nóng chảy. Các học viên của Học viện Minh Đô Hồn Đạo Sư, từng người từng người lại che mặt, Lục Quân lại càng trực tiếp ngồi xổm người xuống, không dám nhìn thẳng vị đội trưởng hiếm có này của bọn họ.
Từ Thiên Chân rất sung sướng hướng đứng thẳng thân thể, nhìn Trịnh Chiến nhìn nàng giống như đang thấy quái vật, nói: 
- Ta nhận thua, chiến đội chúng ta cũng nhận thua, trận sau không cần đánh. 
Vừa nói, nàng vừa xoay người hướng dưới đài đi tới.
Khi tất cả mọi người đang thở phào nhẹ nhõm, Từ Thiên Chân dừng bước lại, nàng xoay người lại nhìn về phía Vương Thu Nhi, nói: 
- Vương Thu Nhi, ngươi thật không phải là nam giả trang nữ sao?
Vương Thu Nhi cầm Hoàng Kim Long Thương tay phải trong nháy mắt rất nhanh u ám nói: 
- Ta phát hiện quyết định không giết ngươi là một sai lầm.
- Gặp lại.
Từ Thiên Chân không chút do dự dùng một hồn đạo khí gia tốc, như con cá trơn trượt vọt về trước, trên không lộn mèo cuối cùng trực tiếp rơi xuống dưới đài thi đấu.
Trận chiến bát cường đầu tiên, đã lấy phương thức như hí kịch để kết thúc. Vương Thu Nhi xuống đài thi đấu, hướng những đồng đội vung tay lên, sau đó thân hình chợt lóe đã rời đi trước. Dù sao, Thái Dương Chân này tạm thời do hỏa cô đọng mà thành áo giáp nên không thể duy trì lâu, mà trên người nàng cũng không có y phục. Hơn nữa, nàng cũng phải nhanh chóng trở về đem những lợi ích hôm nay lấy được hấp thu, củng cố lực lượng tăng lên.
Sử Lai Khắc Học Viện trở thành đội thứ nhất tiến vào tứ cường. 
Cùng bảng thi đấu ở nửa khu trên, kế tiếp sẽ là trận tranh tài thứ hai giữa Ngạo Kiếm Tông và Thiên Long Môn. Khi đứng lên di chuyển đến khu chờ chiến, hai bên gặp nhau, nhìn qua địch ý của họ cũng không có mạnh như vậy, ngược lại đều có chút cảm giác ưu tư.
Vương Thu Nhi này thật sự là quá cường đại.
Vốn là bởi vì thực lực trung bình của Sử Lai Khắc chiến đội không tính là quá mạnh mẽ, mấy tông môn cường thế này cũng không có đem Sử Lai Khắc chiến đội để ở trong mắt.
Cho đến trận đấu cùng Học Viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, Sử Lai Khắc mới xem như tài thể hiện chút bản lĩnh. Mặc dù, hiện tại Sử Lai Khắc vẫn có thể dùng chiến đội cá nhân để hình dung như cũ. Nhưng nếu coi đây là chiến đội cá nhân, cá nhân này cũng quá mạnh a!
Nhìn phương hướng Vương Thu Nhi rời đi, cho dù là những cường giả của Tà Hồn Sư Thánh Linh Tông, từng người từng người trong ánh mắt cũng toát ra vài phần cảnh giác.
Mới vừa rồi loại công kích trên cả Hồn Thánh, vậy mà chỉ có thể vì nàng làm thêm một bộ giáp. Cuộc thi đang tiến hành này được gọi là cuộc so tài giữa những cường giả mạnh nhất lứa tuổi thiếu niên, hiện tại thực lực Vương Thu Nhi vừa tăng lên. Sáu chi chiến đội khác đều có khả năng đụng phải nàng a! Trong lòng người nào mà không có khúc mắc cho được?
Trong sáu chi chiến đội cũng chỉ có mọi người Đường Môn mới lộ ra vẻ thong dong một chút.
