Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 657: Thần Thánh Thiên Sứ (3)



Trông thấy đạo thân ảnh này, động tác của phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo bỗng dừng lại. Đây rõ ràng là bộ dáng của Hoàng Chinh, người vừa mới chết không toàn đây cách đây ít phút!

Chỉ bất quá, lúc này Hoàng Chinh thần sắc cứng ngắc, chỉ có ánh sáng hư ảo, rõ ràng đang ở hình thái linh hồn. Nhưng Hoắc Vũ Hạo lại có thể thông qua linh hồn của hắn chặn được kiếm ảnh của Diệp Cốt Y.

Khống chế linh hồn là thủ đoạn mà tà hồn sư am hiểu nhất. Thế nhưng vì cái gì khí tức của hắn lại tràn ngập quang minh? Cho dù là vị phó giáo chủ cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Diệp Cốt Y dĩ nhiên có cảm thụ sâu sắc nhất, nàng phát hiện sau khi hồn hoàn màu xám của Hoắc Vũ Hạo biến thành màu vàng, hồn kỹ Thánh Quang Phổ Chiếu của nàng liền mất đi tác dụng đối với hắn. Thần Thánh Chi Quang có tác dụng cực mạnh với tà hồn sư cũng hoàn toàn mất đi hiệu quả.

Hoắc Vũ Hạo nhờ vào hồn lực của mình để triệu hồi linh hồn Hoàng Chinh, tuy nó đang dần vỡ vụn trong kiếm quang, nhưng cũng mang đến đủ thời gian giảm xóc cho hắn. Trong miệng Hoắc Vũ Hạo vẫn luôn ngâm xướng chú ngữ dài dòng, pháp trượng trong tay cũng không hề dừng lại, chỉ xuống mặt đất một cái, lập tức, từng cốt trảo màu vàng từ mặt đất nhô ra, hướng về phía Diệp Cốt Y chộp tới.

Thất Tinh Trường Kiếm của Diệp Cốt Y quét ngang, chém vỡ cốt trảo, đôi cánh sau lưng vỗ một cái, lập tức bay lên không trung.

Hoắc Vũ Hạo khống chế cánh tay phải của hồn đạo khí hình người quét ngang trước mặt, một đạo ánh sáng vàng hiện lên, lập tức, từng thân ảnh màu vàng nhạt mang theo vài phần ánh sáng trắng bệch xuất hiện trước mặt hắn. Từng Thi Vu có bộ mặt cứng ngắc, thân hình cao lớn nhưng không hoàn chỉnh. Tổng cộng có hết thảy bảy con Thi Vu, trong tay mỗi con đều cầm một cây Cốt Trượng. Sau khi bảy con Thi Vu xuất hiện, vừa vặn đứng xung quanh Hoắc Vũ Hạo, trong miệng đều phát ra thanh âm quái dị, đồng thời giơ cao pháp trượng .

Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư đã nói với Hoắc Vũ Hạo, Tử Linh Ma Pháp và Vong Linh Ma Pháp thật ra là hai loại khác nhau, năng lực của chúng không giống nhau. Vong Linh Ma Pháp bình thường chia làm năm loại chính, gồm nguyền rủa, kịch độc, triệu hoán, hắc ám, luyện kim, mà Y Lai Khắc Tư am hiểu là nguyền rủa và triệu hoán. Sau đó lão còn có nghiên cứu sâu sắc đối với Tử Linh Ma Pháp nên mới được thành tựu sau này. Trong đó, Y Lai Khắc Tư am hiểu nhất là các loại triệu hoán và nghi thức linh hồn.

