Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 629: Đại màn kéo ra (hạ)



Translator: Nấm Linh Chi

Hoắc Vũ Hạo đã nghe Thần An nói, nữ nhân này rất lợi hại, không biết từng có bao nhiêu cường giả quỳ gối dưới váy nàng. Đừng xem nàng xinh đẹp động lòng người như thế, nhưng trên thực tế, ngay từ bốn mươi năm trước, nàng đã là chủ sự Bình Phàm Minh. Tuổi thật của nàng không ai biết. Tu vi thậm chí còn hơn cả hội trưởng Áo Đô thương hội An Lập Đồng. Có Bình Phàm Minh sau lưng, lại còn là giai cấp đại quý tộc Minh đô. 

Về phần Tịch Thủy Minh bên này, Minh Chủ Nam Cung Oản, bên ngoài, bọn họ đại biểu cho hoàng tộc đế quốc, bởi vì như thế nên Tịch Thủy Minh mới có thể kiêu ngạo trước mặt hai thế lực kia. Nhưng khác với hai đại biểu kia, tất cả đều có thực lực cực kỳ cường đại, đến cả hoàng tộc cũng không có biện pháp thâu tóm hoàn toàn. Mà Bình Phàm Minh cùng Áo Đô thương hội mặc dù mơ hồ biết Tịch Thủy Minh sau lưng có bóng đen Tà Hồn Sư, nhưng bởi có lợi ích riêng của mình khi làm đại biểu tập đoàn thập phần lớn, nên cũng không sợ. 

Nhờ có điều kiện tiên quyết đó mới có lần so tài này. Ngoài mặt, tam đại thế lực ngầm liên thủ thực lực, khởi xướng tiến hành cuộc thi Hồn Đạo Sư tinh anh Minh Đô là vì tiền kiếm được từ trong tay đại lượng du khách đánh bạc. Mà trên thực tế, lần so tài này cũng là lá bài tẩy thời khắc trọng yếu của tam đại thế lực ngầm. Tịch Thủy Minh là muốn gần một bước khống chế thế lực ngầm trong tay, mà Áo Đô thương hội cùng Bình Phàm Minh thì mơ hồ sẽ liên thủ đối kháng bọn họ. 

Sau lưng ba thế lực thương thảo lẫn thỏa hiệp, mới có cuộc thi "công bằng" này. Đúng như Hoắc Vũ Hạo cảm giác được, nếu bàn về công bằng, tam đại thế lực ngầm này tiến hành cuộc thi thậm chí nếu so với cuộc so tài bên ngoài càng thêm công bằng. Vô số ánh mắt đang ngó chừng cuộc tranh tài này đây. 

Về phần tiến hành cuộc so tài đối với tam đại thế lực ngầm mà nói, lợi ích lớn nhất là cái gì? Cũng chỉ có cao tầng chân chính của tam đại thế lực ngầm mới biết được. Đó chính là khống chế buôn lậu kim loại hiếm. 

Mặt ngoài Nhật Nguyệt đế quốc nghiêm cấm mua bán kim loại hiếm, cũng bởi vì như thế, giá tiền kim loại hiếm cao chứ không thấp. Có thể nói là bởi vì Nhật Nguyệt đế quốc khống chế mà thành. Dưới tình huống như vậy, buôn lậu kim loại hiếm biến thành món lãi kếch sù vơ vét của cải. Số tiền kia không thể kiếm ở bên ngoài, dùng để buôn lậu kim loại hiếm thì số lượng cũng không thể nhiều. Nhưng nhất định phải kiếm tiền.

Hoàng thất, quân đội, quý tộc, ai lại không muốn cắn một miếng bánh ngọt khổng lồ này đây? Lúc trước bọn họ đều làm như vậy. 

Nhưng thay đổi theo thời gian, Thái Tử Từ Thiên Nhiên sau khi lên đài nhất thời phát hiện tệ nạn này kéo dài lâu ngày đã thành chuyện xấu xa. Ba bên buôn lậu đưa đến hỗn loạn làm số lượng kim loại hiếm bán ra vượt xa số lượng Nhật Nguyệt đế quốc muốn khống chế. Dưới sự tức giận, Từ Thiên Nhiên lúc này mới quyết tâm thay đổi. 