Trận đầu buổi sáng bởi vì chỉ tiến hành được một nửa thì Minh Đô Hồn Đạo Sư Học Viện nhận thua nên chấm dứt. Vì vậy tiến hành cũng tương đối nhanh.
Người của Ngạo Kiếm Tông cùng Thiên Long Môn tiến vào trong khu chờ chiến, đã bị báo khởi động để chuẩn bị tiến hành trận đấu. Đài thi đấu cần sửa chữa lại, vì vậy còn một chút để mọi người nghỉ ngơi, hồi phục. 
Muốn những kim loại nóng chảy phía trên đài hạ nhiệt cũng cần có thời gian. Hơn nữa những kim loại nóng chảy còn lại cũng có chút ảnh hưởng với vòng bảo hộ, cần sửa chữa lại.
Trên đài chủ tịch.
Quất Tử ở bên tai Từ Thiên Nhiên thấp giọng hỏi: 
- Điện hạ, vị Từ Thiên Chân kia cùng ngài…
Nàng đã gặp qua năng lực Từ Thiên Nhiên thi triển. Cho nên đối với truyền thừa vũ hồn của hoàng thất Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng hiểu một chút.
Sắc mặt Từ Thiên Nhiên có chút khó coi:
- Là cái tiểu muội phản nghịch kia của ta. Nha đầu này, từ nhỏ đã không nghe lời, cũng vì Phụ Hoàng quá sủng ái muội ấy.
Quất Tử trừng lớn đôi mắt đẹp, nói: 
- Nàng thật sự là công chúa? Đây….
Từ Thiên Nhiên tự nhiên hiểu ý của nàng, cười khổ nói: 
- Chính là muội muội tùy hứng, phản nghịch kia của ta. Cũng là vị công chúa duy nhất trực hệ hoàng thất. Khi mới sinh ra, nha đầu này đã hết sức hoạt bát khả ái. Vì vậy Phụ Hoàng đặt tên muội ấy là Thiên Chân, phong hào Thiên Chân công chúa. Nhưng ai biết, tính cách của nha đầu này thực sự đã làm cả hoàng thất cũng phải náo loạn a! Cái gì mà trộm đồ trang điểm của Tần phi, hủy đi tẩm cung của Phụ Hoàng, đốt Đại Điện bọn ta đều đã trải qua. Thật vất vả lớn lên một chút, Phụ Hoàng muốn đưa muội ấy đi học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư học tập. Muội ấy lại không chịu, ầm ĩ muốn đi Sử Lai Khắc Học Viện. Nàng cũng biết, quan hệ của chúng ta cùng Sử Lai Khắc luôn luôn không tốt. Nha đầu này mặc dù nghịch ngợm, nhưng là nữ nhi phụ hoàng sủng ái nhất, mấy người ca ca chúng ta cũng thích muội ấy, tất nhiên không thể để cho muội muội đi mạo hiểm. Vì thế, lần đầu tiên Phụ Hoàng tức giận đối với Thiên Chân, đem nha đầu này cấm túc một thời gian ngắn. Chờ sau khi kết thúc cấm túc, nha đầu này lại có ý phản nghịch trong lòng, dám không chịu đi Nhật Nguyệt hoàng gia Hồn Đạo Sư học viện, mà đi Học Viện Minh đô Hồn Đạo Sư. Nói về thiên phú tu luyện, Thiên Chân là người tốt nhất trong huynh muội chúng ta. Lần này có thể dẫn đội tiến vào bát cường cũng là rất không dễ dàng. Chẳng qua là, ai, nha đầu này thật là quá mất mặt, may mà muội ấy không nói mình là công chúa, nếu không ta đây mặt cũng không biết dấu ở chỗ nào.
Quất Tử mỉm cười nói: 
- Thiên Chân công chúa thiên chân khả ái, đây cũng không phải là chuyện xấu a! Bản thân thiếp cũng rất thích tính cách này của muội ấy, mới đầu cũng không sống mệt mỏi giống điện hạ như vậy.
