Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 865: Nguyên soái đế quốc Nhật Nguyệt, Quất Tử! (2)



- Bọn hắn có một mục đích khác, chính là muốn thông qua lần tiến công này hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Làm cho tất cả mọi người đều cho rằng bọn hắn muốn hạ thủ đối với đế quốc Tinh La chúng ta. Kết quả thế nào? Mọi người đều xem đế quốc Tinh La làm chủ lực, toàn bộ điều động tập trung ở biên giới phía tây. Sau đó viện quân đế quốc Đấu Linh cũng được điều động tới. Thậm chí còn có thể có một phần viện quân đến từ đế quốc Thiên Hồn. Chờ chúng ta đều chuẩn bị xong, bọn hắn cũng liền lộ ra mưu đồ. Nếu như ta đoán không sai, mục tiêu chân chính của bọn hắn không phải đế quốc Tinh La chúng ta, mà là đế quốc Thiên Hồn!

Câu nói sau cùng, Hoắc Vũ Hạo nói chém đinh chặt sắt, nhưng ở trong phần chém đinh chặt sắt này lại tràn đầy thống khổ.

Đái Lạc Lê cuối cùng cũng hiểu rõ, hít vào một ngụm khí lạnh:

- Ca, suy đoán này của ngươi thật là đáng sợ. Nhưng mà, đế quốc Nhật Nguyệt làm như thế, tốn hao đại giới cũng quá lớn đi. Thế cục này thậm chí vận dụng mấy chi quân đoàn hồn đạo sư tinh nhuệ và hồn đạo khí cấp chín a! Bọn hắn ở chỗ này đã đột phá, nguyên nhân vì sao còn muốn chuyển cuộc chiến đến đế quốc Thiên Hồn chứ?

Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói:

- Chiến tranh đã bắt đầu, chiếc cục lúc nào cũng có thể phát sinh biến hóa. Đế quốc Nhật Nguyệt lựa chọn như thế tự nhiên có đạo lý của bọn hắn. Đầu tiên, trên thực tế đế quốc Tinh La chúng ta là quốc gia có lịch sử lâu đời nhất trên đại lục. Sớm tại vạn năm trước đã tồn tại. Mà khi đó, đế quốc Thiên Hồn và đế quốc Đấu Linh vẫn là một quốc gia, gọi là đế quốc Thiên Đấu. Lúc đó đế quốc Thiên Đấu còn có quốc lực tương đối so với đế quốc Tinh La chúng ta.

- Hiện tại mà nói, quốc gia chúng ta mặc dù không thể nói còn mạnh hơn so với Thiên Hồn cộng thêm Đấu Linh cùng một chỗ, nhưng ít ra cũng phải mạnh hơn nhiều so với bất kỳ một quốc gia nào trong bọn hắn. Hơn nữa nội tình thâm hậu, hồn đạo khí cấp chín uy lực quả thực cường hãn, cứ thế mà đánh ra một lỗ hổng. Nhưng mà, quân đoàn Tây Bắc và quân đoàn Tây Phương vẫn còn đó, tổn thất mặc dù không nhỏ, nhưng cũng chưa phải hoàn toàn trí mạng. Một khi chiến tranh toàn diện bộc phát, đế quốc Nhật Nguyệt không có khả năng mỗi ngày đều dùng Định Trang Hồn Đạo Pháo Đạn cấp chín. Loại đồ chơi này số lượng có hạn, dùng một liền thiếu đi một. Vốn chính là tồn tại mang tính chiến lược. Mà Tinh La chúng ta tất nhiên sẽ còn đạt được toàn lực ủng hộ đến từ đế quốc Thiên Hồn và đế quốc Đấu Linh. Khi đó, ai thắng ai thua sẽ rất khó nói. So đấu quốc lực, nội tình đế quốc Tinh La chúng ta không thể nghi ngờ là cường hãn nhất.

