[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 263: Học viện Cứu Thục phong bế



Độc Bạch liếc qua Đường Tam, thấp giọng hỏi: "Tiểu Đường, sắc mặt của ngươi sao lại khó coi như vậy? Có chuyện gì xảy ra rồi sao? Hay bị trận đại chiến hôm qua hù rồi? Lúc ấy ta có đi tìm ngươi nhưng ngươi không ở trong phòng, lúc ấy ngươi đang làm gì?"

Đường Tam lắc đầu, "Không có gì, lúc đó ta ở học viện Gia Lý."

Độc Bạch nghiêng một bên nói: "Quá mạnh, thật sự là quá mạnh. Khó có thể tưởng tượng được, uy lực của Yêu Thần biến lại có thể cường đại như vậy. Đây mới là cảnh giới ta hướng tới a!"

Đường Tam liếc mắt nhìn hắn nói: "Đừng nghĩ nhiều như vậy. Ngươi trước lên tới Thất giai rồi hẵng nói."

Độc Bạch hưng phấn nói: "Ngươi cũng không biết hiện tại ta lợi hại như thế nào đâu. Sau nhiều lần thử nghiệm ta phát hiện, bây giờ ta có thể làm vận khí trong một khu vực nhỏ thay đổi. Vận khí gia thân cũng được tăng cường, quan trọng hơn là, ta không chỉ giao phó vận may, cũng có thể mang cho đối thủ vận rủi, hắc hắc. Cái này nếu dùng để đùa người quả thực là thần kỹ a!"

Nghe hắn nói xong, Đường Tam thật muốn che mặt lại. Nếu để Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng biết ngươi dùng Thiên Hồ Chi Nhãn để đùa người, không biết có hay không một đạp đập chết ngươi. Không, khẳng định là có đi.

Tác dụng của Ngũ giai Thiên Hồ Chi Nhãn, hắn so với Độc Bạch còn hiểu rõ hơn, dù sao hắn đã sớm thử nghiệm qua khi gϊếŧ Thiểm Báo Vương.

Đám người tu luyện xong Tử Cực Ma Đồng, khi đi ăn điểm tâm thì nhận được thông báo, tất cả các học viên tập trung họp sau giờ ăn sáng.

Sau khi ăn xong, khi nhóm Đường Tam đi vào trong sân thì trấn trưởng kiêm viện trưởng học viện Cứu Thục Trương Hạo Hiên cùng các lão sư Tư Nho, Quan Long Giang, Mộc Ân Tình, Mộc Vân Vũ đều đã đứng ở đó.

Năm vị lão sư xếp thành một hàng ngang, sắc mặt mỗi người đều rất nghiêm túc.

Trương Hạo Hiên đảo mắt qua khuôn mặt của các đệ tử, cuối cùng dừng lại chỗ Đường Tam. Nhìn thấy khuôn mặt có chút tái nhợt của hắn, Trương Hạo Hiên không khỏi nhíu mày, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.

Tất cả các học viên nhanh chóng đến đông đủ.

Trương Hạo Hiên trầm giọng nói: "Trận chiến hôm qua mọi người đều đã thấy được. Căn cứ theo phán đoán của chúng ta, đây là va chạm giữa Khổng Tước Đại Yêu Vương cùng vị tân Hoàng đến từ Tổ đình. Cuối cùng song phương lưỡng bại câu thương, rất có thể Khổng Tước Đại Yêu Vương bị thương nặng hơn, điều này làm thành Gia Lý có chỗ bất ổn. Trong khoảng thời gian này, không cho phép bất kỳ người nào đi vào thành Gia Lý, để tránh bị ảnh hưởng. Lệnh cấm này tạm thời là ba tháng. Các ngươi đều ở lại học viện tu luyện, tất cả lịch luyện ra ngoài thực chiến tạm thời dừng lại, chúng ta sẽ mau chóng thông báo tình huống cụ thể."