Từ Thiên Nhiên cười khổ nói: 
- Cũng bởi vì thế, mấy huynh đệ chúng ta mặc dù nội đấu không ngừng, nhưng lại rất sủng ái muội ấy. Càng là cưng chiều, muội ấy lại càng đắc ý, thật là không có biện pháp. Thiên Chân cũng sắp tốt nghiệp hồi cung, nàng thân là tẩu tử, sau này cũng nên hướng dẫn muội ấy nhiều hơn. Nếu muội ấy có thể có một nửa sự thông minh biết điều của nàng, ta cũng bớt lo hơn. Còn không biết sau này nha đầu này có chọc cho xảy ra chuyện gì không? Nàng hãy giúp ta xem xét, xem nhân tài đồng lứa ở Minh Đô, tìm cho nha đầu này một nhà chồng, ta cũng tính là được giải thoát.
Quất Tử mỉm cười gật đầu đáp ứng, nàng nhìn ra được, mặc dù Từ Thiên Nhiên nói vô cùng bất đắc dĩ nhưng ở trong ngữ khí của hắn cũng tràn đầy sủng nịch đối với vị Thiên Chân Công Chúa này.
Khu nghỉ ngơi.
Bối Bối thấp giọng hướng Hoắc Vũ Hạo nói: 
- Vũ Hạo, thông qua cuộc thi này, ta càng ngày càng phát hiện, đề nghị kia của đệ đối với học viện là chính xác.
Hoắc Vũ Hạo hơi sửng sờ, nhưng rất nhanh đã hiểu được:
- Đại sư huynh, ngươi nói rất đúng là đem Hồn Đạo Khí cùng Hồn Sư kết hợp sao?
Bối Bối gật đầu.
- Những năm gần đây, bởi vì tốc độ phát triển hồn đạo khí của Nhật Nguyệt Đế Quốc ngày càng cao, Sử Lai Khắc chúng ta đã càng ngày càng mất ưu thế. Nhưng kể từ khi ông cố quyết định tăng tốc độ phát triển hồn đạo khí, ta đã cảm thấy, chúng ta dường như đã tìm đúng đường rồi. Nhật Nguyệt Đế Quốc sở dĩ phát triển mạnh hồn đạo khí cùng Hồn Đạo Sư có thực lực cường đại. Nguyên nhân quan trọng nhất chính là bọn họ không có nhiều nhân tài Hồn Sư ưu tú! Nhưng học viện chúng ta lại có, ở phương diện này, tất cả tam quốc tại Đấu La đại lục đều so với Nhật Nguyệt Đế Quốc mạnh hơn.
- Mỗi một vị Hồn Sư, mỗi một loại vũ hồn đều có đặc điểm của mình. Nhưng là giống như trước đều có thiếu sót, hồn đạo khí tồn tại, cũng đủ để bù đắp những thiếu sót này. Hơn nữa, Hồn Sư cùng hồn đạo khí kết hợp lại càng mật thiết, lực chiến toàn diện của bản thân sẽ càng mạnh hơn. Kế hoạch Cực Hạn Đan Binh kia của đệ thử nghiệm trên thực tế đã thành công. Ta có linh cảm, chờ lần này đệ hồi phục sẽ có sự lột xác hoàn toàn. Đệ nhìn, lần này đội ngũ tiến vào bát cường, trừ Minh đô Hồn Đạo Sư học viện đã bị đào thải, còn lại đều là tông môn Hồn Sư, hơn nữa, đại đa số cũng biết sử dụng hồn đạo khí, hướng phát triển này khẳng định không chỉ là chúng ta có thể thấy.
Hoắc Vũ Hạo ha hả cười một tiếng, nói: 
- Đại sư huynh, Đường Môn chúng ta ở phương diện hồn đạo khí cũng không yếu. Chờ lần này trở về, sẽ làm cho Hiên lão sư và tất cả mọi người tự suy tính làm một bộ hồn đạo khí thích hợp theo yêu cầu. Trên thực tế, hiện tại Nhật Nguyệt Đế Quốc vẫn có thể thông qua phương diện hồn đạo khí chiếm ưu thế mà áp chế tam quốc Đấu La đại lục, nguyên nhân trọng yếu nhất tại chênh lệch độ cao chiến lực.
