Chờ đợi Đại Sư hấp thu hồn hoàn xong, Diệp Phi Linh nhàm chán bỏ bớt một chút đồ ra sắp xếp lại. Đáng tiếc là không có đá lạnh, bằng không ướp thịt sẽ tươi.
Liễu Nhị Long thỉnh thoảng ngó tới Đại Sư, trong lòng âm thầm cầu nguyện hắn không có chuyện gì đi!
Nếu như Đại Sư có thể vượt qua được lần này, Lam Điện Bá Vương Long sẽ có cơ hội xoay mình.
Diệp Phi Linh bóp bóp trán, nghĩ tới hồn hoàn mình cần lựa chọn. Nàng đợi không được nữa, tinh anh đại hội sắp tới, ngoài ra còn muốn tăng cường thực lực chính mình.
Chờ suốt 4 canh giờ, Đại Sư lông mày mới nhúc nhích. Hồn hoàn màu tím trên đỉnh đầu hắn quang mang nhạt bớt, báo hiệu hoàn thành quá trình hấp thu.
Diệp Phi Linh đốt lửa ngồi một bên. Nàng chờ lâu lắm rồi, má nó, 8 tiếng thịt cũng ươn rồi, may mà nàng thông minh xếp gỗ xung quanh hun trước, mà hồn thú này chất thịt bảo trì cũng khá tốt, xẻ ra làm thịt hun khói cũng được. Xương cốt lọc ra bán cũng được, hoặc chế tác làm ám khí cũng được. Càng nhìn Diệp Phi Linh càng cảm thấy tiền bay lởn vởn quanh đầu.
Phất Lan Đức nhìn Diệp Phi Linh kế thừa đức tính tiết kiệm của mình, trong lòng mỉm cười.
- Tiểu Cương, thế nào rồi? - Liễu Nhị Long luôn chú ý tới Đại Sư, chợt thấy động tĩnh của hắn, vui mừng mà hỏi.
- Nhị Long, Phất Lan Đức... ta... ta!
Đại Sư cơ hồ không nói lên lời, nước mắt hắn chảy dài, òa khóc tựa như một đứa trẻ.
- Sao, ngươi sao vậy?
Phất Lan Đức lúc này mới chú ý tới tình huống không thích hợp. Tiểu Cương không phải dạng người thích khóc, một là đau lòng quá độ, hai là thất vọng quá độ.
- Đệ tam, đệ tam hồn kỹ của ta.. vậy mà.. vậy mà lại là Lôi Đình.. Vạn Quân!
- Cái gì?!
Liễu Nhị Long cùng Phất Lan Đức vốn không hi vọng gì lắm, La Tam Pháo của hắn biến dị chiều hướng xấu mọi người đều đã biết, nhìn Đại Sư nghẹn ngào không thốt lên lời kia lại càng khiến họ lo lắng hơn. Nhưng lời của hắn nói khiến bọn họ kinh hãi không thôi.
- Sư phụ sư phụ, cho con xem một chút!!!
Diệp Phi Linh nhoẻn miệng cười. Đây mới là kết quả mà nàng mong muốn, loại trừ hai cái hồn kỹ đầu tiên hơi khó chịu một chút, từ nay về sau Đại Sư có thể tu luyện theo chiều hướng tốt mới đúng.
Chỉ là không biết Long Hóa của sư phụ cường đại hơn hay là kém hơn. Chậm trễ nhiều năm như vậy, hắn đã không còn tiềm lực tốt nhất để phát triển nữa rồi, phải dùng cách khác để bồi hắn, khiến hắn tâm nguyện chưa dứt hoàn thành.
Diệp Phi Linh là đang đánh cược với tương lai. Võ Hồn Điện sớm là tử địch, không chỉ giết hại mẹ của Tiểu Vũ, hại sư huynh tan cửa nát nhà, Thiên Đấu Hoàng Thất chỉ có một cái Độc Cô Bác là Phong Hào Đấu La, không thể chống cự được nếu không có trợ lực.
Hơn nữa mục tiêu nàng nhắm đến chính là mấy khối hồn cốt, năng lực Thiên Sứ Chi Thần của Võ Hồn Điện.
- Được!
Đại Sư gạt lệ, đứng dậy. Nhị đồ đệ đã muốn xem, vậy thì để hắn xem chính mình có thể công kích đến thế nào.
La Tam Pháo xuất hiện, la la hai tiếng rồi rống lên, âm thanh giống tiếng voi rú lên thật dài, theo sau đó là một mạng lưới lôi trì phủ xuống dày đặc.
Phạm vi công kích khoảng chừng 10m. Nhỏ hơn gấp 3 lần so với Ngọc Thiên Hằng. Thế nhưng có được hồn kỹ này, Đại Sư đã rất thỏa mãn.
Long Tượng Thú công kích chính là mưa lôi, cho nên lôi điện phủ xuống nhỏ giọt như mưa, nhưng La Tam Pháo công kích, mạng lưới lôi trì lại có màu vàng.
