Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 706: Đường Môn phát triển không ngừng (1)



Nam Thu Thu gần đây một mực vô cùng bực bội. Nàng đi đến thành Sử Lai Khắc đã được nửa tháng, các phương diện tin tức không ngừng truyền đến, từ khi nàng nghe nói mẫu thân cùng các vị học viên Địa Long môn quả thực chưa hề quay về tông môn, nàng lập tức trở nên không bình tĩnh.

Thời điểm vừa tới đế quốc Nhật Nguyệt, nàng vốn cũng không có suy nghĩ nhiều, nàng vô cùng có lòng tin đối với thực lực của mẫu thân. Với lực lượng Hủy Diệt truyền thừa từ gia tộc, cho dù mẫu thân đối mặt với đối thủ có tu vi siêu việt bản thân, nàng cũng nhất định có thể toàn thân trở ra.

Nhưng thực tế lại không như nàng mong muốn, mẫu thân một mực chưa hề quay về, may mắn Địa Long môn có mấy vị trưởng bối trông coi, lúc này mới chưa xuất hiện vấn đề gì.

Nhưng mà. . .

Từ nhỏ đến lớn, Nam Thu Thu đều cùng mẫu thân sống nương tựa lẫn nhau, mặc dù Nam Thủy Thủy đối với nàng rất nghiêm khắc, nhưng mà tình mẫu nữ của các nàng lại cực kỳ thâm hậu. Nếu như không phải mọi người Đường Môn thuyết phục, nàng đã sớm nhịn không được xông về đế quốc Nhật Nguyệt đi tìm mẫu thân.

Nam Thu Thu mặc dù có chút điêu ngoa, nhưng lại vô cùng thông minh, nàng rất rõ ràng ở thành Sử Lai Khắc sẽ nhận được tin tức truyền đến từ học viện Sử Lai Khắc càng nhanh và chính xác hơn so với từ tông môn. Hơn nữa mọi người Đường Môn cũng đã nói cho nàng, một khi có tin tức xác thực, nhất định giúp nàng cứu mẫu thân.

Lúc này, Nam Thu Thu đang đứng ở bên ngoài đại môn của Đường Môn bồi hồi, chờ đợi.

- Thu thu, ngươi làm gì ở đây? Ta thấy ngươi ăn cơm trưa không nhiều a!

Một thanh âm vang lên, Nam Thu Thu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Cao Đại Lâu đang dùng tăm xỉa răng từ bên trong đi ra.

So sánh giữa hắn và Nam Thu Thu, Cao Đại Lâu từ khi tới Đường Môn cũng chỉ có thể dùng bốn chữ xuân phong đắc ý để hình dung. Hắn một thân một mình, không có gánh nặng nào cả, với hắn mà nói, tới nơi nào thì nơi đó chính là nhà.

Sau khi đến Đường Môn, Bối Bối trước tiên dẫn hắn đi gặp Hiên Tử Văn, mà Hiên Tử Văn sau khi cho hắn một vài khảo hạch, lập tức cau mày đem hắn lưu lại.

Mặc dù chỉ vừa tới chừng nửa tháng, nhưng trong nửa tháng này, Cao Đại Lâu lại cho thấy thiên phú kinh người ở phương diện chế tạo hồn đạo khí. Hắn giống như một khối bọt biển to lớn, không ngừng hấp thu các loại tri thức.

Mà mấy người Hoắc Vũ Hạo lấy lấy được lượng lớn kim loại hiếm ở thương khố ngầm của đế quốc Nhật Nguyệt cũng đã trở thành bảo chứng khiến cho Đường Môn phát triển mạnh mẽ nhất. Đừng nói Cao Đại Lâu, ngay cả Hiên Tử Văn nhìn thấy đống kim loại hiếm vô cùng trân quý vậy mà chất thành núi, cũng là trọn vẹn ngốc trệ một khắc đồng hồ mới tỉnh hồn lại.

