Trầm Tiêu nói: "Luận võ chiêu thân thì sao? Cận tộc trưởng có thê tử chưa?"
Lời vừa nói ra, nếu Đường Tam còn không hiểu thì đúng là sống thật uổng phí. Hắn không khỏi buồn cười, vị này đến là để làm quen.
"Ta chưa kết hôn, trong lòng đã có đối tượng yêu thích. Ngày mai sau cuộc tranh tài, ta sẽ trực tiếp lựa chọn."
Trầm Tiêu sững sờ một lát, nhìn nụ cười trên mặt Đường Tam, trong lòng không khỏi thất vọng. Không hề nghi ngờ, đối tượng trong lòng Cận Miểu Lâm chắc chắn không phải cô, lúc trước bọn họ không quen biết nhau và chưa bao giờ bày tỏ ý tứ gì.
"Đối tượng trong lòng Cận tộc trưởng nhất định là đại mỹ nữ rồi." Trầm Tiêu nói với vẻ trêu chọc.
Đường Tam mỉm cười nói: "Ngày mai tự nhiên sẽ tiết lộ."
Trầm Tiêu chớp chớp mắt, đột nhiên hỏi: "Cận tộc trưởng thấy ta thế nào?"
Đường Tam sững sờ, vị này không nghe ra mình cự tuyệt sao? Trực tiếp như vậy?
"Trầm cô nương hiển nhiên là thiên chi kiều nữ của Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc, là người thừa kế tương lai của miện hạ."
Trầm Tiêu nói: "Không cân nhắc một chút tới quan hệ thông gia sao? Nếu chúng ta ở cùng một chỗ, ngươi sẽ có được tình hữu nghị của tộc ta, thậm chí là tình hữu nghị với Liệt Dương Hoa Tinh tộc. Cái này sẽ giúp ích rất nhiều cho tương lai của ngươi."
Đường Tam đột nhiên cảm thấy dở khóc dở cười, người này sao có thể nói chuyện kết hôn thẳng thắn như vậy?
Đường Tam bất đắc dĩ cười khổ nói: "Thật ra, ta chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn hay gì đó. Về tình cảm, ta là người duy tâm. Phải thực sự yêu thích đối phương thì mới có thể ở bên nhau được, sẽ không vì lợi ích hay bất kỳ điều gì khác."
Trầm Tiêu chống tay, đứng người lên và nói: "Được rồi, ta đi. Dù sao ta đã cố gắng, có thể về nói rõ với lão sư. Nhưng ngươi cự tuyệt khiến ta có chút thương tâm, hy vọng sau này chúng ta có thể làm bằng hữu, tương lai sẽ giúp đỡ lẫn nhau."
Đường Tam cũng đứng lên, nhìn vị Đại Tinh Vương tự nhiên và hào phóng trước mặt này, hắn không khỏi tán thưởng. Những người được chọn làm người thừa kế Hoàng Giả quả không tầm thường. Hắn mỉm cười nói: "Như vậy sao có thể nói là cự tuyệt, phải nói là ta không xứng với ngươi."
Trầm Tiêu bĩu môi, nói: "Đừng có làm bộ, đừng dùng các lời nói dễ nghe lừa ta. Nhưng mà, mạo muội hỏi ngươi một câu, đối tượng trong lòng ngươi khẳng định không phải ta, nhưng nàng có biết ngươi ái mộ nàng không?"
Đường Tam sững sờ một lát, nói: "Nên biết cái gì?"
Trầm Tiêu nói: "Chưa xác định sao? Nói thật thì, làn da màu lam của Lam Kim Thụ tộc các ngươi không dễ để các chủng tộc bình thường chấp nhận, chỉ có Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc chúng ta mới thích màu lam. Tuy rằng ở luận võ chiêu thân, ngươi đúng là có quyền lựa chọn, đối phương không tiện cự tuyệt. Nhưng gánh cạo đầu một đầu gánh nóng, người ta không thích ngươi, ngươi không khó chịu sao?"
Khoé miệng Đường Tam giật giật, nói: "Ngươi đang nguyền rủa ta? Không phải nên chúc phúc cho ta sao?"
Trầm Tiêu lại bĩu môi, nói: "Chúc phúc cái gì? Ngươi đã cự tuyệt ta, tại sao ta phải chúc phúc cho ngươi? Nhưng ngươi cân nhắc một lát, lúc đó nếu người ta từ chối ngươi, ngươi có thể chọn ta. Ít nhất ta có thể cam đoan, về sau ta có thể bồi dưỡng tình cảm với ngươi. Không phải ở bên nhau một thời gian dài, tình cảm sẽ đến sao?"
Đây là muốn làm lốp dự phòng của mình? Vị này thật sự rất cố gắng a!
"Tình cảm không đơn giản như vậy. Ta tin rằng bằng vào nỗ lực của bản thân, ta có thể giành được tình yêu của mình." Vừa nói, Đường Tam vừa mở cửa cho Trầm Tiêu.
Trầm Tiêu tức giận: "Ngươi thật sự không cho ta cơ hội nào. Ngươi không giống Thụ tinh, mà giống Đá tinh vừa thúi vừa cứng. Được rồi, ta đi. Không sao, không làm phu thê sau này chúng ta có thể làm huynh đệ. Tuy rằng Long tộc suốt ngày lấy lòng ngươi, nhưng thực tế Long tộc rất phức tạp, rất nhiều bè phái, trợ giúp cho ngươi đoán chừng không bằng chúng ta. Tộc ta chỉ có một phái duy nhất."
Đường Tam cười nói: "Ta cảm nhận được tình hữu nghị của ngươi. Sau này có cơ hội, ta nhất định sẽ đến bái kiến miện hạ."