- So ra mà nói, quốc lực của đế quốc Thiên Hồn cùng chúng ta có chênh lệch không nhỏ. Mà từ tình huống giáp biên giới với đế quốc Nhật Nguyệt đến xem, chiều dài biên giới giáp nhau của chúng ta và bọn hắn cơ hồ không sai biệt lắm. Nếu để cho đệ chọn, vậy đệ lựa chọn trước công kích ai?

- Một chiêu giương đông kích tây này thật cực kỳ âm hiểm, nhưng cũng không thể không nói là quá đẹp. Bọn hắn trước đánh vào biên cảnh nước ta, đồng thời nổ tung một đạo lỗ hổng, khiến đại quân tùy thời có thể từ đế quốc Nhật Nguyệt chuyển tới. Sau đó bọn hắn còn chiếm cứ Minh Đấu sơn mạch. Minh Đấu sơn mạch trong tay chúng ta và trong tay bọn hắn ý nghĩa là hoàn toàn khác biệt. Đế quốc Nhật Nguyệt với hồn đạo khí trứ danh, lại thêm địa hình Minh Đấu sơn mạch tốt như vậy, nương theo phương diện hồn đạo khí tham trắc của bọn hắn còn chiếm ưu thế tuyệt đối. Cho dù chúng ta lại phái thêm hai chi quân đoàn tới cũng chưa hẳn có thể chiếm lại được.

- Bọn hắn chỉ cần lưu lại chút ít binh lực tinh nhuệ, phối hợp hồn đạo sư giữ vững thông đạo Minh Đấu sơn mạch cũng đủ rồi. Có lỗ hổng thông đạo này, đế quốc Tinh La chúng ta cũng không dám đem phần lớn binh lính điều đi trợ giúp đế quốc Thiên Hồn. Bởi vì chúng ta căn bản không rõ lúc nào đế quốc Nhật Nguyệt sẽ đánh tới.

- Tương lai, nếu như đế quốc Nhật Nguyệt đạt được thắng lợi mang tính quyết định trên chiến trường bên phía đế quốc Thiên Hồn, bọn hắn lại có thể tùy thời từ thông đạo Minh Đấu sơn mạch bên này đánh vào chúng ta. Trước chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, áp chế chúng ta, lại chuyển chiến trường qua phía Thiên hồn, một loạt an bài chiến thuật này quả thực là tốt đến tột cùng. Thông qua phong tỏa trinh sát của chúng ta, làm chúng ta hoàn toàn mơ mơ màng màng, căn bản không tưởng tượng nổi bọn hắn dưới tình huống chiếm hết ưu thế sẽ chuyển dời mục tiêu. Cho nên, ngươi nhất định phải nhanh bẩm báo Bạch Hổ Công Tước, khiến hắn lập tức truyền lại tin tức cho đế quốc Thiên Hồn, để đế quốc Thiên Hồn cẩn thận, đồng thời khiến viện quân của đế quốc Đấu Linh tiến về đế quốc Thiên Hồn.

- Đế quốc Nhật Nguyệt đang đợi, đợi tất cả viện quân của chúng ta đều tụ tập đến bên này. Khi đó, bọn hắn lại hướng đế quốc Thiên Hồn phát động thế công, lúc đó viện quân của chúng ta muốn giúp cũng không kịp.

Đái Lạc Lê vừa nghe Hoắc Vũ Hạo phân tích, sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thẩm thấu. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, thế mà lại là tình huống như vậy. Nếu như hết thảy thật như Hoắc Vũ Hạo dự đoán, vậy thì đế quốc Thiên Hồn thật nguy a!

- Ca, có khả năng suy đoán của ngươi là sai lầm hay không? Đế quốc Nhật Nguyệt căn bản không có ý nghĩ đó, bọn hắn thậm chí không nghĩ tới muốn toàn lực phát động chiến tranh?

- Ngây thơ!