Cao Đại Lâu lúc ấy lập tức gào khóc dựa vào núi kim loại hiếm, hô to sinh là người của Đường môn, chết là quỷ của Đường Môn. Hắn đúng là điển hình của câu nói gió chiều nào theo chiều ấy. Bất quá, tính cách của hắn ngay thẳng, chất phác, còn có chút ngây ngô, hơn nữa đối với việc yêu thích chế tạo hồn đạo khí hoàn toàn không thua Hiên Tử Văn, rất nhanh liền đạt được Đường mọi người Đường Môn tán thành.

Gia nhập Đường Môn cũng không chỉ có hắn và Nam Thu Thu, còn có Mặc Hiên trước đó là học viên nội viện của học viện Sử Lai Khắc. Mặc Hiên ở thời điểm Sử Lai Khắc Thất Quái đại diện Đường Môn đi dự thi đã đến đây. Hắn đối với hồn đạo khí hứng thú cũng tương đối say mê. Tuy nói hắn không có khả năng lựa chọn học tập chế tác hồn đạo khí, nhưng vẫn có thể cố gắng hiểu rõ và học tập sử dụng các loại hồn đạo khí.

Đường Môn đã tiến nhập giai đoạn phát triển tốt nhất, nhiều nhất là thêm một tháng sẽ giao hàng nhóm Chư Cát Thần Nỗ Pháo đầu tiên cho đế quốc Thiên Hồn và đế quốc Tinh La. Trong đó sẽ thu năm mươi phần trăm kim hồn tệ, còn lại toàn bộ dùng kim loại hiếm thanh toán. Đây chính là số tiền đầu tiên Đường Môn đạt được ngoại trừ được học viện Sử Lai Khắc trợ giúp trước đó. Lại thêm Hoắc Vũ Hạo bọn hắn từ thương khố ngầm cầm trở về lượng lớn kim loại hiếm, Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn, đủ để cho Đường Môn xây dựng căn cơ vững chắc.

Liếc nhìn Cao Đại Lâu, Nam Thu Thu lên tiếng:

- Ta đang đợi đại sư huynh, đại sư huynh đi họp ở học viện. Ngươi tại sao không đi địa động rồi hả?

Cao Đại Lâu có chút bất mãn lên tiếng:

- Cái gì mà địa động? Phải gọi là cơ sở nghiên cứu dưới mặt đất, là Đường Môn Hồn Đạo Đường.

Nam Thu Thu tức giận:

- Dưới đất thì không phải địa động thì là cái gì?

Cao Đại Lâu có chút bất đắc dĩ nói:

- Ngươi gọi là cái lỗ thì là cái lỗ đi, ta ra ngoài mua rượu. Ngươi uống không?

Nam Thu Thu lắc đầu nói:

- Cám ơn, ta cũng không uống. Mẫu thân dạy qua ta, nữ hài tử nhất định không thể tùy tiện uống rượu, nhất là không thể cùng nam nhân uống rượu, rất dễ dàng chịu thua thiệt.

Vừa nhắc tới mẫu thân, vành mắt nàng lập tức có chút đỏ lên.

Cao Đại Lâu mặc dù ở việc đạo lí đối nhân xử thế có chút trì độn, nhưng cũng biết gần đây Nam Thu Thu cảm xúc không tốt, vội vàng nói:

- Tốt, ngươi đợi đại sư huynh đi, ta đi trước.

Nói xong, hắn lập tức vội vã rời đi.

- Thu Thu, Thu Thu!

Đúng lúc này, một cỗ âm thanh có chút bén nhọn từ bên trong truyền đến.

Nam Thu Thu thoáng ngẩn người, ngay sau đó trên mặt lập tức hiện lên vẻ bất đắc dĩ:

- Cốt Y tỷ, ngươi đừng réo tên ta có được hay không. . .

- Mau tới, không chống nổi.

Thanh âm có chút lo lắng của Diệp Cốt Y truyền đến.

Nam Thu Thu vỗ vỗ cái trán, một mặt bất đắc dĩ đi vào bên trong.

Bên trong Diễn Võ Tràng lúc này chính là khói lửa tràn ngập. Hai tia kiếm quang lập tức hiện lên, một đạo đen như mực, một đạo kim quang rực rỡ.

Keng!