Diệp Phi Linh ẩn ẩn cảm thấy tuy rằng phạm vi công kích nhỏ, nhưng lôi điện của sư phụ lợi hại hơn nhiều lắm. Chỉ là thời gian duy trì hồn kỹ này không được lâu, chỉ có 30s.
- Ha ha, Tiểu Cương, bao nhiêu năm như vậy, chúng ta cuối cùng lại có thể tiếp tục mộng đẹp rồi!
Phất Lan Đức kinh hô vui mừng. Ba người ôm nhau vừa khóc vừa cười, cho tới khi ý thức được đồ đệ còn ở đây thì đã không đúng lắm.
- Sư phụ, cơm của ba người đây!
Diệp Phi Linh đem thịt Long Tượng thú đến trước mặt ba người, xem thử Đại Sư có hấp thụ được không. Hắn đã hấp thu hồn hoàn, như vậy cũng có thể tính là tương đồng, ăn thịt Long Tượng thú không bị ảnh hưởng.
Phất Lan Đức cùng Liễu Nhị Long cấp bậc hồn thánh chênh lệch, vẫn ăn được.
Diệp Phi Linh không có ăn, nhìn sư phụ kiếm được hồn hoàn cường đại, lòng nàng có chút nôn nao.
- Đúng rồi, Phi Linh, ngươi cũng sẽ tham gia Tinh Anh Đại Hội!
Phất Lan Đức lúc này mới nhớ ra. Nàng mới được 30 cấp, nếu như có thể tiến lên 40 cấp trước đại hội thì tốt, bởi vì thông tin hắn tìm hiểu được, Võ Hồn Điện hiện tại đã có đệ tử tiến lên cấp 44 rồi.
Việc lên danh sách bồi dưỡng là do Đại Sư sắp xếp. Hắn đã viết tên Diệp Phi Linh, thì hẳn đã tính toán kỹ nhị đồ đệ nên làm cái gì.
Đại Sư cẩn thận ăn thịt Long Tượng thú, phát hiện vô cùng thích hợp, bản thân có một nguồn năng lượng tràn vào, giống như đang ngâm mình trong nước ấm.
- Con biết!
Diệp Phi Linh cời đống lửa, lại bỏ mấy miếng thịt mới vào nướng cho kỹ một chút.
- Ba vị sư phụ, con có điều này muốn nói!
- Nói đi a Phi Linh!
Liễu Nhị Long gật đầu, vui vẻ nhìn nàng cười. Diệp Phi Linh nhìn ba người, xác định bọn họ đang vui vẻ mới từ từ nói:
- Con hi vọng sư phụ không lộ ra hồn kỹ này quá sớm! Ít nhất, sư phụ nên bảo trì trạng thái hai mươi chín cấp hồn lực như trước!
- Cái gì, Phi Linh, ngươi không phải ngốc đó chứ?
Phất Lan Đức ngừng nhai, hơi hơi trầm giọng hỏi nàng.
- Hôm sư phụ nói chuyện cùng sư huynh, con ở gần đó cũng có nghe thấy! Thứ lỗi con lắm miệng, nhưng Lam Điện Bá Vương Long như vậy thật sự là tàn rồi, tuy rằng ngoài mặt vẫn tốt đẹp, nhưng đã sớm mục rỗng!
- Phi Linh!
Tiếng Đại Sư quát nhẹ, Diệp Phi Linh cúi đầu, nàng thực sự không muốn sư phụ bởi vì lộ ra hồn kỹ này mà bị Lam Điện Bá Vương Long bác bỏ.
- Sư phụ, bọn họ vốn không coi trọng ngài, không phải vì ngay từ đầu ngài đã là kẻ thua kém. Bọn họ chính là tranh nhau quyền lực, cho nên sẵn sàng đá ngài ra khỏi gia tộc! Con chỉ muốn là sư phụ chờ, chờ tới khi người lên tới Hồn Đế hãy công bố hồn kỹ và thực lực, bởi vì trong số bọn họ sớm đã có nội gián cấu kết với Võ Hồn Điện rồi!!!
- Cái gì, ngươi nghe thấy cái gì? Là ở chỗ Độc Cô Bác sao?
Đại Sư ánh mắt đỏ lên, bàn tay bởi vì cầm cái bát quá chặt mà đã trở nên trắng bệch.
- Là, ta trộm xem được thư tín trong thư phòng của hắn!
Diệp Phi Linh cúi đầu, nhận lỗi. Sư phụ, ngài đừng trách đồ đệ a, vì tương lai của ngài, đồ đệ nói dối. Độc Cô Bác đại nhân, làm ơn a, ta không cố ý đổ tội cho ngài đâu.
- Tiểu Cương, chuyện này...
Liễu Nhị Long nửa lời muốn nói lại thôi. Ngọc La Miện dù sao cũng là cha nàng, Lam Điện Bá Vương Long đối với hai người vẫn có phần trọng lượng.
- Sư phụ, người không sao chứ?