Nếu như Y Lai Khắc Tư còn sống thì lão ít nhất cũng phải ở một tầng thứ cao hơn cấp độ Cực Hạn Đấu La của Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao. Hơn nữa, với am hiểu của lão về Vong Linh Ma Pháp, lúc trước lão từng đối kháng một quốc gia, cuối cùng cũng đem nó hủy diệt! Chuyện này cường đại đến thế nào chứ! Chỉ bất quá, về sau Y Lai Khắc Tư đại triệt đại ngộ, trước lúc truyền thụ Vong Linh Ma Pháp Hoắc Vũ Hạo cũng tiến hành một loạt khảo nghiệm đối với tâm chí của hắn, đồng thời giúp Hoắc Vũ Hạo giải quyết những vấn đề lão từng gặp phải.

Có thể nói Y lão truyền lại cho Hoắc Vũ Hạo một loại Vong Linh Ma Pháp có thuộc tính quang minh tinh khiết. Do chính tay Y Lai Khắc Tư tự mình sáng tạo, cũng là lý do vì sao trước danh hiệu Pháp Thần lại tăng thêm chữ Thánh.

- Đi chết đi!

Cũng giống như đám người Thánh Linh Giáo chẳng vì Hoắc Vũ Hạo tỏa ra khí tức quang minh mà không cho rằng hắn là tà hồn sư, Diệp Cốt Y nhìn vào các sinh vật vong linh, hàn quang trong mắt trở nên đại thịnh. Hai tay giơ cao Thất Tinh Trường Kiếm trên đỉnh đầu, hồn hoàn thứ hai trên người cũng sáng lên.

Sau lưng nàng hiện lên một quang ảnh Thiên Sứ Sáu Cánh, kiếm quang trong nháy mắt tăng vọt, lưỡi kiếm sáng chói càng trở nên lóa mắt, làm người ta không dám nhìn thẳng.

Một đạo kiếm khí to lớn dài đến ba trượng, rộng cũng hơn một trượng từ trên trời giáng xuống, chém thẳng vào đầu Hoắc Vũ Hạo.

Thánh Linh Trảm! Hồn kỹ thứ hai của vũ hồn Thần Thánh Thiên Sứ.

Sau khi một kích này xuất ra, Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy linh hồn của mình như bị tỏa định, kiếm quang to lớn từ trên trời giáng xuống, bay theo hình vòng cung hướng đến hắn.

Bảy tên Thi Vu bên người Hoắc Vũ Hạo cùng hắn ngâm xướng chú ngữ lúc này cũng thành công. Phía trên đỉnh đầu hắn đột nhiên nứt ra một khe hở màu vàng, ngay sau đó, một cái đầu to lớn trắng bệt chui ra.

Chính xác mà nói thì không phải đầu, mà là một cái xương đầu mới đúng. Nếu có người nào ở đây đã từng xem qua trận chiến của Đường Môn và Thánh Linh Tông ở Hồn Sư Tinh Anh Đại Tái, sẽ rất dễ dàng nhận ra đây là xương đầu của Cốt Long. Hơn nữa, không giống với Cốt Long do Ngôn Phong biến thành, xương đầu Cốt Long này có thể tích lớn hơn nhiều, ít nhất là lớn gấp năm lần Vũ Hồn Chân Thân của Ngôn Phong.

Cốt Long trưởng thành! Đám tà hồn sư liếc mắt một cái liền nhận ra lai lịch của đại gia hỏa này.

Trong hốc mắt của Cốt Long chính là Linh Hồn Hỏa màu vàng, thế mà cũng tràn đầy khí tức quang minh quỷ dị. Ánh mắt màu vàng giống như chất lỏng trôi dọc theo hai xương gò má. Đầu lâu to lớn ngửa đầu lên trời gào thét nhưng không vang một tiếng động nào.

Keng!

Một tiếng nổ thanh thúy vang lên, Thánh Linh Trảm hung hăng chém vào đầu lâu to lớn. Nhưng Thánh Quang lại tán loạn, đầu lâu to lớn của Cốt Long cũng không có bất kỳ biến hóa nào. Linh Hồn Hỏa trong hốc mắt nhảy lên, miệng lớn đột nhiên mở ra, một luồng Long Viêm màu vàng nhạt phun thẳng đến Diệp Cốt Y.