Một cỗ xung lực khiến cho Diệp Cốt Y lảo đảo rút lui, đôi cánh Thiên Sứ ánh sáng sau lưng nàng lóe lên liên tục, thật vất vả mới hóa giải mất phần xung lực này, không khí quanh người nàng vang lên âm thanh chói tai như có gì đó đang cắt vào.

Có thể đem Hồn Đế vũ hồn Thiên Sứ bức bách thành cái dạng này, thực lực của đối thủ phải cao đến mức nào chứ. Mà đứng ở đối diện nàng, chính là Kiếm Si Quý Tuyệt Trần mang vẻ mặt ngưng trọng, ánh mắt chuyên chú mà cuồng nhiệt.

Muốn nói người trải qua Càn Khôn Vấn Tình Cốc vô kinh vô hiểm, không có ban thưởng nào, ngoại trừ Huyền lão, chỉ sợ cũng chỉ có Quý Tuyệt Trần. Phương diện tình cảm của hắn phải nói là dốt đặc cán mai, làm một Kiếm Si, hắn làm gì có bất cứ tình cảm nào để mà trải qua a! Càn Khôn Vấn Tình Cốc cũng chỉ có thể nói với hắn một câu không cần khảo nghiệm!

Cái gì cũng không cần. . . Cuối cùng Càn Khôn Vấn Tình Cốc lập tức đưa ra đánh giá chỉ gồm hai chữ: Thạch Đầu! Sau đó lập tức thả hắn ra, cũng không cho hắn bất luận ban thưởng gì cả.

Về phần Diệp Cốt Y, sau khi cùng Hoắc Vũ Hạo tách ra, nàng liền trực tiếp tới thành Sử Lai Khắc. Vốn dự định tiến vào học viện Sử Lai Khắc, nhưng học viện hiện tại căn bản cũng không phải là thời điểm thu học viên. Nàng đành phải ở trong học viện chờ mấy người Hoắc Vũ Hạo trở về.

Bất quá, còn chưa đợi Hoắc Vũ Hạo trở về, đã thấy Huyền lão cùng mọi người Đường Môn về đến. Theo đề nghị của Huyền lão, cô nương này liền chạy tới Đường Môn bên này ở tạm.

Nội tâm của Diệp Cốt Y vốn rất kiêu ngạo, cho dù lúc trước bại bởi Hoắc Vũ Hạo cũng vô cùng không phục. Sau khi đến Đường Môn, phần kiêu ngạo của nàng khó tránh khỏi lập tức lộ ra. Thế là, rất tự nhiên, sau khi một vị Kiếm Si nào đó biết đến vũ hồn Thiên Sứ của nàng, lập tức theo thói quen nóng lòng không đợi được. . .

Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, câu nói này một điểm cũng không sai, tính cách của Diệp Cốt Y và Nam Thu Thu có không ít tương đồng, mới mấy ngày thời gian, hai vị cô nương kiêu ngạo này lập tức thân nhau.

Vũ hồn Thiên Sứ của Diệp Cốt Y tuy mạnh, nhưng mà so sánh với Quý Tuyệt Trần đã tiến vào cảnh giới Hồn Thánh vẫn là kém không chỉ một bậc. Nhất là nàng rất không thích ứng được loại phương thức chiến đấu cực hạn của Quý Tuyệt Trần.

Một đối một, Diệp Cốt Y cho tới bây giờ cũng không thắng nổi, phương thức chiến đấu của Quý Tuyệt Trần luôn luôn là được ăn cả ngã về không, thời điểm hai người đối đầu rất ít khi nào vượt qua mười chiêu. Rơi vào đường cùng, Diệp Cốt Y kéo theo Nam Thu Thu.

Nam Thu Thu ở Càn Khôn Vấn Tình Cốc ngược lại là đạt được một chút chỗ tốt, nàng mặc dù cũng không có người yêu, nhưng tiểu cô nương này thắng ở điểm thành thật. Mà Càn Khôn Vấn Tình Cốc rõ ràng đối với nữ hài tử dễ dãi hơn so với nam hài, nàng cũng đã nhận được một chút chỗ tốt, hồn lực tăng lên một ít.