Hoàn toàn thủ tiêu hiển nhiên là không thể, càng áp chế thì hậu quả ngược lại càng lợi hại, huống chi hắn bây giờ còn không thể du ngoạn sơn thuỷ đại bảo, tất nhiên không dám đắc tội quân đội và đại quý tộc. Sau khi cẩn thận suy nghĩ, vị thái tử điện hạ này mới thôi động thế lực ngầm lần này

Lần so tài này, ai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng, như vậy, buôn lậu kim loại hiếm đã bị bên độc nhất vô nhị kia hoàn toàn khống chế. Dĩ nhiên, nhà này cũng nhất định phải đem vốn khống chế thế lực địa ngầm bàn giao cho hai phe khác. Coi như là hết sức được công bằng. 

Mà so sánh với những nghề khác mà nói buôn lậu kim loại hiếm thật sự là món lãi kếch sù quá hấp dẫn. Ba bên cũng là tranh giành từng tấc đất. Cho nên mới tiến hành cuộc thi giải thưởng lớn như thế. 

Dĩ nhiên, những điều này đều âm thầm tiến hành. Đừng nói Hoắc Vũ Hạo không biết, thậm chí bao gồm cả vị Tam trưởng lão kia và đệ tử Hoàng Chinh tất cả cũng không biết. 

Đối với Từ Thiên Nhiên mà nói, đây là kiểm soát thế lực ngầm một lần nữa, buôn lậu kim loại hiếm nhất định hắn phải nắm trong tay. Làm sao để bắt? Đương nhiên là thông qua Tịch Thủy Minh, hoặc nói là thông qua Thánh Linh Giáo. Chỉ là tình thế bắt buộc! 

Người chủ trì Lộ Kỳ mỉm cười đứng một bên, dẫn người đứng đầu tam đại thế lực ngầm tới giữa đài tranh tài. 

"Phía dưới, mời ba vị hội trưởng đọc diễn văn. Đầu tiên, chúng ta xin mời Minh Chủ Tịch Thủy Minh, Nam Cung Oản tiên sinh đọc diễn văn."

Nam Cung Oản mặc dù trong lòng sớm đã có sát ý, nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra, thản nhiên nói: "Cuộc thi lần này là do chúng ta ba bên liên thủ làm chủ, cho tới bây giờ, coi như là vì nghiệp cá độ đế quốc cống hiến một phần thành tích không tầm thường. Trận chung kết hôm nay Tịch Thủy Minh chúng ta bắt buộc phải có, ta cũng tin tưởng tuyển thủ của chúng ta có năng lực như thế. Vô địch, tất nhiên là Tịch Thủy Minh. Đặt cược chưa các bằng hữu, không cần phải suy nghĩ nhiều." 

Nói xong câu đó, hắn lui về phía sau một bước, tỏ vẻ đã xong. 

Người thứ hai mở miệng chính là hội trưởng Áo Đô thương hội An Lập Đồng, liếc Nam Cung Oản một cái, An Lập Đồng ngoài cười nhưng trong không cười, nói: "Xem ra, Nam Cung Minh Chủ rất có lòng tin a! Bất quá ta không cho là như vậy. Lần này đại biểu Áo Đô thương hội chúng ta tham gia thi đấu, cũng là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ giới Hồn Sư, ta đối với bọn họ có lòng tin tuyệt đối. Ta đại biểu Áo Đô thương hội, đặt cược mười vạn kim hồn tệ trên người bọn họ. Chỉ cần trong bọn họ có người có thể thắng cuộc tranh tài, mười vạn kim hồn tệ này sẽ mang đến tiền lời, đem tất cả tiền thuộc về chúng ta quay lại." 

