Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 584: Huyền Vũ Chi Vực (trung)



Trong Sử Lai Khắc Thất Quái cũng chỉ có Bối Bối mới biết hồn kỹ thứ sáu này của Từ Tam Thạch có được là nhờ vào rất nhiều năm khổ tu cùng lĩnh ngộ của chính bản thân hắn. Từ Tam Thạch không có đợi đến lúc có hồn kỹ thứ bảy mà ngay khi hồn kỹ thứ sáu được định hình hắn đã nắm giữ được sự khống chế chủ đạo với Huyền Vũ. Đây mới là con bài tẩy của hắn. 

Trong Huyền Vũ Chi Vực, hắn có thể hoàn toàn sử dụng Huyền Vũ Thuẫn. Đồng thời, uy năng Huyền Vũ Thuẫn giúp lực lượng của Huyền Vũ Chi Vực tăng lên, năng lực Từ Tam Thạch có được cũng vì thế mà nhận được sự tăng phúc lên đến trăm phần trăm. Dĩ nhiên, sử dụng Huyền Vũ Chi Vực trong thời gian dài cũng phải tiêu hao rất nhiều hồn lực. 

Cùng với việc tăng lên lực lượng về mọi mặt, Huyền Vũ Chi Vực còn có thể tạo ra áp lực với đối thủ đang ở trong Lĩnh Vực, loại áp lực này không chỉ có tác dụng với tinh thần mà còn có tác dụng với cả thực thể. 

Huyền Vũ là Thủy Thần Thú, vì vậy, địch nhân ở trong Huyền Vũ Chi Vực sẽ phải thừa nhận áp lực của nước.

Lúc này, Long Ngạo Thiên đã cảm thấy không khí biến mất, khoảng không xung quanh hắn như biến thành chất lỏng khiến hắn không thể hô hấp, thủy áp* đang bắt đầu tăng lên không ngừng. 

*thủy áp: áp lực của nước.

Lấy tu vi của Từ Tam Thạch hiện tại, địch nhân ở trong Huyền Vũ Chi Vực sẽ phải thừa nhận thủy áp tương đương với thủy áp của nước biển dưới độ sâu 20m.

Nơi này, chính là Huyền Vũ Thuẫn của hắn, nơi Từ Tam Thạch khống chế Vĩnh Hằng Chi Ngự!

Nhìn Từ Tam Thạch phía đối diện, Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, hướng hắn đưa ra ngón tay cái.

Đối mặt với tình huống như vậy, cường giả sẽ sinh ra một loại thưởng thức đối với đối thủ của mình. Đúng lúc này, hai tròng mắt Long Ngạo Thiên chợt sáng lên như sao giữa bầu trời đêm. 

Quang Ảnh màu trắng lại xuất hiện sau lưng hắn một lần nữa. Lần xuất hiện trước của quang ảnh này chính là lúc hắn ngăn cản Truy Hồn Đoạt Mệnh Diêm Vương Thiếp.

Toàn thân đột nhiên chấn động, lực áp bách ở xung quanh thân thể Long Ngạo Thiên bị hắn đẩy lùi ra mấy phần. Trong bảy Hồn Hoàn trên người Long Ngạo Thiên, Hồn Hoàn thứ năm, Hồn Hoàn màu đen lóe sáng.

Thân thể hắn đột nhiên sáng lên, quang mang màu trắng lại trào ra bao quanh thân thể hắn như những ngọn lửa nhảy nhót, khiến cả người hắn như bốc cháy. 

Hồn kỹ thứ tư là Cuồng Thần Trảm, hồn kỹ thứ năm tên là: Thiên Địa Biến.

Cả người Long Ngạo Thiên đột nhiên giống như con quay không ngừng xoay tròn với tốc độ cao. Thân thể dường như cũng trở nên vặn vẹo theo từng vòng quay. Trong lúc quay tròn, thân thể hắn bắt đầu kéo dài ra, dưới tác dụng quay không ngừng áp lực mà Huyền Vũ Chi Vực gây nên cũng bị hắn loại bỏ. Mặc dù Từ Tam Thạch đã toàn lực áp bách đối thủ nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể Long Ngạo Thiên ngày càng cao lên. 

Giờ khắc này, trên người Long Ngạo Thiên bắn ra hơi thở vô cùng nguy hiểm.

