Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 860: Không tiếc hết thảy cứu viện (3)



Ngày dịch: 27/11/2020

Các quân đoàn hồn đạo sư liên thủ phát động tiến công chớp nhoáng, vậy mà đánh cho quân lính tây phương của đế quốc Tinh La tan rã. Mặc dù bởi vì có Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín mở đường, nhưng cũng đủ thể hiện sự cường hãn của quân đoàn hồn đạo sư.

Trong lúc nhất thời, đại lục xôn xao.

Đế quốc Nhật Nguyệt cũng không cùng lúc hướng đế quốc Thiên Hồn khai chiến, chỉ bố trí binh lực mấy cái quân đoàn hồn đạo sư ở biên cảnh đế quốc Thiên Hồn.

Ngày thứ hai sau khi biết đế quốc Nhật Nguyệt hướng đế quốc Tinh La khởi xướng tiến công, bên phía đế quốc Thiên Hồn liền lấy Bản Thể Tông cầm đầu, suất lĩnh lấy một đám cường giả hồn sư phát động tập kích. Nhưng lại gặp phải Thánh Linh Giáo toàn lực chặn đánh, cường giả của Thánh Linh Giáo đông đảo, hơn nữa năng lực của tà hồn sư tà dị, khiến các cường giả của đế quốc Thiên Hồn chỉ có thể không công mà lui, nếu trong lúc giằng co bị quân đoàn hồn đạo sư vây quanh, muốn đi cũng khó khăn.

Mặt khác, biên giới phía tây đế quốc Tinh La, đại quân của đế quốc Nhật Nguyệt đã thông qua lỗ hổng tiến vào cảnh nội của đế quốc, cũng không nóng lòng tiến công, mà nhanh chóng chiếm lĩnh biên cảnh mấy điểm yếu tắc vốn thuộc về quân đoàn Tây Bắc, củng cố thành quả. Nhưng ai cũng hiểu được, bộ pháp tiến lên của bọn hắn tuyệt sẽ không chấm dứt như vậy.

Từ khi thái tử Từ Thiên Nhiên phái cấp tiến của đế quốc Nhật Nguyệt lên ngôi, tam quốc Đấu La Đại Lục đều biết trận chiến tranh này sẽ không thể tránh khỏi. Nhưng mà, Minh Đô của đế quốc Nhật Nguyệt phát sinh vụ nổ lớn, tổn thất nặng nề, con tin bị giam giữ cũng đều được cứu ra, trong mắt của mọi người, đế quốc Nhật Nguyệt đáng lẽ sẽ phải ngừng chuẩn bị chiến tranh một đoạn thời gian. Nhưng mà vừa mới qua không đến nửa năm, bọn hắn vậy mà liền đã đột nhiên phát động thế công lôi đình vạn quân!

Ngay lúc toàn đại lục gió nổi mây phun, một trận đại chiến sinh tồn cùng hủy diệt lại sắp triển khai. Hoắc Vũ Hạo trong lúc màn đêm buông xuống đã đến trong Ngự Minh Thành.

Lúc hắn trở lại đã là rạng sáng, nhưng Đái Lạc Lê và Hứa Vân vẫn đang chờ hắn. Hai người không biết Hoắc Vũ Hạo cụ thể có tu vi gì, nhưng có thể hoàn toàn áp chế bọn hắn, thực lực như thế nào cũng sẽ không quá kém. Hắn đã có thể ra ngoài dò xét, kiểu gì cũng sẽ mang một chút tin tức trở về.

Lúc này quân đội của đế quốc Tinh La đang phong tỏa vô cùng nghiêm mật, cũng không có quá nhiều tin tức lưu truyền.

- Đường Đông, thế nào?

Nhìn vào Hoắc Vũ Hạo từ phía cửa sổ lặng yên lẻn vào, đã sớm đổi về một thân quân phục, Đái Lạc Lê nhanh chóng đoạt lời, bước lên trước gấp giọng hỏi.

Hoắc Vũ Hạo lên tiếng:

- Tiền tuyến quả nhiên đã thất thủ, bất quá ta thấy bại quân rút lui tựa hồ coi như thuận lợi, cờ xí của Bạch Hổ Công Tước đã triệt hạ ra sau, hắn sẽ không có chuyện gì.