Lời vừa nói ra, vô số người hít vào khí lạnh. Mười vạn kim hồn tệ a! Cho dù tỉ lệ đặt cược chỉ có một đấu một, đó cũng là tiền thưởng mười vạn kim hồn tệ. Đây cũng là mấy chữ làm người ta có thể điên cuồng. 

Ban đầu, Tuyết Đế Hồn Linh kia tồn tại cũng không thể ra giá kinh khủng như thế. Mười vạn kim hồn tệ này đối với số tiêu xài khổng lồ của Hồn Đạo Sư mà nói, tuyệt đối là lực hấp dẫn không gì sánh kịp. Áo Đô thương hội không chỉ là thể hiện đại khí của cải của bọn hắn đồng thời cũng thể hiện nội tình bọn hắn thâm hậu cùng với quyết tâm chiến thắng, còn có không ít khách cũng bắt đầu có khuynh hướng đổ vào cửa bọn họ. 

Đang lúc ấy thì vị mỹ nữ không biết bao nhiêu tuổi, Minh Chủ Bình Phàm Minh Thượng Quan Vi Nhi khẽ cười một tiếng, đi tiến lên, nói: "Hai vị cũng tràn đầy lòng tin a! Tiểu muội cũng không thể hạ xuống sau mọi người, không phải sao? Chúng ta cũng không có đại khí như Bình Phàm Minh Áo Đô thương hội. Mười vạn kim hồn tệ chúng ta không có, có cũng không bỏ ra được. Nhưng Bình Phàm Minh chúng ta có mỹ nữ. Nếu vị nào Hồn Sư bên này đạt được chức vô địch cuối cùng. Tùy ý chọn lựa trong mấy vạn mỹ nữ Bình Phàm Minh ta. Đồng thời, ta còn lấy ra ba vị có thượng cổ huyết mạch Long Nữ làm nữ đầy tớ. Long Nữ còn nguyên là xử nữ nha." 

Long Nữ? Nghe được hai chữ này, trong đầu Hòa Thái Đầu còn mơ hồ. Hoàng Chinh, Mặc Khắc tất cả đều có vẻ mặt không giải thích được. Nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng đã trợn mắt há mồm. 

Thân là đối tượng bồi dưỡng đầu tiên trong kế hoạch Cực Hạn Đan Binh của học viện Sử Lai Khắc, hắn học tập mọi mặt kiến thức. Đã từng đã nghe một vị lão sư nói về Long Nữ này. 

Long Nữ là cái gì? Thật ra là một loại sinh vật đặc thù nửa người nửa thú. Phàm là Long Nữ, hình thái cũng là cô gái tướng mạo cực đẹp. Nhưng khắp trên người toàn là lân phiến, chỉ có bộ mặt giống nhân loại. 

Khi nàng ở thời điểm động dục, lân phiến trên người mới có thể biến mất. Mà lúc này đây, Long Nữ đem tuyệt sắc của mình hoàn toàn thể hiện ra.

Thay vì giao hợp như loài người, lại có thể hấp thu Long Huyết tinh hoa trong cơ thể. Do đó hoàn toàn thay đổi thể chất bản thân. Cũng làm cho huyết mạch của mình có hơi thở Long Huyết, tất nhiên có thể xúc tiến vũ hồn của mình tiến hóa một lần, hơn nữa là tiến hóa tốt. 

Bất quá, số lượng Long Nữ cực kỳ ít ỏi, chỉ có ở trong thâm sơn đầm lầy mới có thể tìm thấy. Hơn nữa, trên người các nàng đều có vận rủi nguyền rủa. Thứ nhất, bắt các nàng, tất nhiên sẽ bị nguyền rủa, chết là không thể nghi ngờ. Vì vậy, có thể tìm được các nàng, hơn nữa có người can đảm xuống tay với bọn họ chính là ít lại càng ít. 

Mà Bình Phàm Minh lại có thể tìm đến ba Long Nữ, Hoắc Vũ Hạo quả thực là không thể tưởng tượng nổi a!