- Trên thực tế từ lực chiến đấu cá nhân để xem, một vị Hồn Đạo Sư cấp chín rất khó đấu lại Phong Hào Đấu La cửu hoàn chân chính. Nhưng mà, nếu như là ở trên chiến trường, tình huống sẽ hoàn toàn khác. Cấp chín Hồn Đạo Sư có thể sinh ra lực phá hoại vượt xa Phong Hào Đấu La cửu hoàn. Hơn nữa, hồn đạo khí có quá nhiều tính năng, vì vậy, khi đánh giá tổng hợp thì Phong Hào Đấu La đối mặt với cấp chín Hồn Đạo Sư cũng không thể chiếm được lợi thế. Sử Lai Khắc học viện chúng ta cùng tam quốc mặc dù cũng đang phát triển hồn đạo khí, nhưng dù sao cũng bắt đầu muộn hơn, cùng phương diện hồn đạo khí cấp cao của Nhật Nguyệt Đế Quốc thì chênh lệch rất lớn, muốn đuổi theo vẫn cần phải có thời gian.
- Để cho Hồn Sư hiểu dung hợp cùng hồn đạo khí mới có thể tạo ra người mạnh nhất thì không khó. Nhưng khó có thể có đủ hồn đạo khí cấp cao cung cấp đầy đủ cho Hồn Sư cùng cấp. Giống Sử Lai Khắc chúng ta, trước mắt, căn bản cũng không có năng lực chế luyện ra hồn đạo khí cấp chín, Đường Môn cũng giống như vậy. Mà nhiều năm qua, đến tột cùng Nhật Nguyệt Đế Quốc tích góp được bao nhiêu kiện cấp chín hồn đạo khí thì căn bản không ai biết. Đáng sợ nhất chính là bộ Định Trang Hồn Đạo Đạn Pháo cấp chín, này vật mặc dù số lượng chắc chắn không nhiều, nhưng bất kể như thế, uy năng của nó ít nhất có thể uy hiếp được an nguy của quân đoàn, đây mới là điều đáng sợ nhất. Cho nên, muốn đối đầu với Nhật Nguyệt Đế Quốc, điều quan trọng nhất chính là làm như thế nào để trì hoãn thời gian, tranh thủ nghiên cứu cùng phát triển càng nhiều càng tốt. Dù sao, ở số lượng Phong Hào Đấu La, tam quốc trên Đấu La Đại Lục vẫn còn chiếm cứ thượng phong rất xa. Cho dù Nhật Nguyệt Đế Quốc có Thánh Linh Giáo cũng giống như vậy.
Bối Bối gật đầu, nói: 
- Đệ nói đúng, chẳng qua là hiện tại Nhật Nguyệt đế quốc đã có dấu hiệu muốn động. Ta xem, sợ rằng chờ vị Thái Tử kia vừa lên ngôi, lập tức sẽ phát động chiến tranh toàn diện, thời gian không đợi người a!
Hoắc Vũ Hạo than nhẹ một tiếng, nói: 
- Cái này không phải là chúng ta có thể quyết định, lực lượng cá nhân dù sao cũng quá mức nhỏ bé.
Bối Bối nói: 
- Nếu như chiến tranh thật sự xảy ra, đệ có ý định gì không?
Hoắc Vũ Hạo không chút do dự nói: 
- Đệ sẽ đi Tinh La Đế Quốc đầu quân.
- Nga?
Bối Bối nhìn ra được, điều này hiển nhiên là Hoắc Vũ Hạo đã sớm nghĩ kỹ. Bên kia, Vương Đông Nhi cũng là có chút kinh ngạc nhìn Hoắc Vũ Hạo. Nàng cũng chưa từng nghe thấy Hoắc Vũ Hạo nói đến chuyện này.
Hoắc Vũ Hạo nói: 
- Chờ thân thể huynh hồi phục, coi như là tốt nghiệp thành công, cũng nên đi xử lý sự tình trong nhà một chút.
Vương Đông Nhi bật thốt lên nói: 
- Huynh muốn đi báo thù?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.