Hắn đương nhiên sẽ không đem tình hình thực tế nói thẳng ra, chuyện đó so với kế hoạch của hắn không hợp.

Nghe xong Bạch Hổ Công Tước không có việc gì, Đái Lạc Lê lập tức thở phào nhẹ nhõm:

- Phụ thân không có việc gì, thật sự là quá tốt. Ngươi biết hắn lui hướng nào không?

Hoắc Vũ Hạo lắc đầu nói:

- Không biết, nhưng khẳng định cũng sẽ thối lui về phía chúng ta, cụ thể lui về hướng tòa thành thị nào thì không rõ ràng. Ta khuyên ngươi đừng có ý nghĩ đi tìm hắn, đối với ngươi mà nói, hiện tại sự tình nên làm nhất, chính là biểu hiện trong Ngự Minh Thành tốt một chút, một khi đại quân của địch nhân đến, anh dũng giết địch. Lúc này Bạch Hổ Công Tước mới có thể để ý tới ngươi.

Bị Hoắc Vũ Hạo nói trúng tâm sự, Đái Lạc Lê đỏ mặt lên, nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Tốt, ta nghe ngươi.

Hứa Vân một bên mãi cũng không lên tiếng, lúc này đứng lên nói:

- Công Tước đại nhân đã không có việc gì, ta cũng yên tâm. Ta đi Quân Bộ nhìn xem, thám thính tin tức. Các ngươi nghỉ ngơi trước đi.

Nói xong, nàng liền đi ra ngoài.

Hoắc Vũ Hạo cũng không lo được khách khí hay không, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trên giường, tiến vào trạng thái minh tưởng. Với hắn mà nói, đêm nay quả thực rất kích thích a!

Gian phòng lúc này của bọn hắn là do Hứa Vân phân phối, phòng của Hứa Vân ở ngay sát vách. Hai người một phòng, cho dù là thân binh, cũng đã là đãi ngộ cực cao.

Thời điểm Hoắc Vũ Hạo từ trong minh tưởng tỉnh lại đã là chạng vạng tối ngày hôm sau. Đái Lạc Lê lúc này không ở trong phòng, sau khi hắn ăn chút gì đó lại lần nữa ngồi trở lại trên giường.

Trận đánh hôm qua mặc dù mạo hiểm, nhưng cũng làm cho hắn đối với khống chế tinh thần lực có không ít cảm ngộ mới. Nhất là sau khi phân thân, quá trình để phân thân đơn độc thi triển hồn kỹ càng là kinh nghiệm quý báu.

Hoắc Vũ Hạo phát hiện, với tu vi hiện tại của mình, muốn thông qua phân thân trực tiếp sử dụng chút hồn kỹ công kích cường đại vẫn không cách nào làm được. Nhưng sử dụng một chút hồn kỹ phụ trợ liền dễ dàng hơn nhiều. Ví dụ Mô Phỏng, Tinh Thần Triền Nhiễu lĩnh vực, Quần Thể Hư Nhược các loại.

Mà theo tu vi tăng lên, tinh thần lực hữu hình hữu chất thậm chí có thể làm phân thân có được tất cả năng lực như bản thân. Mặc dù không thể có được thực lực giống như bản thể, nhưng chỗ tốt lớn nhất của phân thân là tùy thời có thể từ bỏ a!

Đây mới là điểm mạnh nhất của tinh thần lực đẳng cấp cao. Chỉ đáng tiếc là, mặc dù tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo cực kỳ cường đại, nhưng hắn cũng không cách nào phân tâm nhị dụng, đồng thời hoàn mỹ khống chế cả hai bên. Đây cũng là điều mà hắn phải theo đuổi để đạt đến tầng thứ tinh thần lực kế tiếp.

Sau khi hồn lực vượt qua cấp bảy mươi. tốc độ đề thăng cũng tương đối nhanh chóng. Mặc dù không có Hạo Đông Lực trợ giúp, nhưng dựa theo tốc độ tu luyện trước mắt của Hoắc Vũ Hạo, cho dù không có bất kỳ tế ngộ nào, trong vòng năm năm cũng tất có thể đột phá đến cấp bậc Hồn Đấu La.

