[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 99: Đối chiến Thì Quang Biến



Trong lúc nhất thời, Vũ Băng Kỷ hào hứng tăng lên, cũng không suy nghĩ nữa mà chờ đợi như những người khác. Qua hai buổi học thực chiến, Đường Tam cũng đã trở thành tiêu điểm trong các đệ tử.

Mộc Ân Tình cũng gọi các vị lão sư khác tới, đem biểu hiện của Đường Tam ở trận đấu trước giảng thuật một lần.

Sau khi nghe Mộc Ân Tình nói, Mộc Vân Vũ vẻ mặt kinh ngạc, Quan Long Giang gọi Vũ Băng Kỷ qua một bên hỏi thăm. Tư Nho nhìn qua rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt thuỷ chung không có rời khỏi Đường Tam.

Đừng nói các học viên, lão sư bọn họ cũng rất muốn xem, Đường Tam sẽ đối phó như thế nào với Thì Quang Biến của Cố Lý.

Nghỉ ngơi trước sau một phút đồng hồ, Đường Tam đã đứng người lên, con mắt đã khôi phục thần thái. Thấy một màn như vậy, Vũ Băng Kỷ khoé miệng co giật một lát. Tuy rằng hắn không minh tưởng, nhưng có thể hoàn toàn khôi phục thì còn cần thời gian. Tình huống của Đường Tam như thế nào mà một phút đã khôi phục?

Đặc tính của Huyền Thiên Công là sinh sôi không ngừng, luận bàn với Vũ Băng Kỷ một trận cũng không có tiêu hao quá nhiều năng lượng. Mà Linh Tê Tâm Nhãn có tác dụng rất lớn khôi phục Tinh Thần Lực, hắn tất nhiên không cần thời gian quá dài để hoàn toàn khôi phục.

"Cố Lý sư huynh, chúng ta có thể bắt đầu rồi."

"Được."

Dưới ánh mắt chăm chú của bốn lão sư và mười bốn học viên, Đường Tam đứng cách nhau khoảng hai mươi mét.

"Chuẩn bị!" Mộc Ân Tình vẫn đảm nhiệm vị trí trọng tài như trước.

Hào quang trên thân hai người đều bốc lên, ánh mắt Cố Lý lập tức có chút mê ly.

Nhìn ánh mắt của Cố Lý, Đường Tam dường như thấy được tương lai đang tới. Thì Quang Biến này, thật là có ý tứ a!

Thân thể Cố Lý bắt đầu phát sinh biến hoá, Thì Quang Biến còn có thể trao cho hắn lực phòng ngự cường đại, đó là tác dụng của huyết mạch.

Trên người Đường Tam sáng lên thanh quang, hắn vận chuyển Huyền Thiên Công kích phát Phong Lang huyết mạch lạc ấn, phát ra thanh quang, lượn lờ xung quanh thân thể hắn.

"Bắt đầu!" Nương theo tiếng ra lệnh của Mộc Ân Tình, trận chiến đã bắt đầu.

Đường Tam hầu như không dừng lại, hai tay hất lên, hai đạo Phong Nhận bay thẳng đến chỗ Cố Lý.

Cố Lý thì đi nhanh đến chỗ Đường Tam, đồng thời mắt loé sáng lên, không khí lập tức bị bóp méo. Trong tích tắc, Đường Tam chỉ cảm thấy mọi thứ dường như đọng lại. Phong Nhận trong không trung dừng lại, cơ thể hắn cũng dừng lại, ngay cả hô hấp, huyết mạch lưu chuyển cũng dừng lại. Bản thân Cố Lý không chịu ảnh hưởng nên rất nhanh đã phóng đến chỗ Đường Tam.

Mà trong một cái chớp mắt, Đường Tam khôi phục bình thường, nhưng hai đạo Phong Nhận rõ ràng trở nên hỗn loạn, dường như đã rời khỏi quỹ tích ban đầu.

Đúng lúc này, hai tay Đường Tam phóng ra hai đạo Phong Nhận tiếp theo. Cùng lúc đó, mũi chân của hắn điểm trên mặt đất, thân thể bay ra phía sau.

Cố Lý lúc này đã chạy đến, hắn cảm thấy Phong Nhận không có uy hiếp gì đối với mình, chuẩn bị tiến về phía trước vài bước rồi phòng ngự.

Nhưng nào ngờ, Phong Nhận lần thứ hai vung ra nhanh vô cùng, hơn nữa mục tiêu cũng không phải Cố Lý, mà là hai đạo Phong Nhận lúc trước.

Sau khi bốn đạo Phong Nhận va chạm, một màn quỷ dị xuất hiện, mỗi hai đạo Phong Nhận dung hợp lại với nhau, hoá thành hai đạo Phong Nhận, hơn nữa mượn lực lượng của hai đạo Phong Nhận lúc sau, chém tới Cố Lý.

Cố Lý vừa bước ra bước thứ tư, trên mặt xuất hiện vẻ kinh hãi. Không thể không dùng năng lực Thì Quang Biến khống chế thời gian, cưỡng ép để cho tất cả xung quanh bất động.

Mà Đường Tam mượn lực lượng của Phong nguyên tố đã bay ra phía sau vài mét, kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Thì Quang Biến lần nữa mất đi hiệu lực, Cố Lý nhích tới gần vài mét, Đường Tam lại lần nữa lui về phía sau, đồng thời lại phát ra hai đạo Phong Nhận.