Như Hoắc Vũ Hạo đã nghĩ, trạng thái mạnh nhất của Long Ngạo Thiên rốt cục đã xuất hiện.

Vũ hồn bản thể thức tỉnh lần thứ hai, Thiên Nhân Hợp Nhất, hồn kỹ. Ba hợp làm một. 

Dù sao Từ Tam Thạch vẫn chỉ là Hồn Đế, tuy Huyền Vũ Chi Vực của hắn là một loại năng lực Lĩnh Vực rất mạnh nhưng trước mắt tu vi của hắn vẫn chưa làm được hồng thủy ngập trời*, khiến đối thủ lâm vào trong đó thì không thể tự kiềm chế.

*hồng thủy ngập trời: khắp nơi đều là nước, không lộ ra một kẽ hở.

Long Ngạo Thiên không ngừng xoay tròn, bằng vào thực lực mạnh mẽ của bản thân hắn đã đẩy lùi áp lực của Lĩnh Vực. Thân thể hắn không ngừng cao lên như diều gặp gió, trong nháy mắt xông vào trời cao.

Dĩ nhiên cũng bởi vì sàn thi đấu của cuộc thi có thiết kế hạn chế độ cao, dựa theo quy tắc trận đấu hắn muốn xông qua khỏi hạn chế độ cao cũng không được. 

Long Ngạo Thiên không ngừng kéo dài giống như một quang đoàn màu trắng cự đại, khi xông vào không trung hơn trăm thước chợt dừng lại một chút, ngay sau đó Quang Đoàn liền mang theo khí thế vô cùng mãnh liệt giáng xuống từ trên trời.

Thiên Nhân Hợp Nhất, thiên địa biến sắc. Đây chính là ý nghĩa của một chiêu này. 

Nhìn đến đây, Hoắc Vũ Hạo rốt cục cũng có chút hiểu rõ năng lực của Long Ngạo Thiên. Tên Long Ngạo Thiên này có chiến kỹ rất cường đại, nên tại thời điểm lựa chọn hồn kỹ, trừ hồn kỹ thứ nhất, thứ ba là hai hồn kỹ phụ trợ ra, cơ hồ tất cả các hồn kỹ còn lại đều lấy khả năng bộc phát công kích làm chủ đạo, hiển nhiên là hắn muốn đem lực phá hoại của hồn kỹ tăng lên tới cực hạn. Tựa như một chiêu này của hắn, trình độ phá hoại đã tiếp cận đến cấp bậc Hồn Đấu La bát hoàn a!

Phải biết rằng, chênh lệch lực lượng giữa các cấp bậc tu vi của Hồn Sư là vô cùng lớn, càng về sau khoảng cách này càng trở nên rõ ràng. Ở tuổi hai mươi, cho dù có thiên phú dị bẩm đi chăng nữa thì để đột phá đến cấp bậc Hồn Thánh Long Ngạo Thiên cũng phải trả một cái giá rất lớn. Bản thân hắn nếm bao nhiêu khổ cực chỉ có hắn mới hiểu rõ nhất. Hắn là một người không có bạn bè, tất cả tâm trí sức lực đều hiến dâng cho việc tu luyện, như vậy hắn mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Cho dù như thế, lấy tuổi của hắn thì cũng chỉ mới đột phá Hồn Thánh không lâu. Lấy năng lực của một Hồn Thánh vừa đột phá, lại không sử dụng vũ hồn chân thân mà có thể đem lực phá hoại tăng lên tới gần cấp bậc Hồn Đấu La, quả thật năng lực của hắn có thể khiến bất cứ ai phải thừa nhận.

Rất nhiều Hồn Sư lấy tên thiên địa, lưu tinh đặt tên cho hồn kỹ của mình, nhưng thế công trước mắt này của Long Ngạo Thiên mới xứng danh lưu tinh* a.

*lưu tinh: sao băng (ý nói chiêu thức của Lăng Ngạo Thiên vô cùng nhanh.)

Từ Tam Thạch lơ lửng ở trong lĩnh vực của mình, sắc mặt lạnh lùng. Huyền Vũ Chi Thuẫn trong tay giơ lên, hắc mang bắt đầu dao động, cả Huyền Vũ Chi Vực cũng bắt đầu xoay tròn nhanh chóng, giống như một hố đen lớn đang bay lên. 

- Phốc!