Đừng nhìn Nam Thu Thu chỉ có tu vi Hồn Vương, vũ hồn Hủy Diệt cũng không phải nói đùa, nàng phối hợp với Diệp Cốt Y quả thật có bộ dáng tương hỗ lẫn nhau. Quý Tuyệt Trần dưới tình huống lấy một chọi hai, muốn chiến thắng các nàng liên thủ, trừ phi sử dụng Vũ Hồn Chân Thân, nếu không cũng rất khó khăn.

Đây cũng là vì cái gì Diệp Cốt Y đối đầu Quý Tuyệt Trần nhịn không được mà phải gọi viện quân nguyên nhân. Một đối một chỉ có thể khiến nàng bị ngược a!

- Thu thu, mau tới hỗ trợ. Một mình ta không giải quyết được.

Diệp Cốt Y có chút thở dốc nói ra. Ánh mắt nhìn vào Quý Tuyệt Trần lại trở nên hung tợn.

Nhìn thấy Nam Thu Thu đến, Quý Tuyệt Trần cũng không tiếp tục công kích Diệp Cốt Y, thu kiếm đứng đó, lẳng lặng chờ đợi. Với tính cách Kiếm Si của hắn luôn luôn ước gì được gặp đối thủ cường đại. Nếu ngươi quá yếu, hắn còn không nguyện ý đánh với ngươi đây.

Nam Thu Thu điểm chân trên mặt đất, phóng người nhẹ nhàng đến bên cạnh Diệp Cốt Y.

- Tới đi, tới đi. Vừa vặn ta cũng muốn phát tiết một chút. Cốt Y tỷ, ngươi thủ ở phía trước.

Diệp Cốt Y giơ ra thủ thế không thành vấn đề, bước ra một bước về phía trước, liền đem Nam Thu Thu che ở sau lưng, kim quang đại phóng, Thiên Sứ Chi Dực của nàng đã lần nữa giương lên.

Quý Tuyệt Trần giơ tay lên lấy Thẩm Phán Chi Kiếm, ánh mắt sắc bén ngưng trọng lần nữa trở nên tập trung. Kiếm khí sâm nhiên phóng lên tận trời, ngưng tụ không tan. Nếu như lúc này có đàn chim bay qua trăm mét trên đỉnh đầu hắn, chỉ sợ trực tiếp liền bị kiếm khí bén nhọn chém ngang lưng mà chết.

Nam Thu Thu ở sau lưng Diệp Cốt Y, tay phải chỉ lên trời, vảy rồng màu hồng phấn trong suốt bắt đầu từ đầu ngón trỏ của nàng mọc ra, kéo dài xuống dưới, rất nhanh liền lan tràn trên toàn bộ cánh tay của nàng.

Nam Thu Thu tuy cũng là chiến hồn sư hệ Cường Công, nhưng nàng lại am hiểu công kích cự ly xa, còn ở cự ly gần lại không tốt lắm. Đây cũng là nguyên nhân nàng để Diệp Cốt Y chắn ở phía trước.

Với thực lực của Quý Tuyệt Trần, nếu như đối đầu chính diện với Nam Thu Thu, chênh lệnh cấp độ giữa hai người liền sẽ biểu hiện ra. Nàng chỉ sợ ngay cả một kiếm của Quý Tuyệt Trần đều không tiếp nổi. Nhưng nàng đứng sau lưng Diệp Cốt Y thì lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Diệp Cốt Y cũng nâng lên tay phải, một đạo kiếm quang màu vàng rực lập tức hiện ra trên tay nàng, hồn hoàn thứ năm trên người lập tức lóe sáng. Thánh Kiếm!

Lần đầu tiên nàng đối kháng với Quý Tuyệt Trần, vừa lên đã lập tức bị tổn thất nặng. Cũng bởi vì công kích của nàng chỉ mang tính thăm dò, mà Quý Tuyệt Trần lại trực tiếp dùng toàn lực. Hiện tại Diệp Cốt Y cũng không dám dò xét, kết quả dò xét tất nhiên sẽ rất thảm, rất rất thảm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.