Hoắc Vũ Hạo hừ lạnh một tiếng:

- Không cần bởi vì tình huống bất lợi liền đi phủ định, chẳng lẽ đệ muốn học làm rùa đen rụt cổ sao? Suy đoán của ta cơ hồ có chín mươi phần trăm trở lên xảy ra. Đệ đi nói cho Bạch Hổ Công Tước, hắn liền hiểu. Không nên đem ta nói ra, liền nói đều là đệ một người nghĩ ra được. Nói đệ lén lẻn vào biên cảnh, trong một khu vực vừa vặn không có hồn đạo khí tham trắc trên không tồn tại, đệ đến biên cảnh nhìn xem, sau đó suy đoán ra một vài khả năng. Nhất định phải nói ra chính xác toàn bộ, thời gian không đợi người a! Đế quốc Thiên Hồn một khi đại bại, đối với chúng ta mà nói, tương lai liền khó khăn.

Cảm thụ được thân mình Hoắc Vũ Hạo tản ra áp lực cường thế, Đái Lạc Lê nuốt xuống một ngụm nước bọt, nhẹ gật đầu, lên tiếng:

- Ta hiểu được, ta nhất định cùng phụ thân nói rõ ràng. Ca, ngươi thật là thiên tài, đổi lại là ta, căn bản là không có cách suy tính ra.

Hoắc Vũ Hạo cười khổ một tiếng:

- Thiên tài? Ta loại người biết rồi mới tính thì tính gì là thiên tài? Người bố trí ra kế hoạch này mới thật sự là thiên tài. Hiện tại chỉ hi vọng bọn hắn hành động chậm một chút, cho chúng ta chút thời gian. Nhưng chỉ sợ. . .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Doanh trướng khổng lồ nằm ngay chính giữa quân doanh, cùng doanh trại lều vải còn lại khác biệt chính là, doanh trướng này toàn bộ dùng da trâu thuộc chế thành, lại là màu đỏ sậm, giống như dùng máu tươi nhuộm đỏ.

Xung quanh đại trướng đèn đuốc sáng trưng, không ngừng có tướng sĩ xuất nhập. Lúc này mặc dù đã đêm khuya, nhưng vẫn lộ ra cực kỳ bận rộn.

- A? Một hồn đạo khí tham trắc siêu cao mất tích?

Âm thanh có chút kinh ngạc vang lên trong trướng bồng.

- Đúng vậy, nguyên soái.

Lính liên lạc quỳ một gối trên mặt đất, cung kính nói.

Lúc này, một đạo thân ảnh yểu điệu đứng chính giữa soái trướng, một thân áo giáp màu đỏ, đem thân thể mềm mại của nàng hoàn mỹ phác hoạ ra. Áo choàng đỏ thắm xõa sau lưng càng lộ ra tư thế hiên ngang. Trước ngực có một đồ án Phượng Hoàng đỏ rực, Phượng Hoàng triển khai đôi cánh, làm ra dáng vẻ muốn giương cánh bay cao.

Nàng da thịt cực kỳ trắng nõn, non mịn giống như thủy tinh đóng băng. Tựa hồ nhẹ nhàng bóp nhẹ liền có thể chảy ra nước.

Lúc này, dung nhan xinh đẹp của nàng lại có vẻ có chút tiều tụy, nhíu mày, trên mặt lộ vẻ suy tư.

Nếu như Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy người này, nhất định sẽ giật nảy cả mình. Bởi vì, vị được lính liên lạc xưng là nguyên soái, chính là đương kim Hoàng Hậu đế quốc Nhật Nguyệt, càng là người Hoắc Vũ Hạo vô cùng quen thuộc, Quất Tử.

Quất Tử đứng lên, đi qua đi lại trong doanh trướng, một lát sau, nàng dừng bước, trầm giọng nói:

- Lập tức dùng tốc độ nhanh nhất truyền lệnh của ta, tăng cường phong tỏa trinh sát biên giới phía tây đế quốc Tinh La. Ngay cả một con ruồi cũng không thể để bọn hắn bay tới. Phải tất yếu đoạn tuyệt hết thảy thủ đoạn trinh sát của bọn hắn.

- Vâng.

Lính liên lạc đáp ứng một tiếng, lập tức quay người rời đi.