Đừng quên, hắn hiện tại vẫn chưa tới hai mươi tuổi, năm năm sau cũng bất quá là hai mươi bốn tuổi mà thôi. Thời điểm ba mươi tuổi xem như có khả năng chạm đến tầng thứ Phong Hào Đấu La!

Hơn nữa, hắn cũng không phải hồn sư thông thường, mà là hồn sư có được vũ hồn Cực Hạn.

Đơn giản ví dụ mà nói, một trận chiến tối hôm qua, nếu như Đái Hạo có vũ hồn Cực Hạn, thời điểm hắn muốn gạch ngói cùng tan, lấy tu vi Phong Hào Đấu La thôi động vũ hồn Cực hạn, cho dù là phòng ngự cường đại của quân đoàn hồn đạo sư liên hợp cũng không có khả năng hoàn toàn ngăn cản được, tất sẽ tử thương không ít. Hơn nữa, Phong Hào Đấu La có vũ hồn Cực Hạn căn bản liền sẽ không sợ Nhật Nguyệt Thần Châm.

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo khẽ động, đúng a! Tối hôm qua bản thân còn mang về một kiện Nhật Nguyệt Thần Châm. Lần này Tinh Không Đấu La tổn thất phải nói không nhỏ. Không những đem kiện Nhật Nguyệt Thần Châm trước đó cho Bạch Hổ Công Tước cầm về, hơn nữa còn mua một tặng một, bản thân lại lấy được một kiện khác.

Hắn và Tinh Không Đấu La thật đúng là có duyên vô cùng.

Với tu vi hiện tại của Hoắc Vũ Hạo muốn thôi động Nhật Nguyệt Thần Châm, vẫn là cực kỳ khó khăn. Nhưng hắn chính là người sở hữu vũ hồn song sinh, chỉnh thể hồn lực càng so với hồn sư cùng cấp bậc nhiều hơn rất nhiều, hơn nữa, nương theo vũ hồn Cực Hạn, hồn lực của hắn cũng càng thêm tinh thuần. Nếu như toàn lực ứng phó, không tiếc bất cứ giá nào thi triển, vậy thì vẫn có khả năng. Bởi vì hắn còn có một ưu thế là tinh thần lực cường đại, phương diện định vị không cần tiêu hao quá nhiều hồn lực thôi động.

Đương nhiên, muốn chân chính phát huy ra uy lực của Nhật Nguyệt Thần Châm còn phải chờ đến cấp bậc cửu hoàn Phong Hào Đấu La mới được. Hôm qua hắn phát xạ thành công cũng do vận khí tốt, thành công tính kế Tinh Không Đấu La, để hắn hoàn tất bổ sung năng lượng Nhật Nguyệt Thần Châm. Còn tinh thần lực của hắn cũng không kém hơn Phong Hào Đấu La, chỉ nhắm chuẩn và phát động tự nhiên không có vấn đề gì.

Đúng lúc này, Đái Lạc Lê từ bên ngoài trở về. Nhìn qua một bộ dáng vội vội vàng vàng.

- Trở về rồi hả? Thế cục bên ngoài như thế nào?

Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía Đái Lạc Lê, sau buổi tối hôm qua cứu được Bạch Hổ Công Tước, tâm tình ba động do đại quân xâm chiếm đế quốc Tinh La mang tới đã bình tĩnh hơn nhiều.

Đái Lạc Lê sắc mặt âm trầm nói:

- Tình huống rất tệ. Chiến tổn đã thống kê xong. Quân đoàn Tây Bắc chiến tử cao tới bảy vạn người, trong đó có hơn năm vạn đều là chiến binh, đều chết dưới tay hồn đạo khí. Người bị thương có hơn hai vạn, còn có hơn một vạn người mất tích, những người mất tích đoán chừng cũng không sống nổi. Nói cách khác, tối hôm qua đế quốc Nhật Nguyệt tập kích, liền giết hơn tám vạn chiến sĩ đế quốc Tinh La chúng ta.

Nói xong một câu cuối cùng, Đái Lạc Lê đã hai mắt đỏ thẫm, một quyền dùng sức đánh vào vách tường bên cạnh.