Long Nữ đối với bọn hắn, người mà bản thân vũ hồn cũng đã rất cường đại mà nói, tính bổ ích cũng không quá rõ ràng. Nhưng đối với Hồn Đạo Sư mà nói, chính là bảo vật vô giá. 

Rất nhiều Hồn Đạo Sư bởi vì vũ hồn bản thân không ưu tú, cũng phải thông qua các loại dược vật mới trở nên mạnh mẽ. Mà dược vật tất nhiên chứa đựng tạp chất, sau khi làm tu vi của bọn họ tăng lên tới trình độ nhất định, sẽ rất khó tiến bộ nữa. Thậm chí còn có thể xuất hiện di chứng. Nếu như bọn họ có thể cùng một Long Nữ còn nguyên là xử nữ kết hợp, như vậy, những vấn đề này sẽ không còn là vấn đề. Long Nữ huyết mạch chẳng những có thể thanh trừ dược thừa lưu lại bên trong cơ thể của bọn họ, lại càng có thể làm cho vũ hồn bọn họ tiến hóa. Bọn họ ngày sau có thể tăng lên tới cửu hoàn. 

Không sai, mười vạn kim hồn tệ là một trăm triệu. Nhưng một trăm triệu kim tiền cũng chưa chắc mua được Long Nữ a! Long Nữ trong mắt Hồn Đạo Sư chính là bảo vật vô giá. 

Có kiến thức về Long Nữ, không cần Hoắc Vũ Hạo đi nói cho Hòa Thái Đầu, Hoàng Chinh. Người chủ trì Lộ Kỳ kia của Bình Phàm Minh đã sớm nói tới. Nghe lời của hắn, Hoắc Vũ Hạo có thể rõ ràng cảm giác được, Hoàng Chinh luôn luôn trầm ổn, hô hấp trở nên dồn dập. Hòa Thái Đầu thì ngược lại, biểu hiện rất bình tĩnh. 

Hoắc Vũ Hạo theo bản năng quay đầu lại nhìn Hòa Thái Đầu, Hòa Thái Đầu thanh minh, hai tròng mắt toát ra một nụ cười. Mặc dù không có nói gì nhưng đáp án đã rõ rành rành. 

Tiêu Tiêu, ngươi chọn Nhị sư huynh bầu bạn, thật sự là chọn đúng người a! 

Tam đại thế lực ngầm trước sau ra chiêu. Không thể nghi ngờ, tất cả danh tiếng cuối cùng đều bị Bình Phàm Minh Minh Chủ Thượng Quan Vi Nhi đoạt đi. 

Nam Cung Oản sắc mặt một mảnh xanh mét. Bất quá, vào lúc này, hắn hiển nhiên sẽ không đứng ra nói lại lần nữa. Hơn nữa, Tịch Thủy Minh lấy định trang hồn đạo đạn pháo cấp chín làm phần thưởng cũng không thể nói ra được. 

Ba người nắm quyền đã chứng minh một chuyện, muốn ép giá cao, sẽ phải xuất thủ sau. 

Nam Cung Oản sắc mặt xanh mét trở lại khu nghỉ ngơi, quay đầu nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo, nói: " Thời điểm động thủ cuối cùng, hãy làm hết sức giết chết người của bọn họ. Tùy ngươi dùng cái gì có thể, nếu xảy ra chuyện, chúng ta chịu trách nhiệm. Người trẻ tuổi, nếu làm tốt, sau lần so tài này tất nhiên sẽ cho ngươi hưởng vô tận chỗ tốt. Long Nữ theo lời Thượng Quan Vi Nhi kia, lão phu sẽ vì ngươi chuẩn bị một cái."  Hoắc Vũ Hạo có chút ngạc nhiên, không nghĩ tới Nam Cung Oản nhìn mình tốt như thế. Bất quá, cũng khó trách hắn như vậy. Lần trước tranh tài mình đánh bại Mặc Khắc, thể hiện ra thủ đoạn Tà Hồn Sư nên hắn đối với mình tràn đầy lòng tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.