Thiên Địa Biến hạ xuống, trong nháy mắt khi nó đâm vào Huyền Vũ Chi Vực, vô số khói trắng bốc lên, cả Huyền Vũ Chi Vực giống như tìm thấy cội nguồn, cả Lĩnh Vực xoay tròn nhanh chóng, không ngừng xông lên Thiên Địa Biến. Trong nháy mắt đem thế công mãnh liệt của Long Ngạo Thiên áp chế. 

Ngay trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Từ Tam Thạch làm ra một động tác mà không ai ngờ tới. 

Hắc quang chợt lóe, thân thể hắn đột nhiên biến mất! 

Long Ngạo Thiên đang ở trong trạng thái Thiên Địa Biến, vì vậy Từ Tam Thạch không có cách nào khóa được vị trí của hắn cho nên người bị Huyền Minh Trí Hoán thay đổi vị trí tất nhiên không thể là Long Ngạo Thiên. Mà trên đài thi đấu lúc này, trừ Từ Tam Thạch cùng Long Ngạo Thiên ra, cũng chỉ còn lại một người…

- Ta nhận thua, trọng tài, xin bảo vệ.

Từ Tam Thạch đứng ở một vị trí rất xa gần biên đài thi đấu, ngẩng đầu vô sỉ kêu to. 

Trong nháy mắt Huyền Vũ Chi Vực giống như thủy triều rút đi, lực áp chế Thiên Địa Biến ngay lập tức nổ tung. 

- Oanh!

Tiếng nổ kinh khủng chưa từng có vang lên, một đoàn quang mang màu trắng như hình cây nấm bốc lên cao, quả nhiên là thiên địa biến sắc. Xung quanh vòng phòng hộ trên đài thi đấu, những Hồn Đạo Sư điều khiển vòng bảo hộ cắn răng bộc phát ra lực lượng mạnh nhất đem lực phòng hộ của vòng bảo hộ tăng lên tới trạng thái cao nhất. 

Một màn sáng màu trắng xuất hiện, ngay sau đó quang mang màu trắng phát ra từ vụ nổ đánh lên màn chắn khiến màn sáng sinh ra dao động mãnh liệt, không ngừng bị bào mòn, tan rã. Đây mới là phương hướng chịu tác dụng nhỏ nhất từ vụ nổ này. 

Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến suýt nữa cắn nát răng của mình. Tên khốn kia, ngươi dám lợi dụng trọng tài! Nhưng dù mắng như thế bây giờ ông cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể ngăn cản Thiên Địa Biên trước mặt. 

Điểm giảo hoạt nhất của Từ Tam Thạch chính là chỗ này, hắn vừa đổi vị trí vừa hô nhận thua, sau khi nhận thua thì tất nhiên trọng tài có mặt trên sân phải bảo vệ hắn, điều này không có gì là không đúng, không ai có thể bắt bẻ được.

Huyền Vũ Chi Vực áp chế Thiên Địa Biến trong thời gian ngắn chỉ vì giúp Từ Tam Thạch nhân cơ hội thoát khỏi vị trí đối thủ đã khóa, tìm kiếm thời cơ thi triển Huyền Minh Trí Hoán.

Từ trước khi lên đài Từ Tam Thạch cùng Bối Bối đã lập sẵn kế hoạch. Nhờ vào việc Hoắc Vũ Hạo thắng được hai đối thủ trước đó, Đường Môn chỉ cần thắng thêm một đối thủ nữa ở trong cuộc thi đấu loại cá nhân là có được tư cách yêu cầu đoàn chiến. Nói cách khác, chỉ cần đánh bại Long Ngạo Thiên là được.

Nhưng muốn đánh bại Long Ngạo Thiên không thể nóng vội, một trận đấu không thắng được, phía sau Đường Môn vẫn còn năm cơ hội khác. Tam đại Hồn Đế: Bối Bối, Vương Đông Nhi, Hòa Thái Đầu vẫn còn chưa ra sân đấy.

Vì vậy, khi Từ Tam Thạch lên đài thi đấu, mục đích của hắn rất đơn giản đó chính là tận lực dò xét năng thực của đối thủ, bảo tồn lực lượng của mình. Cũng là bảo tồn chiến lực trong đoàn chiến cho Đường Môn.