Thấy ánh mắt lo lắng của đồ đệ, Đại Sư thừ người. Nàng tuy là trẻ con, ăn nói nhăng cuội cũng chỉ là lo cho hắn mà thôi.
- Ngươi còn biết những gì ở đó nữa?
Phất Lan Đức mở ra tinh quang, đôi mắt chăm chú nhìn nhị đồ đệ của Đại Sư. Mấy thứ này chuyện khá hệ trọng, nếu nàng biết, ắt hẳn phải có bí mật.
- Không nhiều lắm, ngoại trừ Lam Điện Bá Vương Long có nội gián cấu kết Võ Hồn Điện, ta nhìn trộm được thêm mấy cái như Hoàng Thất có con riêng. Độc Cô Bác người này rất thích bát quái, trong thư phòng toàn mấy chuyện bát quái!
- Ừm!
Đại Sư ậm ừ, hắn đã rất lo lắng cho cha mình. Liễu Nhị Long tuy rằng nói cắt đứt với cha, nhưng nàng cũng như Đại Sư, đều âm thầm suy nghĩ cho người nhà của mình.
- Như vậy, ngươi tính toán gì cho chúng ta?
Đại Sư trực tiếp hỏi ý kiến của nàng. Con bé đã đánh chủ ý, đương nhiên hắn muốn hỏi rõ, để cùng phối hợp.
- Con dự định, lần này đi kiếm một cái hồn hoàn, lần sau khi các ca ca lên tới cấp 40, sẽ cùng nhau đi tìm hồn hoàn vạn năm, phụ gia thuộc tính cho Cầm Võ Hồn! Các vị sư phụ, nhất là ba người các ngài, hai vị tiến lên Hồn Đấu La trước, sư phụ ẩn giấu thực lực, chờ tới khi lâm nguy sẽ bổ trợ! Chúng ta cùng nhau nâng cao thực lực!
- Ngươi quyết định tu luyện cái võ hồn kia trước?
- Vâng, sư phụ! Từ khi tiến lên cấp, trong đầu con có một bộ bí kỹ, có thể dùng để tu luyện Cầm võ hồn!
- Tốt, chúng ta cùng nhau nâng cao thực lực!
Đại Sư không bác bỏ ý kiến của nàng. Chủ ý này nghe qua rất tốt, có thể ghim được một cái át chủ bài nữa, dưới Đường Tam và hai người Đái Mộc Bạch Chu Trúc Thanh.
- Tiểu Cương, hài tử còn quá nhỏ, ngươi định cứ thế cho qua sao?
- Phất Lan Đức, Nhị Long, con bé nói đúng. Bây giờ không phải lúc ta hiển lộ thực lực, đối với chúng ta đều không có lợi. Thăm dò thực lực của Võ Hồn Điện trước, tuy rằng ta không biết họ muốn làm cái gì, nhưng đã cài nội gián, tức sẽ gây bất lợi. Sợ rằng Võ Hồn Điện đây là muốn thâu tóm cái gì đó, chúng ta phải cẩn thận chuẩn bị!
Lam Điện Bá Vương Long Tông Tộc niên kỷ đã mấy nghìn năm, gốc rễ còn sâu hơn cả Võ Hồn Điện, không phải là thứ nội gián có thể nhúng tay được. Có chăng thì xem ra là chúng đang tìm thứ gì đó, một thứ gì đó mà chúng cần.
- Sư phụ, tuy rằng không biết vì sao các ngài không tin con, nhưng mà đừng quên võ hồn của con là thời gian, con có thể nhìn thấy tương lai vận mệnh của mọi người đấy!
Diệp Phi Linh mị mị cười. Dù sao là tiểu hài tử, vậy thì cứ chém gió đi, chém cho đến khi họ tin là sự thật.
- Được rồi, Phi Linh, cẩn thận thu dọn một chút, lát nữa còn tìm hồn hoàn!
Đại Sư trong lòng cảm giác không thể chờ lâu. Hắn phải nghĩ cách báo tin về Lam Điện Bá Vương Long.
- Sư phụ, Ngọc Thiên Hằng có thể tin tưởng được không?
Diệp Phi Linh trong lòng đánh chủ ý, để cho Ngọc Thiên Hằng về nhà báo tin, như vậy sẽ hợp lý hơn. Kết cục nguyên bản của thế giới này, để nàng đến phá hư nó đi, như vậy, sẽ không ai bi thương nữa.
- Ngươi, hôm nọ Tần Minh có nói cái thư mời của Độc Cô Nhàn, ngươi tính toán đi báo tin như vậy?
- Đúng vậy, viện trưởng, dì Nhị Long đừng lo lắng, ta là tiểu hài tử, bọn họ sẽ không quá chú ý tới đâu!
Diệp Phi Linh gật gật đầu, lời này của nàng, khiến cho Đại Sư cùng Liễu Nhị Long thở hắt ra. Đúng vậy, nếu bây giờ hai người bỗng dưng trở về, sẽ khiến cho người khác chú ý, còn không bằng mượn danh Diệp Phi Linh, để nàng đi báo tin.