Sau khi phun ra Long Viêm, cái đầu khổng lồ của Cốt Long cũng theo đó rút về trong khe hở.

Diệp Cốt Y cũng tuyệt đối không nghĩ tới tên này lại khó đối phó như vậy, lại khiến Thánh Linh Trảm mất đi tác dụng, Long Viêm to lớn xuất hiện trong nháy mắt, uy thế cường đại khiến cho Thần Thánh Chi Quang quanh thân thể nàng khuấy động, giống như đang phải đối mặt với cuồng phong sóng lớn.

Mặc dù Diệp Cốt Y có chút kích động, lại mang tâm tính điếc không sợ súng, nhưng nàng đúng là có thực lực thật sự. Đối mặt với tình huống như thế này lại không mảy may lo sợ, hồn hoàn thứ năm trên người lại một lần nữa sáng lên.

Thánh Kiếm sáng chói giống như như mặt trời lại lần nữa tái hiện nhân gian, cứ thế chém về phía Long Viêm khổng lồ.

Độ sắc bén của Thánh Kiếm đúng là không phải tầm thường, Long Viêm lại bị bổ ra từ chính giữa, tách đôi sang hai bên thân thể nàng. Nhưng một kích này của Diệp Cốt Y cũng không chiếm được tiện nghi gì. Dưới chân lảo đảo lùi về sau mấy bước, khuôn mặt cũng trở nên có chút tái nhợt.

- Hay.

Trong khu nghỉ ngơi, phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo nhịn không được khẽ quát một tiếng, thanh âm tràn đầy ý tán thưởng:

- Liên hợp triệu hoán, kỹ xảo thật hiếm thấy. Đầu Cốt Long vừa rồi chắc chắn không phải thông thường. Nam Cung Oản, lần này ngươi vì bản giáo phát hiện nhân tài, xem như ngươi lập được đại công. Bất quá, tiểu tử Đường Ngũ chỉ sợ không thể làm đệ tử của ngươi. Ta sẽ tự mình hướng giáo chủ bẩm báo, suy đoán trước đó của chúng ta rất có thể chính xác. Hắn chính là Thánh Tử của bổn giáo buông xuống.

- Vâng.

Mặc dù trong lòng Nam Cung Oản tràn ngập tiếc nuối, nhưng càng nhiều hơn là chấn kinh. Hoắc Vũ Hạo mặc dù nhìn qua tu vi không cao, nhưng từ việc có thể triệu hồi ra Cốt Long trưởng thành liền có thể nhìn ra, tiểu tử này tuyệt đối là tiền đồ vô lượng a! Sau khi Ngôn Phong chiến tử mấy ngày trước khiến giáo chủ giận dữ. Mặc du thực lực của Đường Ngũ cũng không được như Ngôn Phong, nhưng dường như tiềm lực lại lớn hơn một chút. Nếu như vừa rồi hắn có thể hoàn thành triệu hoán, phải chăng sẽ khiến cho Cốt Long hoàn toàn hiện thân sao? Nếu như vậy thì chỉ sợ Phong Hào Đấu La cũng không thể chống lại. Đương nhiên, muốn hoàn thành triệu hoán đến trình độ đó, bản thân hắn sợ rằng cũng phải đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La mới được.

Sau khi đẩy lui Diệp Cốt Y, bảy tên Thi Vu bên cạnh Hoắc Vũ Hạo cũng biến mất theo. Trong miệng hắn vẫn như cũ ngâm xướng không ngừng, một cánh cửa lớn màu trắng bệt từ từ bay lên trước mặt hắn.

- Mở ra đi, Vong Linh Chi Môn.

Hoắc Vũ Hạo rốt cục hô lên một câu khiến cho người quan chiến có thể hiểu được.

Sau khi triệu hoán ra đại môn, bản thân Hoắc Vũ Hạo liền bước vào trong đó, biến mất không thấy gì nữa. Ngay sau đó, từng con Khô Lâu Binh kết bè kết phái từ bên trong chen chúc ra, nhào về phía Diệp Cốt Y.