Trong đại trướng còn có mấy vị quan quân thân hình cao lớn phân chia hai bên. Nhìn vào Quất Tử, trên mặt mấy vị quan quân này đều lộ ra mấy phần kính nể.

Thời điểm Hoàng Đế của đế quốc Nhật Nguyệt, Từ Thiên Nhiên quyết định bổ nhiệm Quất Tử là tổng soái tam quân, cơ hồ tất cả quan văn võ tướng của quân đội đế quốc Nhật Nguyệt đều cho rằng đây quả thực là đang nói đùa.

Một nữ nhân bất quá chừng hai mươi tuổi làm sao có thể trở thành nguyên soái? Hoàng Đế Bệ Hạ đây rõ ràng là dùng người không khách quan a!

Nhưng mà, Từ Thiên Nhiên thật sự quá cường thế, có Thánh Linh Giáo ủng hộ, hắn rất nhanh liền đàn áp tất cả tiếng phản đối, quả thực cam chịu để cho Quất Tử trở thành thống soái tam quân. Ngay sau đó, cuộc chiến này liền lặng lẽ bắt đầu tiến vào giai đoạn chuẩn bị tác chiến.

Từ Thiên Nhiên là nhân vật dùng người không khách quan sao? Đúng vậy, hắn đúng thật không khách quan. Nhưng mà, còn phải nhìn vào năng lực của người này có đáng giá khiến hắn không tiếc bất cứ giá nào ủng hộ hay không.

Đối với lòng trung thành của Quất Tử, hắn chưa từng có bất luận hoài nghi. Hoặc nói đúng hơn là, Quất Tử là người hắn tín nhiệm nhất trong số những người bên cạnh.

Năm đó, nếu như không có Quất Tử, Từ Thiên Nhiên sớm đã chết ở lúc các vị đệ đệ ám sát tranh đoạt vị trí thái tử. Lại thêm qua nhiều năm như vậy, Quất Tử một mực ở bên cạnh hắn phục dịch.

Nhưng mà, Từ Thiên Nhiên sở dĩ tín nhiệm khiến Quất Tử ngồi lên cao vị thống soái tam quân, lại cũng không chỉ là bởi vì dùng người không khách quan, càng quan trọng hơn, là hắn công nhận năng lực của Quất Tử.

Sớm tại mấy năm trước, hắn đã để Quất Tử tiến nhập quân đội, thời điểm ban đầu, hắn chỉ hi vọng Quất Tử tiến hành một ít tôi luyện trong quân đội. Có thể khiến hắn vạn lần không ngờ chính là, phương diện quân sự của Quất Tử viễn siêu thường nhân. Mấy lần suất lĩnh quân đội bình định đều lấy được thành tích kiêu nhân. Dùng cái giá thấp nhất, thời gian ngắn nhất hoàn thành áp chế phản quân.

Mỗi khi Quất Tử hướng hắn báo cáo các loại kế hoạch tác chiến, Từ Thiên Nhiên vẫn sẽ vì đó mà kinh ngạc, thiên phú phương diện quân sự của Quất Tử quá cao, nàng mỗi một lần sử dụng chiến lược chiến thuật tuyệt không nói hùa, đã có ý nghĩ thiên mã hành không, lại có ổn trọng cước đạp thực địa. Từ Thiên Nhiên chính mình cũng tự than thở không bằng.

Quất Tử cũng trong thời gian mấy năm ngắn ngủi, dần dần thành lập nên uy tín của mình trong quân đội. Trong ngũ đại quân đoàn hồn đạo sư Hộ Quốc Chi Thủ, quân đoàn Hỏa Phượng Hoàng liền bị Từ Thiên Nhiên trực tiếp đưa cho nàng, do nàng thống soái.

Thời điểm Từ Thiên Nhiên quyết định để cho nàng trở thành thống soái tam quân, cũng trải qua một phen nghĩ sâu tính kỹ. Thẳng đến lúc Quất Tử lấy ra một phần kế hoạch tác chiến, mới hoàn toàn khiến Từ Thiên Nhiên hạ quyết tâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.