Hai đạo Phong Nhận dung hợp lúc trước hình như muốn nổ tung, sau khi hai đạo Phong Nhận dung hợp, một lần nữa trở nên ổn định, hơn nữa uy lực được tăng cường thêm vài phần, tiếp tục đuổi theo Cố Lý.

Lực chưởng khống như thế này, Vũ Băng Kỷ đứng một bên xem đến trợn mắt há mồm. Hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là "Còn có thể như vậy sao?"

Mấy ngày nay, hắn cảm giác mình đã tìm được chân lý khống chế nguyên tố, đã tìm được phương hướng tiến lên. Nhưng khi nhìn Đường Tam khống chế nguyên tố, hắn mới hiểu được, cái chân lý mà hắn tự nhận ra vẫn còn kém xa.

Cố Lý cũng bị doạ cho nhảy dựng, bởi vì hai đạo Phong Nhận vừa dung hợp xong rõ ràng càng gần hắn. Tuy rằng hắn tin tưởng lực phòng ngự của bản thân mình, nhưng hắn tận mắt nhìn thấy Đường Tam dùng Phong Thần Trảm chém chín mặt băng thuẫn, uy lực cường đại của Phong Thần Trảm hắn cũng không dám đón đỡ.

Tất cả đệ tử học viện Cứu Thục đều biết, Phong Nhận của Đường Tam và Phong Nhận bình thường có uy lực hoàn toàn khác nhau.

Cố Lý không thể không phát động Thì Quang Biến lần nữa, làm thời gian ngừng lại.

Thân thể Đường Tam lại dừng, Phong Nhận cũng dừng lại. Cái đuôi to sau lưng Cố Lý mãnh liệt nện một kích, thôi động thân thể tăng tốc xông lên phía trước.

Thời Gian Ngưng Cố trong nháy mắt được giải trừ, khi Đường Tam chuẩn bị lui về phía sau để phóng thích Phong Nhận, hào quang lập loè trong mắt Cố Lý. Hắn lại một lần nữa thi triển Thời Gian Ngưng Cố.

Hắn không cho Đường Tam cơ hội phóng thích Phong Nhận nữa. Dù sẽ lập tức tiêu hao rất lớn, hắn muốn nhanh chóng đuổi theo, cho Đường Tam một kích.

Lần đối chiến này, ánh mắt Mộc Ân Tình cũng sáng lên. Cố Lý đột nhiên cải biến tiết tấu khống chế, đây là rất không tồi.

Quả nhiên, Phong Nhận đang ngưng kết bị mất khống chế liền tiêu tán, mà Cố Lý rốt cuộc đã vọt tới trước mặt Đường Tam. Vì tiết kiệm thời gian, hắn thậm chí không dùng đuôi công kích, mà cúi đầu trực tiếp đánh vào ngực Đường Tam. Cùng lúc đó, hắn lần nữa thi triển Thời Gian Ngưng Cố khi Đường Tam vừa mới khôi phục năng lực hành động.

Tam liên khống, đây đã là cực hạn của Cố Lý. Trong thời gian ngắn sử dụng liên tục Thời Gian Ngưng Cố làm cho hắn tiêu hạo rất lớn.

Đầu Cố Lý đánh lên ngực Đường Tam. Một kích này, dù năng lực của Đường Tam có cường thịnh, lực khống chế tốt cũng không thể nào né tránh, chỉ có thể thừa nhận va chạm. Đây chính là áp lực khủng bố do huyết mạch cấp 2 mang lại.

Luận về tu vi, Cố Lý kém xa so với Vũ Băng Kỷ, hắn là Tứ giai, Vũ Băng Kỷ là Lục giai, Đường Tam là Ngũ giai trung kì. Nhưng lực khống chế này lại áp chế Đường Tam, làm hắn không phát huy ra được thực lực của mình.

"Phanh!" Đầu Cố Lý hung hăng đụng mạnh vào ngực Đường Tam.

Các sư phụ đã làm tốt chuẩn bị. Mọi người đều nghĩ rằng, Đường Tam am hiểu khống chế nguyên tố, lực phòng ngự không mạnh, đây là lý giải của bọn họ với đặc tính của Phong nguyên tố. Phong nguyên tố có trợ giúp rất lớn với tốc độ, có sự sắc bén, đặc tính tự do, nhưng không am hiểu phòng ngự. Dù có thể ngưng tụ được phong thuẫn nhưng cũng không có lực phòng ngự cường đại như băng thuẫn. Huống chi Đường Tam không có thời gian ngưng tụ phong thuẫn.

Nhưng Cố Lý đột nhiên cảm giác được, ngực Đường Tam truyền đến một cỗ lực hút, thân thể hắn cũng không bị đánh bay.

Ngực và bụng Đường Tam lõm vào một chút, nhìn qua như là va chạm với Cố Lý tạo thành. Nhưng Cố Lý cảm giác được, hắn không đụng vào Đường Tam, sau đó liền cảm nhận được lực hút rồi. Đó là một lực hút làm Cố Lý tê dại da đầu. Liên tục sử dụng ba lần năng lực Thời Gian Ngưng Cố, huyết mạch của hắn đang vận chuyển rất nhanh nhưng không đủ năng lượng. Bị cỗ lực hút này ảnh hưởng, Cố Lý chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, thân thể có chút nhũn ra.

Mà trong mắt người khác, khi Đường Tam va chạm với Cố Lý, thân thể hơi nhô lên phía trước, mượn lực trùng kích lui về phía sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.