Khô Lâu Binh cũng không ngoại lệ, thân mình đều lóe ra một tầng ánh sáng vàng kim nhàn nhạt, thân là sinh vật Vong Linh, đặc điểm lớn nhất của bọn chúng là hung hãn không sợ chết.

Trường kiếm trong tay Diệp Cốt Y quét ngang, mỗi một kiếm chém ra đều vang lên từng tiếng Khô Lâu ngã xuống đất. Nhưng mà sắc mặt của nàng lại trở nên càng ngày càng khó coi. Vũ hồn của nàng là Thần Thánh Thiên Sứ, trời sinh là khắc tinh của sinh vật tà ác, cũng là khắc tinh của tà hồn sư. Chỉ cần đánh chết sinh vật tà ác, rồi đem tịnh hóa. Tu vi của bản thân sẽ được lực lượng tịnh hóa phản hồi bản thân, khôi phục hồn lực đồng thời tăng cao tu vi. Đây cũng là át chủ bài lớn nhất của nàng.

Nhưng mà đám sinh vật Vong Linh trước mắt, vậy mà giống như là thật sự có được thuộc tính quang minh. Đối thuộc tính thần thánh của nàng không có chút nào e ngại. Thần Thánh Chi Quang mà nàng kiêu ngạo chẳng những không có tác dụng gì đối với bọn chúng, coi như có giết chết bọn chúng thì cũng không chiếm được bất luận cái gì phản hồi.

Thuộc tính hẳn sẽ không lừa gạt mình, chẳng lẽ bọn chóng thật là sinh vật Vong Linh có thuộc tính quang minh hay sao?

Biển khô lâu bất quá chỉ là thế công đầu tiên của Vong Linh Chi Môn, sau biển khô lâu còn có lượng lớn Thi Vu bắt đầu xuất hiện, Khô Lâu Kỵ Binh mạnh hơn cũng dần dần xuất hiện trên sàn đấu. Thực lực cá thể của bọn chúng cũng không tính là quá mạnh, nhưng thắng ở số lượng khổng lồ, cuồn cuộn không dứt a! Trên sàn đấu kẻ trước ngã xuống, lập tức có kẻ sau tiến lên, phóng tới Diệp Cốt Y.

Thất Tinh Trường Kiếm trong tay Diệp Cốt Y giơ cao, hồn hoàn thứ tư lập loè. Đôi cánh sau lưng đầu tiên giang rộng ra, sau đó dùng lực đập xuống. Lập tức, lấy nàng làm trung tâm, tầng tầng lớp lớp Thần Thánh Chi Quang hướng ra phía ngoài khuếch tán. Đem lượng lớn sinh vật Vong Linh chấn vỡ, đánh bay.

Thánh Quang Linh Trận!

Nếu như vây công nàng chỉ là sinh vật Vong Linh bình thường, thì Thánh Quang Linh Trận của nàng tất nhiên có thể diệt toàn bộ. Thế nhưng sinh vật Vong Linh có thuộc tính quang minh đối với nàng mà nói lại rất khó đối phó, chẳng những không có chút hồn lực nào được hấp thu, mà cũng chỉ có những Khô Lâu Binh ở gần nhất mới bị đánh tan, các loại binh chủng còn lại vẫn như cũ tràn lên, không có bất kỳ ý tứ tháo chạy gì cả.

Diệp Cốt Y ngay cả đại chiêu cũng đã tung ra, hồn lực lại không được bổ sung tí nào, sắc mặt của nàng càng thêm khó coi.

Dưới đài, Nam Cung Oản tán thưởng từ đáy lòng:

- Đúng vậy, Đường Ngũ nhất định là Thánh Tử buông xuống a! Ngay cả thuộc tính thần thánh cũng không thể tổn thương sinh vật Vong Linh, chuyện này quả thực là quá mỹ diệu. Chúc mừng phó giáo chủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.