Huyền Vũ Chi Vực xuất hiện, Huyền Vũ Thuẫn tiến hóa biến dị như muốn chứng minh Từ Tam Thạch vô cùng hăng hái với cuộc chiến. Gần như tất cả mọi người xem cuộc chiến này đều cho rằng hắn muốn liều chết quyết một trận sống mái với Long Ngạo Thiên. Đối với lần chiến đấu này Long Ngạo Thiên cũng không hề nghi ngờ Từ Tam Thạch, hắn đã dùng đòn công kích mạnh nhất của mình đối chiến với Từ Tam Thạch. Nhưng hắn ngàn nghĩ vạn nghĩ cũng không nghĩ được tên Từ Tam Thạch vô sỉ này lại đổi trọng tài đến đỡ đòn cho mình rồi nhận thua.

Cho dù Hoắc Vũ Hạo tự nhận có chiến thuật thiên biến vạn hóa, nhưng khi nhắc tới trình độ vô sỉ trong chiến đấu với Từ Tam Thạch cũng chỉ có nước cam bái hạ phong a!

Vụ nổ kéo dài bảy, tám giây mới kết thúc, tất cả mọi người hoảng sợ nhìn vào giữa đài thi đấu, nơi mà một hố sâu khổng lồ có đường kính hơn năm mươi thước xuất hiện. Đây là dưới tình huống có Bất Phá Đấu La ra tay phòng ngự, nếu không chỉ sợ quang cảnh trước mắt còn có thể kinh khủng hơn nữa. Hố sâu đến mức những người ngồi xung quanh không thể nhìn thấy đáy, chỉ có đài chủ tịch trên cao phía xa kia mới có thể nhìn thấy, sâu đến gần năm thước. 

Phải biết rằng, sàn thi đấu được làm bằng đá hoa cương cùng kim loại vô cùng rắn chắc, lực công kích phải mạnh đến mức nào mới có thể phá hoại đến mức này? 

Lúc này sắc mặt Kính Hồng Trần cũng đại biến, cùng là Hồn Thánh nhưng thực lực của người thiếu niên đến từ Bản Thể Tông này đã vượt xa Tiếu Hồng Trần. Nói cách khác, cho dù Học Viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư vào được vòng trong, một khi gặp phải Tuyết Ma Tông thì chỉ sợ kết quả cũng sẽ không tốt đẹp gì. 

Lúc này Long Ngạo Thiên xuất hiện tại trung tâm hố sâu, hắn nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất, tóc dài xõa tung toán loạn rơi xuống, thật sự có vài phần khí thế của một vị Chiến Thần. 

Chậm rãi đứng lên, sắc mặt Long Ngạo Thiên rất khó coi, xanh mặt nhìn về phía Từ Tam Thạch bên cạnh hố to đang dáo dác nhìn xuống tức giận quát lên:

- Vì sao không dám đánh cùng ta một trận?

Từ Tam Thạch thoải mái nhàn nhã nói: 

- Không phải là không dám, mà là không muốn. Tại sao ta phải liều mạng với ngươi a!

- Đồ chết nhát.

Long Ngạo Thiên quát lạnh nói: 

- Ngươi không xứng với làm đối thủ của ta.

Từ Tam Thạch ha ha cười một tiếng:

- Thật là buồn cười. Ngươi tu luyện nhiều quá nên đem đầu óc luyện thành ngu rồi sao? Loại người chỉ biết đánh bừa đến một chút chiến thuật cũng không biết như ngươi sẽ không thể đạt được thành công gì trong tương lai. Với một cường giả chân chính, điểm nhỏ nhặt này vốn không được coi là vấn đề. 

Vừa nói Từ Tam Thạch vừa đưa ngón tay chỉ vào mình

Hơi thở của Long Ngạo Thiên chợt trở nên hỗn loạn, công kích vừa rồi khiến hắn tiêu hao quá lớn, thương thế lúc trước lại nhân cơ hội bộc phát, bây giờ cả ngực và bụng hắn đều truyền đến cảm giác đau nhói như bị kim châm.

- Tuyết Ma Tông thắng.

Bất Phá Đấu La hung hăng trợn mắt nhìn Từ Tam Thạch một cái, ý muốn hắn câm miệng. 

Từ Tam Thạch đã nhanh chân nhảy xuống từ trên đài thi đấu. Tại sao lại nổi giận với mình a! 

Long Ngạo Thiên tung người lên, cũng nhảy ra khỏi hố sâu. Ánh mắt hắn lạnh lẽo nhìn về phía khu chờ chiến của Đường Môn: 

- Người tiếp theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.