Sắc mặt Hoắc Vũ Hạo cũng đồng dạng âm trầm lại. Đế quốc Nhật Nguyệt quá độc ác, dùng Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín đối phó binh lính bình thường, chuyện này trong lịch sử đại lục đều cực kỳ hiếm thấy. Lần này, đế quốc Tinh La sợ rằng cũng phải chân chính nhận thức được hồn đạo khí đáng sợ.

Hồn đạo khí cấp chín đối với Phong Hào Đấu La có uy hiếp, nhưng cũng không phải là tuyệt đối, còn phải nhìn xem tu vi Phong Hào Đấu La. Nhưng mà, tính phá hoại của một tên Phong Hào Đấu La không cách nào cùng một khỏa Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín sánh ngang a!

Không phải nói Phong Hào Đấu La không thể tạo thành sát thương đại quy mô, nhưng dù sao vẫn phải có một quá trình, mà Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín lại không cần quá trình này, một khi bạo tạc sẽ khiến sinh linh đồ thán trong phạm vi lớn. Chuyện này thật là đáng sợ.

- Sau đó thì sao? Hiện tại thế cục ra sao?

Hoắc Vũ Hạo ngăn chặn lửa giận nội tâm, tận khả năng để cho bản thân giữ vững tỉnh táo.

Đái Lạc Lê thống khổ lên tiếng:

- Còn có thể thế nào? Hướng Đế Đô cầu viện, đồng thời hướng hai đại đế quốc còn lại cầu viện. Củng cố phòng tuyến thứ hai, triệu tập tất cả tài nguyên. Phụ thân ta quả thực trở về, bất quá không có tới Ngự Minh Thành, mà đến Thiên Minh Thành cách chúng ta nơi này không đến một trăm cây số. Quy mô bên đó cùng chúng ta bên này không sai biệt lắm. Quân đoàn Tây Phương bên đó cũng thay đổi chiến lược, tận khả năng đem phòng ngự phân tán ra phạm vi càng lớn, để tránh bị đế quốc Nhật Nguyệt dùng hồn đạo khí có tính sát thương đại quy mô đột phá. Phụ thân ta Bạch Hổ Công Tước đã hạ chiếu văn xưng tội. Hướng Bệ Hạ tỏ rõ, phải tại Thiên Minh Thành tử chiến không lùi. Hiện tại Quân Bộ truyền thừa mệnh lệnh chính là, để cho chúng ta không tiếc bất cứ giá nào cũng phải ngăn chặn đại quân xâm lược, tranh thủ thời gian cho viện quân hậu phương. Không nhượng lại dù chỉ một tấc đất.

- Quân đoàn Tây Bắc ở chỗ này đóng quân nhiều năm như vậy, bất luận là thủ thành hay là binh lực đều phải tốt hơn nhiều so với thành thị nội địa. Một khi đạo phòng tuyến này của chúng ta lại phá, quân địch liền sẽ thẳng tiến không lùi, chỉ sợ có khả năng thế như chẻ tre. Viện quân của Quân Bộ bên đó, phỏng đoán dè chừng cũng phải nửa tháng mới có thể đuổi tới. Bất quá, đã trước tiên điều động mấy cái quân đoàn hồn sư tới hiệp trợ chúng ta.

Hoắc Vũ Hạo nhẹ gật đầu, điều này hiển nhiên đã là tình huống tốt nhất có thể làm được trước mắt. Từ tình huống hiện tại mà nói, đợi đến lúc trợ giúp của đế quốc Đấu Linh tới, lại thêm nội tình thâm hậu của bản thân đế quốc Tinh La, chưa hẳn không thể ngăn cản được đế quốc Nhật Nguyệt cường thế công kích. Dù sao, trong tam quốc Đấu La Đại Lục, đế quốc Tinh La có quốc lực cường thịnh nhất. Bao gồm đế quốc Nhật Nguyệt ở bên trong, số lượng hồn sư cũng nhiều nhất trên toàn đại lục, mười chi quân đoàn hồn sư xem như vạn tên hồn sư. Lực lượng cường đại không thể coi thường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.