Nói đến đây, hắn dừng lại một chút rồi nghiêm túc nói: "Cứu Thục vì nhân loại quật khởi mà thành lập, trận đánh hôm qua các ngươi cũng thấy, đó là chiến đấu cấp độ đỉnh phong ở thế giới này. Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng mới tấn thăng, trong các Đại Yêu Hoàng là người có thực lực yếu nhất. Đạt đến cấp độ này, đối với chúng ta mà nói có lẽ là không thể, nhưng chúng ta còn chặng đường dài phía trước. Tất cả mọi người đều phải cố gắng nhiều hơn nữa, mới có hy vọng một ngày chống lại được bọn họ, vì nhân loại mà giành lấy cơ hội sinh tồn. Hãy nghĩ về quá khứ của mình, nghĩ về đồng bào của chúng ta, lại nhìn địch nhân mạnh mẽ, chúng ta có lý do gì để không cố gắng?"

Các học viên đều trầm mặc, trận đánh hôm qua bọn họ đều thấy rõ, ngoài chấn động còn có rung động. Tình cảnh huỷ thiên diệt địa kia là do hai tên cường giả Yêu Quái tạo thành, thành Gia Lý thậm chí suýt bị huỷ bởi vì bọn họ va chạm. So với lực lượng huỷ thiên diệt địa kia, thực lực của bọn họ được coi là cái gì?

Tiểu đội Đường Tam càng bàng hoàng hơn. Gần đây, Vũ Băng Kỷ, Cố Lý, Trình Tử Chanh hay Độc Bạch đều có tiến bộ rất lớn, điều này cũng vô hình làm bọn họ có chút kiêu căng. Nhưng sau trận chiến hôm qua, tất cả kiêu ngạo trong lòng đã bị san phẳng, so sánh với năng lực đáng sợ kia, bọn họ là cái gì?

Ánh mắt Trương Hạo Hiên lại nhìn qua các học viên, cuối cùng bình tĩnh lại nói: "Cứ như vậy đi, chờ một chút rồi lên lớp. Đường Tam, ngươi đi theo ta."

"Vâng." Đường Tam đáp một tiếng, rồi đi nhanh theo Trương Hạo Hiên.

Đến lúc này, các học viên mới trầm tĩnh lại, hai mặt nhìn nhau, trong lòng đều nặng trĩu. Đâu chỉ có bọn họ cảm thấy bị đè nén, các lão sư sao không cảm thấy chứ?

Mấy năm nay học viện Cứu Thục phát triển thuận lợi, bọn nhỏ trưởng thành nhanh chóng, nhất là Độc Bạch cùng Cố Lý. Thiên Hồ Biến cùng Thì Quang Biến đều là Yêu Thần biến phi thường cường đại, lại có tiến bộ nhảy vọt, điều này làm bọn họ đều thấy được hy vọng.

Nhưng trận chiến hôm qua đã làm bọn họ có cảm giác sợ hãi. Chênh lệch khổng lồ như vậy, bọn họ thật sự có thể đuổi kịp, thậm chí là vượt qua sao? Mà những tồn tại như vậy, ở Yêu Tinh hai tộc cũng không phải số ít a!

Đường Tam yên lặng đi sau lưng Trương Hạo Hiên, đi đến chỗ ở của trấn trưởng trên thị trấn nhỏ.

Đóng cửa phòng, Trương Hạo Hiên xoay người, ánh mắt sáng rực nhìn Đường Tam: "Hôm qua lúc đại chiến ngươi ở nơi nào? Ta đã đi tìm nhưng không thấy ngươi. Đừng nói với ta ngươi ở học viện Gia Lý, ta đã đến, cũng hỏi thăm Mao lão, ngươi không có ở đó."