"Ừ, ta đi đây. Ngày mai ta sẽ đến xem trận đấu của ngươi, giành lấy quán quân, sớm ngày thành Hoàng. Ừm, lần này là chúc phúc."
"Cảm ơn lời chúc phúc của ngươi."
Trầm Tiêu ra khỏi phòng, vẫy tay với Đường Tam: "Không cần tiễn. Cận Miểu Lâm, ngươi biết không? Bây giờ ta càng cảm thấy có hứng thú với ngươi, một người duy tâm về tình cảm."
Nhìn Trầm Tiêu rời đi, Đường Tam không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó hắn phát hiện cách đó không xa, Đại Trưởng Lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Cận Miểu Sâm đang thò đầu ra nhìn.
"Các ngươi đang làm gì?" Đường Tam trừng bọn họ một cái.
Đại trưởng lão hỏi dò: "Tộc trưởng, đây là đến cầu thân sao?"
Đường Tam tức giận: "Nếu không thì sao?"
Cận Miểu Sâm lập tức giơ ngón tay cái lên và nói: "Ca của ta thật lợi hại, ngay cả Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc cao ngạo như vậy cũng tới cầu thân, đây là vinh quang của chúng ta!"
"Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc rất cao ngạo sao?" Đường Tam kinh ngạc hỏi.
Cận Miểu Sâm nói: "Đương nhiên rồi. Trước khi Thiên Dương miện hạ xuất hiện, đệ nhất cường tộc ở Thiên Vũ Đế Quốc chính là Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc. Nội tình của bọn họ còn thâm hậu hơn Liệt Dương Hoa Tinh tộc. Mỗi vị nữ vương ở Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc đều là con cưng của trời, cũng là đối tượng được tất cả nam nhân ở Nhật Thần Đế Quốc mong muốn kết hôn nhất. Nếu kết thân với nữ vương Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc, được Nguyệt Hoa chiếu cố, sẽ có lợi rất lớn cho tu luyện. Nhưng Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc mắt luôn cao hơn đầu, không thực sự là con cưng của trời thì bọn họ sẽ không nhìn tới. Chưa từng nghe nói qua có Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc chủ động tới cầu thân. Vị Đại Tinh Vương Trầm Tiêu này là đệ tử đích truyền của Địa Âm Thiên Tinh Hoàng, không nói tới thực lực của nàng rất mạnh, ở Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc, nàng còn có danh xưng đệ nhất nữ vương. Nếu chuyện ngươi cự tuyệt nàng truyền đi thì không hay a!"
Thực ra Đường Tam không quá quen thuộc với các đại Tinh Quái Tộc ở Nhật Thần Đế Quốc nên không biết những đều này. Lúc này nghe Cận Miểu Sâm nói, hắn mới hiểu được bối cảnh phức tạp trong đó.
"Ca, ngươi vẫn muốn chọn Mỹ thành chủ đúng không? Quả thực Chuẩn Hoàng đã khác, nhưng ta thấy dù thể nào Mỹ thành chủ cũng không có hứng thú với ngươi a."
Đường Tam giả bộ tức giận nói: "Ngay cả ngươi cũng đả kích ta sao? Được rồi, không có chuyện đặc biệt quan trọng thì đừng tới quấy rầy ta."
Cận Miểu Sâm "phụt" cười một tiếng, nói: "Ca, không sao đâu. Nay đã khác xưa. Trước kia, chẳng ai thèm quan tâm đến Lam Kim Thụ tộc chúng ta, bởi vì bọn họ không có phẩm vị. Hiện tại ngươi nhất cử thành danh thiên hạ tri (*), đoán rằng tất cả nữ nhân chưa kết hôn, dù là Yêu Quái Tộc hay Tinh Quái Tộc đều mơ tưởng được gả cho Hoàng Giả tương lai là ngươi."
(*) Một lần hành động thành danh, thiên hạ đều biết.
"Rầm!" Đường Tam đóng cửa phòng.
Đường Tam không nghĩ quá nhiều tới thân phận người tình trong mộng của Yêu Tinh Đại Lục, đợi đến sáng hôm sau, hắn liền cảm nhận được sâu sắc.
Khi hắn đi ra khỏi khách sạn Bạch Hổ dưới sự bao quanh của các trưởng lão, hắn đã giật mình với trận hình trước cửa khách sạn.
Hơn 30 nữ Yêu Tinh đứng đó, tất cả đều mặc trang phục lộng lẫy. Vừa nhìn thấy hắn đi ra liền lập tức vây quanh.
Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc muốn ngăn lại, nhưng hữu tâm vô lực. Các nữ Yêu Tinh này hầu như đều có tu vi cấp Đại Yêu Vương hoặc Đại Tinh Vương. Trừ Đường Tam, các tộc nhân khác trong Lam Kim Thụ tộc vẫn không giỏi chiến đấu như cũ. Bọn họ bị đẩy qua một bên, sau đó trợn mắt nhìn Đường Tam rơi vào Tu La tràng.
Các nữ Yêu Tinh thậm chí còn sử dụng huyết mạch chi lực đấu đá lẫn nhau để chen lên phía trước, trong thời gian ngắn, trước khách sạn Bạch Hổ đã náo loạn.
"Chư vị, chư vị đừng đẩy. Các ngươi đây là..." Đường Tam bất đắc dĩ nhìn các nữ Yêu Tinh trước mặt. Dù hắn cơ trí cỡ nào cũng không thể tưởng tượng được, luận võ chiêu thân lúc đầu là dành cho Mỹ công tử, cuối cùng lại đổ lên đầu mình, khiến mình rơi xuống Tu La tràng. Cho dù ở kiếp trước, hắn cũng không trải qua tình cảnh như vậy.