Đường Tam cười khổ nói: "Ta vốn là ở đó. Lúc sau Mỹ tỷ bị tên Yêu Vương ở Tổ đình mang đi, ta lo lắng cho nàng nên đi theo. Về sau đại chiến bạo phát, uy áp ngập trời kia làm ta không động đậy được, bị chôn chân ở một nơi giữa học viện Gia Lý và học viện bên này. Sau khi đại chiến kết thúc ta mới có thể chạy về."

Trương Hạo Hiên không hề nghi ngờ, chỉ giận giữ nói: "Chuyện này ngươi có thể đi nhìn sao? Đó chính là Yêu Vương, chẳng lẽ ngươi còn muốn động thủ? Mỹ công tử thế nào? Nàng thật sự bị bắt đi?"

Đường Tam nói: "Ta từ xa nhìn thấy nàng đánh lén tên Yêu Vương kia, sau đó chạy trốn. Giống như là có người tiếp ứng nàng, tên Yêu Vương kia không thể đuổi kịp."

Trương Hạo Hiên nhẹ nhàng thở ra, tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhẹ gật đầu, nói: "Vậy là tốt rồi, trận chiến hôm qua đến quá đột nhiên. Thời gian này nhất định phải cẩn thận, không loại trừ Tổ đình còn có động thái khác."

Nói đến đây, thanh âm của hắn đã hoà hoãn mấy phần, "Ngươi tận lực ít đi ra ngoài cho ta, ở lại học viện tu luyện, học viện Gia Lý bên kia cũng ít đi một chút. Chuyện của Mỹ công tử ta sẽ hỏi thăm, nếu có tin tức sẽ nói cho ngươi."

"Vâng, tạ ơn lão sư." Đường Tam nhu thuận gật đầu.

Trương Hạo Hiên than nhẹ một tiếng nói: "Thẳng thắn mà nói, đừng nói là bọn nhỏ, ngay cả ta khi chứng kiến trận chiến hôm qua cũng cảm thấy bàng hoàng, tựa hồ không thể thấy được ánh sáng trong tăm tối. Chênh lệch thật sự là quá lớn a!"

Đường Tam nói: "Ngọn lửa hy vọng chỉ cần không bị dập tắt thì sẽ có tương lai. Điểm cường đại nhất của nhân loại chính là sáng tạo kỳ tích. Chúng ta mỗi người đều cố gắng sẽ thúc đẩy cả nhân loại hướng về phía trước."

Trương Hạo Hiên có chút kinh ngạc nhìn Đường Tam, lời nói này không giống một đứa bé có thể nói ra được.

Đường Tam gãi gãi đầu, nói: "Ngài nhìn ta làm gì?"

Trương Hạo Hiên liếc mắt nói: "Ở cùng với ngươi đôi lúc ta sẽ cảm thấy hoảng hốt, dường như ta đang ở cùng với một người đồng lứa vậy."

Đường Tam cũng đảo mắt, thầm nghĩ ta giả bộ trẻ con dễ dàng lắm sao? Luận tuổi tác, chỉ sợ ta hơn ngài mấy vạn tuổi?

"Chuyện hôm qua ngươi thấy thế nào?" Trương Hạo Hiên hỏi.

Đường Tam nói: "Tranh đoạt tài nguyên đi."

Trương Hạo Hiên gật gật đầu, nói: "Theo tin tức của chúng ta, Tinh Phượng Yêu tộc cùng Khổng Tước Yêu tộc có thù truyền kiếp. Song phương bởi vì tranh đoạt danh xưng Bách Điểu Chi Vương mà đã kết thù nhiều năm, trước sau vẫn không phân thắng bại. Nghe nói Khổng Tước Yêu tộc không xuất hiện Đại Yêu Hoàng cũng có liên quan đến bọn họ. Không nghĩ rằng Tinh Phượng nhất mạch thế hệ này lại xuất hiện Đại Yêu Hoàng, hơn nữa nhanh như vậy đã đến gây sự với Khổng Tước Yêu tộc."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.